← Ch.691 | Ch.693 → |
Bởi vì Nhạc Bất Phàm đã khẳng định, Dương Lỗi này tất nhiên là người có được mạng lớn. Mặc dù không phải là người ứng kiếp kia thì cũng không kém là bao nhiêu. Nhạc Bất Phàm biết, chính mình nếu như không hề bất ngờ thì cả đời này liền dừng lại ở cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Nếu như kết giao tốt cùng Dương Lỗi, nói không chừng vẫn còn có cơ hội đột phá cảnh giới Đại La Kim Tiên, trở thành Chuẩn Thánh.
Nhạc Bất Phàm nói chuyện thiện ý như vậy, thực sự cũng đã khiến cho Dương Lỗi có hơi cảm thấy bất ngờ. Nhưng mà Dương Lỗi tin tưởng, Nhạc Bất Phàm này sẽ không gây ra bất lợi đối với chính mình.
Nếu như ông ta muốn làm gì đó thì đã sớm làm, cũng không cần phải chờ tới bây giờ. Huống hồ, chính mình hiện tại đại thế đã thành, mặc dù ông ta có muốn gây bất lợi đối với chính mình, thì cũng không có năng lực đó. Điểm ấy, chính bản thân Dương Lỗi là có tự tin.
- Ta đây liền cám ơn trước Nhạc đại ca.
Dương Lỗi nói.
- Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì. Nếu ta có thể giúp ngươi, nhất định sẽ tận lực giúp ngươi.
Nhạc Bất Phàm nói.
- Là như thế này, ta chuẩn bị rời khỏi đây một đoạn thời gian, cụ thể không biết bao lâu. Cho nên hy vọng Nhạc đại ca giúp ta chăm lo cho đám thuộc hạ phủ Mộng Huyễn một phen.
Dương Lỗi nói thẳng.
- Rời khỏi đây một đoạn thời gian? Chẳng lẽ lão đệ có chuyện gì quan trọng?
Nhạc Bất Phàm lấy làm kinh hãi, Dương Lỗi muốn rời khỏi một đoạn thời gian, hơn nữa cụ thể bao lâu còn không biết. Như vậy là khiến cho Nhạc Bất Phàm giật mình.
Thế nhưng ông ta cũng không lo lắng Dương Lỗi sẽ không trở về. Dù sao căn cơ của hắn vẫn còn ở thành Ngũ Nhạc. Hơn nữa phủ Mộng Huyễn chính là thế lực do Dương Lỗi kiệt sức tâm tư thành lập nên. Có thể khẳng định hắn sẽ không bỏ mặc không quản.
- Đi một chuyến xuống hạ giới.
Dương Lỗi cũng không hề giấu diếm, đáp với giọng điệu thản nhiên.
- Nơi này chính là hạ giới?
Sau khi ba người trải qua một ngày đường thì đi tới Mê Vụ Chi Đảo. Hiện nay chính bản thân Dương Lỗi có tu vi đột phá, Chân Thực Ưng Nhãn xem ra càng rộng lớn hơn, Mê Vụ Chi Đảo (đảo sương mù) này đương nhiên không ngăn được Dương Lỗi.
- Không sai, nơi này chính là Mê Vụ Chi Đảo. Rời khỏi nơi này liền tiến vào đại lục Vô Cực, nơi đó là địa bàn của Dương đại ca và Tô Anh tỉ tỉ nhà ngươi.
Dương Lỗi cười nói đáp lại.
- Mê Vụ Chi Đảo, quả nhiên khắp nơi là sương mù. Có điều là Dương đại ca, nơi này căn bản không thấy rõ lắm, vậy làm thế nào mới có thể đi ra khỏi nơi này? Vạn nhất nếu là bị lạc thì làm sao bây giờ?
Vương Lam băn khoăn.
- Cái này không phải lo lắng. Nếu ta dám vào nơi này, tự nhiên có nắm chắc.
Dương Lỗi đáp.
- Đúng vậy, không phải lo lắng, Dương đại ca ngươi, nếu như ngay cả một chút bản lĩnh nho nhỏ ấy đều không đủ, vậy thì làm sao có thể đi.
Tô Anh ở một bên đáp
- Nhưng chỉ có chúng ta từ nơi này tiến vào Tiên Giới, cho nên Lam nhi ngươi không cần lo lắng, cứ việc yên tâm.
- Ta biết chứ. Coi như bị lạc ở chỗ này ta cũng không sợ, đã có Dương đại ca ở đây.
Vương Lam cười nói.
Ba người đi lại nửa ngày, Mê Vụ Chi Đảo này vẫn còn rất lớn, nhưng mà Dương Lỗi tuyệt không lo lắng.
- Gấu mèo, chỉ có mỗi gấu mèo kia còn ở lại nơi này?
Dương Lỗi có hơi kinh ngạc, lúc chính mình và Tô Anh đi qua liền gặp phải chỉ mỗi gấu mèo, gia hỏa này lại còn ở nơi đây. Đạo Vân Trúc kia cũng còn có một gốc cây, chính mình có nên cũng thu nốt cây Đạo Vân Trúc còn lại?
Nhìn một gốc cây Đạo Vân Trúc còn lại kia, Dương Lỗi có hơi ác ý. Nếu như là chính mình sẽ mang nốt một gốc cây Đạo Vân Trúc còn lại này, phỏng đoán gấu trúc này liền hoàn toàn điên cuồng.
- Đạo Vân Trúc, đây là Đạo Vân Trúc ai.
Vương Lam nhìn thấy Đạo Vân Trúc thì không khỏi giật mình la lên.
- Đã biết, Đạo Vân Trúc này lúc trước có hai gốc, bị Dương đại ca của ngươi đào đi một gốc cây, hiện tại chỉ còn lại có một gốc cây. Hơn nữa con yêu thú kia có lẽ không dễ trêu lắm a.
Tô Anh ở một bên vừa cười vừa nói.
- Ta chỉ là không muốn giết nó mà thôi, dù sao ban đầu là chúng ta đoạt món ăn của nó.
Kỳ thật nếu như đổi thành một con yêu thú khác thì hiện tại Dương Lỗi sẽ không chút do dự giết chết nó. Nhưng đây là một con gấu trúc, dẫu sao cũng là quốc bảo a. Hơn nữa chính mình vẫn còn chiếm món lợi của nó, đoạt Đạo Vân Trúc của nó nên lần này tạm tha cho nó một mạng đi.
- Dương đại ca thật sự là nhân từ, thực sự là lương thiện.
Vương Lam khen nức nở.
Dương Lỗi nghe vậy mắt trợn trắng, chính mình thật sự từ lúc nào mà đã thành người nhân từ lương thiện? Chính mình vốn không đón nhận nổi cái danh là người nhân từ, người lương thiện. Mặc dù chính mình cũng không áp bức người tốt, nhưng đối với những kẻ xấu, cho tới bây giờ đều là giết trụi, có thể giết liền giết.
- Được rồi, chúng ta đi.
Dương Lỗi vung tay lên nói.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!...
Đang lúc chuẩn bị rời khỏi đây thì lại nghe thấy tiếng gầm lên giận dữ. Con gấu mèo kia lại đã phát hiện chính ba người mình.
Gấu trúc giận dữ, hắn còn nhớ khí tức của người này. Người này đúng là kẻ lần đó đã dẫn dụ chính mình đi, làm cho Đạo Vân Trúc bị người kia đánh cắp.
- Nhân loại, ngươi dừng lại cho ta.
Gấu trúc lửa giận ngút trời, la lớn.
- Ta nói gấu mèo nhỏ, ngươi đây là có ý gì? Muốn tìm phiền toái sao?
Dương Lỗi phục hồi tinh thần lại, nhìn đại gia hỏa này mà hỏi với giọng điệu thản nhiên.
- Nhân loại, ngươi trả lại trúc tử của ta cho ta, nếu không ta liền ăn ngươi.
Gấu trúc nhìn thấy Dương Lỗi như vậy, có hơi phẫn nộ.
- Gấu mèo nhỏ, ngươi có lẽ thành thật một chút, trở về đi thôi, Đạo Vân Trúc là ta lấy rồi.
Dương Lỗi lúc này ném ra một bình đan dược
- Bình đan dược này coi như là đưa cho ngươi để trả lễ, nó có trợ giúp đối với ngươi. Được rồi, hiện tại chúng ta thanh toán xong, đừng có dây dưa với chúng ta. Nếu không ta cũng sẽ không khách khí đối với ngươi.
- Một bình đan dược đã nghĩ đến việc để cho ta buông tha các ngươi? Nhân loại, ngươi có đúng là nghĩ quá ngây thơ rồi không. Đạo Vân Trúc kia quí giá như thế nào mà chỉ là một bình đan dược có khả năng bằng được. Nếu không phải ngươi đánh cắp Đạo Vân Trúc thì hiện tại ta đã Hóa Hình.
Gấu trúc cả giận nói.
- Đạo Vân Trúc giúp ngươi Hóa Hình, ngươi có vài phần nắm chắc?
Dương Lỗi cười cười, loại yêu thú đặc biệt có thực lực mặc dù cường đại, nhưng mà muốn Hóa Hình đâu phải là một chuyện dễ dàng. So với những ma thú thì khó khăn phải gấp trăm lần ngàn lần, thậm chí là vạn lần.
Những yêu thú này bình thường cũng sẽ không lựa chọn Hóa Hình, bởi vì Hóa Hình mặc dù tốt, nhưng có khả năng sẽ chết dưới Lôi Kiếp. Cho nên, đại đa số yêu thú cũng sẽ không lựa chọn Hóa Hình.
*****
- Tóm lại ngươi không chịu trả lại Đạo Vân Trúc cho ta, thì ta sẽ không bỏ qua.
Gấu trúc giận dữ trợn mắt nhìn Dương Lỗi ba người mà nói
- Mau trả lại Đạo Vân Trúc cho ta nhanh lên một chút, nếu không ta liền ăn các ngươi.
Gấu trúc tăng khí thế của mình lên mãnh liệt, điệu bộ đằng đằng sát khí.
- Cái đồ gia hỏa ngốc nhà ngươi này, thực sự không biết nhìn đồ. Đan dược mà sư đệ của ta đưa cho ngươi chính là Hóa Hình đan, so với với một mình ngươi Độ Kiếp Hóa Hình thì phải dễ dàng hơn nhiều, an toàn hơn nhiều lắm. Trên cơ bản trăm phần trăm có khả năng hoàn toàn Hóa Hình, thế mà lại vẫn còn không biết nhìn đồ.
Tô Anh nghe vậy không khỏi quát mắng.
- Ngươi cứ nói, đây là Hóa Hình đan? Nhân loại, ngươi nói là sự thật?
Gấu trúc có hơi nửa tin nửa ngờ.
- Đương nhiên là Hóa Hình đan, nếu như ngươi không tin thì có khả năng tìm một con yêu thú thử một lần. Đương nhiên, bình đan dược này chỉ có hai viên Hóa Hình đan. Nếu như ngươi dùng hai viên thì đau đớn sẽ nhỏ hơn một chút, một viên cũng có thể Hóa Hình nhưng tương đối khổ sở.
Dương Lỗi nói.
Hóa Hình đan này là Dương Lỗi luyện chế lúc ở Tiên Giới, khi đó chính là vì thành lập thế lực phủ Mộng Huyễn.
Bởi trong phủ Mộng Huyễn, một bộ phận lớn đều không phải nhân loại mà là yêu thú. Những yêu thú này sau khi được Dương Lỗi thu phục đã cho bọn họ Hóa Hình đan, để cho bọn họ gây dựng thế lực thuộc về mình, trở thành một chi nhánh của phủ Mộng Huyễn.
Bởi trước đây, Dương Lỗi cơ hồ thu hết yêu thú cường đại trong một vùng ngàn dặm xung quanh thành Ngũ Nhạc vào phủ Mộng Huyễn. Trong đó còn có một con yêu thú cảnh giới Đại La Kim Tiên.
- Làm thế nào mà ta tin tưởng ngươi? Nhân loại các ngươi là giảo hoạt nhất.
Gấu trúc vẫn còn có hơi không tin.
- Ngươi... Ngươi là đồ gấu ngốc, thật sự là tức chết Bổn cô nương. Sư đệ ta không phải nói để ngươi thử một lần sao? Ngươi tìm một con yêu thú để cho nó ăn hết thì chẳng phải sẽ biết? Hơn nữa, sư đệ ta muốn giết ngươi cũng dễ dàng. Nếu như không phải vì Đạo Vân Trúc kia thì ngươi đã sớm thành tử hùng (gấu chết), còn có thể nơi này nói dong dài.
Tô Anh lúc này đã sớm muốn về nhà, thấy gấu trúc hoài nghi như vậy, lập tức có hơi tức giận.
- Nhân loại, quả đúng là khẩu khí thật lớn. Giết ta dễ dàng, ta liền thử xem rốt cuộc có thể giết chết ta hay không.
Gấu trúc nghe vậy cũng nổi giận, chính mình đường đường cảnh giới Kim Tiên, lại bị một nhân loại nho nhỏ cấp Thiên Tiên khinh thường nên đương nhiên không vui.
Dương Lỗi nghe vậy cũng là cười mà bảo:
- Ngươi này xuẩn hùng (gấu ngốc), ta hiện tại đổi ý. Ta muốn thu hoạch ngươi làm thú cưng.
Bắt một con yêu thú gấu trúc làm thú cưng, xem ra cũng là cái lựa chọn không tồi. Dương Lỗi nhìn gấu trúc nói
- Đến đây đi, để ta xem nào gấu ngốc nhà ngươi thật sự có năng lực không mà lại luôn mồm muốn ăn sống nuốt tươi chúng ta.
- Nhân loại, ngươi muốn chết sao?
- Sư tỷ, Lam nhi, các ngươi trước lui ra phía sau, để ta đến đối phó con gấu ngốc này.
Dương Lỗi duỗi ra tay, một đôi quyền sáo đã đeo lên trên tay.
Đối phó gấu trúc này, gấu trúc cảnh giới Kim Tiên này thì Dương Lỗi căn bản không buồn để ý. Hiện nay chính mình đều đã đạt tới cảnh giới Huyền Tiên, hơn nữa Bất Tử Kim Thân Quyết đã đạt tới tầng thứ mười lăm, uy lực vô cùng vô tận. Mặc dù chỉ là dựa vào thân thể thì đều có thể lấy cứng đối cứng cùng cường giả Kim Tiên.
Hơn nữa chính mình tu luyện một bộ ấn pháp, Phiên Thiên Phúc Địa Ấn, oai phong lẫm liệt tuyệt luân. Một bộ ấn pháp này một thi triển ra, sẽ có uy lực tuyệt đối khủng bố, đủ để phát huy ra được trăm phần trăm lực lượng của chính mình. Sức chiến đấu của nó so với Kim Tiên hậu kỳ bình thường đều phải dũng mãnh hơn nhiều.
Chính Phiên Thiên Phúc Địa Ấn này của mình chỉ có tứ thức, Phiên Sơn Ấn, Phúc Hải Ấn, Phiên Thiên Ấn, Phúc Địa Ấn.
Tứ thức này, thức nọ so với thức kia đều dũng mãnh hơn. Mà hiện nay Dương Lỗi cũng chỉ có thể thi triển ra tam thức mà thôi. Trong đó Phiên Thiên Ấn có uy lực mạnh nhất, hàng thứ yếu là Phúc Địa Ấn, rồi đến Phúc Hải Ấn, yếu nhất chính là Phiên Sơn Ấn.
Mặc dù là Phiên Sơn Ấn này cũng đã ghê gớm quá chừng. Một bộ ấn pháp này so với Đại Tạo Hóa Chi Thủ kia của chính mình, mặc dù bề ngoài có vẻ không bằng, nhưng mà là lợi hại tới cực điểm.
Có điều Phiên Thiên Phúc Địa Ấn này có một khuyết điểm, đó chính là tiêu hao quá lớn. Đương nhiên, nếu như bắt đầu thi triển uy lực càng lớn, như vậy tiêu hao cũng lại càng lớn. Chỉ cần có đủ thực lực, uy lực của ấn pháp này liền có khả năng phát huy đến mức tận cùng.
Dựa vào một bộ ấn pháp này để vượt cấp giết địch thì không phải thật việc khó. Mà Phiên Thiên Phúc Địa Ấn này thì Dương Lỗi cũng đã giao cho Tô Anh và Vương Lam, nhưng mà hai người đều chỉ có thể học xong hai thức đầu tiên, còn hai thức phía sau đối với các nàng mà nói thì căn bản là không thích hợp, vô phương tu luyện.
- Nhân loại, ngươi muốn chết.
Gấu trúc nổi giận, nhằm hướng tới Dương Lỗi mà xông lại đây, một cái hùng chưởng thật lớn mãnh liệt nện một cái về hướng tới Dương Lỗi.
- Phiên Sơn Ấn, trấn áp cho ta.
Dương Lỗi khẽ quát một tiếng, hai tay vừa nhấc lên thì một quả núi thật lớn bỗng nhiên hiện ra, nó nhằm về hướng tới gấu trúc mà trấn áp đè xuống.
Khí thế như núi, lực trấn áp mạnh mẽ khiến cho gấu trúc không thở nổi.
- Đáng chết, nhân loại đáng chết, làm thế nào lại có công pháp khủng bố như vậy, ta đẩy lên a... Đại Bạch ta sẽ không bị đánh bại.
Gấu trúc chợt quát một tiếng, thân hình không ngừng trở nên to lớn, một đôi hùng chưởng thật lớn hướng tới bầu trời nện mãnh liệt một cái, tựa hồ phải nện cho Đại Sơn kia giữa không trung bị phá nát. Năng lượng khủng bố giống như những cơn sóng ngập trời tràn ra mãnh liệt mênh mông.
- Rầm rầm rầm...
Liên tiếp ba tiếng nổ, gấu trúc bị Dương Lỗi nện một cái Phiên Sơn Ấn này đành miễn cưỡng cắm thẳng xuống dưới đất, chỉ còn lộ ra nửa đầu.
Sau một kích, Dương Lỗi cũng không truy kích mà là nhìn cúi đầu nhìn gấu trúc rồi hỏi:
- Thế nào, gấu mèo nhỏ phục chứ?
- A, Đại Bạch ta sẽ không thua.
Gấu trúc rống lên một tiếng, cả thân thể không ngừng nhỏ đi, tiếp theo hướng về phía trên mà nhảy. Nó nhảy ra khỏi mặt đất, lại lần nữa đứng ở một chỗ cách Dương Lỗi khoảng mười thước xa, quay lại đối diện cùng Dương Lỗi
- Nhân loại, ngươi rất lợi hại, nhưng mà ngươi muốn để Đại Bạch ta làm thú cưng của ngươi thì không phải dễ dàng như vậy.
Gấu trúc nheo mắt lại, lắc mình lóe ra một đạo hào quang, tiếp theo duỗi hùng chưởng ra.
- Ca, ca, ca, ca...
Bên trên một đôi hùng chưởng xuất hiện một bộ móng vuốt sắc bén, giống như những thanh bảo kiếm.
Thì ra gia hỏa này vẫn còn không hề phát huy ra thực lực mạnh nhất. Như vậy là khiến cho Dương Lỗi có hơi bất ngờ. Nhưng mà mặc dù là như vậy, Dương Lỗi cũng không thèm để ý.
← Ch. 691 | Ch. 693 → |