Vay nóng Tinvay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 694

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 694: Mỹ nữ sư phụ phẫn nộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


Đối với Chung Nam Tiên Sơn kia, Dương Lỗi cảm giác khẳng định nó có liên lạc cường đại với Tiên Giới. Nếu như chính mình có thể hoàn toàn thu phục yêu thú trong đó, hoặc là biến cả Chung Nam Tiên Sơn thành một kiện pháp bảo thuộc về mình thì liền cực kì tốt. Hoặc là, Chung Nam Tiên Sơn kia căn bản là là một kiện pháp bảo cũng không biết chừng.

Mà trước đây Dương Lỗi biết, Chung Nam Tiên Sơn kia rất có thể là một khối núi đá từ Tiên Giới rơi xuống, Nếu là núi đá rơi từ Tiên Giới thì mới có thể bồi dưỡng ra được yêu thú cường đại như vậy, bên trong có vô số yêu thú cấp bậc Đại La Kim Tiên, mà ngay cả Tô Nghiên cũng không khỏi không cẩn thận.

Hơn nữa Tu Luyện Thất kia biến thái như vậy. Cho nên, Chung Nam Tiên Sơn này tuyệt đối là thủ đoạn của một vị Đại Năng nào đó. Còn về phần rốt cuộc là vị nào, liền cần phải chính mình đi thăm dò, đi phát hiện.

Dương Lỗi có một loại dự cảm, Chung Nam Tiên Sơn này có thể là nơi mấu chốt để chính mình khống chế cả Huyền Nguyên Tinh. Thậm chí có khả năng, hạch tâm chủ yếu của Huyền Nguyên Tinh này chính là Chung Nam Tiên Sơn.

Đương nhiên, đó cũng là Dương Lỗi dự cảm mà thôi. Còn rốt cuộc tình huống như thế nào, phỏng đoán, dự cảm của chính mình rốt cuộc có phải thật vậy hay không, thì cái này phải chờ sau khi mình hoàn thành đầu mối nhiệm vụ chính tại Huyền Nguyên Tinh, rồi mới biết được.

- Đại lục Vô Cực, rốt cục ta đã trở về.

Nhìn đại lục trước mắt, Dương Lỗi hưng phấn không thôi. Trải qua gần nửa năm tại Tiên Giới, hiện nay tu vi của chính mình tiến nhanh, ở đại lục Vô Cực này nếu như là một chọi một thì không có mấy người là đối thủ của mình. Đương nhiên trừ mấy gia hỏa đặc biệt biến thái, trong đó bao gồm chính sư phụ Tô Nghiên kia của mình.

- Thật kích động, sư phụ hẳn là đã trở về rồi.

Tô Anh cũng là cực kì hoan hỉ.

Mà Vương Lam cũng hơi nhíu mày:

- Linh khí nơi này quả nhiên hơi loãng, hơn nữa phẩm chất kém rất nhiều.

- Đương nhiên, nơi này chỉ là phàm nhân giới mà thôi, linh khí tự nhiên không bằng Tiên Giới.

Dương Lỗi nói tiếp

- Nhưng mà có một chỗ so sánh Tiên Giới cũng không kém mấy.

- Sư đệ ngươi là nói Chung Nam Tiên Sơn?

- Không sai, chính là Chung Nam Tiên Sơn.

Dương Lỗi gật đầu.

- Chung Nam Tiên Sơn, đó là địa phương nào? Rất lợi hại sao?

Vương Lam hỏi.

- Đương nhiên, lần sau mang ngươi đi thì sẽ biết, đối với ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn.

Dương Lỗi nhìn Vương Lam nói

- Được rồi, hiện tại chúng ta cũng nên đi.

Mới đi không được bao lâu, Dương Lỗi liền biến sắc mặt:

- Khí tức thật cường đại, có cường giả tới gần.

- Là sư phụ, là sư phụ đang đến đây.

Tô Anh hô.

Giờ phút này Dương Lỗi cũng cảm giác được khí tức của người đang tới cũng không phải kẻ địch, mà là sư phụ Tô Nghiên của chính mình.

"Xoạt." một tiếng, Mộng Huyễn không gian dao động một hồi, Tô Nghiên trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Dương Lỗi và Tô Anh.

- Các ngươi đi nơi nào?

Thấy Dương Lỗi và Tô Anh, Tô Nghiên thở phào nhẹ nhõm đi rất nhiều, nhưng lại là cực kì phẫn nộ, nổi giận đùng đùng nhìn hai người mà chất vấn.

Bởi khi Tô Nghiên chạy về đại lục Vô Cực, không hề phát hiện ra khí tức của Dương Lỗi và Tô Anh thì lập tức lo lắng không thôi. Dương Lỗi và Tô Anh đều là đệ tử của mình. Tô Anh, chính mình coi nàng trở thành con đẻ, mà Dương Lỗi chính là con trai sư tỷ của mình. Nếu mà xảy ra chuyện gì, chính mình làm thế nào báo lại với sư tỷ?

Cho nên, vừa về tới đại lục Vô Cực, không hề phát hiện khí tức của Dương Lỗi và Tô Anh, cả đại lục Vô Cực cơ hồ đều bị nàng lật nhào một lượt. Lần này đây, nàng đang chuẩn bị đi đến trong Lạc Nhật Sâm Lâm.

Lạc Nhật Sâm Lâm này so với Chung Nam Tiên Sơn là tồn tại còn thần bí hơn, nhất là không gian đặc thù kia, Tô Nghiên đều cực kì kiêng kỵ. Không nghĩ tới mới đến ven rìa Lạc Nhật Sâm Lâm liền cảm giác được khí tức của Dương Lỗi và Tô Anh, lúc này mới khiến cho nàng thở phào nhẹ nhõm.

- Cái... này... Cái... này nói cho cùng thì dài lắm.

Nhìn dáng vẻ tức giận của Tô Nghiên, không chỉ có là Tô Anh, mà ngay cả Dương Lỗi cũng có hơi bỡ ngỡ. Nữ nhân cường đại tức giận, chọc không nổi a.

- Vậy thì liền nói ngắn gọn.

Tô Nghiên trợn mắt lườm nguýt.

- Là như thế này. Bởi vì Tô Anh ban đầu bị ép hôn, Tô Anh không muốn, cho nên muốn chạy trốn. Mà trong quá trình bỏ chạy lại xảy ra một loạt chuyện làm cho chúng ta tiến vào Mê Vụ Chi Đảo. Tại Mê Vụ Chi Đảo đã xuất hiện bất ngờ, làm cho chúng ta không thể gấp gáp trở về nổi. Cho nên đã đi đến một nơi đặc thù, chỗ này chính là Tiên Giới. Tại Tiên Giới trải qua năm tháng, cuối cùng mới tìm được đường về nhà, chuyện liền là như vậy.

Dương Lỗi một hơi nói xong toàn bộ câu chuyện, rồi nhìn Tô Nghiên.

- Tiên Giới? Mê Vụ Chi Đảo?

Tô Nghiên cũng giật mình

- Mê Vụ Chi Đảo có thể đi tới Tiên Giới?

- Đúng vậy.

Tô Anh gật đầu đáp

- Sư phụ, chúng con đích thật là đi Tiên Giới. Đây chính là bằng hữu chúng con quen biết tại Tiên Giới, gọi là Vương Lam. Hơn nữa tại Tiên Giới chúng con vẫn còn giao chiến cùng Ma tộc.

Nhìn dáng vẻ của Dương Lỗi không giống như là đang nói dối. Hơn nữa, nếu như không phải đi Tiên Giới, thì tu vi của hai người Dương Lỗi và Tô Anh làm sao có thể tiến bộ nhanh như vậy? Huống hồ, Tiên Giới đích thật là xảy ra Tiên Ma đại chiến, tin này Tô Anh đã biết đến. Đúng là bởi vì như thế, vào mấy tháng trước đây nàng mới biến mất, chính là đi ngăn cản Ma tộc.

- Ta tin tưởng các ngươi, nhưng mà chuyện này, ngàn vạn lần đừng nói ra.

Tô Nghiên biết, nếu như là nói ra chuyện Mê Vụ Chi Đảo có thể đi tới Tiên Giới, cái đó có thể rất khủng khiếp. Đám người tu luyện trên đại lục Vô Cực sẽ điên cuồng chen chúc về hướng tới Mê Vụ Chi Đảo.

- Cái này chúng ta đã biết.

Dương Lỗi nói.

- Nhớ kỹ, không nên nói lung tung.

Thấy Dương Lỗi đáp như vậy, Tô Nghiên trợn mắt liếc nhìn hắn.

- Sư phụ, người cần phải làm chủ cho con. Bọn họ thừa dịp người đi vắng mà bắt nạt con, lại còn muốn gả con cho tên Chu Ngạo Sương kia. Nếu như không phải có sư đệ, hiện tại có thể người liền không thấy được con.

Tô Anh lúc này bắt lấy tay của Tô Nghiên, không ngừng lắc lắc mà làm nũng kêu lên.

- Yên tâm, chuyện này ta đã báo thù cho ngươi, hơn nữa bọn họ cũng không dám lại bức ngươi.

Tô Nghiên xoa xoa đầu Tô Anh mà dịu dàng nói.

- Chẳng lẽ sư phụ, người đã giết chết gia hỏa đáng ghét kia? Vậy thật sự là quá tốt.

Tô Anh nghe vậy hoan hỉ không thôi. Nếu như không phải do tên Chu Ngạo Sương kia, chính mình cũng sẽ không chật vật như vậy, thiếu chút nữa liền mất đi mạng nhỏ. Cho nên Tô Anh đối với Chu Ngạo Sương có thể nói là hận thấu xương.

Dương Lỗi nghe vậy xem thường liếc nhìn. Thật độc ác a, dẫu gì cũng là người theo đuổi mình, lại ác như vậy.

*****

Đương nhiên những ý nghĩ này chính bản thân Dương Lỗi không thể nói râ. Nói không chừng Tô Anh đối với chính mình sẽ làm gì. Dương Lỗi đâu phải là kẻ ngu, hắn cũng biết Tô Anh có tình cảm đối với chính mình. Nếu như chính mình mà nói ra những lời như vậy, phỏng đoán Tô Anh sẽ lột sống chính mình.

- Giết, không có như vậy đâu.

Tô Nghiên lắc đầu đáp

- Chu Ngạo Sương dẫu sao cũng là dòng dõi của Chu Tử Ích, là thiên tài của Vô Cực Tông. Nếu mà giết hắn, sư phụ của ngươi và Vô Cực Tông liền hoàn toàn đối đầu.

- A... Đáng tiếc, thật đáng tiếc.

Tô Anh biết sư phụ Tô Nghiên của mình lợi hại, nếu có đối đầu với Vô Cực Tông thì cũng không có gì. Huống chi Vô Cực Tông tuyệt đối không có khả năng vì Chu Ngạo Sương mà đối đầu với nàng.

- Nhưng mà không có giết hắn, so với giết hắn thì càng khó chịu hơn.

Tô Nghiên đáp.

Khi đó Tô Anh với Dương Lỗi mất tích, không tìm được bóng người, Tô Nghiên vô cùng phẫn nộ. Điều tra một lượt mới biết được, nguyên nhân chủ yếu làm bọn họ mất tích chính là bởi vì Chu Ngạo Sương.

Cho nên Tô Nghiên liền nổi giận, phẫn nộ tới cực điểm. Ngay từ đầu nàng chuẩn bị giết Chu Ngạo Sương, nhưng mà cuối cùng mấy lão gia hỏa kia của Vô Cực Tông cầu xin.

Có điều Tô Nghiên cũng không muốn buông tha cho hắn như vậy, chẳng qua là phế đi đan điền của hắn, kèm thêm cùng một lượt phế bỏ tên kia, biến hắn thành phế vật không thể giao hợp. Đã không có tu vi, đã không có tôn nghiêm của nam nhân, cái này quả thực so với cái chết thì còn khó chịu hơn.

Đương nhiên, Chu Tử Ích làm ông của Chu Ngạo Sương, đối với đứa cháu này thì lão chính là cưng chiều không thôi, nếu không cũng sẽ không mạo muội nguy hiểm cầu hôn cho Chu Ngạo Sương.

Lão chính là biết địa vị của Tô Anh trong lòng Tô Nghiên, nhưng mà khi đó Tô Nghiên vừa mới rời đi, không có mặt ở đại lục Vô Cực. Chu Tử Ích nghĩ thầm, đến lúc đó coi như Tô Nghiên trở về, nhưng gạo đã nấu thành cơm, vậy thì còn có thể làm gì được?

Nhưng lão cũng là không ngờ rằng Tô Anh lại chạy trốn ngay dưới mắt, nhưng lại toàn bộ không có tin tức gì. Lúc ấy Chu Tử Ích liền cảm giác biết chuyện không ổn.

Thế này nếu mà Tô Anh xảy ra chuyện gì, Tô Nghiên kia khẳng định sẽ nổi cơn Lôi Đình giận dữ. Bởi vì lo lắng Tô Nghiên sau khi trở về sẽ ra tay bất lợi đối với đứa cháu Chu Ngạo Sương của chính mình. Cho nên, Chu Tử Ích liền để cho Chu Ngạo Sương bế quan. Bế quan trong Vô Lượng Động tại Vô Cực Tông.

Lại không nghĩ rằng sau ba tháng Tô Nghiên đã trở lại. Vừa mới biết chuyện này, quả nhiên là nổi cơn Lôi Đình giận dữ, một hơi liền xông đến Vô Cực Tông. Đúng là cứ như vậy mà bắt Chu Ngạo Sương từ trong Vô Lượng Động ra, điều này khiến cho mọi người Vô Cực Tông kinh hãi, bao gồm cả những lão gia hỏa này.

Phải biết rằng chỉ cần dùng thủ trảo đã chộp người lôi ra từ từ trong Vô Lượng Động, điều này cần phải có tu vi khủng bố như thế nào a? Trừ phi đạt tới một bước kia, nếu không tuyệt đối không làm được.

Mà Tô Nghiên làm được, như vậy liền chứng minh tu vi của nàng đã bước qua một bước kia, sâu không lường được. Cả Vô Cực Tông, trừ phi là vận dụng thủ đoạn cuối cùng, nếu không cho dù là ai cũng không cách nào ngăn cản nổi nàng.

Lúc trước Tô Nghiên chuẩn bị muốn giết Chu Ngạo Sương, nhưng mà cuối cùng những lão gia hỏa này của Vô Cực Tông mở miệng cầu tình. Nhưng như vậy, Tô Nghiên cũng không hề buông tha Chu Ngạo Sương, chỉ là nói tha cho hắn một mạng. Dù sao Tô Anh với Dương Lỗi mặc dù mất tích, có thể có nguy hiểm, nhưng dù sao còn sống.

Cho nên Tô Nghiên phế bỏ Chu Ngạo Sương, hoàn toàn phế bỏ.

Lúc ấy Chu Tử Ích tức giận, cái đó gọi là một cơn phẫn nộ, hận không thể giết chết Tô Nghiên để trút hận. Nhưng lão biết, chính mình quyết không phải là đối thủ. Hơn nữa, nếu như đơnn đả độc đấu, thậm chí ngay cả những lão gia hỏa này của Vô Cực Tông cũng không có một người nắm chắc.

Một khi để Tô Nghiên hoàn toàn bị chọc giận, hậu quả kia có thể thật sự thiết tưởng không chịu nổi. Đến lúc đó cả Vô Cực Tông sẽ tổn thất nặng nề, nhưng lại không nhất thiết có thể thu thập được Tô Nghiên. Thậm chí ngay cả vây khốn nàng đều không có khả năng, bởi vì rất có thể nàng đã bước qua một bước kia.

Mặc dù không thể đủ sức đối phó Tô Nghiên, ra tay đối với nàng. Nhưng Chu Tử Ích cũng đã chuyển dời hận ý đến trên người Dương Lỗi. Lão biết Tô Anh là không thể trêu được, bởi vì Tô Nghiên đối với Tô Anh thì cưng chiều không thôi.

Như vậy lần này đây dẫu cơn phẫn nộ chính là bởi vì Tô Anh, tuy nhiên Chu Tử Ích không dám đối phó Tô Anh. Mặc dù đối với nàng thì lão hắn cũng hận thấu xương, nhưng bởi vì có một Tô Nghiên ở đó.

Thế nhưng Dương Lỗi cũng không phải như vậy. Mặc dù nói, Dương Lỗi cũng là đệ tử của Tô Nghiên, nhưng Chu Tử Ích không cho rằng, địa vị của hắn trong lòng Tô Nghiên so sánh hơn được Tô Anh, sẽ vì Dương Lỗi mà dám trở mặt cùng cả Vô Cực Tông.

Bởi vì Dương Lỗi, tất cả đều là bởi vì hắn. Nếu như mà không có hắn, Tô Anh liền không có biện pháp rời đi. Nếu không hề rời khỏi đây, đứa cháu của mình cũng đã thành chuyện tốt. Không có hắn, sau khi đứa cháu của chính mình đã thành chuyện tốt thì cũng không bị phế bỏ.

Tất cả điều này, tất cả đều là bởi vì Dương Lỗi tạo thành. Cho nên Chu Tử Ích đối với Dương Lỗi là hận thấu xương, một khi hắn trở về, sẽ đẩy hắn vào chỗ chết.

Đương nhiên, lúc này Dương Lỗi còn không biết, hắn đã bị người khác ghi hận, bị Chu Tử Ích ghi hận. Hơn nữa còn tính toán muốn lấy đi tánh mạng của hắn.

- Sư phụ, người nói mau, Chu Ngạo Sương bị cái gì thế?

Tô Anh vội hỏi. Nàng hiểu rõ ràng, nếu sư phụ của mình nói như thế, vậy khẳng định đã ra tay đối với Chu Ngạo Sương. Hơn nữa thủ đoạn khẳng định không đơn giản, mặc dù không chết cũng phải bị lột một tầng da.

Tô Nghiên thấy nàng hỏi như thế, liền ghé vào bên tai nàng nhỏ giọng nói vài câu. Dương Lỗi mặc dù muốn nghe, nhưng căn bản vô phương nghe được. Chỉ thấy Tô Anh sau khi nghe xong những lời sư phụ Tô Nghiên đã nói thì có vẻ hoàn toàn hài lòng không thôi, cơ hồ đều sắp phải nhảy dựng lên.

Dương Lỗi đã biết rõ, Tô Nghiên đối với Chu Ngạo Sương khẳng định là trừng phạt, hơn nữa rất nghiêm trọng. Nếu không sẽ không khiến cho Tô Anh vui mừng như vậy. Như thế cũng khơi dậy lòng hiếu kỳ của Dương Lỗi, rốt cuộc là đối phó Chu Ngạo Sương như thế nào?

- Giết, giết cho ta a, cố hết sức giết hắn đi.

Những đại đội nhân mã đã điên cuồng đến tột đỉnh, ai nấy đều ánh mắt đỏ ngầu nối đuôi nhau đột phá vào, mấy người chết ở trong đó.

- Dương Lỗi, ngươi nhất định phải chết, ha ha, chết chắc rồi. Nữ nhân của ngươi, ta sẽ thay thế ngươi chiếu cố cho tất cả, ha ha, ha ha.

Trong đám người có một âm thanh kiêu ngạo vang lên.

- A...

Dương Lỗi chợt quát một tiếng, vung đao lên mãnh liệt, một ánh đao thật lớn bổ ra.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-881)