Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 706

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 706: Kim Sơn Tự chi biến
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhưng mà điều này cần phải chính mình rời khỏi thế giới Mộng Huyễn thì mới có thể làm được. Đương nhiên, nếu như chính mình có thể thu được nhiều Thế Giới Châu hơn, thì có lẽ có khả năng giải quyết vấn đề này rất nhanh.

Nhưng vô luận như thế nào, những điều này trong mắt Dương Lỗi đều là thuộc về nhân tố bất ổn định.

Ngay từ đầu Dương Lỗi biết rằng ích lợi của loại thế giới được kế thừa là tiềm lực cường đại hơn so với thế giới bình thường tự động thai nghén ra. Nhưng vào những lúc rõ ràng khác nhau thì vẫn vô cùng vui mừng.

Bây giờ nhìn lại, thế giới chính mình thai nghén tích tụ sản sinh ra tựa hồ cũng tốt, không tồn tại thời kì Dung Hợp, cũng không có khả năng có những vị tồn tại mà vô phương hoàn toàn khống chế.

Trong tình huống Pháp Tắc Chi Lực của thế giới cũng lại không thể cho người ngoài tiến vào thế giới của mình, mà một khi có người xông vào thế giới của mình, trừ phi đối phương cũng có được thế giới hơn nữa tu vi so với chính mình mạnh hơn rất nhiều. Nếu không có khả năng mượn Pháp Tắc Chi Lực của thế giới để dễ dàng tiêu diệt đối phương.

Nhưng thế giới Mộng Huyễn lại không làm được, ít nhất trước khi mà tu vi của chính mình không hề đạt tới cấp độ kia, thì chính mình là tuyệt đối vô phương làm được.

Hơn nữa một khi chính mình buông lỏng một thoáng cảnh giác, liền có thể bị một số người tu luyện thừa cơ mà vào, xông vào trong thế giới của mình. Đương nhiên tồn tại những chuyện mà Dương Lỗi không biết.

Nhưng làm như vậy đâu phải là một việc dễ dàng đến thế. Nguy hiểm rất lớn, hơn nữa nhất định phải có Không Gian Pháp Tắc Chi Lực, nếu không liền bởi vì tu vi của đối phương cực kỳ cao, tối thiểu cũng phải đạt tới cấp bậc Chuẩn Thánh.

- Ta nghĩ trước khi bệ hạ rời đi, liệu có thể có khả năng giúp trợ Thiếu Lâm thành lập một thông đạo nối liền với Tu Chân Giới?

Liễu Hàn nhìn Dương Lỗi.

- Cái... này... Cái... này rất khó khăn. Trước đây đã thành lập rồi, nếu thành lập một cái khác thì không phải đơn giản như vậy, bởi vì đã bị Pháp Tắc Chi Lực hạn chế. Vị diện không gian này kỳ thật đã phong bế, trước đây chẳng qua là ta chui qua chỗ thiếu sót trong qui luật pháp tắc, nên có khả năng dựa vào việc có khí tức định vị tại không gian vị diện khác để thành lập một thông đạo, cũng là một cái duy nhất. Hơn nữa thông đạo này vẫn còn có hạn chế. Nay với năng lực của ta, nếu như muốn thành lập một cái thứ hai thì nhất định phải chờ một cái trước đây bị phá hủy. Ý tứ này nói đúng ra là, thông đạo từ một không gian vị diện chuyển đi nơi khác được thì chỉ có thể có một cái.

Dương Lỗi bất đắc dĩ nhìn Liễu Hàn, dáng vẻ đúng là lực bất tòng tâm.

- Cái này... Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?

Liễu Hàn hỏi.

- Có, đương nhiên vẫn còn có biện pháp. Đó chính là thông qua không gian vị diện khác, sau đó ngươi có khả năng từ những không gian vị diện đã được mở ra không có phong bế này để tiến vào Tu Chân Giới, ví dụ như từ Yêu Giới, ví dụ như Linh Giới, . v.. v... Đều là có khả năng.

Dương Lỗi nói.

- Từ không gian vị diện khác mà tiến vào đó? Cách này không thích hợp.

Liễu Hàn lắc đầu. Nói giỡn, các vị diện khác đều là những nơi chưa biết, nếu muốn đi vào đó thì quả thực là muốn chết. Một khi tiến vào không gian vị diện khác thì đều sẽ gặp phải những điều chưa biết. Tu Yêu Giới, Linh Giới, ai biết sẽ gặp được tình huống nào? Cách này rất hiển nhiên không đảm bảo mấy.

- Vậy ngươi chuẩn bị trước cứ phá hủy cái thông đạo kia, sau đó thành lập một cái truyền tống thông đạo khác?

Dương Lỗi hỏi.

- Còn có các lựa chọn khác sao?

Liễu Hàn hỏi.

- Hảo, cứ nghe theo ngươi. Nhưng mà nếu lại thành lập một cái thông đạo mới, trừ phi có bảy bảy bốn mươi chín miếng Tiên Thạch. Bởi nói cách khác, mặc dù mở thông đạo ra thì cũng không cách nào kéo dài, chỉ có một lần cơ hội. Bởi vì Linh Thạch không có cách nào duy trì nổi.

Dương Lỗi lên tiếng giải thích.

- Bảy bảy bốn mươi chín miếng Tiên Thạch, cái này... thế này... Không có biện pháp khác sao? Nếu như dùng Linh Thạch, loại Linh Thạch cực phẩm thì ta cũng có thể nghĩ biện pháp, nhưng... Nhưng Tiên Thạch, đích đích xác xác là không có a.

Liễu Hàn nghe xong trên mặt lộ ra vẻ tràn đầy bất đắc dĩ.

- Ta đây cũng không có cách nào. Nhưng mà nếu có Linh Thạch như vậy, muốn lại mở một cái thông đạo thì cũng là có khả năng. Mặc dù có hạn chế, nhưng nói cho cùng so sánh với không có thì hơn chứ?

Dương Lỗi hỏi.

- Điều này cũng đúng.

Liễu Hàn bất đắc dĩ, chỉ có thể đón nhận biện pháp này.

- Kỳ thật... Kỳ thật...

- Kỳ thật cái gì? Chẳng lẽ ngươi còn có biện pháp khác?

Liễu Hàn thấy Dương Lỗi tựa hồ còn muốn nói gì đó, nên vội hỏi.

- Kim Sơn Tự?

- Kim Sơn Tự? Ngươi là nói đi tìm vị tiền bối kia?

- Không sai, vị tiền bối kia vô cùng cường đại, khẳng định không phải là người của không gian vị diện này, khẳng định là ông ta biết biện pháp.

Dương Lỗi nói

- Cho nên, so với hiện tại liền hủy diệt thông đạo trước đây, rồi thành lập một cái thông đạo mới, còn không bằng nhìn một chút xem vị tiền bối kia có biện pháp khác hay không.

Liễu Hàn suy nghĩ một chút, rồi gật đầu đồng ý. Dù sao hiện tại Thiếu Lâm Tự trong một thời gian dài cũng sẽ không có nguy hiểm gì, vẫn còn có thời gian.

- Được rồi, hy vọng Pháp Hải tiền bối có thể có biện pháp. Nếu như là có thể tiêu diệt hết sạch những gia hỏa này thì cũng sẽ không cần phiền toái như thế.

Liễu Hàn thở dài một hơi. Vài năm nay, vị diện không gian này đã xảy ra biến hóa rất lớn, linh khí càng ngày càng dồi dào, sự lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực cũng là càng ngày càng dễ dàng. Nơi này cơ hồ thành một địa điểm tuyệt hảo để bồi dưỡng đệ tử. Nhưng không nghĩ tới lại xuất hiện tình huống như vậy, đúng là vẫn còn bị người khác phát hiện.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Liễu Hàn chợt lóe, trong lòng nghĩ tới điều gì.

- Đi, Liễu Hàn Đại sư, bây giờ chúng ta đi thôi.

Dương Lỗi xua xua tay nói.

Lúc trước nếu như không có Liễu Hàn như vậy, chính mình một người có khả năng nhanh chóng chạy tới Thiếu Lâm Tự. Nhưng tăng thêm Liễu Hàn, Dương Lỗi cũng lại không muốn tái sử dụng thuấn di nữa. Mang theo một người như vậy, thật sự là rất phải cố hết sức. Cho nên, lần này đây, Dương Lỗi không tính toán thuấn di có mang theo Liễu Hàn.

Dọc theo đường đi, Liễu Hàn cũng không hỏi Dương Lỗi tại sao không thi triển thuấn di. Đương nhiên chính Liễu Hàn cũng không nói rõ ra, cho nên một mạch dọc đường chạy cực kì nhanh chóng.

Sau hai canh giờ, hai người mới đi tới Kim Sơn Tự.

Dương Lỗi lợi dụng Chân Thực Ưng Nhãn quan sát mới phát hiện người ở đây càng nhiều. Cũng đều là những người ăn mặc giống như đám trước đây công kích Thiếu Lâm Tự. Điều này cũng có ý nghĩa những kẻ này cũng là người của Tu La Điện. Hơn nữa Dương Lỗi phát hiện, những người đến Kim Sơn này đều có tu vi rõ ràng cao hơn so với những người đi tới Thiếu Lâm Tự.

*****

- Kim Sơn Tự lại cũng bị công kích. Liễu Hàn thì thào nói.

- Cỗ... Cỗ khí tức kia.

Trong lòng Dương Lỗi cả kinh. Cỗ khí tức kia, chính là chỗ khí tức dũng mãnh trước đây. Chẳng lẽ ý đồ thực sự của người kia chính là Kim Sơn Tự? Ở trong Kim Sơn Tự có cái gì có thể khiến cho hắn cảm thấy hứng thú? Chẳng lẽ, chẳng lẽ là người kia? Là kẻ bị Pháp Hải phong ấn và trông coi?

Xem ra Pháp Hải gặp nạn. Nhưng mà nói cho cùng, Pháp Hải cũng không phải hạng người đơn giản, tu vi bản thân sâu không lường được. Còn người bị phong ấn kia hiển nhiên cũng không phải đơn giản như vậy.

Nhưng người bị phong ấn kia, vậy là rốt cuộc có lai lịch gì? Hiện tại vị cường giả siêu cấp này là ai? Có quan hệ gì với người bị Pháp Hải canh giữ? Hơn nữa chính là một đạo phong ấn kia bên trong Thiếu Lâm Tự rốt cuộc để phong ấn cái gì?

Tất cả điều này đều là bí ẩn, điều này làm cho Dương Lỗi vô cùng hiếu kỳ, đương nhiên cũng vô cùng buồn bực. Mấy gia hỏa này có tu vi đều là khủng bố tới cực điểm. Nếu như bọn họ mà nảy ý niệm, chính hắn còn có thể đủ sức giữ được một thế giới Mộng Huyễn nho nhỏ?

Rất hiển nhiên hắn sẽ không bảo vệ được. Một khi bọn họ đích thực mặc sức tung hết thủ đoạn ra để đánh nhau, như vậy thế giới Mộng Huyễn khẳng định là xong đời. Coi như không sụp đổ, thì cũng bị phá hoại nghiêm trọng.

Nhưng mà chính mình hiện tại tu vi thấp, mặc dù có thể đối phó Võ Giả cảnh giới Đại La Kim Tiên, nhưng tu vi của mấy người này hiển nhiên đã vượt ra ngoài phạm vi năng lực của mình.

Cao thủ tranh đấu, đây chính là loại chuyện kinh thiên địa quỷ thần khiếp. Nay chỉ là một Mộng Huyễn không gian, một cái vẫn còn đang lúc phát triển, một không gian vẫn còn chưa thành thục. Mà quan trọng hơn là, tu vi của chính mình không đủ.

Nếu như chính mình đích thực đạt đến Đại La Kim Tiên, như vậy bằng vào thế giới Mộng Huyễn để tự bảo vệ mình thì đó là dư dả. Nhưng vấn đề là chính mình hiện tại chẳng qua là cảnh giới Huyền Tiên mà thôi, muốn đi đến cấp bậc Đại La Kim Tiên thì vẫn còn kém quá xa.

- Làm sao bây giờ, hiện nay Kim Sơn Tự cũng là như vậy. Kim Sơn Tự chính là có Pháp Hải tiền bối bảo vệ. Vậy mà những người đó cũng dám động thủ, xem ra chuyện rất phiền toái a.

Liễu Hàn nhìn người của Sâm La Điện, thở dài một hơi mà nói. Mặc dù lão vẫn còn không rõ ràng lắm, những người này rốt cuộc là lai lịch gì, nhưng dám ra tay đối với Kim Sơn Tự, vậy thì liền đủ để chứng minh đối phương cường đại ra sao.

Căn bản là chúng không sợ hãi Kim Sơn Tự, không sợ hãi Pháp Hải. Nói cách khác, thực lực của đối phương có thể càng cường đại hơn.

Nghĩ tới đây, gương mặt Liễu Hàn gắt gao nhíu lại. Nếu như quả thật là tình huống thế này, như vậy chuyện liền phiền toái, Thiếu Lâm Tự còn có thể cứu được sao?

Chẳng lẽ thật sự phải từ bỏ nơi này, từ bỏ không gian vị diện này?

- Ai...

Liễu Hàn liên tiếp thở dài một hơi.

- Tại sao lại thế?

Nhìn dáng vẻ của Liễu Hàn, Dương Lỗi hỏi.

Dẫu những điều tự mình biết đến so với Liễu Hàn thì nhiều hơn. Nhưng giờ này khắc này, nhìn dáng vẻ chán nản thất vọng của Liễu Hàn, con ngươi Dương Lỗi đảo quanh vài vòng. Chính mình có nên hoàn toàn mở ra thế giới Mộng Huyễn chăng?

Nếu như hoàn toàn mở ra như vậy, đích xác có khả năng dẫn vào một số cường giả, thậm chí có khả năng tìm một số cường giả Đại La Kim Tiên từ Tiên Giới đến hỗ trợ. Nhưng mà nói như vậy, rất có thể sẽ làm thế giới Mộng Huyễn sụp đổ. Nói như vậy, thật sự là quá mạo hiểm. Không thể làm, thật sự là không thể làm.

Nhưng hiện tại chính mình phải làm như thế nào mới có thể giải quyết vấn đề này, đó cũng là việc làm cho Dương Lỗi vô cùng đau đầu.

- Ai... Hiện tại Kim Sơn Tự đều tự không dám đảm bảo cho bản thân, Pháp Hải tiền bối vẫn còn có khả năng giải quyết nguy cơ lần này đây sao?

Liễu Hàn nói.

- Không, không, phải tin tưởng Pháp Hải tiền bối. Kỳ thật, kỳ thật Liễu Hàn Đại sư không biết, Pháp Hải tiền bối tu vi sâu xa khó dò. Theo ta suy đoán, ông ta tuyệt đối đã đạt tới cấp độ kia. Sở dĩ ở lại không gian vị diện này là có một chút nguyên nhân đặc thù. Cho nên bọn họ lần này dám ra tay đối với Kim Sơn Tự, đó là tự tìm tử lộ mà thôi.

Dương Lỗi nói.

- Cấp độ kia?

Liễu Hàn mở to hai mắt nhìn. Lão đương nhiên hiểu rõ ràng, Dương Lỗi nói cấp độ kia là cấp bậc gì. Ai đạt đến cấp độ kia, chỉ khẽ động chân tay liền có khả năng hủy diệt một thế giới, dũng mãnh tới cực điểm.

- Không sai, đây là lần trước Pháp Hải tiền bối tự mình nói với ta. Nói cách khác, lần trước ta cũng không có dễ dàng liền đánh lui những kẻ xâm lấn phương tây như vậy.

Dương Lỗi nói.

- Pháp Hải tiền bối tự mình nói với ngươi?

- Không sai.

Dương Lỗi cười cười

- Hiện tại ngươi yên tâm rồi chứ?

Dương Lỗi ở mặt ngoài nói như vậy, nhưng mà trong lòng cũng không nắm chắc một chút nào.

Mặc dù là Pháp Hải vô cùng cường đại, nhưng dù sao song quyền nan địch tứ thủ (hai tay khó đấu bốn tay). Đối phương mặc dù là bị phong ấn mất một người, nhưng nếu như người kia, hoặc là, cường giả chưa biết kia được cứu ra, như vậy Pháp Hải chống đỡ được sao?

Mặc dù là thật sự có khả năng chống đỡ được, nhưng mà không gian của chính hắn, thế giới Mộng Huyễn này cũng không có cách nào có khả năng chịu đựng được a.

Không đối phó được, chính mình cũng cũng chỉ có từ bỏ hoặc là Hệ Thống, hoặc là buông tha không gian Mộng Huyễn.

- Như vậy liền không thành vấn đề. Không nghĩ tới Pháp Hải tiền bối lại cường đại như vậy.

Liễu Hàn nói với Dương Lỗi, chính là rất tin không nghi ngờ.

- Chúng ta đây hiện tại nên làm gì bây giờ?

Liễu Hàn nhìn một chút những Hắc y nhân này mà có hơi rục rịch, Phật Châu lăn trong tay càng niệm càng nhanh. Lão mở miệng hỏi

- Chúng ta có đúng là nên động thủ, giúp Kim Sơn Tự một tay hay không?

Lúc này Kim Sơn Tự bị rơi vào hoàn cảnh xấu, tuyệt đối hoàn cảnh xấu, liên tiếp bại lui. Mắt thấy sẽ bị đánh lui vào trong.

- Đi, chúng ta đi vào.

Dương Lỗi xuất ra một cái phù triện, đưa cho Liễu Hàn.

Liễu Hàn vừa nhìn, tự nhiên hiểu rõ ràng đây là phù triện gì, Ẩn Thân Phù.

Mấy năm trước Liễu Hàn đã từng sử dụng qua, hiện nay Dương Lỗi lại lấy ra Ẩn Thân Phù nữa. So với Ẩn Thân Phù hồi đó thì còn lợi hại hơn nhiều. Ẩn Thân Phù này hiện nay đã đạt tới cảnh giới Tiên Linh Phù, Ẩn Thân Phù này có hiệu quả tốt hơn nhiều lắm.

Hai người nhìn nhau, mở Ẩn Thân Phù ra, rồi nhanh chóng liền lẻn vào trong Kim Sơn Tự.

Hai người mới tiến vào bên trong chùa, Dương Lỗi liền có một loại cảm giác bị theo dõi, một loại cảm giác đứng ngồi không yên.

Bị phát hiện, chẳng lẽ bị phát hiện? Trong lòng Dương Lỗi cả kinh, người kia có thực lực dũng mãnh, nếu như thực sự đã đạt đến cấp độ kia, có thể nhìn thấu Ẩn Thân Phù của chính mình. Điều này cũng không phải chuyện không có khả năng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-881)