Vay nóng Tima

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 714

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 714: Pháp Hải bất đắc dĩ
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


- Ngươi cố chịu đựng, kiên trì một lát. Cái này phải tới chờ thời điểm cuối cùng. Chỉ cần thân thể của ta và thân thể Bạch Tố Tố dung hợp được, như vậy ta có thể khôi phục trạng thái đỉnh cao. Thậm chí so với trước đây còn mạnh hơn vài phần. Đến lúc đó thì phá bỏ Lôi Phong Tháp này, phá bỏ không gian này dễ dàng như trở bàn tay.

- Ách...

Dương Lỗi đang muốn mở miệng, lại là một cơn đau đớn kịch liệt truyền đến.

- Lăn lăn lộn lộn, ta cố chịu đựng.

Không có biện pháp, chuyện đã đến tình trạng này thì chính mình cũng không cách nào ngăn cản, chỉ có thể kiên trì, kiên trì lại kiên trì.

- Bất Tử Kim Thân Quyết, vận chuyển.

Dương Lỗi không có cách nào khác. Lúc này Huyền Nguyên Chân Long Quyết và Diễn Thần Quyết cũng không thể vận chuyển.

Điều, duy nhất có khả năng làm, là lợi dụng Bất Tử Kim Thân Quyết để giảm bớt đau đớn, kết hợp với chuyên tâm để cả người tiến vào trạng thái linh hoạt kỳ ảo, quên hết mọi thứ, quên đi đau đớn thống khổ, quên luôn chính mình, quên sạch tất cả. Cũng không nghĩ đến gì nữa, tất cả đều là Hư Vô.

Lúc này toàn thân Dương Lỗi tản mát ra ánh sáng lung linh đủ sắc màu. Chín viên Phong Linh Thạch bắt đầu trôi nổi, không ngừng xoay tròn tại đỉnh đầu Dương Lỗi. Lực lượng khổng lồ hình thành một cái lưới mạnh mẽ cường đại, bao phủ Dương Lỗi vào trong đó. Từng đạo kình khí hóa thành những thanh bảo kiếm sắc bén, tựa hồ phải cắt cái lưới này đi.

Một kiếm, một kiếm lại một kiếm.

Kiếm khí tung hoành, không ngừng đột phá vào phong tỏa do chín viên Phong Linh Thạch kia hình thành.

Ngay cả thân thể Dương Lỗi đều bắt đầu từ từ bành trướng, cả người thật giống như một quả khí cầu đang không ngừng to ra rồi thu nhỏ lại. Phảng phất tùy thời đều phải nổ tung ra. Lực lượng cường đại kia đang không ngừng đột phá vào.

Những âm thanh giống như vụ nổ đang không ngừng truyền tới.

- Rầm rầm rầm...

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Trên Lôi Phong Tháp, Pháp Hải phun ra một ngụm máu, sắc mặt có hơi tái nhợt.

- Ha ha, con lừa già ngốc, mau mau thả tỷ tỷ của ta ra. Nếu không hôm nay liền là ngày giỗ của ngươi.

Lúc này đối diện Pháp Hải, một nữ nhân áo xanh, diện mạo cực kỳ xinh đẹp, tay cầm một thanh bảo kiếm màu xanh đang tỏa ra những ánh hào quang lạnh lẽo chói mắt. Đôi mắt giống như bảo đao đã tuốt ra khỏi vỏ, vô cùng sắc bén. Sát khí khổng lồ bay về hướng tới Pháp Hải rồi bao phủ lên.

Pháp Hải tránh thoát một kích của Thanh Xà, nhưng vẫn cực kì chật vật.

Sau khi ăn vào một viên đan dược, Pháp Hải lạnh nhạt hầm hừ một tiếng. Một chuỗi Phật Châu đánh ra, hóa thành từng đạo sấm sét màu tím không ngừng công kích về hướng tới chỗ Thanh Xà đứng.

- Rầm rầm rầm...

Những vụ nổ phô thiên cái địa rung chuyển trời đất đang vang lên bốn phía.

- Khụ khụ... Không tệ, con lừa già ngốc lại còn có thủ đoạn như vậy. Nhưng mà, nếu như chỉ là như thế này thì hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi.

Khóe miệng Thanh Xà thấp thoáng một vết máu, tay ngọc trắng nõn giơ lên, nhẹ nhàng chém xuống một cái. Hai mắt sáng ngời, lạnh lùng nhìn Pháp Hải, bảo kiếm xanh thẫm trong tay tỏa ra những tia sáng lạnh lóng lánh.

- Hừ, đừng đắc ý, ngươi không giết được ta. Đây là thế giới của ta, mặc dù ta đã hao đi đại bộ phận tu vi để áp chế Bạch Xà. Lúc này vận dụng Thế Giới Chi Lực như thế, mặc dù không giết được ngươi, nhưng vẫn có lẽ có thể làm được việc trục xuất được ngươi đi ra ngoài.

Pháp Hải lúc này chắp tay hành lễ, trong tay cầm một chuỗi Phật Châu màu đen, luôn miệng lẩm bẩm.

- Không đúng, không đúng, làm sao có thể.

Mới được mấy cái hô hấp, Pháp Hải chợt mở mắt, sắc mặt trắng bệch.

- Ha ha, ngươi không phải muốn trục xuất ta đi ra ngoài sao? Con lừa già ngốc, ngươi tiếp tục a, tại sao lại không trục xuất ta?

Thanh Xà thấy bộ dạng này của Pháp Hải thì làm sao mà vẫn còn không biết là đang xảy ra chuyện gì. Trước đây vẫn còn có hơi lo lắng, dù sao con lừa già ngốc Pháp Hải này có tu vi uyên thâm. Mặc dù lão đã bị thương, nhưng chính mình muốn giết lão thì đâu phải là một chuyện dễ dàng.

Hơn nữa tỉ tỉ Bạch Tố Trinh của mình còn bị lão phong ấn dưới Lôi Phong Tháp. Vạn nhất nếu là lão chó cùng rứt giậu, hủy diệt Lôi Phong Tháp hoặc là đánh nó vào trong dòng chảy hỗn loạn của không gian kia, thì có thể bị phiền toái.

Trong thiên địa, đâu phải chỉ là một không gian vị diện. Đặc biệt trong dòng chảy hỗn loạn của không gian là nguy hiểm nhất. Một khi rơi vào trong đó, mặc dù là Thánh Nhân cũng phải bận tâm. Huống chi, tỉ tỉ Bạch Tố Trinh của mình chẳng qua là Chuẩn Thánh, nhưng lại bị phong ấn lâu như vậy, tu vi không biết đã sụt giảm bao nhiêu.

Một khi rơi vào dòng chảy hỗn loạn của không gian, nếu vận số tốt thì chẳng qua là bị cuốn vào một chốn không gian chưa biết. Nhưng nếu như vận số không tốt thì rất có thể sẽ hồn phi phách tán.

- Không có khả năng, điều đó không có khả năng. Đây là thế giới do ta sáng tạo, mặc dù đã chấp nhận Dương Lỗi là chủ, nhưng tu vi của hắn quá yếu. Không có khả năng liền hoàn toàn khống chế thế giới này dễ dàng như vậy. Nhất định là nơi nào đó đã xảy ra vấn đề, nơi nào xảy ra bất ngờ.

Pháp Hải lẩm bẩm nói.

- Con lừa già ngốc Pháp Hải, nếu như hiện tại ngươi thả tỷ tỷ của ta ra, thì có lẽ ta có khả năng tha cho ngươi một mạng. Nếu như ngươi lại khăng khăng một mực u mê không tỉnh ngộ, như vậy liền đừng trách ta không khách khí.

Thanh Xà lúc này vung trường kiếm trong tay lên, từng đạo Kiếm khí xanh thẫm bắn xuyên qua về hướng tới Pháp Hải.

Pháp Hải thấy thế, vung tay áo lên. Nó hình thành một quầng sáng vàng chói chắn kiếm khí kia ở bên ngoài.

Nhưng mà lúc này Pháp Hải tiêu hao thật lớn. Trước đây lão muốn cưỡng bức thúc dục thế giới Mộng Huyễn Pháp Tắc Chi Lực nhưng đã bị cắn trả, nên liền bị đả thương. Hiện tại là vết thương càng nặng nề thêm, một ngụm huyết dịch lại phun ra lần nữa, sắc mặt càng tỏ ra tái nhợt, cả người đều tựa hồ đều già đi rất nhiều.

Lão vội vàng lui ra phía sau vài bước, tiếp theo ngồi xuống, nhắm hai mắt lại.

Thanh Xà thấy Pháp Hải như thế, cơn tức giận trong lòng tăng lên. Bảo kiếm xanh thẫm lại vung lên lần nữa. Một đạo kiếm khí khổng lồ lạp tức công kích về hướng tới Pháp Hải.

Trong nháy mắt kiếm khí sẽ đánh trúng Pháp Hải, quanh thân Pháp Hải tản mát ra hào quang vàng chói đầy trời. Một cái Kim Bát (bát vàng)thật lớn hiện ra. Kim Bát này tản mát ra hào quang vàng chói liền bao phủ Pháp Hải ở trong đó. Bảo kiếm của Thanh Xà công kích lên trên Kim Bát liền lập tức bị hất ra. Pháp Hải trong vòng phòng hộ thì không bị ảnh hưởng chút nào.

- Đáng chết, cái Kim Bát chết tiệt.

Thấy Kim Bát này, Thanh Xà liền phẫn nộ không thôi. Trước đây tỷ tỷ của mình Bạch Tố Trinh chính là bị Kim Bát này bắt đi.

Hiện nay lại lần nữa thấy Kim Bát này, làm cho Thanh Xà phẫn nộ tới cực điểm. Gương mặt vốn là xinh đẹp vô song bắt đầu trở nên hung ác, tóc tai, quần áo không gió mà tự động đong đưa. Hai mắt sáng ngời, nhưng lại tràn ngập sát khí làm cho người ta sợ hãi.

*****

- Con lừa già ngốc Pháp Hải, đây là ngươi muốn chết.

Lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, cả người Thanh Xà bay lên, bảo kiếm xanh thẫm trong tay hóa thành những con Thanh Xà nhiều vô số kể, không ngừng công kích về hướng tới Kim Bát kia của Pháp Hải...

- A... , phá cho ta.

Mà vào lúc này dưới đáy Lôi Phong Tháp, Dương Lỗi chợt quát một tiếng.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.

Dương Lỗi cảm giác lực lượng của mình tăng hơn gấp đôi.

Lúc này Hệ Thống vang lên âm thanh nhắc nhở:

- Đinh, chúc mừng người chơi Bất Tử Kim Thân Quyết đột phá, đạt tới tầng thứ mười bảy.

Đột phá, Bất Tử Kim Thân Quyết đột phá. Trong thời gian ngắn ngủi như vậy lại đột phá một lần nữa. Bất Tử Kim Thân Quyết lại đột phá lần nữa, lần này đột phá là một lần nhảy vọt.

Dương Lỗi vốn đang đau đớn bởi nguyên nhân vì Bạch Tố Trinh, hiện tại cảm giác đã tốt hơn nhiều lắm, đã không có loại đau đớn này nữa. Các tế bào trong cơ thể vẫn còn đang không ngừng biến hóa, bắt đầu trở nên cường đại hơn, toàn thân tràn ngập sức bật.

Lực lượng khủng bố kia của Bạch Tố Trinh được thân thể Dương Lỗi không ngừng hấp thu. Mặc dù chừng ấy lực lượng đối với Bạch Tố Trinh mà nói thì không coi là cái gì, nhưng đối với Dương Lỗi mà nói lại là một sự trợ giúp rất lớn.

- A...

Dương Lỗi chợt quát một tiếng, rồi nện một quyền mãnh liệt oanh kích trên mặt đất. Lập tức xuất hiện những vết nứt nẻ giống như trong cơn động đất. Cả mặt đất hình thành từng vết rãnh, bắt đầu từ nắm đấm của từ Dương Lỗi mà phát triển về khắp tứ phía.

- Phù...

Dương Lỗi thở ra một hơi, chợt đứng vụt lên.

Chính mình năng động, nay đã có thể khống chế chính mình. Loại cảm giác này thật tốt. Hơn nữa, lúc này Dương Lỗi phát hiện, chân khí trong cơ thể của mình tựa hồ cũng bắt đầu năng động. Mặc dù chỉ là một chút chút, nhưng đó là một dấu hiệu tốt. Mà một đạo phong ấn kia, đám Phong Linh Thạch bố trí phong ấn, do bị Bạch Tố Trinh đột phá vào mà trở nên liên tiếp bại lui.

Những vết nứt thật nhỏ, trở nên càng lúc càng lớn. Bởi vì con đê ngàn dặm bị hủy bởi tổ kiến. Phong ấn mặc dù chỉ là bị nứt ra một chút chút, nhưng Dương Lỗi biết, thời điểm phá bỏ phong ấn đã không còn xa.

...

- Không tốt, đây là có chuyện gì. Tại sao có thể như vậy, linh hồn Bạch Tố Trinh lại là đầy đủ. Chẳng lẽ... Chẳng lẽ... đáng ghét. Ngàn tính vạn toán mà cũng không tính đến điểm này.

Lúc này Pháp Hải được bảo hộ trong Kim Bát lại mở mắt ra lần nữa. Lúc này Pháp Hải tràn ngập vẻ không cam lòng. Lúc trước tất cả đều tính toán rất tốt, nhưng lại không nghĩ rằng, biến cố lại phát sinh hết lần này đến lần khác. Trước mắt đã đến tình trạng chính mình vô phương khống chế. Chính mình sơ suất quá, thật sự là sơ suất quá.

- Chuyện đã không thể nữa rồi, huyện đã không thể nữa rồi a!

Pháp Hải thở dài một hơi. Nếu đã đến tình trạng này, chính mình lại tiếp tục kiên trì cũng đã không có ý nghĩa gì nữa. Chờ đến khi Bạch Xà xuất ra, đến lúc đó Thanh Bạch Nhị Xà liên hợp chung một chỗ, chính mình làm không tốt thì ngay cả tính mạng đều phải để lại ở chỗ này. Cho nên Pháp Hải biết chính mình đã đến lúc nên từ bỏ.

Nhìn Thanh Xà trước mặt đang trong cơn công kích điên cuồng, Pháp Hải lắc đầu. Mặc dù không cam lòng, nhưng đó cũng là chuyện không có cách nào khác. Hiện nay mưu đồ của mình đã hoàn toàn thất bại, dẫu có nỗ lực nhiều như vậy mà cũng là thu được kết quả như vậy, nỗi buồn bực trong lòng có thể nghĩ.

Nhìn qua Lôi Phong Tháp một chút, nghĩ tới Dương Lỗi này là người ứng kiếp. Không gian vị diện này, thế giới này đã không thuộc về mình. Nhưng mà Dương Lỗi vẫn còn không thể dung hợp, sự khống chế còn không thể đạt tới tình trạng hoàn mỹ. Mặc dù không biết Dương Lỗi làm thế nào để thay đổi thế giới này, nhưng điều này đã không có ý nghĩa.

- Sẽ giúp ngươi một lần vậy. Nhân quả, nhân quả, chuyện hôm nay bởi vì quả của ngày sau.

Pháp Hải hai tay kết ấn, tiếp theo khẽ quát một tiếng

- Đi.

Một đạo ấn ký vàng chói nhập vào trong Lôi Phong Tháp.

Sau khi làm xong tất cả điều này, Pháp Hải dưới sự bảo vệ của Kim Bát liền hóa thành một chùm ánh sáng vàng rực rỡ liền xông ra ngoài.

Thanh Xà đầu tiên là sửng sốt, đến lúc kịp phản ứng được thì đã không có cách nào truy theo nổi.

Dù thế nào nàng cũng thật không ngờ, Pháp Hải lại lựa chọn chạy trốn. Nếu đã không đuổi kịp thì cũng không cần để ý tới nữa. Hiện tại quan trọng nhất chính là phải làm như thế nào mới có thể cứu ra được tỷ tỷ Bạch Tố Trinh của mình.

Tung người một cái, Thanh Xà đi tới trên Lôi Phong Tháp.

- Rầm rầm rầm...

Mà đúng vào lúc này Lôi Phong Tháp phát ra sự rung động kịch liệt.

- Không tốt, Pháp Hải chết tiệt này, tỉ tỉ không có việc gì chứ? Pháp Hải, nếu như tỉ tỉ mà có chuyện gì, ta sẽ để ngươi chết không có chỗ chôn.

Thanh Xà bay vọt lên một cái đến vị trí cách Lôi Phong Tháp độ vài trăm thước, rồi căng thẳng nhìn Lôi Phong Tháp.

- Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!, Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!.

Cả Lôi Phong Tháp trong vài tiếng nổ vang thật lớn đã ầm ầm ngã xuống đất.

- A...

Lúc này Dương Lỗi chợt quát một tiếng, cả người giống như một viên đạn pháo bắn tung ra ngoài, một tay vẫn còn ôm Bạch Tố Trinh.

Sau khi rơi xuống đất, Dương Lỗi thở nhẹ một hơi. Trong lòng dù sao cũng có một chữ "Thích".

Không nghĩ tới chính mình lại đột phá, Bất Tử Kim Thân Quyết đạt tới tầng thứ mười tám. Mà quan trọng hơn là, sự khống chế của chính mình đối với thế giới Mộng Huyễn này càng thuận buồm xuôi gió hơn.

Ngoài ra Dương Lỗi phát hiện, hiện tại chính mình mang theo người nào có tu vi yếu hơn so với chính mình thì khi tiến vào thế giới Mộng Huyễn này, khi đó căn bản là không cần Thế Giới Điểm. Nhưng mà nếu như là người có tu vi cao hơn so với chính mình, vậy có lẽ cần phải trả giá một lượng Thế Giới Điểm nhất định.

Bất Tử Kim Thân Quyết tầng thứ mười tám tuyệt đối là cường đại, có thể so với Đại La Kim Tiên. Nói cách khác, chính mình chỉ cần dựa vào thân thể dũng mãnh của mình liền đủ để đối phó cường giả Đại La Kim Tiên bình thường. Đây là khủng bố như thế nào, coi như Tề Thiên đại thánh hồi mới đại náo thiên cung, lúc ấy cũng chỉ đến như vậy thôi.

- Ngươi là ai? Hả, là tiểu tử ngươi, không tồi, không tồi, lại cứu được tỉ tỉ ra ngoài, cũng không uổng công ta đối tốt với ngươi như vậy.

Sau khi nhìn thấy Dương Lỗi, Thanh Xà lắc mình một cái rồi trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Dương Lỗi và Bạch Tố Trinh

- Tỉ tỉ, ngươi không sao chớ?

- Tiểu Thanh, ta không sao, qua nhiều năm như vậy, khổ ngươi.

Bạch Tố Trinh né tránh khỏi vòng ôm trong ngực của Dương Lỗi, đi lên phía trước, ôm cổ Tiểu Thanh rồi mở miệng đáp.

- Tỉ tỉ, đều là ta không tốt. Nếu như không phải ta, tỉ tỉ cũng sẽ không bị Pháp Hải áp chế ở đáy Lôi Phong Tháp.

Nói tới đây, Thanh Xà có vẻ mặt tự trách.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-881)