← Ch.811 | Ch.813 → |
Hắn biết đối với một cái tu luyện giả mà nói, tu vi rơi xuống là có ý vị như thế nào, hơn nữa Nhạc Bất Phàm đã bước vào cảnh giới Chuẩn Thánh, thoáng cái liền từ cảnh giới Chuẩn Thánh rơi xuống Đại La Kim Tiên, thậm chí thấp hơn, như vậy hắn làm sao có thể chịu đựng được, đổi lại là chính mình, đó là tuyệt đối không cách nào dễ dàng chấp nhận.
- A Dũng, không nên kích động, trước hết nghe Dương huynh đệ nói.
Thấy Chung Hán Dũng như thế, Nhạc Bất Phàm trừng mắt nhìn hắn một cái, nói:
- Dương huynh đệ, ngươi nói tiếp đi, sau khi tu vi hạ xuống có biện pháp nào khôi phục được hay không?
Tu vi hạ xuống, Nhạc Bất Phàm thật sự là không nghĩ đến, bất quá cái này so với đi tìm chết thì tốt hơn, hơn nữa tu vi hạ xuống, mình không phải là còn có cơ hội tu luyện trở lại sao? Chỉ cần có biện pháp làm cho chính mình tu luyện lại mà nói, vậy thì hoàn toàn không phải là vấn đề, để cho Nhạc Bất Phàm cảm thấy đáng tiếc chính là hôm nay lại có một tràng đại chiến, đối mặt với Ma tộc, Nhạc Bất Phàm là rất muốn giết đến thống khoái.
- Tu vi hạ xuống, đó là chắc chắn, cũng không có cách nào ở trong thời gian ngắn để cho tu vi của Nhạc đại ca khôi phục lại, bất quá tốc độ tu luyện sau này sẽ rất nhanh, nói cách khác, nhiều nhất là mười mấy năm thời gian, Nhạc đại ca có thể lần nữa khôi phục đến cảnh giới đỉnh cao, hơn nữa ở trên con đường tu luyện sau này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, từ lâu dài đến xem, đây đối với Nhạc đại ca là trợ giúp.
Dương Lỗi cười cười nói.
Tạo Hóa thần quyết của mình là vô cùng nghịch thiên, tiến vào trong cơ thể của hắn, đem ma khí trong cơ thể hắn luyện hóa, đồng thời cũng sẽ đối với thân thể của hắn tiến hành cải tạo nhất định, để cho thể chất của hắn phát sinh thay đổi, đây đối với hắn mà nói tuyệt đối là một chỗ tốt cực lớn, mặc dù nói tu vi ở trong thời gian ngắn bị hạ xuống, nhưng tuyệt đối là để cho hắn có được ích lợi vô cùng.
- Dương huynh đệ, ngươi nói là thật?
Ngữ khí của Nhạc Bất Phàm kích động nói.
- Tự nhiên là thật, ta lừa ngươi làm gì?
Dương Lỗi cười nói.
- Như vậy thì tốt quá!
Chung Hán Dũng nghe vậy lại càng kích động, thật giống như là hắn có chuyện vui vô cùng lớn.
- Có thể hay không, Dương huynh đệ, có thể qua một thời gian ngắn lại trừ đi ma khí ở trong cơ thể của ta hay không?
Nhạc Bất Phàm suy nghĩ một chút, nhìn Dương Lỗi nói.
Nghe lời như thế, Dương Lỗi cho là mình đã nghe nhầm, hết sức nghi hoặc nhìn Nhạc Bất Phàm, nói:
- Nhạc đại ca, ngươi tại sao muốn từ chối trừ đi ma khí trong cơ thể? Phải biết rằng cái này nhưng là vấn đề hết sức nghiêm trọng, nếu như là một hai ngày mà nói, vấn đề ngược lại là không lớn.
- Dương huynh đệ, có thể kéo dài thêm một tháng hay không?
- Cái... Cái này sợ rằng không được, một tháng, ta cũng không có năng lực như vậy.
Dương Lỗi nói.
- Bởi vì ta muốn đợi sau khi đánh xong một trận này, tu vi hạ xuống, đó cũng là không có gì nữa, dù sao nếu như tu vi của ta còn có, có thể lại ra sức cho Ngũ Nhạc thành một phần.
Nhạc Bất Phàm nói.
Vốn Dương Lỗi cho là hắn muốn nói điều gì, không nghĩ tới là cái này, ngược lại khiến cho Dương Lỗi hết sức khâm phục rồi.
- Nhạc đại ca, nói thật cho ngươi biết, nếu như là chỉ trì hoãn hai, ba ngày mà nói, ta còn là có thể làm được, nhưng nếu một tháng mà nói, thật sự là không có năng lực đó, bất quá cho dù tu vi của Nhạc đại ca hạ xuống cũng không phải là có thể giết Ma tộc sao?
Dương Lỗi nói.
- Đúng vậy a, đúng vậy a!
Chung Hán Dũng cũng ở một bên phụ họa:
- Thành chủ đại nhân, tu vi hạ xuống, đồng dạng cũng có thể giết địch.
- Đây... Nhưng là...
- Không cần lo lắng, hôm nay không phải là có ta sao? Hơn nữa sư tôn ta còn ở đây? Có sư tôn của ta ở chỗ này, ngươi lo lắng cái gì, sư tôn ta nhưng là siêu cấp cao thủ, một khi có siêu cấp cao thủ mà chúng ta không cách nào đối phó được, sư tôn ta liền sẽ xuất thủ.
Dương Lỗi nói.
- Đúng vậy a, đại nhân, Dương huynh đệ nói đúng, không phải là còn có tiền bối sao?
Chung Hán Dũng nói.
- Có tiền bối ở đây, ta tự nhiên là yên tâm.
Nhạc Bất Phàm thở dài, có chút thất vọng:
- Bất quá... Ai... Quên đi, liền muốn phiền toái Dương huynh đệ ngươi cùng tiền bối rồi.
- Không cần như thế, kỳ thật nói cho cùng đây cũng là vì chính mình, huống chi ta cũng là một phần tử trong Ngũ Nhạc thành, cho nên bảo vệ Ngũ Nhạc thành, đó là theo lẽ thường phải làm, Nhạc đại ca không cần như thế.
Dương Lỗi nhìn Nhạc Bất Phàm, thầm nghĩ, một người không có một tia dã tâm như vậy đối với mình mà nói ngược lại là đại hảo sự, nếu như có dã tâm mà nói, nói không chừng còn phải hao phí một phen tay chân của mình.
- Vậy Ngũ Nhạc thành liền giao cho Dương huynh đệ rồi, mà cái chức thành chủ này cũng truyền cho Dương huynh đệ.
Dứt lời, Nhạc Bất Phàm lấy ra một phương ngọc thạch, cẩn thận nhìn lại, đó không phải là đồ vật gì khác, chính là thành chủ đại ấn, đây cũng là tượng trưng cho tahnfh chủ, có thành chủ đại ấn này là có thể hoàn toàn nắm giữ quân đội của Ngũ Nhạc thành, bao gồm hệ thống điều khiển trọng yếu của Ngũ Nhạc thành.
Mỗi một tòa thành trì đều có một hệ thống điều khiển trọng yếu, lợi dụng cái hệ thống điều khiển trọng yếu này, thành chủ ở trong thời gian ngắn điều động lực lượng của cả thành trì, để cho hắn ở trong thời gian ngắn tăng lên một cái cấp bậc, đây chính là chỗ tốt lớn nhất của thành chủ đại ấn.
- Cái này... Như vậy sao được, Nhạc đại ca, thành chủ đại ấn này vẫn là Nhạc đại ca thu lại đi, ta có tài đức gì mà có thể làm được chức thành chủ của Ngũ Nhạc thành này?
Dương Lỗi vừa nhìn, trong lòng lấy làm kinh hãi, không nghĩ tới Nhạc Bất Phàm lại làm ra chuyện như vậy, thật sự khiến cho Dương Lỗi kinh ngạc vạn phần, thành chủ đại ấn có ý vị như thế nào hắn lại quá rõ ràng rồi, một khi Nhạc Bất Phàm giao ra thành chủ đại ấn này chẳng khác nào là hoàn toàn đem Ngũ Nhạc thành giao cho mình, không có bất kỳ con đường đổi ý nào.
Không chỉ là Dương Lỗi giật mình, Chung Hán Dũng cũng là hết sức giật mình, mặc dù nói hắn biết ở trong lòng lão đại của mình đối với dục vọng quyền lực không mạnh, đối với trọng trách của cả Ngũ Nhạc thành này đã sớm nghĩ sẽ để xuống, muốn chuyên tâm tu hành, nhưng hắn không nghĩ tới lão đại của mình thật đúng là làm như vậy rồi, làm thành chủ của Ngũ Nhạc thành có thể đạt được chống đỡ của cả Ngũ Nhạc thành, ở trên tu luyện kỳ thật so với người bình thường phải nhanh hơn rất nhiều, đây là phúc làm của làm thành chủ.
Nhưng hắn cũng không nhiều lời, bởi vì hắn biết Nhạc Bất Phàm sớm muộn cũng sẽ làm như vậy, hơn nữa đối với một cái tu luyện giả mà nói, nếu như quá mức lệ thuộc vào những thứ này, ngày sau muốn có tiến bộ, đó căn bản là không quá thực tế, dĩ nhiên, nếu có đủ dã tâm mà nói, tự nhiên là có thể một mực mượn những thứ này tới tu luyện, bất quá như vậy mà nói là quá khó khăn.
*****
Sau khi một thành trì khó có thể chống đỡ được thì cần có chiến tranh, lợi dụng chiến tranh đi chinh phục những thành trì khác, như vậy không ngừng chinh phục từng cái thành trì, cuối cùng nắm trong tay cả Tiên giới, nếu như đạt tới cảnh giới kia mà nói, chứng đạo cũng không phải là việc khó gì.
Nhưng con đường như vậy muốn đi xuống là cực kỳ khó khăn, cả Tiên giới cường giả như mây, vẻn vẹn là Chuẩn Thánh ở Ngũ Nhạc thành này có lẽ coi như là một nhân vật, nhưng một khi tiến vào trong Tiên giới mà nói, cái này căn bản là không đáng giá nhắc tới, nơi đó vô số cao thủ, cảnh giới Chuẩn Thánh đoán chừng cũng không được tính là cao thủ bình thương, f cũng chỉ là tương đương với hộ vệ của những đại nhân vật kia mà thôi.
- Dương huynh đệ, nếu như không có ngươi mà nói, Ngũ Nhạc thành này ngay từ nửa năm trước đã không còn tồn tại ròi, nếu nói tới, công lao của Dương huynh đệ ngươi là lớn nhất, có ngươi làm thành chủ nhà nói, người nào không phục?
Nhạc Bất Phàm cất cao giọng nói.
- Đúng vậy, Dương huynh đệ, nếu như ngươi làm thành chủ của Ngũ Nhạc thành, đó là chuyện đương nhiên rồi, còn nữa, cả Ngũ Nhạc thành hôm nay cần Dương huynh đệ ngươi tới chỉ huy, trấn giữ, chỉ có làm thành chủ, hết thảy cái này mới thuận lý thành chương, cho nên Dương huynh đệ, ngươi cũng đừng có lại từ chối, liền nghe đại nhân đi!
Ngoài ý liệu của Dương Lỗi, vốn cho là Chung Hán Dũng sẽ phản đối, lại không nghĩ tới hắn cũng ở một bên nói phụ họa.
Nhìn hai người Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng một chút, thấy thần sắc của bọn họ cực kỳ nghiêm túc, Dương Lỗi gật đầu.
- Tốt, ta đây liền cung kính không bằng tuân mệnh rồi, vì tương lai của Ngũ Nhạc thành, ta tất nhiên sẽ không cô phụ nhờ vả của hai vị đại ca.
Dương Lỗi nói.
Ngũ Nhạc thành, chính mình sớm muộn phải nắm giữ, nếu như bọn họ không giao ra mà nói, mình còn có chút ít khó làm, nếu như bọn họ chủ động đem quyền lợi của Ngũ Nhạc thành giao vào trong tay mình, đó là không thể tốt hơn rồi, cho nên Dương Lỗi giả vờ từ chối một phen, sau đó liền đón nhận nhất phương thành chủ đại ấn này.
Thấy Dương Lỗi nhận lấy đại ấn, hai người Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng đều là hết sức cao hứng.
- Cái này là được rồi, ta tin tưởng Dương huynh đệ ngươi nhất định sẽ làm cho Ngũ Nhạc thành trở nên càng thêm huy hoàng, ở dưới sự chỉ đạo của Dương huynh đệ ngươi, những Ma tộc kia đích thị là không chịu nổi một kích.
Chung Hán Dũng ha ha cười một tiếng, vỗ vỗ bả vai của Dương Lỗi, nói.
- Thành chủ đại ấn này, Dương huynh đệ ngươi trước tiên nhỏ máu nhận chủ, sau khi nhận chủ, Dương huynh đệ sẽ biết được diệu dụng của thành chủ đại ấn này, tin tưởng có thành chủ đại ấn này, thực lực của Dương huynh đệ ngươi tất nhiên sẽ lại tiến một bước. Việc thủ thành cũng vì vậy mà trở nên càng thêm dễ dàng, bày trận hay làm gì cũng đều thuận buồn xuôi gió.
Nhạc Bất Phàm ý bảo Dương Lỗi đem thành chủ đại ấn nhỏ máu nhận chủ, trước đó Nhạc Bất Phàm đã sớm giải trừ ấn ký của mình trên thành chủ đại ấn, cho nên giờ phút này một cỗ uy nghiêm của thành chủ ở trên người hắn nhất thời biến mất không thấy gì nữa, mà một sợi hắc sắc ma khí ở chỗ mi tâm cũng là trở nên sống động.
Nhạc Bất Phàm khẽ nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia khác thường, nhưng rất nhanh bị hắn áp chế xuống.
- Nhạc đại ca, ngươi không có chuyện gì chứ?
Thấy một màn như vậy, Dương Lỗi rõ ràng đây là bởi vì nguyên nhân thành chủ đại ấn, có thành chủ đại ấn này, Nhạc Bất Phàm cố gắng áp chế được ma khí, cho nên nó có công lao không nhỏ.
- Không có chuyện gì, ta không sao, Dương huynh đệ ngươi không cần lo cho ta, hiện tại cần nhất chính là trước tiên đem thành chủ đại ấn luyện hóa xong, tahnfh chủ đại ấn này muốn luyện hóa thì cần phải có một khoảng thời gian.
Nhạc Bất Phàm lắc đầu, nói:
- Đợi sau khi ngươi hoàn toàn luyện hóa thành chủ đại ấn này, trừ đi ma khí cho ta, vậy thì sẽ càng thêm dễ dàng.
Dương Lỗi gật đầu, nhỏ một giọt máu lên trên thành chủ đại ấn, sau khi nhỏ máu, tahnhf chủ đại ấn nổi lên một trận quang mang, Dương Lỗi cảm giác mình cùng với thành chủ đại ấn kia có một loại liên lạc thần bí, bất quá lúc này mặc dù đã là nhỏ máu nhận chủ, nhưng Dương Lỗi còn không có hoàn toàn luyện hóa thành chủ đại ấn, cho nên tạm thời còn không có cách nào sử dụng lực lượng của nó.
Luyện hóa thành chủ đại ấn đích xác là cần mất thời gian, đối với người bình thường mà nói, hai, ba ngày rất là bình thường, nhưng đối với Dương Lỗi mà nói, đây cũng không phải là vấn đề, Dương Lỗi cần luyện hóa nhất phương thành chủ đại ấn này căn bản không cần dùng nhiều thời gian như thế, nhiều nhất nửa ngày cũng đã đủ rồi, bởi vì tinh thần lực của Dương Lỗi cực kỳ cường đại, cộng thêm Tạo Hóa thần quyết cực kỳ nghịch thiên, cho nên luyện hóa vẻn vẹn là một phương đại ấn thành trì nho nhỏ bất quá là chuyện đơn giản mà thôi.
Ở dưới sự toàn lực của Dương Lỗi, dùng không tới hai canh giời, Dương Lỗi cũng đã hoàn taonf đem nó luyện hóa xong, thấy tình huống như vậy, Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng là giật mình không thôi, tốc độ như vậy, đó thật sự là quá kinh người, quả nhiên không phải là thường nhân có thể so sánh được.
...
...
Ba ngày sau, Dương Lỗi đem ma khí trong cơ thể của Nhạc Bất Phàm diệt trừ đi, mà cả người Nhạc Bất Phàm cũng trở nên thần thanh khí sảng, tinh thần thoải mái, mặc dù thực lực hạ xuống Kim Tiên đỉnh phong, nhưng trong lòng hắn rõ ràng, tu vi lần này mặc dù hạ xuống nhưng chỗ tốt mà chính mình đạt được cũng là thật lớn, nếu như biết tình huống như thế, cho dù là hạ xuống Huyền Tiên, hay tới tầng thứ Thiên Tiên, Nhạc Bất Phàm cũng nguyện ý đi nếm thử.
Dĩ nhiên, diệt trừ ma khí trong cơ thể của Nhạc Bất Phàm đối với Dương Lỗi mà nói cũng là có chỗ tốt không nhỏ.
Một điểm trong đó chính là Tạo Hóa thần quyết của Dương Lỗi đột phá, từ tầng thứ sáu đạt đến tầng thứ bảy, thực lực mặc dù không có tăng lên trên phạm vi lớn nhưng cũng khiến cho nguyên lực ở trong cơ thể trở nên lớn mạnh hơn rất nhiều, cơ hồ tăng thêm hai thành.
Hơn nữa ở trong Ngũ Nhạc thành, thực lực của mình sẽ được tăng phúc thật lớn, cả Ngũ Nhạc thành liền ở trong tay của chính mình, đúng như lời của Nhạc Bất Phàm, chính mình hôm nay là chủ nhân của Ngũ Nhạc thành, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của mình, muốn bố trí trận pháp hay làm gì đều càng là thuận buồm xuôi gió.
Ở trong Ngũ Nhạc thành, thực lực của mình được tăng phúc mặc dù không được biến thái như trong Mộng Huyễn thế giới, ở vào cảnh giới vô địch, nhưng mà cũng không phải là bình thường, cũng để cho thực lực của mình ước chừng tăng lên gấp đôi. Dĩ nhiên đây chỉ là ở trong phạm vi của Ngũ Nhạc thành, một khi rời khỏi Ngũ Nhạc thành, như vậy loại hiệu quả gia tăng này cũng sẽ không có. Nếu không Ngũ Nhạc thành này cũng là quá nghịch thiên.
← Ch. 811 | Ch. 813 → |