Vay nóng Tima

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 861

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 861: Chủ tể chi tranh
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


Dương Lỗi nghe vậy sửng sốt, tuy rằng nghĩ bọn hắn sẽ mượn sức chính mình, nhưng không nghĩ đến họ lại để mình làm chủ tể Mộc Nguyên Tinh.

- Dạ, đại nhân, ta đại biểu toàn thể dân chúng Mộc Nguyên Tinh, hi vọng đại nhân trở thành chủ tể, dẫn dắt chúng ta đi hướng huy hoàng.

Tiếu Khắc Thân nói.

- Muốn ta thành chủ tể của các ngươi? Các ngươi biết lai lịch của ta sao? Ngươi thật không lo lắng lần này ta đến Mộc Nguyên Tinh còn trợ giúp các ngươi đuổi đi ma tộc, là vì đồ vật gì đó của Mộc Nguyên Tinh hay sao?

Dương Lỗi biết kỳ thật ma tộc muốn tấn công Ngũ Hành Chi Tinh là vì muốn lấy ngũ hành tinh hạch, mà mục đích của hắn cũng là như thế, nhắc tới mục đích đôi bên đều giống nhau.

- Bất kể nói như thế nào, đại nhân đã cứu Mộc Nguyên Tinh, không quản đại nhân muốn vật gì, chỉ cần chúng ta có thể lấy ra đại nhân cứ việc cầm đi là được.

Tiếu Khắc Thân trả lời, làm Dương Lỗi có chút không dám tin tưởng.

- Nếu ta muốn bổn nguyên tinh hạch của các ngươi đây?

Dương Lỗi có chút hăng hái nhìn hắn, xem hắn nói như thế nào. Phải biết rằng tinh hạch tinh cầu chính là toàn bộ tinh cầu, nếu mất đi tinh hạch bổn nguyên, chẳng khác nào biến thành tử tinh, không còn chút linh khí, không có pháp tắc lực lĩnh ngộ, có thể nói không thể tiếp tục sinh tồn.

- Việc này...đại nhân...ngươi...ngươi đang nói đùa đi?

Tiếu Khắc Thân lắp bắp nhìn Dương Lỗi, hắn thật không dự đoán được khẩu vị của Dương Lỗi lớn như vậy, lại còn yêu cầu tinh hạch bổn nguyên Mộc Nguyên Tinh.

- Ngươi thấy ta giống như đang nói đùa sao?

Dương Lỗi hài hước hỏi, muốn trêu chọc bọn họ một phen, kỳ thật đối với hắn mà nói chỉ là mượn dùng bổn nguyên ngũ hành tu luyện mà thôi, cũng không nhất định phải lấy ra tinh hạch bổn nguyên làm gì.

- Ngươi...ngươi là súc sinh, ngươi muốn mưu đoạt tinh hạch bổn nguyên của chúng ta, Tiếu Quỳnh Hoa này tuyệt đối không cho ngươi thực hiện được.

Nghe Dương Lỗi nói như vậy, Tiếu Quỳnh Hoa tức giận, vô cùng phẫn nộ, địa vị anh hùng nháy mắt sụp đổ trong lòng nàng, nàng đứng bật lên, trong tay hiện ra thanh trường kiếm tinh xảo.

Chứng kiến hành động của muội muội, Tiếu Khắc Thân hoảng sợ vội quát:

- Tiếu Quỳnh Hoa, muội muốn làm gì, còn không nhanh bỏ vũ khí xuống, không được vô lễ với đại nhân!

Khi Dương Lỗi nói ra điều kiện, trong lòng Tiếu Khắc Thân cũng phẫn nộ, nhưng hắn hiểu được thực lực của Dương Lỗi, hơn nữa còn chưa xác định lời của vị đại nhân này là thật sự hay không, nói không chừng chỉ vì hăm dọa cho họ biết khó mà lui thế thôi.

Nhìn thấy dáng vẻ của Tiếu Quỳnh Hoa, Dương Lỗi cũng không tức giận, cười nhẹ nói:

- Ta cũng không muốn lừa các ngươi, mục đích ta đến Mộc Nguyên Tinh đích thật là vì tinh hạch bổn nguyên, ta cần dùng nó tu luyện.

- Hô...

Nghe được lời của Dương Lỗi, Tiếu Khắc Thân nhẹ nhàng thở ra:

- Nguyên lai là như vậy, đại nhân bất quá chỉ mượn dùng tinh hạch bổn nguyên tu luyện mà thôi, việc này đơn giản, chờ sau khi đại nhân trở thành chủ tể Mộc Nguyên Tinh, tự nhiên có thể mượn dùng tinh hạch bổn nguyên tu luyện là được.

- Ngươi đã đáp ứng?

Dương Lỗi có chút kinh ngạc.

- Đại nhân không cần hoài nghi, bởi vì chủ tể Mộc Nguyên Tinh cũng là chủ nhân của tinh cầu này, mỗi đời chủ tể đều có thể dùng tinh hạch bổn nguyên đề thăng thực lực của chính mình, như vậy mới có thể bảo hộ Mộc Nguyên Tinh.

Tiếu Khắc Thân nói.

- Nếu Mộc Nguyên Tinh là thế, có phải Kim Nguyên Tinh, Thổ Nguyên Tinh còn có Thủy Hỏa Nguyên Tinh đều là như vậy?

Dương Lỗi lại hỏi, nếu những Ngũ Hành Chi Tinh đều như vậy, thật giảm đi không ít phiền toái.

- Dạ, đại nhân.

- Tốt, nếu là như vậy ta đáp ứng trở thành chủ tể của các ngươi, chẳng những là vậy ta sẽ đi Kim, Thủy, Hỏa, Thổ Nguyên Tinh hoàn thành việc thống nhất Ngũ Hành Chi Tinh, trở thành chủ nhân Ngũ Hành Chi Tinh.

Ngữ khí Dương Lỗi tràn ngập tự tin.

Đối với lời nói của Dương Lỗi, Tiếu Khắc Thân không hề hoài nghi, thực lực của hắn cường đại như thế, chỉ cần hắn có cống hiến với Ngũ Hành Chi Tinh, có thể làm các tinh cầu phồn vinh, có lợi cho việc phát triển, sẽ không ai ngăn cản hắn, về phần những hạng người dã tâm bừng bừng cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn.

- Thật tốt quá, nếu đại nhân có thể thống nhất Ngũ Hành Chi Tinh, đây tuyệt đối là công đức lớn, đã bao nhiêu năm Ngũ Hành Chi Tinh vốn là một khối, nhưng bởi vì hạng người dã tâm bừng bừng, Ngũ Hành Chi Tinh không cách nào thống nhất, nếu đại nhân làm được, xem như đã hoàn toàn xong nguyện vọng xưa nay của tổ tiên chúng ta.

Tiếu Khắc Thân nhìn Dương Lỗi đầy vẻ sùng bái:

- Sau này đại nhân có gì phân phó, ta chắc chắc đi theo dốc sức cho đại nhân.

- Tốt lắm, sau khi ta trở thành chủ tể Mộc Nguyên Tinh, cũng không có bao nhiêu thời gian đi quản lý, đến lúc đó chuyện của hành tinh này giao cho ngươi xử lý, ta sẽ chuyên tâm tu luyện.

Dương Lỗi vỗ vỗ vai Tiếu Khắc Thân.

- Còn ta đây? Đại nhân, ta thì sao?

Nhìn thấy ca ca được Dương Lỗi xem trọng, còn nhận trọng trách, Tiếu Quỳnh Hoa cũng bất chấp thân quen, vội vã làm nũng nói:

- Đại nhân, cũng cho ta một quan chức đi? Hay là, đại nhân cho ta quản lý Thủy Nguyên Tinh?

- Khụ khụ...

Cô nàng này biến hóa quá nhanh, làm Dương Lỗi hoảng sợ, vừa rồi còn kêu đánh kêu giết, hiện tại làm nũng với mình, thật sự khó mà tin được.

- Hồ nháo.

Nhìn thấy dáng vẻ của muội muội, vẻ mặt Tiếu Khắc Thân khó xem, chỉ sợ làm Dương Lỗi tức giận.

- Đại nhân, không cần quản nàng, muội muội của ta có chút điên, thỉnh đại nhân đừng để trong lòng.

- Ca, ngươi được làm quan, có thể quản lý Mộc Nguyên Tinh, vì sao muội lại không được? Hừ, ca ca, ngươi thật quá ích kỷ, sau này muội không để ý tới ca.

Nghe được lời của đại ca, Tiếu Quỳnh Hoa tức giận nói.

- Tiểu muội, đừng hồ nháo.

Tiếu Khắc Thân nhìn muội muội thật đau đầu, đối với cô muội muội này, hắn không biết làm sao quản lý, làm cho nàng có tính cách không sợ trời không sợ đất như bây giờ.

- Ca, người ta không hồ nháo, ta muốn làm quan, làm đại quan, đại nhân, ngươi có nguyện ý hay không nha?

Tiếu Quỳnh Hoa ôm cánh tay Dương Lỗi lắc lắc nũng nịu kêu lên.

Hành động của nàng làm Dương Lỗi nhất thời ngẩn ngơ, không thể phủ nhận Tiếu Quỳnh Hoa đúng là đại mỹ nữ, nhưng đối với hắn mà nói cũng không có tâm tư gì, nhưng đột nhiên bị nàng ôm cánh tay, đôi gò ngực đầy đặn không ngừng cọ sát trên tay hắn, mềm núc ních, thật sự khiến cho hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.

- Ngươi...ngươi buông ra đi, vừa rồi còn muốn giết ta đây? Hiện tại sao lật lọng như vậy.

Dương Lỗi đẩy Tiếu Quỳnh Hoa, nói.

- Ngươi có phải là nam nhân hay không vậy, chút chuyện nhỏ ngươi còn nhớ?

Tiếu Quỳnh Hoa trừng đôi mắt đẹp nói.

Lời này nhất thời làm Dương Lỗi dở khóc dở cười, vừa rồi nàng còn muốn lấy đi tính mạng của mình, còn nói chuyện nhỏ? Cô nàng này thật đúng là cực phẩm.

- Tiểu muội, ngươi đừng hồ nháo, tiếp tục nói như vậy ta sẽ...ta sẽ...

- Tiếu Khắc Thân, ca sẽ làm gì? Chẳng lẽ ca còn muốn đánh muội hay sao? Muốn đánh thì đánh, nếu muội sợ ca, sẽ không gọi là Tiếu Quỳnh Hoa, thật sự cần đánh nhau, ai dạy dỗ ai còn chưa biết chừng.

*****

Tiếu Quỳnh Hoa ngẩng đầu, bộ dáng khiêu khích, thêm ánh mắt khinh bỉ.

- Được rồi, đừng cãi nhau, nếu ngươi có thực lực, có năng lực, như vậy cho ngươi chức quan cũng được, nhưng hiện tại còn chưa phải lúc, nếu ngươi biểu hiện không tốt, như vậy không cần nói nữa.

Dương Lỗi dứt khoát nói.

- Thật sự? Đại nhân, ngươi thật tốt quá, oa oa, ta thật sự là rất cao hứng.

Tiếu Quỳnh Hoa nghe vậy reo lên.

- Đại nhân, ngươi dự định khi nào đi tiếp thu đại quyền?

Tiếu Khắc Thân cũng không biện pháp phản đối, đối với muội muội hắn thật đau đầu, có lẽ vị đại nhân này có thể quản được nàng đi, nếu nàng có thể trở thành nữ nhân của vị chủ tể tương lai, vậy thì càng tốt hơn.

- Ta sẽ đi ngay bây giờ, ta không có nhiều thời gian lãng phí.

Dương Lỗi đáp.

...

Rất nhanh, Dương Lỗi theo sự dẫn dắt của hai huynh muội đi tới phủ đệ chủ tể Mộc Nguyên Tinh.

Đây là nơi tu luyện của các đời chủ tể Mộc Nguyên Tinh, linh khí sung túc, là nơi có long mạch, địa phương có linh khí nồng nặc nhất tinh cầu, ở nơi này tu luyện tiến triển cực nhanh, là bảo địa tu luyện mà các tu luyện giả luôn ước mơ.

- Đứng lại, nơi này là phủ đệ chủ tể, người ngoài cấm vào.

Ba người đi tới cửa phủ, lại bị ngăn chặn bên ngoài.

- Nhìn xem ta là ai? Mù mắt chó của các ngươi sao, tránh ra!

Tính tình Tiếu Quỳnh Hoa nóng nảy, thấy có người dám ngăn cản mình nhất thời phẫn nộ quát.

- Ta mặc kệ các ngươi là ai, chủ tể đại nhân có lệnh, không được hắn cho phép, không cho ai đi vào.

Hộ vệ lạnh lùng liếc mắt nhìn ba người:

- Các ngươi mau nhanh thối lui, bằng không ta sẽ không khách khí.

- Cái gì? Ngươi nói cái gì? Chủ tể đại nhân? Mộc Nguyên Tinh khi nào thì xuất hiện thêm một chủ tể sao?

Tiếu Khắc Thân giận dữ quát, nếu làm cho Dương Lỗi giận dữ, cả Mộc Nguyên Tinh xem như xong rồi.

- Ngươi thành thật nói cho ta biết, bằng không ta giết cả nhà ngươi, giết toàn bộ cửu tộc ngươi!

Dưới khí thế kinh khủng của Tiếu Khắc Thân, thủ vệ làm sao có thể chống cự, bật người cầu xin:

- Đại nhân, không thể trách chúng tôi ah, là chủ tể đại nhân mệnh lệnh, chúng tôi chỉ phụng lệnh làm việc mà thôi.

- Đồ khốn, lão chủ tể đại nhân Mộc Tham đã chết trận, chủ tể mới còn chưa kế nhiệm, nơi nào đến chủ tể đại nhân? Ngươi nói, rốt cục là ai ở trong này giả danh lừa bịp?

Tiếu Khắc Thân đã phẫn nộ tới cực điểm, lúc Mộc Nguyên Tinh gặp đại nạn, không ai đứng ra, hiện tại nguy nan vừa giải trừ, lại có người dám chiếm chủ tể phủ, còn dám tự xưng là chủ tể, quả thật là chán sống.

- Ca, còn dông dài với bọn hắn làm gì, trực tiếp giết đi vào là được, bản thân ta muốn xem rốt cục là ai dám càn rỡ như thế.

Tiếu Quỳnh Hoa rút kiếm, quát lớn.

- Đừng, đừng, ta nói, ta nói.

Thủ vệ run rẩy lắp bắp nói.

- Người chiếm chủ tể phủ, rốt cục là ai?

Dương Lỗi lên tiếng, người có gan khiêu khích chính mình, dám trích trái cây của mình, phải có đủ thực lực mới được, không có thực lực, thì chỉ có thể biến thành chất dinh dưỡng trong thiên địa này.

- Đại nhân, chiếm chủ tể phủ chính là Mộc Lê Hoa tướng quân cùng Mộc Hoa Lê phu nhân.

Thủ vệ vì mạng sống bất chấp hết thảy, nói ra.

- Hai người này là ai?

Dương Lỗi nhìn Tiếu Khắc Thân, hỏi.

- Đại nhân, hai người này là anh em họ, Mộc Hoa Lê là phu nhân của lão chủ tể Mộc Tham, không nghĩ tới bọn hắn cấu kết với nhau, muốn chiếm chủ tể phủ, thật sự là đáng hận.

Tiếu Khắc Thân nói:

- Uổng chi Mộc Tham đại nhân từng xem trọng bọn hắn như vậy, hiện tại ngài vừa chết, bọn hắn không đi báo thù, còn nghĩ cách chiếm chỗ tốt, đáng chết, thật sự là đáng chết!

- Chúng ta đi vào, ta thật muốn xem hai người kia rốt cục có chỗ nào lợi hại, lại lớn mật muốn chiếm trái cây của ta!

Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng đi thẳng vào.

Sau khi ba người đi vào, bắt lấy người hầu trong phủ, mới biết được hai người đang ở hậu viện, đã ba ngày chưa ra, còn thường truyền ra thanh âm bất nhã.

Nghe tin tức này hai huynh muội vô cùng phẫn nộ.

- Súc sinh, thật sự là súc sinh, ta muốn làm cho bọn hắn muốn sống không được!

- Bính...

Mộc Lê Hoa cùng Mộc Hoa Lê đang tằng tịu với nhau, đột nhiên cửa phòng bị đá văng, hai người nhất thời kinh hoảng, Mộc Lê Hoa bị dọa đến thoát dương.

Hắn vô cùng tức giận, phẫn nộ hét to:

- Là tên vương bát đản nào, dám xông vào chủ tể phủ, thật sự không biết chết sống!

- Hừ, thật sự là uy phong ah, Mộc Lê Hoa đại tướng quân.

Thực lực Mộc Lê Hoa không tệ lắm, đạt tới chuẩn thánh bát giai, không kém hơn Tiếu Khắc Thân bao nhiêu.

- Tiếu Khắc Thân? Là ngươi, ngươi thật lớn mật, nơi này là chủ tể phủ, ngươi dám xâm nhập?

Nhìn thấy người đến, sắc mặt Mộc Lê Hoa khẽ biến, nhưng ngữ khí vẫn mạnh mẽ cứng rắn.

- Lá gan của ta không lớn, nhưng thật ra ngươi, lại dám câu dẫn chủ tể phu nhân, đây mới thật sự là cả gan làm loạn, tội không thể tha thứ.

Tiếu Khắc Thân tràn ngập sát khí.

- Hoa ca, giết bọn họ, bằng không chúng ta đều phải chết!

Mộc Hoa Lê kêu lên.

- Người đâu!

Mộc Lê Hoa đương nhiên cũng biết nếu chuyện này bộc lộ ra ngoài, khẳng định chỉ còn con đường chết, Mộc Tham vì Mộc Nguyên Tinh chết trận, nhưng chuyện lén lút của mình cùng Mộc Hoa Lê nếu bại lộ ra, làm sao còn có thể sống sót trong Mộc Nguyên Tinh.

- Không cần hô, sẽ không có người tới.

Tiếu Quỳnh Hoa lạnh lùng nhìn hắn:

- Người chủ tể phủ đều đã bị ta đánh ngất, ngươi không cần nằm mơ, hai người các ngươi tự sát đi, lưu các ngươi toàn thây.

- Lưu ta toàn thây, chuyện cười, các ngươi nghĩ có thể đối phó chúng ta sao? Đừng quên nơi này là chủ tể phủ.

Mộc Hoa Lê cười lạnh nói, vung tay lên, một cửa đá mở ra, cường quang liên tục chớp lóe, cường quang vừa tắt mọi người đều thấy rõ đồ vật bên trong.

Một lồng sắt cực lớn, bên trong là một người khổng lồ bị khóa chặt, gương mặt dữ tợn, ánh mắt khủng bố, khí thế cường đại làm người sợ hãi, đây là một sát thần, người chết trong tay hắn vô số, thực lực đã đạt tới cảnh giới ngụy thánh.

- Hống hống...

- Man Vương, đây là Man Vương, hắn không phải đã chết rồi sao? Tại sao lại ở chỗ này? Các ngươi...các ngươi thật lớn mật, lại đem Man Vương che giấu đi!

Tiếu Khắc Thân thất thanh kêu lên.

- Hừ, thì tính sao!

Mộc Hoa Lê hừ lạnh một tiếng:

- Sớm đoán được sẽ có một ngày như thế, các ngươi đều đi chết đi!

Mộc Hoa Lê đánh ra thủ ấn, toàn bộ trói buộc phong tỏa Man Vương đều biến mất, khí thế Man Vương không ngừng kéo lên.

- Man Nô, giết bọn họ cho ta!

- Hống...

Man Vương giãy dụa vài cái, nhưng cuối cùng ánh mắt vẫn tan rả, biến thành đỏ đậm điên cuồng, không còn chút thanh tỉnh, Man Vương này lại bị Mộc Hoa Lê khống chế.

- Giết bọn họ!

Mộc Hoa Lê hô quát, Man Vương hướng ba người giẫm tới.

- Lui, lui ra phía sau, đại nhân, ngươi mang theo Quỳnh Hoa đi trước, ta ngăn trở hắn!

Tiếu Khắc Thân thập phần lo lắng, lai lịch Man Vương hắn biết rõ ràng, lúc trước vì đối phó Man Vương, toàn bộ trưởng lão Mộc Nguyên Tinh cơ hồ chết sạch, yếu nhất cũng là chuẩn thánh hậu kỳ, hiện tại bên mình chỉ có ba người, ngoài ra còn bị Mộc Lê Hoa cùng Mộc Hoa Lê như hổ rình mồi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-881)