← Ch.029 | Ch.031 → |
Ăn xong cả bữa tiệc trời cũng đã khuất bóng hắn vừa vuốt ve cái bụng căng tròn của mình vừa đi theo chúng nữ về phòng Linh Nguyệt chuẩn bị "nghỉ ngơi". Phòng của Linh Nguyệt tuy chỉ có mình nàng ở nhưng nó cũng khá lớn tầm ba chục thước vuông chứ chẳng chơi, tuy được mệnh danh là"Nữ Bạo Long" nhưng phòng nàng cũng có chút gọi là thục nữ. Dù không phải là màu hồng mạnh mẽ hay màu tím mộng mơ của các cô gái nhưng nó cũng có một màu lục đầy sức sống, bên trong phòng có rất nhiều kỳ trân dị bảo đa phần là những thứ phát sáng.
Nàng cũng như những long tộc khác đều thích những thứ phát sáng, nhưng những thứ này không làm hắn để ý, thứ hắn chú ý chính là ở cuối gian phòng là một chiếc giường rất lớn bảy tám người cùng vật lộn trên đó cũng không hề chật, nhìn vào chiếc giường hắn nở một nụ cười đầy ý vị. Không ngờ một Long công chúa của Thanh long tộc lại có sở thích như vậy, bất quá hắn thích hắc hắc.
Thực ra nàng lại không như hắn nghỉ chiếc giường này đã được phụ thân nàng chuẩn bị từ bé vì dù sao thì nàng cũng là Yêu thú lúc chưa đạt cấp 7 chưa thể hóa thành người cơ thể không nhỏ chút nào nên giường ngủ cũng phải lớn là chuyện bình thường. Đến khi lớn lên nàng cũng quen dần với chiếc giường lớn nên cũng không đổi và nhờ đó hôm nay trong phòng nàng sẽ xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa.
Một mình Vô Thiên cân 5 liệu anh ấy có thể thắng kèo này không.
Đáp án là...
Trời khuya trong phòng Linh Nguyệt không ngừng vang lên những tiếng rên rỉ mê người, những âm thanh "Phành phạch" của da thịt va chạm như một khúc hoan ca đầy nhục dục giữa đêm đen, mãi đến gần nữa đêm khi những tiếng xin tha không ngừng vang lên thì xuân sắc trong phòng mới tan hết.
Cùng lúc này ở căn phòng bên cạnh.
"Ưm... a... Vô Thiên... ưm... thoải mái... ưm..."
Long Linh Tú hai mắt mê ly trên người chỉ còn lại chiếc yếm mỏng màu lam không thể che đi được hai con thỏ trắng kia, tay nàng không ngừng xoa nắn, giày vò nó. Còn một tay đang đặt ở động đào nguyên thần bí kia, ngón tay ngọc không ngừng ra vào mật huyệt, ngọc dịch theo đó trào ra ngoài thấm ướt tấm nệm giường trắng tinh. Miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ kiều mị và liên tục kêu tên Vô Thiên, cuối cùng nàng nhẹ ưm một tiếng cao vút mật huyệt không ngừng co bóp, ngọc dịch tràn ra như suối.
Khi cao trào qua đi nàng vội vớ lấy y phục mặt vào, nhớ đến lúc mình nghe được những âm thanh bên phòng tiểu muội cơ thể lại không ngừng có phản ứng, vốn long tộc có dục tính rất mạnh lại thêm nàng đã từng trải qua ân ái khi nghe những âm thanh "hành sự" ở phòng bên kia nàng làm sao mà chịu nổi không tự chủ được mà tự an ủi mình nhưng lúc ấy đối tượng mà nàng ảo tưởng lại không phải người chồng kia của nàng mà chính là hắn kẻ đã cứu nàng lúc sáng, nhớ lại khuôn mặt anh tuấn cùng nụ cười tà mị kia khiến nàng bất chợt đỏ mặt
"Sao ta lại như vậy chứ, chồng vừa mất ta lại nhớ kẻ khác. Không lẽ ta là một con rồng dâm đãng sao?"
Nàng không kìm được mà thì thào tự hỏi mình. Đột nhiên một cánh tay rắn chắc vòng qua eo nàng kéo nàng lại
"Không nàng không hề dâm đãng điều đó rất bình thường và quan trọng là ta thích"
Một làn hơi nóng phả vào vành tay nhạy cảm của nàng, một khuôn ngực tuy không quá cường tráng nhưng nàng lại cảm thấy vô cùng ấn áp và an toàn, lại thêm những lời kia làm tim nàng giống như con thỏ nhỏ không ngừng nhảy lên trong ngực.
Kẻ đó chính là hắn, Vô Thiên thực ra từ khi biết nàng là tỷ tỷ của Linh Nguyệt hắn đã có kế hoạch chinh phục nàng, hắn cố ý tạo ra động tĩnh lớn như thế hắn biết long tộc vốn dâm nàng lại tịch mịch mấy ngày nay khi nghe tiếng này hắn không tin nàng không động tình, và hắn đã thành công, và việc tiếp theo chính là hái đi đóa hoa xinh đẹp này.
"Làm nữ nhân của ta được chứ?"
Hắn thì thầm vào tai nàng rồi gặm luôn vành tay trắng nõn kia.
"Nhưng... ưm... ta... ta... chỉ là... tàn hoa... bại liễu..."
Sự kích thích từ vành tai nhạy cảm truyền đến khiến nàng không ngừng thở dốc, nói năng như rên rỉ, làm hắn muốn sôi máu
"Ta không quan tâm, ta không cần là nam nhân đầu tiên của nàng nhưng ta sẽ là nam nhân cuối cùng của nàng"
Hắn bá đạo nói, không đợi nàng kịp phản ứng hắn xoay người lại đè nàng xuống đôi môi áp lên môi nàng. Nàng nghe hắn nói thì ngẩn người đến khi bị hắn đè xuống mới hoàn hồn muốn nói gì đó nhưng chỉ có thể phát ra những tiếng ưm ưm trong cổ họng vì cái miệng nhỏ nhắn của nàng đã bị đôi môi hắn xâm chiếm, đôi tay muốn đẩy hắn ra nhưng lại vô lực giống như làm nũng, cái lưỡi ma quái kia không ngừng cạy hàm răng ngọc nàng ra để tiến vào bên trong nhưng bị nàng liều chết cố thu, ̉ không thể đạt mục đích nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc một bàn tay hắn tìm đến một con thỏ ngọc mà xoa nắn nó một cái, từ bàn tay truyền đến một cảm giác mềm mại nhu nhuyễn khiến hắn không kìm được liên tiếp xoa nắn thêm vài cái.
Bị tập kích bất ngờ khí nàng phải buông lỏng phòng thủ thế là chiếc lưỡi ma quái kia thành công tiến vào khoan miệng nàng, khẽ trêu chọc chiếc lưỡi đinh hương của nàng, ban đầu nó muốn bỏ trốn nhưng cuối cùng cũng bị bắt lại hai chiếc lưỡi như hai con rắn triền miên quấn lấy nhau, mật dịch của hai người không ngừng trao đổi cho nhau, đôi tay nàng không biết từ khi nào đã ôm lấy cổ hắn đôi mắt mê ly khẽ nhắm lại.
Hai người hôn đến thiên hôn địa ám khi hô hấp trở nên khó khăn mới buông ra. Nàng còn đang hít lấy hít để không khí thì ma trảo của hắn đã kéo phăng cái yếm mỏng manh của nàng ném đi bàn tay không ngừng dày vò một bên ngực còn một con thỏ ngọc đã bị hắn ngậm vào không ngừng mút phát ra những tiếng chùn chụt thật vui tai thỉnh thoảng lại dùng răn cạ nhẹ và nụ hoa anh đào đang cương cứng kia.
"Ư... ư... đừng... đừng... đừng... ưm... đừng... cắn... ưm"
Nàng không ngừng rên rỉ còn hắn thì không ngừng công việc cao cả kia, một bàn tay cũng không rảnh rỗi mà chu du khắp cơ thể mềm mại của nàng, lướt qua cái bụng nhỏ nhắn trơn láng đến mông ngọc mềm mại hắn không nhịn được bóp lên mấy cái, lại vuốt ve đùi ngọc săn chắc, rồi cuối cùng ma trảo cũng dừng lại trước động đào nguyên xinh đẹp với một đám cỏ xanh tươi tốt.
Bàn tay lướt qua cảm nhận sự rậm rạp của thảm cỏ, sau đó hắn nhẹ nhàng xoa nắn bên ngoài ngọc môn ướt đẫm. Một ngón tay đâm vào bên trong không ngừng ra vào cảm giác chật chội, ấm áp lại có chút ẩm ướt làm hắn thích thú không thôi. Tuy nàng đã sinh con nhưng tiểu huyệt vẫn rất bé không hề có dấu hiệu bị nông rộng, cảm nhận ngón tay kia đang quậy phá bên trong mình kèm theo khoái cảm không ngừng kéo lên khiến nàng không nhịn được mà rên rỉ liên hồi
"Ư ư... thoải mái... quá... ư... ư... ư"
Sau một hồi đánh chém hết cả hai chú thỏ con của nàng hắn chuyển dần mục tiêu xuống dưới chiếc lưỡi lướt khắp thân thể nàng như muốn nhớ rõ từng tấc da thịt của nàng vậy.
Cuối cùng nó cũng dừng lại trước hoa huyệt mềm mại kia và thế chỗ cho ngón tay, chỉ một ngón tay đã làm nàng chết lên chết xuống đến cái lưỡi thì chưa đầy năm phút nàng đã lên đến cao trào hoa huyệt bóp chặt lại kèm theo mật dịch không ngừng tuôn ra nhưng bị hắn hút hết lấy. Cảm thấy đã nên vào việc chính hắn đặt nàng nằm ngay ngắn lại, cởi sạch quần áo của bản thân để lộ cơ thể tuy không tráng kiện nhưng vô cùng cân đối, nhưng có một chỗ không cân đối chính là con cự long to lớn đầy gân guốc đang thị uy kia. Khi nhìn thấy nó nàng cũng phải giật mình, con cự long đó gần bằng cánh tay của nàng to gần gấp đôi so với người chồng kia của nàng, hèn gì bên kia có đến năm nàng nhưng lại bị hắn đánh đến không còn manh giáp, không biết nó to như vậy tiểu huyệt nhỏ bé của mình có thể chịu được không nữa.
Hắn đem cự long cọ cọ trước cửa huyệt nhưng lại không cho vào khiến nàng khó chịu muốn chết, hai chân cố vùng vẩy muốn hắn tiếng vào nhưng lại không hắn lại không mải mai quan tâm cứ cọ qua cọ lại khóe miệng có chút tiếu ý
"Ưm... cho thiếp... xin chàng... cho... cho thiếp... đi... ưm... làm ơn... cho vào... vào đi"
Nàng cắn răng vừa rên rỉ vừa câu xin hắn nhưng hắn lại giả ngu
"Cho cái gì, cho vào đâu cơ?"
"Cho... cho... cự long... của chàng... vào... vào... mật huyệt... thiếp đi... ưm"
"Hắc hắc nàng đúng là một long nữ dâm đãng"
Hắn cười gian một tiếng sau đó ưỡn thân cự long to lớn tách hai cửa huyệt đỏ hồng lao thẳng vào bên trong đến tận hoa tâm
"Aaa... sâu... sâu quá... thoải mái... quá... ư... ư"
Hắn bắt đầu nhấp ban đầu là những cú nhẹ nhàng rồi mạnh dần cuối cùng cự long như một cái pitong không ngừng ra vào hoa huyệt nhỏ bé kia kiến nó dần đỏ lên. Kèm theo đó là tiếng da thịt chạm nhau bạch bạch cùng tiếng rên rỉ đầy mê hoặc của nàng.
Sau khi trảo qua hàng chục lần đánh nhau, chiến thuật thay đổi không ngừng nào là Lão hán đẩy xe bò, Quan âm tọa liên, hai con cún, ... chiến trường cũng từ trên giường đến mặt bàn rồi cánh cửa thậm chí là cả trên đất nàng đã lên đỉnh vu sơn không biết bao nhiêu lần, cuối cùng khi hắn gầm nhẹ một tiếng
"Ta raaaaa"
"Aaa... bắn hết... hết vào... trong... ưm... thiếp... á... nóng... nóng... thật nóng... thật tuyệt.... ư"
Khi tinh hoa của hắn phun vào trong nàng cùng lúc đó một dòng âm tinh phun thẳng vào cự long hắn tiểu huyệt nàng không ngừng hút chặt như muốn hút hết toàn bộ tinh hoa của hắn vậy.
Khi mây tan mưa tạnh hắn vẫn không rút cự long ra mà cứ để bên trong sau đó cứ như vậy mà ôm nàng đi sang phòng bên cạnh, tuy nàng không như các nàng khác trực tiếp ngất đi nhưng cũng không khá hơn là mấy, tứ chi vô lực đến cả sức để mở miệng cũng không có chỉ có thể mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Khi hắn trở lại chúng nữ cũng đã phục hồi không ít, hắn đặt nàng ngay ngắn sau đó như sói lao vào bầy dê không ngừng chinh chiến ngang dọc đến gần sáng mới dừng lại.
Tác: định tách ra hai chap mà sợ các đạo hữu mất hứng thôi làm một chap dài luôn. Nhớ ấn thích ủng hộ tác nhe ́:D
← Ch. 029 | Ch. 031 → |