← Ch.109 | Ch.111 → |
- Ngươi muốn làm gì, đây là đâu.
Nàng sau khi hồi phục tinh thần thì nhanh chóng nhảy ra khỏi ngực hắn, rất là cảnh giác nhìn hắn. Quyền Trượng nơi tay thủ sẵn, bất cứ lúc nào cũng có thể vung ra.
- Nơi đây có thể xem là hậu cung của ta.
Hắn nhìn thái độ của nàng cũng không có để ý mà thản nhiên nói.
- Hừ biết ngay tên tiểu tử ngươi không có gì tốt đẹp mà.
Nàng nghe hắn nói thì hừ lạnh một tiếng khinh thường, nhưng trong lòng thì không khỏi có chút chua xót đến cả nàng cũng không thể nào hiểu được, cứ như là thứ gì đó vô cùng quan trọng bị người ta đoạt mất vậy.
- Hắc hắc nếu nàng đã nói vậy thì ta sẽ thực sự không tốt đẹp cho nàng xem.
Hắn cười hắc hắc một tiếng sau đó tiến lại gần nàng, cặp mắt sâu thẳm lóe ra vô tận dâm quang không ngừng quét tới quét lui trên thân hình mỹ diệu, đẩy đà của nàng. Cảm nhận được ánh mắt xâm lược của hắn nàng không khỏi một phen ngượng ngùng khiến cho hai má nóng bỏng, đỏ bừng như máu vô cùng kiều diễm.
Nhưng mà dù bị hắn nhìn sỗ sàng như vậy nhưng mà trong nội tâm của nàng lại không hề có chút chán ghét nào, trái lại nàng còn cảm thấy có chút vui vẻ cùng tự hào. Nàng đang nghĩ miên man thì bỗng dưng thân thể mỹ diệu lại bị hắn lần nữa ôm vào trong ngực, từng trận khí tứ nam tử cương mãnh không ngừng ập vào khiến nàng xuýt chút nữa đã trầm luân rồi.
Nhưng mà lúc này lí trí còn xót lại trong nàng bỗng trổi dậy, hai bàn tay nhỏ nhắn đặt trước ngực hắn ý định muốn đẩy hắn ra nhưng lại cảm thấy tứ chi vô lực. Mà hai bàn tay trước ngực hắn lại từ đẩy ra biến thành xoan nắn trước ngực hắn cứ như một tiểu hiền thê làm nũng.
- Ngươi muốn làm cái gì? Mau thả ta ra. Ta là nhạc mẫu của ngươi đó, ngươi không thể làm bậy a.
Cảm thấy mình không thể lay động hắn nàng lại chuyển sang thương lượng, lại còn đem thân phận mẹ vợ của mình ra hù dọa hắn. Nếu là một người bình thường có lẽ sẽ quan tâm đến đe doạ của nàng. Nhưng tiếc thay Vô Thiên hắn lại không phải là một người bình thường, mấy cái ước thúc của người thường trong mắt hắn lại chẳng đáng là gì cả.
- Không phải nàng nói ta xấu xa sao vậy ta sẽ xấu xa tới cùng.
Hắn cũng không có để ý uy hiếp của nàng, ánh mắt treo ý cười nồng đậm, bá đạo nói một câu sau đó hung hăng nhắm tới đôi môi đỏ chín mọng của nàng mà hôn xuống.
- Ngươi...
Nàng nhìn khuôn mặt hắn càng ngày càng gần thì không kìm được mà kêu lên một tiếng nhưng lời chưa ra khỏi miệng thì đôi môi anh đào nhỏ nhắn đã bị hắn bịt kín chỉ có thể phát ra những tiếng ú ớ không rõ ràng.
Mà hắn thì lại vô cùng đắc ý không ngừng ở trong miệng nàng mà quấy phá, lại đem chiếc lưỡi đinh hương nhỏ nhắn của nàng không ngừng trêu chọc. Mà toàn bộ mật dịch thơm ngọt trong miệng nàng cũng lần lượt bị hắn hút đi.
Trong lúc đang tận hưởng miệng nhỏ của nàng thì tay hắn cũng đã không thành thật mà loạn động. Một tay hắn từ eo nàng từ từ đi xuống, đến khi đụng vào ngọc đồn vểnh cao của nàng thì mới dừng lại cách một lớp vải mà xoa nắn kiều đồn mềm mại săn chắc của nàng.
Trong khi đó một tay còn lại của hắn cũng không thành thật mà hướng đến hai đại bạch thỏ trước ngực của nàng, một tay hắn dễ dàng luồng qua lớp vải vóc mỏng manh của nàng mà đùa giỡn hai chú thỏ kia.
Miệng nhỏ thì bị bịch kín, trong khi đo từ hai bộ vị mẫn cảm nhất lại không ngừng truyền đến từng đợt khoái cảm kỳ diệu khiến nàng không khỏi liên tục thở gấp, mộ nhãn như tơ, thổ khí như u lan, đôi lúc còn phát ra những tiếng hừ hừ trong cổ họng khiến người ta bốc hỏa.
Mãi một lúc lâu sau, khi thấy nàng đã sắp không thể hô hấp nổi thì hắn mới thả nàng ra. Nàng lúc này hai mắt đã hơi khép lại, nàng hai mắt khép hờ, mị nhãn như tơ, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng vô cùng mê người khiến hắn cũng phải nhìn đến thẩn thờ một chút.
Nàng cũng giống như Yến Nhi đều mang theo vẻ đẹp thánh khiết như một tiên tử không ăn khói lửa, nhưng nàng dù sao cũng đã sinh con nên bên cạnh vẻ đẹp thánh khiết kia lại mang theo nét thành thục đầy quyến rủ. Lại thêm vóc người đẩy đà như trái cây chín mọng của nàng đủ sức khiến cho bất cứ nam nhân nào nhìn thấy cũng bị mê hoặc.
Nhất là khuôn mặt xinh đẹp đang đỏ bừng bừng kia càng khiến người ta nhìn đến bốc lửa.
- Hắc nàng có muốn trở thành nữ nhân của ta không.
Hắn cười cười nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên, hơi chút đùa giỡn nhìn nàng.
- Đáng ghét, đến đậu hũ của lão nương cũng để ngươi ăn rồi còn hỏi cái gì nữa chứ.
- Hừ chỉ tiện nghi cho tên hỗn đản ngươi, đã có được nữ Thần lại còn được khuyến mãi thêm nữa chứ. Ngươi đúng là tốt số.
- Nhưng mà trước khi trở thành nữ nhân của chàng ta muốn chàng hứa với ta một điều có được không?
Nàng vừa nũng nịu lại vừa xấu hổ đấm bình bịch vào ngực hắn mà nỉ non, nhưng bỗng nhiên đùng một cái lại đổi sang bộ dáng vô cùng nghiêm túc mà nhìn hắn. Khiến hắn nhất thời lắc đầu thầm than nữ nhân đúng là nhanh trở mặt.
- Được rồi nàng muốn ta hứa gì hả.
Nghỉ vậy nhưng hắn cũng không có nói ra mà cũng rất là nghiêm túc đáp lại nàng.
- Hứa với thiếp cho dù sau này chàng có bao nhiêu nữ nhân đi nữa cũng không được bỏ rơi mẹ con thiếp. Có được không.
Nàng vô cùng nghiêm túc nhìn hắn mà nói, nếu đã chọn hắn thì nàng cũng không mong hắn sẽ như mấy tên xú nam nhân kia, chỉ mê mẩn vẻ đẹp của nàng rồi khi đã có được thì lại đem vức bỏ.
- Nếu nàng muốn ta không có thêm nữ nhân thì có thể sẽ hơi khó đối với ta, nhưng còn chuyện này thì nàng có thể yên tâm.
- Một khi đã là nữ nhân của Vô Thiên ta thì cho dù là nàng có chủ động bỏ trốn thì lão tử cũng sẽ đem nàng bắt về chứ không bao giờ có chuyện ta bỏ rơi các nàng.
Hắn nhìn thẳng vào trong mắt nàng, vô cùng trịnh trọng nói ra. Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm nhưng lại thập phần kiên định kia không khỏi khiến cho tâm hồn thiếu nữ của nàng mãnh liệt run động, phút chốc cả khuôn mặt nhỏ nhắn vừa khôi phục bình thường lại phủ kín một tầng đỏ ửng mê hoặc.
Hắn nhìn nàng xinh đẹp động nhân như vậy không khỏi sắc tâm đại phóng, một bả đem đôi môi đỏ mọng của nàng gặm lấy khiến cho căn phòng nhất thời toàn tiếng môi lưỡi va chạm.
Sau một trận cuồng hôn hắn cũng không nhịn được nữa mà đem nàng ném lên giường, tay nhanh chóng lột sạch toàn bộ y phục trên người nàng.
Phút chốc một thân thể xinh đẹp động nhân đã hiện ra trước mặt hắn. Làm da tuyết trắng, mềm mại như mở đông, khuôn mặt trái xoan tinh xảo, mắt phượng khép hờ, mũi ngọc không ngừng phun ra từng trận u lan nhiệt khí, hai má kiều diễm ửng hồng, cái miệng nhỏ xinh xắn khả nhếch lên. Cần cổ thon dài trắng mịn như một con thiên nga cao ngạo, xương quai xanh xinh đẹp, tinh xảo. Đặt biệt là hai khỏa cầu thịt trước ngực, vừa to lớn khủng bố lại vô cùng cao ngạo ưởn cao lên, hơn nữa còn được điểm xuyến thêm hai hạt anh đào phấn nộn mê người.
Bên dưới là tiểu phúc trắng noãn trơn bóng, vòng eo nhỏ nhắn không chút mở thừa. Kiều đồn to lớn, sẵn chắc vểnh cao. Chân ngọc thon dài trắng mịn, mấy ngón chân nhỏ nhắn tinh xảo như tạc. Ở giữa hai chân là một vùng rừng rậm xanh tốt với một khe suối đỏ hồng còn lưu chút ướt át hơn nữa còn tỏa ra mùi hương nhè nhẹ.
Hắn nhìn mỹ cảnh trước mặt không nhịn được nuốt nước bọt cái ực, nàng đúng là quá xinh đẹp, quá mê người rồi.
- Hắc Nhạc mẫu đại nhân, người thật là mê người a. Khiến cho tiểu tế yêu thích nha.
Hắn cười xấu xa trêu trọc nàng, sau đó đem nàng đặt dưới thân chuẩn bị cho một trận chiến.
Còn trận chiến thì chờ chap sau.
← Ch. 109 | Ch. 111 → |