Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần - Chương 117

Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần
Trọn bộ 122 chương
Chương 117: Mẹ con đồng sàn
0.00
(0 votes)


Chương (1-122)

Siêu sale Lazada


- Ưm

Trong Không Gian Bổn Nguyên bỗng nhiên vang lên một tiếng rên khẽ, sau đó là nữa thân hình hoàn mỹ của Ma Thần Đại nhân cũng lộ ra từ trong chăn. Nhưng mà trên thân thể tuyết trắng như ngọc của nàng lại có không ít dấu ấn màu đỏ vô cùng chói mắt.

- Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ. Để xem hôm qua. Á Á Á...

Nàng đang đưa tay dụi mắt như một con mèo nhỏ vừa tỉnh ngủ thì lại như nhớ ra gì đó bật bật thét lên. Giọng thét thánh thót như sóng siêu âm làm cho tên đang ngủ bên cạnh nàng cũng thức giấc.

Mà khi nàng nhìn thấy hắn thì như thấy cừu nhân vậy, điên cuồng lao tới hắn mà cào cấu, cắn, xé, véo, ... Tuy hung bạo một chút nhưng nàng cũng không có dùng đến tí pháp lực nào mà chi thuần túy là dùng tay, răng đánh hắn. Nhưng cho dù nàng dùng cả bản lĩnh bình sinh cũng không thể nào mà gải ngứa cho hắn chứ đừng nói chi đến tay không mà có thể gây tổn thương cho hắn được chứ.

- Hừ da ngươi làm bằng huyền thiết hả? Đau chết lão nương rồi.

Nàng vừa xoa xoa hai bàn tay nhỏ đang đỏ bừng vừa giận dữ dẩu môi lên nói, nhưng nàng lại quên mất hiện tại mình còn đang trần như nhộng. Lại thêm điệu bộ kia của nàng khiến cho hai chú thỏ trước ngực cứ nảy tưng tưng cả lên khiến cho hắn lại một phen no mắt.

Hắn nhìn nàng một cái sau đó đem nàng một hơi kéo lại đặt ngang hông và.

Ba~Ba~Ba

- Đã nói nàng từ nay là nữ nhân của ta, ai cho phép nàng xưng hô lão nương này lão nương nọ hả. Ta đánh, đánh cho chừa

Mấy tiếng thanh thúy vang lên, bàn tay hắn không hề thương tiếc mà vỗ lên kiều đồn trắng nõn đang vểnh cao của nàng. Từng xúc cảm mềm mại tràn đầy co dãn không ngừng truyền tới tay khiến hắn không muốn dừng. Mà nàng vốn dĩ lúc đầu có chút giận dữ cùng đau đớn nhưng theo từng bàn tay hắn vỗ xuống, cảm giác tê tê dại dại lại không ngừng lan truyền lên đại não làm cho nàng dẫu không muốn nhưng cũng phải thừa nhận được hắn đánh khiến nàng vô cùng thoải mái. Mà cảm giác đau đớn ban đầu cũng đã biến mất tăm, hiện tại nàng chỉ còn cảm giác thoải mái bên dưới truyền tới khiến nàng trầm luân. Bất tri bất giác nàng bắt đầu phát ra tiếng ngâm khẽ hòa nhịp cùng hắn, mà bên dưới nơi đào nguyên mỹ diệu của nàng cũng đã bắt đầu rỉ ra vài giọt xuân thủy.

Qua một hồi lâu hắn mới chịu dừng lại, lúc này không chỉ cái mông của nàng ửng hồng mà cả làn da trắng nõn như bạch ngọc kia cũng đã phủ lên một màu ửng đỏ mê người. Nàng thì hiện tại hai mắt bắt đầu khép hờ, miệng phát ra từng tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ nhè nhẹ, cộng thêm mị thái hiện tại của nàng đang nằm sấp trên người hắn thì đúng là dụ người ta phạm tội mà.

Nàng đang hưởng thụ khoái cảm bỗng nhiên bị cắt đứt thì khó chịu quay mặt lại, nhưng mà vừa quay lại chưa kịp lên tiếng đã bắt gặp khuôn mặt anh tuấn của hắn gần sát bên. Kết quả là lại một tràng môi lưỡi va chạm vào nhau, kéo theo đó là từng tiếng chóp chép không ngừng vang lên.

Trong lúc hôn thì tay hắn đương nhiên là không có nhàn rỗi tý nào rồi, hai móng vuốt sói của hắn bắt đầu trên thân thể mềm mại của nàng mà tác quái. Một tay phía trước đã xung phong trèo lên ngọn tuyết sơn cao vút của nàng mà tận hưởng sự mềm mại, thập phần co dãn của nó.

Trong khi đo một tay còn lại của hắn cũng không chịu kém cạnh bắt đầu ở trên kiều đồn phì mỹ của nàng mà ra sức tác quái. Do không có quần áo cản trở nên hắn có thể dễ dàng cảm nhận được sự mềm mại của da thịt truyền tới khiến cho tiểu huynh đệ bên dưới bắt đầu kháng nghị quyết liệt. Nó bắt đầu trở nên cứng rắn vương cao, lại còn không ngừng chọc phá vào tiểu phúc trơn nhẵn của nàng.

Sau một hồi lâu thì hai người mới chịu tách nhau ra, tuy nàng cũng có hơi khó thở nhưng do đã có chút kinh nghiệm học được nên cũng không có như lúc đầu để mặt hắn làm gì thì làm.

- Khách khách tên sắc ma nhà ngươi hôm nay bổn Thần nhất định sẽ trừng trị ngươi. Ta phải đem ngươi hấp khô để không thể đi gây họa cho nữ nhân nữa.

Nàng bất ngờ đè lên người hắn, ngọc thủ mềm mại tóm lấy tiểu huynh đệ đang sưng huyết của hắn mà vuốt ve. Miệng không ngừng phát ra tiếng cười như chuông bạc khiến người ta mê mẩn.

- Ai nha nữ Thần Đại nhân mau đến a, mau đến trừng phạt ma đầu ta đi.

Hắn cũng không chịu kém cạnh, làm ra một bộ tiểu thiếp chờ sủng ái mà làm nũng.

- Được lắm bổn Thần nhất định hấp khô ngươi.

Nàng mỉm cười quyến rủ một cái sau đó tự mình tách ra hai cánh hoa hồng phấn ướt át của mình. Một tay cầm lấy cự long thô to của hắn đặt trước cửa hoa huyệt mềm mại sau đó từ từ ngồi xuống.

- A

Khi đại nhục bổng của hắn hoàn toàn bị tiểu huyệt mê người của nàng thôn phệ thì cả hai người đồng thời rên lên một tiếng thỏa mãn. Nàng hơi dừng lại một chút để cảm nhận cái vật thô to kia đặt ở bên trong mình, sau đó bắt đầu giãy dụa eo thon bày ra một tư thể vô cùng mị nhân.

Tuy là với tư thế này nàng còn rất lọng cọng, chỉ hơi giãy dụa eo thon hoặc nhẹ nhàng nhếch cái mông lớn nhưng mà như vậy cũng khiến cho hắn cùng nàng sung sướng không thôi, bất tri bất giác hắn bắt đầu thở dốc liên tục còn nàng thì không ngừng kiều ngâm.

- Ức hảo bổng, hảo phu quân, hảo thoải mái a...

Từng tiếng rên rỉ như tiên nhạc, lại thêm mỹ nhân như hoa đang không ngừng uốn éo hầu hạ đầy mị hoặc thật khiến cho người ta nhìn thấy mà phún máu. Nhất là hai đại nãy tử kia, vừa to vừa tròn lại không chút nào có dấu hiệu xệ xuống cả. Lại thêm nàng liên tục giãy dụa hạ thể khiến cho hai con thỏ trắng ấy cứ nảy tưng tưng cả lên(ách tắc sắp chảy máu mũi a) khiến hắn nhìn đến thích mắt, bắt đầu không nhịn được mà bắt lấy hai đại bạch thỏ kia không ngừng nhào nặn thành đủ mọi hình dạng.

- A... hảo phu quân... thiếp... thiếp không được... không được rồi... a... a

Sau nội hồi không ngừng loạn động nàng bỗng nhiên tăng tốc cực đại, mông lớn không ngừng đập xuống phát ra từng tiếng phạch phạch rõ to. Mà hạ thể nơi hai người kết hợp cũng nổi lên từng đợt bọt trắng. Sau hơn mười đợt va chạm thì nàng cả người co quắt đỗ gục lên người hắn mà thở dốc, trong khi đó hoa tâm lại bạo phát từng đợt dịch thủy ấm áp tưới thẳng lên đầu cự long.

Cao trào kéo dài một hồi lâu mới chịu qua đi khiến cho nàng có cảm giác như bay lên chín tầng trời, cả thân thể nhẹ nhàng thoải mái. Mà cao trào qua đi lại khiến nàng trở nên vô lực, đến cả sức nhấc một ngón tay cũng không có nữa, nằm trong ngực hắn như thể đống bùn nhảu.

Nàng đã cao trào nhưng hắn thì không, mà nàng cũng biết điều đó bởi vì tiểu gia hỏa kia vẫn còn bên trong thân thể nàng mà phùn mang kìa. Nhưng do hôm qua đã điên cuồng, lại thêm hôm nay mới sáng ra nàng đã cưỡi lên người của hắn nên giờ đây đã có chút không thể chịu nổi cái thứ khủng khiếp kia.

- Phu quân à, chàng tìm tỷ muội khác được không? Ta hiện giờ thực không chịu nổi a, muốn nghỉ ngơi một chút.

Nàng có chút mệt mỏi nói với hắn.

- Tỷ muội khác đương nhiên tìm rồi, mà nàng cũng nên nghỉ ngơi đi để lát nữa còn cùng nhau a. Hắc hắc

Hắn cười hắc hắc với nàng, nhưng mà cũng không có rời đi, hai tay hắn chổ vẻ lên không một cái và...

*****

Từ trong hư không trống rỗng bỗng nhiên hiện ra một vết nứt, mà sau vết nứt kia lại có một bóng người đi ra. À không phải đi ra mà là bị kéo ra, mà người bị kéo ra không ai khác chính là một trong những hồng nhan của hắn, Ma Tộc công chúa Lê Ngọc Loan hơn nữa trên tay nàng còn đang ôm một đầu tiểu thú màu đen.

Ngọc Loan vốn đang bị giữa bên trong pháp khí không gian của Ma Thần buồn chán chơi với Tiểu Hắc thì nàng bỗng kinh hãi phát hiện không gian mình đang ở xuất hiện một vết nức to như cái động và ngay sau đó là một cỗ hấp lực kinh khủng từ trong vết nứt kia kéo nàng vào.

Nàng đang còn bàng hoàng vì chuyện xảy ra thì bất chợt không gian trước mắt trở nên có chút quen thuộc, tuy không phải thân thuộc như phòng của nàng nhưng lại khiến nàng không thể nào quên được. Bởi vì chính tại nơi này, nàng đã trao thân cho cái tên bại hoại kia hơn nữa còn bị hắn gặm sạch sành sanh.

Đảo mắt một cái nàng lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, là hắn sao, có phải ta nhìn lầm rồi không, ... một đống ý niệm chạy qua trong đầu nàng, dù là nàng rất mong muốn hắn tới cứu nàng nhưng hiện tại nàng đang bị nhốt trong. À mà khoan cái vết nứt kia, không phải chứ. Nàng lại đưa tay dụi dụi hai mắt hệt như con mèo nhỏ vậy, nhưng mà hình ảnh nàng nhìn thấy vẫn là hắn đứng nhìn nàng với nụ cười xấu xa trên môi.

Điều này chứng tỏ cái gì, đương nhiên là chứng tỏ nàng không nằm mơ a. Cuối cùng thì tên kia cũng có chút lương tâm mà đi cứu nàng.

Nghĩ tới đây nàng cũng không nhịn được nữa đem Tiểu Hắc đáng thương ném qua một bên mà chạy tới, rút vào ngực hắn. Tội nghiệp Tiểu Hắc đang yên đang lành lại bị ném một cái rõ đau.

- Tên xấu xa, khốn khiếp, sao bây giờ ngươi mới đến tìm ta hả?

Nàng nằm gọn lỏn trong ngực hắn dẫu môi lên khẽ trách móc, nàng muốn đem hết thảy những mong chờ của mình đều nói ra hết cho hắn biết.

- Tiểu lão bà, tha lỗi cho ta, do Ma Tộc của nàng làm ta phải bận rộn a.

Hắn rất là nghiêm túc trả lời như thể mình đã phải lao tâm khổ tướng rất nhiều vậy.

- Hừ đừng tưởng ta không biết, chàng rõ ràng là ở bên ngoài câu dẫn mấy tiểu hồ ly thì có.

Nàng hừ lạnh nói, lại còn hậm hực bồi thêm cho hắn một cắn ở bả vai.

- Hình như ta cũng vừa câu dẫn được một Đại Hồ ly a. Đúng không Thiên Nhi.

Hắn cười như không cười nhìn qua chỗ Ma Thần Đại nhân.

Nhìn theo ánh mắt của hắn, Ngọc Loan không khỏi kinh hãi bởi vì ở trên giường lớn hiện tại cũng nằm một cái mỹ nhân khuynh quốc. Mà càng khiến nàng khó tin là nữ nhân kia lại chính là mẹ của nàng, Ma Thần Đại danh đỉnh đỉnh, tuy Hoàng Thiên chui vào trong chăn rất nhanh nhưng dù sao thì tốc độ của nàng cũng không thể nhanh hơn ánh mắt của Ngọc Loan được.

Nhưng mà như vậy mới khiến Ngọc Loan kinh ngạc, nếu đổi lại là một nữ nhân khác cho dù là một vài vị Nữ Thần khác nằm ở chỗ này nàng cũng không có quá kích động. Nhưng mẹ nàng là ai, Ma Thần Hoàng Thiên cái tên từng gieo rắc nỗi sợ hãi cho toàn thể đại lục này. Nhưng bây giờ thì sao, vị Ma Thần kia vậy mà lại giống như một tiểu nữ nhân đang xấu hổ nằm cuộn mình trong chăn.

Mà hễ nữ nhân đã vào đây thì hiển nhiên đều đã là nữ nhân của hắn rồi, như vậy có nghĩa là mẫu thân của nàng đã bị hắn thu vào trong hậu cung mất tiêu rồi.

- Khai mau, rốt cuộc chàng dùng cách gì mà câu dẫn mẫu thân của ta hả.

Sau một hồi kinh hãi thì rốt cuộc nàng cũng hoàn hồn, hung hăng tra hỏi hắn.

- Hắc, đương nhiên là cũng như nàng rồi.

Hắn nhe răng cười trả lời.

- Hử là sao hả, khai mau.

- Ừ thì tuy là quá trình có chút khác biệt nhưng cách làm cũng giống nhau a. Còn làm gì có muốn ta nói không hả.

Hắn nhìn chằm chằm vào ngực nàng, tà tà cười nói. Nhìn nét mặt của hắn nàng đương nhiên hiểu là hắn dùng cách gì rồi chỉ khẽ hừ một tiếng lại đấm vào ngực hắn một cái.

Nhưng vừa đấm xuống thì tay ngọc của nàng đã bị hắn nắm lấy, sau đó lại lần nữa kéo nàng vào trong ngực. Hắn cũng không để cho nàng kịp phản ứng đã một bả hôn lên đôi môi ướt át kiều diễm của nàng. Tuy là con gái nhưng trong mảng này thì nàng lại có kinh nghiệm hơn so với mẫu thân mình.

Rất nhanh hai chiếc lưỡi đã như rắn nước quấn quýt lấy nhau không ngừng phát ra tiếng chóp chép ướt át. Mà trong khi hôn thì quần áo trên người nàng cũng đã bị hắn dễ dàng tháo xuống.

Bịch

Một tiếng vang, hai cổ thân thể trần trụi đã ngã bịch xuống giường lớn. Nhưng dù vậy thì hai người cũng không có tách nhau ra mà còn cuồng nhiệt hơn.

Động tĩnh hai người gây ra cũng khiến cho Ma Thần Đại nhân ở bên kia kinh động, nàng khẽ kéo ra một góc chăn để nhìn một chút chuyện xảy ra bên ngoài. Đập vào trong mắt nàng là cảnh hai người Vô Thiên và Ngọc Loan đang quấn lấy nhau.

Mà lúc này cự long của hắn đã đặt trước cửa ngọc môn của Ngọc Loan, phốc một cái cự long của hắn đã dễ dàng tách ra hai cánh hoa phấn hồng đi thẳng vào bên trong. Nhất thời hai người đồng thời phát ra một tiếng kêu thoải mái.

Sau đó đương nhiên là một màn dây dưa đầy nóng bỏng của hai nhân vật chính rồi, nhất thời khiến cho căn phòng xuân sắc vô biên. Lại thêm từng trận rên rỉ đầu mê người của mỹ nhân khiến cho người ta bốc hỏa.

Chỉ tội cho Ma Thần Đại nhân ở bên cạnh nhìn một bức tranh xuân cung sống động như vậy cũng khiến cho nàng dục hỏa đại phóng, hạ thân lại có chút ẩm ướt.

Mà Vô Thiên đương nhiên cũng không có để cho nàng thiệt thòi chút nào, sau khi làm cho Ngọc Loan mềm nhũn như đống bùn nhảu thì hắn cũng đến chăm sóc cho vị "nhạc mẫu" của mình khiến cho căn phòng chìm trong xuân sắc. Mãi đến hơn ba tiếng đồng hồ sau thì căn phòng mới yên ắng trở lại, còn Vô Thiên thì vô cùng thỏa mãn ôm lấy hai mỹ nhân cùng nhau chìm vào mộng đẹp. Một hồi đại chiến kinh thiên đến đây mới kết thúc.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-122)