← Ch.060 | Ch.062 → |
Ưm... ư... a... Thiên... a... đừng... a...
Bên trong không gian Bổn Nguyên Như Huyền cả người xích lõa quỳ bò trên giường, cặp mông tròn lẳn trắng mịn bị hắn không ngừng dùng bụng dưới đánh vào liên tục phát ra những tiếng Phành phạch khiến người ta đỏ mặt tía tai.
Nếu là bình thường nàng sẽ thoải mái cùng hắn hoan đường nhưng mà hiện tại bên cạnh nàng chính là mẫu thân đang nằm a. Vốn nàng tưởng hắn sẽ an ủi nàng các kiểu nhưng nào ngờ hắn vừa đặt mẹ nàng nằm xuống giường thì đã biến thành con sói đói đói trực tiếp đè nàng xuống hung hăng ăn sạch nàng.
- Hắc nàng miệng thì kêu dừng mà sao bên dưới cứ muốn hút ta lại vậy hả?
Hắn cười tà ác thì thầm bên tai nàng, hạ thân cũng không chút nào dừng lại không ngừng trừu sáp nơi hoa huyệt non mềm.
_ Ưm... không... được mà... a... mẹ... mẹ...
- Hắc hắc đừng lo dù sao thì hai nàng cũng sẽ là nữ nhân của ta.
Hắn vừa nói hạ thân vừa điên cuồng công kích khiến nàng như lịm đi trong khoái cảm vô bờ, được chừng trăm đợt ra vào hắn mới thỏa mãn một dòng dương tinh nóng hổi phun thẳng vào hoa tâm khiến nàng run rẩy cả người.
- Ngô... thật... nóng...
Nàng hai mắt long lanh, má ngọc ửng đỏ, cái miệng nhỏ bên trên lẫn dưới đều không thể khép lại được. Bên trên thì chảy ra một sợi chỉ bạc sáng bóng còn bên dưới tiểu huyệt không ngừng co bóp phun ra từng dòng dâm dịch màu trắng đục mê người.
- Tiểu mỹ nhân nàng ăn no rồi giờ đến lượt mẫu thân nàng rồi, đúng không mẹ vợ.
Hắn mỉm cười nhìn Như Huyền nhưng ngữ khí lại hướng về phía Vô Song bên kia khiến cả hai mẹ con không nhịn mà thẹn đỏ cả mặt. Tuy nàng có chút thất thần vì cái chết của trượng phu nhưng không hiểu sao trong lòng lại không có quá nhiều đau lòng lắm, vốn dĩ nàng cứ nghĩ khi hai người lâu ngày gặp mặt sẽ tình cảm như sóng tràu nhưng đến khi gặp lại thì ngoại trừ chút kích động do lâu ngày không gặp ra thì dường như tình cảm đã bị thời gian bào mòn hết rồi.
Điều khiến nàng buồn phiền có thể nói là vì mất đi một cố nhân thôi nên rất nhanh đã không còn quá nhiều bi thương nữa, rất nhanh nàng đã thanh tỉnh. Trớ trêu thay vừa mới tỉnh lại nàng đã nhìn thấy ngay cảnh xấu hổ của con gái nàng, vì tránh tình cảnh xấu hổ xảy ra nàng đành phải giả vờ hôn mê tiếp, nhưng nàng há có thể lừa được hắc chứ.
Từ lúc nàng vừa tỉnh đã bị hắn phát hiện, vốn lúc đầu vì nàng đã có phu quân nên hắn không muốn phá nhà người ta, hơn nữa còn là nhà vợ nên hắn không có đụng tới nàng, nhưng bây giờ chồng nàng đã không còn thì hắn sao có thể bỏ qua cơ hội này chứ. Vậy là hắn liên tiếp bày ra những tư thế mới mẻ, từng đợt trùng kích của hắn cũng trở nên hung hãn dị thường khiến Như Huyền thì rên rỉ khoái lạc còn Vô Song cũng khó chịu muốn chết rồi.
Nàng đã là nữ nhân từng nếm qua tư vị hoan ái nhưng trong trăm năm qua bị nỗi đau ly biệt dày vò một mực không quan tâm đến dục vọng của bản thân, nhưng hôm nay lại chứng kiến những hình ảnh dâm mỹ như vậy nàng sao chịu được, khắp người như bị lửa thiêu còn bên dưới thì lại trống rỗng khó chịu.
Nhưng khi nghe hắn nói thì nàng lại hận không tìm được cái hố mà chui xuống, nhưng mà lời nói của hắn sao lại khiến nàng có chút chờ mong. Aaa mình nghĩ vậy chứ đó là con rễ mình aaaaa.
Trong khi nàng đang chìm trong suy nghĩ miên man thì hắn đã vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, miệng gặm lấy vành tai trắng nõn cái lưỡi nhẹ nhàng trêu chọc khiến nàng như bị điện giật run rẩy cả người, nhưng một tia lý trí vẫn còn thanh tỉnh luôn nhắc nàng hắn là nam nhân của con nàng, hai tay nhỏ nhắn vốn muốn đẩy hắn ra nhưng lại vô lực đặc lên lồng ngực rắn chắc của hắn như thể vuốt ve, thấy mình không làm gì được hắn nên đành buôn tha chống cự nhưng vẫn cố thì thào:
- Không được... không... ta... ta là... aaaa
Nàng chưa nói hết câu thì tay hắn đã tìm đến nơi cấm địa ẩm ướt của nàng, một ngón tay tìm chui vào bên trong vuốt ve hai cánh hoa non mềm đang ướt đẫm kia. Rồi hắn bỗng rút ra ngón tay ướt át quơ quơ trước mặt nàng giọng tà tà cất lên:
- Xem nàng kìa, bên dưới đã ướt như vậy rồi mà còn nói không muốn đúng là nữ nhân nói không là có mà. Nếu nàng đã có ý như vậy thì con rễ đành phải tuân mệnh vậy.
Hắn mỉn cười nhìn nàng sau đó....
← Ch. 060 | Ch. 062 → |