← Ch.071 | Ch.073 → |
- Các lão bà ta tới đây.
Sau khi mặt trời vừa qua núi thì trong Băng Ngưng Cung cũng xuất hiện một con "sói", hắn mở toang cánh cửa căn phòng quen thuộc vốn tưởng rằng chào đón hắn sẽ là một mớ mỹ nhân oanh oanh yến yến nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến hắn ngớ người.
- Khụ khụ nhạc mẫu hình như con nhầm phòng.
Vâng trong phòng không ai khác chính là Thu Nguyệt Sương, không chỉ vậy bây giờ trên người nàng chỉ khoát lên một tầng sa mỏng để lộ ra những đường cong mê người.
Làn da tinh tế trắng nõn như phát sáng sau tấm sa y kia, trước ngực là hai đại bạch thỏ như ẩn như hiện, càng nổi bậc trên làn da trắng mịn là hai hạt anh đào đỏ hồng phấn nộm ẩn sau lớp vải mỏng. Bên dưới là tiểu phúc trơn nhẵn không lưu chút mỡ nào, đùi ngọc thon dài tinh tế, giữa hai chân ẩn hiện một đám cỏ xanh tươi mát đang cố che đi cảnh xuân mê hoặc nơi tư mật.
Tuy ngoại miệng hắn nói đi nhầm phòng nhưng mắt hắn lại như hai chiếc đèn pha nhìn chằm chằm vào cảnh xuân tươi đẹp của nàng.
- Tiểu tế, nhạc mẫu có xinh đẹp không?
Nàng ném cho hắn một cái mị nhãn, che miệng cười khúc khích khiến cho hai chú thỏ kia một phen nhộn nhạo, làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô chỗ nào đó đã đứng lên như cột chống trời.
- Hắc hắc nhạc mẫu đương nhiên xinh đẹp.
Hắn cũng không khách khí nhìn chằm chằm thân thể mê người của nàng cười hắc hắc giống như ngạ lang nhìn thấy cừu non, đón nhận ánh mắt trần trụi xâm lược của hắn nàng không khỏi đỏ bừng mặt cuối đầu.
Nàng lúc nãy lớn mật câu dẫn hắn chẳng qua là do lúc sáng bị các nàng câu dẫn a, từ khi thấy hắn nàng đã bị vẻ anh tuấn của hắn thu hút nhưng cũng chỉ là vẻ bề ngoài của hắn khiến nàng có chút lưu tâm. Nhưng đến khi hắn một chỉ tiêu diệt tên kia đã khiến nàng run động thật sâu, phong thái tuấn dật, nét mặt anh tuấn tiêu sái như cây ngọc đón gió, đặc biệt là nụ cười tà mị như có như không treo trên khoé môi đã khiến tâm hồn thiếu nữ của nàng bị hắn bắt mất.
Vì vậy khi nàng biết hắn là con rể mình thì nàng lại có chút thất lạc, Thu Trúc là người tinh tế sao không nhìn ra nét thất lạc của nàng chứ sau một trận tra hỏi nàng bị Thu Trúc ép khai hết sạch. Vốn nàng nghĩ con gái nhất định trách nàng, tuy Yêu tộc cũng không quá coi trọng luân thường đạo lí gì đó nhưng có một số điều cơ bản cũng không nên phạm, nhưng khiến nàng trợn mắt là Thu Trúc lại kể cho nàng về "lịch sử" hào hùng của hắn, nào là mẫu tử đồng sàn, tỷ muội chung giường, sư đồ cùng hầu một chồng khiến nàng không biết nói gì. Kết quả thì khỏi phải nói, sau khi trở về Thu Trúc đương nhiên sẽ giới thiệu mẫu thân mình rồi và sau một phen hội nghị thì chúng nữ quyết định tác hợp cho hai người nên nàng mới làm ra một màn này a.
- Hắc hắc nhạc mẫu đây là người cố ý câu dẫn tiểu tế a.
Hắn tà tà cười nhoáng cái đã xuất hiện trong phòng, cánh tay hữu lực vòng qua ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng khiến nàng kinh hô một tiếng nhưng lời chưa ra khỏi miệng thì môi đôi môi đỏ mọng đã bị một đôi môi dày bịt kín làm nàng chỉ có thể phát ra những tiếng hừ hừ vô nghĩa.
Hắn hun hăng gặm nhấm cánh môi mềm mại làm chúng trở nên sưng đỏ cả lên, chiếc lưỡi ma quái nhẹ nhàng cạy hàm răng ngọc của nàng ra chui vào trong miệng nàng trêu chọc chiếc lưỡi đinh hương khiến mỹ nhân xuân tâm nhộn nhạo phát ra những tiếng hừ hừ bằng giọng mũi. Không chỉ vậy hai ta hắn đã bắt đầu không an phận mà trượt trên thân hình mê hoặc của nàng, một tay lướt trên tấm lưng ong trơn láng. Tay kia đã tìm đến gò ngực mềm mại mà nắn bóp, tuy nàng đã sinh con ngực đã vô cùng lớn nhưng lại không chút rủ xuống mà lại ngạo nghễ ưỡn cao, sờ vào thập phần mềm mại co dãn khiến hắn mê luyến không thôi, hắn nhào nặn như vậy cũng khiến nàng vô cùng khó chịu, hai hạt anh đào đã kiêu ngạo đứng lên còn bên dưới đám cỏ xanh thì xuân thủy lan tràn một mảnh.
- Hôm nay nàng là của ta.
Khi hai người tách nhau ra hắn đã mạnh mẽ tuyên bố nhưng lại không để nàng kịp đáp ứng thì nàng đã bị hắn ném lên giường, hai tay dễ dàng kéo xuống tấm sa y mong manh kia lộ ra thân hình phong vận thành thục mê người, hắn cũng nhanh chóng giải khai quần áo để lộ ra cự long to lớn đang phùng mang trợn má.
- Nó... nó sau lại lớn... như vậy.
Nàng nhìn tên gia hỏa màu đỏ tím đang hung hăng kia không khỏi kinh hô, tuy nàng cũng từng nhìn thấy thứ đồ chơi kia của phu quân nhưng cũng chỉ bằng một nửa hắn a, nếu cái thứ to lớn đó không biết có thể đi vào bên trong nàng được không.
- Hắc hắc nàng rất nhanh sẽ thích nó thôi.
Hắn phủ lên người nàng, cự long nhắm thẳng cửa huyệt mềm mại từ từ tiếng vào, cự long hắn rõ ràng tiến nhập một nơi mềm mại nóng ấm lại vô cùng ẩm ướt, tầng tầng nếp thịt như những cái miệng nhỏ không ngừng hút lấy cự long khiến hắn thật phần thoải mái muốn mạnh mẽ đi vào nhưng hắn lại cố kìm nén, tuy nàng đã là nữ nhân nhưng của hắn lại vô cùng to lớn, mà nàng đã lâu không có ân ái tiểu huyệt tự nhiên thập phần chặt chẽ nếu hắn làm quá mạnh lại khiến nàng đau đớn thì không hay rồi.
Hắn kiên trì mà ra vào nhẹ nhàng, khiến nàng tận hưởng khoái cảm mà từ trước tới giờ chưa bao giờ nếm qua khiến nàng dần mê ly, miệng không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ kiều mị, mông ngọc đẩy lên hạ xuống phối hợp với từng đợt ra vào của hắn khiến hai người như trầm luân trong khoái cảm.
- Ân... hảo sâu... thực... sướng... ô... sắp... sắp r... Á...
Nàng bỗng hét lên một tiếng cao vút, hoa huyệt một trận co rút mãnh liệt như muốn bóp nát cự long hắn cùng với đó là một dòng âm tinh nóng bỏng từ sâu bên trong nàng phun ra tưới lên đầu cự long, nàng đã lên đỉnh Vu sơn nhưng hắn thì không, chờ nàng qua cơn cao trào hắn lại lần nữa đem cự long mạnh mẽ trùng kích hoa huyệt phấn nộm khiến hai cánh hoa mềm mại sưng huyết đỏ tươi còn nàng thì không ngừng y nha rên rỉ mê hoặc.
Cuối cùng khi nàng sắp đến biên giới sụp đổ thì hắn mới chịu buông tha, đem một lượng lớn tinh hoa rót vào trong người nàng khiến nàng lần nữa cao trào trực tiếp ngất đi, nàng đã ngất nhưng hắn thì há có thể thỏa mãn. Kết quả là toàn bộ chúng nữ bị hắn kéo vào phòng đánh một trận kinh thiên khiến các nàng liên tục xin tha.
← Ch. 071 | Ch. 073 → |