← Ch.087 | Ch.089 → |
Lần này cũng không khác chúng nữ, hai nàng vừa ra khỏi ảo cảnh cũng ngơ ngác không hiểu việc gì, nhưng khi nhìn thấy hắn đang cười xấu xa nhìn hai người thì cả hai như nhớ lại những gì trong ảo cảnh cả hai người đồng thời cuối đầu, trên mặt hiện lên hai rặng mây đỏ vô cùng kiều diễm.
- Hắc hắc hai nàng phải chịu trách nhiệm trước người có liên quan tới những gì hai nàng nói a. Từ giờ các nàng đã là nữ nhân của ta, nên đừng hòng mà chạy nhá.
Hắn tà tà cười, nhân lúc hai nàng còn đang ngượng ngùng đã một bã ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của các nàng, đem hai thân thể mềm mại ôm vào trong lòng.
- Hừ ta là nữ nhân của ngươi khi nào chứ. Mau bỏ cái tay thối của ngươi ra. Hừ...
Phong Tử Yên hừ lạnh một tiếng không ngừng giãy dựa hòng tránh thoát hắn nhưng với sức của nàng thì há có thể lay động được hắn chứ, không những vậy hắn còn đem nàng ôm chặt hơn nữ. Đem từng cổ khí tức nam nhân hừng hực không ngừng phả lên người nàng, không những vậy cách tay hắn như mang theo lửa nóng cùng với từng đợt giãy dựa của nàng mang đến cho nàng từng trận cảm giác vô cùng lạ lẫm.
Nhưng bản tính nàng vốn lãnh ngạo đương nhiên không phải dễ dàng bị khuất phục, tuy nàng thực có tình cảm với hắn ngay từ đầu nhưng bản tính của nàng vốn cao ngạo. Hơn nữa từ nhỏ đã được xem là thiên tài của Thiên Linh Tông nên không thể tránh khỏi mắt có chút cao hơn đầu, biết rõ là tim đã bị hắn bắt mất nhưng nếu hắn không đủ tư cách nàng cũng sẽ không chịu thừa nhận.
- Không biết lúc nãy người nào đó đã nói cái gì mà có chết cùng chết, kiếp sau cũng nguyện làm phu thê, ... Nhưng ta trịnh trọng nói cho nàng biết một khi nàng đã vào tay ta thì đừng hòng trốn thoát, nhưng cho dù có trốn được thì dù ở đâu ta cũng sẽ bắt nàng lại. Nói tóm lại khi đã được ta nhận thức cho dù là ai cũng đừng hòng thoát được, hắc hắc.
Hắn cũng không có tức giận với nàng mà chỉ cười cười với nàng.
- Xì tên nam nhân nào cũng chỉ giỏi ba hoa nhưng có mấy tên làm được chứ.
Đúng lúc này vị Hoang Dã Mỹ Nhân đang trong ngực hắn lại lên tiếng trêu trọc, nhưng trên mặt vẫn mang nét cười.
- Hắc tiểu mỹ nhân, nàng không tin có thể thử.
- Hi hi ta đã có hôn ước với Thiếu Chủ Đan Tông rồi, sao hả còn dám mạnh miệng không hả.
Nàng vừa nói vừa giãy dựa bờ mông, khiêu khích nhìn hắn. Tuy vậy nhưng trong mắt nàng lại có chút thất vọng, nàng là cô nhi được sư phụ nàng cũng chính là Tông Chủ Thuần Thú Tông một tay nuôi lớn, mà nàng cũng không để người mất mặt, nàng đã trở thành một trong những thiên tài đỉnh cao hơn nữa mỹ danh còn được lưu truyền khắc nơi, trở thành một trong Ngũ Đại Mỹ Nhân. Nhưng trong mấy năm trước các Tông môn khác không ngừng xuất hiện thiên tài tu vi, thiên tư tốt mà Thuần Thú Tông của nàng lại ngày càng suy sụp, muốn trở thành một Thuần Thú Sư ngoài có thiên tư tốt, tinh thần lực mạnh mẽ ra còn phải bỏ ra rất nhiều thời gian để cùng thú sủng trao dồi "tình cảm" mới có thể kí khế ước được.
Ngoài ra một Thuần Thú đệ tử chiến lực còn phụ thuộc rất nhiều vào thú sủng, nếu thú sủng huyết mạch quá thấp thì chiến lực cũng bị ảnh hưởng lớn, thậm chí khi đã có được một thú sủng huyết mạch cao còn phải bỏ ra đại lượng tài nguyên mới có thể bồi dưỡng được. Mà số tài nguyên cung cấp cho một thú sủng cũng không thua gì bồi dưỡng một thiên tài nhân loại vì vậy Thuần Thú Tông muốn bồi dưỡng một thiên tài đã bằng hai thiên tài của các môn phái khác. Hơn nữa một thiên tài thuần thú cũng không phải dễ tìm lắm, cũng vì vậy tuy có được truyền thừa trăm vạn năm nhưng Thuần Thú Tông cũng dần đi xuống.
Muốn ngăn chặn việc này sư phụ nàng buộc phải đem nàng hứa gã cho tên Thiếu chủ Đan Tông để đổi lấy liên minh của hai Tông. Tuy là thực lực của Đan Tông không mạnh nhưng ảnh hưởng của bọn hắn trên đại lục lại vô cùng lớn, hầu như tu luyện giả nào cũng cần có đan dược mà Đan Tông lại là nơi hội tụ của các Đan sư vì vậy từ trước tới nay không kẻ nào nguyện ý đắt tội với Đan Tông hết.
Hơn nữa một khi trở thành minh hữu của Đan Tông thì Thuần Thú Tông sẽ không cần lo lắng về vấn đề đan dược vì vậy dù có chút uỷ khuất cho nàng nhưng vì tông môn sư phụ nàng cũng đành bất đắt dĩ lập hôn ước cho nàng. Như vậy cũng không quá đáng nhưng khiến nàng khó chịu là tên Thiếu chủ Đan Tông kia lại là một tên Nhị thế tổ, ỷ vào Tông môn mà không coi ai ra gì lại còn háu sắc thành tính làm hại không biết bao nhiêu thiếu nữ. Vậy mà sư phụ nàng lại muốn nàng gã cho hắn làm sao nàng có thể chấp nhận được chứ, nhưng nàng lại không biết làm sao cả. Hơn nữa hiện giờ nàng lại bị hắn trộm mất trái tim khiến nàng càng rối rắm hơn.
Hắn nhìn dáng vẻ của nàng đương nhiên hắn cũng hiểu được ý nghĩa trong câu nói của nàng, nếu muốn có được nàng nghĩa là phải trở thành địch nhân của Đan Tông, nếu đổi lại là người khác có thể sẽ không vì một nữ nhân mà cùng Đan Tông kết thù nhưng hắn thì lại khác, mục tiêu của hắn chủ yếu chỉ là tìm kiếm mỹ nữ cùng hưởng tiêu dao khoái hoạt. Còn cái Đan Tông gì đó thì hắn chẳng thèm quan tâm làm gì vì thế hắn cũng chẳng ngần ngại mà thu nàng, nhưng mà nàng dám trắng trợn khiêu khích hắn thì không thể tha thứ được.
- Nàng thực gan góc đó, hôm nay ta nhất định sẽ cho nàng xem thử ta có làm được những gì ta nói hay không.
Hắn tà ác nhìn nàng sau đó giao Tử Yên cho chúng nữ, còn hắn thì ôm lấy Triệu Huyền Trân tiến vào bên trong Bổn Nguyên Không Gian bắt đầu trừng phạt nàng
← Ch. 087 | Ch. 089 → |