← Ch.1188 | Ch.1190 → |
- Là như thế này, ta không nghĩ tới giáo tông đại nhân cũng muốn phản bội Quang Minh thần. Quang Minh thần tại thượng, chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi.
- Có cái gì kỳ quái, ngươi lúc đó chẳng phải muốn phản bội Tà Thần sao?
Tô Kính khinh thường nói.
- Ta không giống với, ta đi qua thần quốc, đi theo tùy tùng Quang Minh thần chinh chiến, ta biết rõ ý nghĩa của chúng thần, còn nữa, trước đây ta cũng xâm nhập trao đổi với tín đồ hỗn độn cổ thần một phen, ta biết rõ còn nhiều hơn cả giáo tông, loại người như giáo tông loại theo lý mà nói ngoan cố tới tận cùng.
- Ngươi không tin được giáo tông?
- Ân, không tin được, ta sợ quốc vương bệ hạ bị giáo tông khống chế, cho ta một tin tức giả đấy.
- Có quan hệ gì?
- Quan hệ lớn, nếu ta đầu hàng, kết quả giáo tông bên kia không nhận nợ, trực tiếp xin thần phạt thì ta nhất định phải chết.
- Ta có vấn đề.
Tô Kính bỗng nhiên nghĩ đến cái gì.
- Mời nói.
- Chiến sĩ hỗn độn thần điện đến tìm các ngươi là chuyện gì?
- Đương nhiên là...
Đại tế tự nói tới chỗ này bỗng nhiên im miệng, hắn suy nghĩ.
Tô Kính kiên nhẫn chờ đợi, qua mười phút sau ánh mắt của hắn mới quay vè từ nơi xa xôi, nhìn lên người Tô Kính và nghiêm túc nói:
- Có lẽ là Quang Minh thần bị hỗn độn cổ thần uy hiếp cho nên mới muốn chỉnh hợp lực lượng nhân gian. Chỉnh hợp như thế sẽ sinh ra trong nhiều thế giới, cũng không phải chỉ tồn tại trong thế giới chúng ta.
Tô Kính gật đầu, tỏ vẻ hiểu.
- Hỗn độn cổ thần cực kỳ cường đại, trước khi bởi vì chúng thần liên hợp nên hỗn độn cổ thần cũng không thể hiển nhiên, thế nhưng mà Đông Tần đế quốc xâm lấn cho nên đã có mấy thần linh biến mất vô tung, cho nên hỗn độn cổ thần càng cường thế, nói muốn chỉnh hợp Quang Minh thần là hỗn độn cổ thần nói ra, đã động thủ.
Tô Kính nói:
- Giáo tông tại vương thành có thực lực gì?
- Ta, ngươi, tăng thêm mỹ nữ này nếu gặp nhau tại vương thành có thể miễn cưỡng đánh một trận, nếu trong tâần điện vương thành thì chúng ta phải chết.
- Nếu như ta nói ta có thực lực tuyệt đối, thậm chí có thể chém giết phân thân thần linh hàng lâm thì sao?
- Ngươi không sử dụng trên người của ta?
- Bởi vì cơ hội chỉ có một lần, đối phó ngươi là không dáng.
Tô Kính trả lời.
- Nếu như giáo tông muốn giết ta, ngươi chịu lợi dụng cơ hội này tiêu diệt giáo tông, ta đầu hàng.
- Cũng không đáng!
Tô Kính lắc đầu nói:
- Ngươi đã được tin tức, bây giờ là chiến là hàng cũng không thể kèm theo điều kiện gì. Ta đối đãi tù binh là đối xử như nhau. Loại người cấp bậc như ngươi khẳng định có rất nhiều ưu đãi, nhưng muốn ta dùng cơ hội thí thần giết ngươi, ta còn không bằng thúc dục đại quân san bằng thành Lưu Bạch.
Đại tế tự trầm mặc, Tô Kính cũng không phải đe dọa, mà là thực sự có thực lực này, đối phương lại tăng binh hai mươi vạn, tăng cường lực lượng. Xem ra còn là quân tinh nhuệ đang trên đường chạy tới thành Lưu Bạch.
Uy hiếp đối phương là hành vi không sáng suốt, nhưng mà cứ như vậy đầu hàng không cam đoan sinh mạng, hắn lại không cam lòng.
Bởi vì trong tay giáo tông khẳng định có thứ khắc chế chính mình. Mà giáo tông có quang minh truyền tống, chính mình lại trốn không thoát, nếu không hắn có gì phải sợ, chiến đấu chính diện thì giáo tông cũng không có khả năng miểu sát chính mình, cùng lắm là trốn mà thôi. Chính mình có sa đọa thập tự trong tay, có thể bỏ chạy ra khỏi nơi có quang minh chiếu rọi, nơi đó là cấm khu của tín đồ Quang Minh thần nhưng là hậu hoa viên của mình.
- Ta có thể đáp ứng ngươi một điều kiện.
Tô Kính có thứ nguyên thạch, cũng phải nói lại, nếu không hắn không an tâm khai thác, bị người khác biết được chuyện thứ nguyên thạch sẽ tới đây tranh đoạt địa bàn với mình.
Nếu nhiếp chính vương cũng nhúng một tay thì quá chán ghét, dùng danh nghĩa hoàng thất...
Hiện tại mình có thể độc chiếm mạch khoáng thứ nguyên thạch chỉ trong mấy năm sẽ đào rỗng bên trong. Nếu hoàng thất và cửu đại gia tộc đều tham dự vào thì phải chia ra.
Nhiếp chính vương bên kia sẽ dùng ưu thế tuyệt đối chiếm cứ, Cho dù đánh hạ Phạm quốc thì mình phải so đấu thương vong với nhiếp chính vương, xem ai có thể khống chế được Phạm quốc.
- Các hạ có cái gì ý kiến hay?
Đại tế tự chờ mong nói ra.
- Ngươi có thể trở thành gia thần của muội muội ta, sau khi đầu hàng sẽ thay thế giáo tông Phạm quốc. Về phần thay thế như thế nào chúng ta sẽ thương thảo với nhau.
- Vì cái gì lựa chọn ta?
Đại tế tự rất kinh ngạc.
- Rất đơn giản, đối với người Đông Tần mà nói thì ngươi đáng tin cậy hơn một ít, ngươi đi qua thần quốc, biết rõ thần quốc là cái gì, cũng có thể biết rõ những tà thần kia cũng không phải sinh ra trong thế giới này, mà là người xâm nhập, đúng không?
Đại tế tự gật đầu, nếu như hắn không phải biết rõ bí mật này thì alfm sao phản bội Quang Minh thần chứ?
Cho dù Quang Minh thần lừa gạt hắn cũng không phải chuyện trọng yếu, đối với tín đồ như hắn, Quang Minh thần sinh thế nào mới là căn bản. Bởi vì căn cơ linh hồn của hắn là ở thế giới naỳh, nếu Quang Minh thần là thần linh từ ngoài tới, tương lai hắn trở thành thần bộc sẽ có địa vị phi thường thấp.
Chỉ có người sinh ra tại bổn nguyên thế giới của Quang Minh thần mới có địa vị cao thượng.
- Hơn nữa ngươi cũng biết, thần linh chiến tranh cũng không chỉ ở thần linh với nhau, nhân loại cũng có có can đảm tiến công thần quốc.
- Ngươi cũng biết?
Rốt cuộc đại tế tự ngạc nhiên, với nhân loại đây là tin tức tuyệt mật, bất cứ thần linh nào cũng không tiết lộ ra ngoài.
- Đây là chuyện rất đơn giản, chỉ có các ngươi bị tà thần giấu kín quá lâu cho nên mới cảm thấy là tuyệt mật. Lời này ta nói cho ngươi nghe, ngươi sẽ tin tưởng, đó là bởi vì ngươi mình đã chứng thực qua. Ta nói cho tin đồ nghe, ngươi nói bọn họ sẽ tin tưởng không?
Đại tế tự im lặng, đúng vậy, hắn chính là tín đồ cô độc nhất, bởi vì hắn biết rõ chân tướng, bất luận tín đồ Quang Minh thần nào cũng không tin tưởng.
Cho dù tin tưởng thì như thế nào? Lại có mấy người chú ý địa vị bản thân tại tâần quốc, có thể vĩnh sinh tại thần quốc đã là vinh quang vô tận.
- Ngươi nói ta làm gia thần của nàng?
Đại tế tự nhìn Tô Mộ.
Bên người Tô Mộ xuất hiện chín mộc khôi lỗi vờn quanh chiến xa. Đại tế tự chết lặng, hắn bỗng nhiên cảm giác lực lượng của đối phương tăng lên gấp mười lần. Hắn cười khổ nói với Tô Mộ:
- Thì ra ngươi mới là người mạnh nhất.
← Ch. 1188 | Ch. 1190 → |