← Ch.1867 | Ch.1869 → |
Đơn vị nhỏ nhất tổ thành tiên văn không phải loại tiên văn cấp thấp mà là một số thứ giống ký hiệu đồ đằng. Mỗi một ký hiệu cấp thấp chất chứa lượng tin tức đều cao hơn tiên văn Chân Tiên.
Thì ra Ma môn cũng hấp thu chút thủ đoạn của thần linh.
Tô Kính rút tay về, không thể để Chúng Sinh Ấn hấp thu thứ này dù rằng Chúng Sinh Ấn cũng do thần thuật luyện ra.
Tô Kính thò tay trái ra chộp tiên văn, tiên văn biến mất bị thu vào nhẫn Thiên Ma. Nhẫn Thiên Ma không cách nào luyện hóa thứ này nhưng không thể nhốt nó.
Tô Kính nhắc nhở mười hai Kim Tiên luôn cung cấp lực lượng cho hắn:
- Đối phương không thực lực chặn lại.
Nếu không có mười hai người này thì Tô Kính không thể ngay mặt đánh với ma vật.
Mười hai Kim Tiên biết vấn đề này, nhưng vấn đề tiếp theo làm mọi người hơi phập phồng lo sơ.
Mười hai người cộng thêm Tô Kính đều đến hành tinh, vậy vị diện đã bị chiếm lĩnh hơn phân nửa thì sao? Có vị diện truyền tống môn cố hóa thì một mình Tô Mộ đang cố chống.
Nếu kẻ địch đánh lén bên đó Tô Mộ có chống nổi không?
Vấn đề này nặng nề, Tô Mộ chỉ có ảnh chiếu, không như bọn họ đều có thực lực Kim Tiên. Đối phương chỉ cần ỷ vào ưu thế số đông là có thể khống chế Tô Mộ.
Mọi người quan tâm Tô Mộ còn nhiều hơn lo lắng Vô Ưu công chúa. Vì bản thể của Tô Mộ là điểm cân bằng cho Tiên Cảnh Thế Giới, nếu nàng bị gì thì nghiêm trọng hơn Vô Ưu công chúa gặp chuyện rất nhiều.
Trung tâm nguyên Tiên Cảnh Thế Giới cộng minh với Vô Ưu công chúa, Nhân Tham Quả Thụ dù rất xem trọng Tô Kính nhưng đa số thời gian giao lưu với nàng, cung cấp tài nguyên tu hành cho nàng. Tức là chủ nhân Tiên Cảnh Thế Giới được Nhân Tham Quả Thụ thừa nhận là Tô Mộ.
Tô Kính nói:
- Tô Mộ có hỗn độn tiên chu, đối phương không khống chế được, lo làm xong chuyện trước mắt rồi tính.
Tô Kính không định quay về viện trợ, dù Tô Mộ một mình canh giữ cửa không gian khá nguy hiểm. Nếu Tô Mộ trốn, cánh cửa không gian thất thủ, Ma môn xông vào thì thế giới Thần Châu sẽ bị tổn thất lớn.
Tô Mộ không tốn thì rất có thể bị khống chế, phản công bản thể.
Tô Kính biết những nguy hiểm đó, cũng rất thấp thỏm. Nhưng nếu lần này không tin tưởng Tô Mộ thì sau này mọi người sẽ nghi ngờ nàng, sẽ chất vấn nàng có tư chác khống chế Tiên Cảnh Thế Giới không. Vì Tô Mộ bình thường không làm gì hết, chỉ ngẫu nhiên tham dự chiến đấu, lấy đến nhiều lợi nhất.
Trước cánh cửa không gian cố hóa, Tô Mộ một mình canh giữ. Không gian trước cánh cửa bị áp súc thành một con đường, đây là quân đoàn Tiên Cảnh cải tạo thành lũy xung quanh bày ra đại trận.
Dù ai muốn đi vào hoặc là trước tiên phá hủy tất cả thành lũy hoặc từ đường hàm hẹp dài đánh vào.
Đây là một trận pháp thường thức, cấu thành đường hầm phong kín biên giới là vật chất giống tinh bích vũ trụ, dù bí pháp con sâu mô phỏng ra được độ cứng cỡ một phần vạn hay ít hơn nữa.
Nhưng tinh bích là thứ Tiên Đế cũng khó đi qua, đã đủ kiên cường dẻo dai đối với thế giới này. Khi quy tắc kết cấu giảm thấp xuống tất nhiên nhiều thuộc tính cũng rớt không phanh. Mọi người không quá tự tin thứ này có thể phòng ngự được công kích của Chân Tiên, Kim Tiên thì càng khó nói.
Tô Mộ cầm Lôi Long chiến kích, khép hờ mắt như đang ngủ đứng, mặt đeo mặt nạ kim loại mềm.
Phía tróc bốc bụi mù, một kỵ sĩ xuyên qua không gian đáp xuống khu đất cách trước mặt Tô Mộ trăm trượng.
Tô Mộ không mở mắt ra, kỵ sĩ này ít nhất là thượng vị thần, nhưng truyền tống đến khoảng cách gần như vậy chắc được Kim Tiên giúp đỡ. Không thì kỵ sĩ này sẽ xuất hiện ở khúc giữa đường hầm.
Đường hầm dài ba ngàn trượng, kỵ sĩ xuất hiện ở khoảng cách rất kỳ lạ.
Tọa kỵ của kỵ sĩ toàn thân phủ giáp trụ không màu bạc. Kỵ sĩ thì mặc giáp vải, cầm kỵ thương màu xám, bên cạnh yên ngựa treo kiếm lớn kỵ sĩ.
Kỵ sĩ cảm nhận hơi thở xung quanh biến đổi hơi vi diệu nhưng không để ý. Lực lượng giới vực của đối phương chỉ là Chân Tiên, muốn áp chế kỵ sĩ là không thể nào. Trên người kỵ sĩ có thần phù Kim Tiên.
Một số thần linh bị Ma môn nô dịch, nhưng cũng có thần linh cam lòng hợp tác với Ma môn hay nên nói là bị sai khiến. Thần linh này nằm trong số đó.
Kỵ sĩ cầm kỵ thương, móng trước tọa kỵ đạp nhẹ mặt đất tích góp lực lượng.
Trên Lôi Long chiến kích của Tô Mộ phát ra tia điện nhỏ đâm vào ngực kỵ sĩ.
Một tấm thuẫn trong suốt hiện ra trước mặt kỵ sĩ ngăn cản tia điện, cười khẩy nói:
- Ngu xuẩn! Cảnh giới của ngươi như vậy còn chơi trò công kích thăm dò?
Tô Mộ lắc đầu nói:
- Thì ra là ma niệm giáng lâm. Thứ tham sống sợ chết nhà ngươi cũng chỉ dám như thế. -
Lời nói của Tô Mộ không khiến đối phương tức giận. Kỵ sĩ là ma niệm của Ma Chủ biến ra, khác với tiên nhân Ma môn bình thường. Ma niệm của Ma Chủ kết hợp một số mảnh nhỏ thần linh ghép thành, thoạt trông không khác gì thần linh vốn có, cách chiến đấu cũng là của thần linh khi còn sống.
Bản lĩnh này của Ma Chủ khá mạnh, những ma niệm sức chiến đấu cường đại, số lượng hầu như không có hạn chế. Trong tình huống thông thường tiên thuật kỳ diệu đến đâu cũng phải có giới hạn, tất cả tiên thuật thoạt trông cường đại đều có kỳ cực hạn.
Ma niệm của Ma Chủ giáng lâm, không như tiên nhân Ma môn, gã gần như đột phá hạn chế này. Kỵ sĩ trước mắt giữ sức chiến đấu đỉnh Chân Tiên.
Tô Mộ khinh thường Ma Chủ là thật, nhưng ma niệm trước mắt không dễ đối phó. Giết ma niệm của Ma Chủ này còn có những ma niệm tiếp theo vô cùng vô tận. Nếu tỏa định nơi này thì các ma niệm rất dễ tìm đến.
Giờ một mình Tô Mộ canh giữ cánh cửa không gian, mặt nạ kim loại rung nhẹ phun ra luồng hơi nóng.
Phù!
Đường hầm đằng trước thoáng chốc bốc cháy.
Tấm thuẫn trong suốt của kỵ sĩ bị lửa đốt sạch. Kỵ sĩ nhíu mày, kỵ thương đâm mặt đất. Từng măng đá nhô lên đâm Tô Mộ.
Nhưng măng đá chỉ lao ra vài chục trượng đã bị đốt tan.
Tô Mộ cười to ném Lôi Long chiến kích xuống đất thành hai con chân long xoay quanh không ngớt.
Kỵ sĩ khống chế tọa kỵ nhảy sang phải, một luồng phong mang từ trên trời giáng xuống mặt đất, lôi quang nổi lên, đó là công kích của Lôi Long chiến kích. Trong Tam Giới Yêu Thần Vực của Tô Mộ không cần chiêu thức gì, ý niệm hướng đến đâu là sẽ xâm nhập đến gần kẻ địch.
Hai bên đều có cảnh giới ngang bằng Chân Tiên, Tô Mộ tạo áp lực cho kỵ sĩ lớn hơn chút.
← Ch. 1867 | Ch. 1869 → |