← Ch.0682 | Ch.0684 → |
- Cha, thật ra cũng không có gì, con chỉ không cẩn thận đâm kim vào đầu mà thôi.
Tiền Đa Đa cuối cùng cũng mở miệng, nhưng lời nói của hắn lại làm cho Hạ Thiên bất mãn.
- Này, đầu óc anh có vấn đề sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt mất hứng nhìn Tiền Đa Đa:
- Không cẩn thận mà đâm kim vào đầu? Tôi nói với anh rồi, bây giờ anh không nói ra, sau này anh còn tiếp tục bị xử lý. Anh thì không sao, nhưng người ta sẽ nghi ngờ y thuật của tôi có vấn đề, còn nữa, vừa rồi tôi đã miễn phí cứu anh một lần, bây giờ không còn lại lần thứ hai.
- Đúng vậy, điều này sao có thể không nói rõ ràng cho được?
Quan Đình cũng không tin, nàng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Tiền Tiểu Phú, sau đó nàng tiếp tục nói:
- Anh mau nói cho bác trai biết, em tin bác trai sẽ làm chủ cho anh.
Vẻ mặt Tiền Vạn Kim tái nhợt, lão căn bản đã dự đoán được có chuyện gì xảy ra. Lão dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiền Tiểu Phú, sau đó lão quay đầu nhìn Tiền Đa Đa:
- Bố muốn nghe lời thật lòng, không muốn con che giấu chuyện gì.
- Bố, con.......
Tiền Đa Đa có vẻ rất khó xử.
- Tiểu Phú làm, có phải không?
Tiền Vạn Kim chợt gầm lên.
- Bố, con không truy cứu chuyện này, coi như bỏ qua.
Tiền Đa Đa khẽ nói.
- Bây giờ chẳng phải lúc có truy cứu hay không, bố muốn mọi chuyện rõ ràng.
Tiền Vạn Kim nói bằng giọng phẫn nộ, sau đó lão gầm lên với bên ngoài:
- Người đâu?
Hai đại hán nhanh chóng đẩy cửa tiến vào nhìn Tiền Vạn Kim, hai người này không nói lời nào, rõ ràng đang chờ lênh của Tiền Vạn Kim.
- Bắt hắn cho tôi, không được cho rời khỏi phòng nửa bước.
Tiền Vạn Kim chỉ vào Tiền Tiểu Phú rồi nói.
Hai người đàn ông gật đầu, sau đó cùng đi về phía Tiền Tiểu Phú.
- Chờ chút.
Tiền Đa Đa vội vàng hô lên, sau đó nhìn Tiền Vạn Kim:
- Cha, thật sự nên bỏ qua, Tiểu Phú có lẽ chỉ là hồ đồ nhất thời, chúng con là anh em, cậu ấy sẽ không muốn để con phải chết.......
- Đưa đi.
Tiền Vạn Kim quát lên, nếu như trước đó lão còn cảm thấy nghi ngờ, bây giờ nghe rõ những lời của Tiền Đa Đa thì xem như xác nhận những gì Hạ Thiên nói là thật, người muốn hại chết Tiền Đa Đa không phải là ai khác, chính là em trai của hắn, là Tiền Tiểu Phú.
- Bố, không được nghe lời của bọn họ, là bọn họ hãm hại con.
Tiền Tiểu Phú lúc này đột nhiên rống lên:
- Đại ca và Hạ Thiên hợp mưu hãm hại con.
Tiền Vạn Kim không nói gì, lão phất tay để hai tên đàn ông đưa Tiền Tiểu Phú ra ngoài. Khoảnh khắc này lão giống như già đi vài tuổi, rõ ràng chuyện này tạo nên đả kích tương đối lớn với lão.
- Là bọn họ hại con, là bọn họ hại con.......
Âm thanh của Tiền Tiểu Phú vẫn còn mơ hồ truyền đến, nghe có chút điên cuồng.
- Thật xin lỗi, Hạ thần y, tôi thật sự không ngờ sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Tiền Vạn Kim lúc này nói lời xin lỗi với Hạ Thiên, trên mặt còn lộ ra nụ cười miễn cưỡng.
- Dù sao bây giờ các người cũng biết chuyện vừa rồi không liên quan gì đến tôi, sau này nếu Tiền Đa Đa bi người ta hại chết, các người đừng đổ lổi lên đầu tôi.
Hạ Thiên lười biếng nói, hắn cũng không có hứng thú với chuyện của Tiền gia, thứ hắn quan tâm duy nhất chính là bọn họ đang nợ hắn ba mươi tỷ.
- Hạ thần y cứ yên tâm, chúng tôi sẽ không trách cậu, nếu không có cậu thì Đa Đa đã chết vài lần rồi. Cậu có ơn lớn với Tiền gia chúng tôi, chúng tôi sẽ luôn ghi khắc trong lòng.
Tiền Vạn Kim vội vàng nói.
Tiền Đa Đa ở bên cạnh cũng nói:
- Hạ Thiên, cậu yên tâm, sua này nếu tôi thật sự có chuyện không hay xảy ra, tôi chỉ còn nước đổ lỗi mình không tốt số, sẽ không trách cậu.
- Các người có trách tôi hay không cũng chẳng quan trọng, tôi cũng không cần các người nhớ ơn, tôi không phải người chữa bệnh để lấy ơn.
Hạ Thiên không cho là đúng:
- Nhớ phải xây nhà cho tôi là được, tôi còn nhiều vợ cần có nhà lớn để ở.
- Hạ thần y yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ dùng tốc độ cao nhất xây xong nhà cho cậu.
Tiền Vạn Kim vội vàng đảm bảo:
- Hạ thần y, không bằng chúng ta tiếp tục xuống lầu thương lượng vấn đề nhà cửa?
- Bố, chuyện xây nhà cứ giao cho con.
Tiền Đa Đa ở bên cạnh nói:
- Những tài liệu bố chuẩn bị, con đã xem qua.
- Cũng được, Hạ thần y muốn xây nhà ở thành phố Giang Hải, những phương diện khác con nên liên hệ với cậu ấy.
Tiền Vạn Kim khẽ gật đầu, bộ dạng có chút mệt mỏi:
- Bố có hơi mệt, bố đi nghỉ trước.
- Được.
Tiền Đa Đa gật đầu, trong lòng có chút khó chịu, chuyện vừa rồi phát sinh dù là hắn hay cha cũng là đả kích nghiêm trọng.
- Hạ thần y, tôi đi ra ngoài trước.
Tiền Vạn Kim nói lời cáo từ với Hạ Thiên, sau đó lão rời khỏi phòng.
- Hạ Thiên, xấu hổ quá, làm phiền cậu chờ một chút, tôi muốn tắm và thay quần áo, lát nữa sẽ thương lượng cụ thể chuyện nhà cửa.
Tiền Đa Đa nói với Hạ Thiên.
- Được rồi, tôi chờ anh một lúc là được.
Hạ Thiên cũng không quan tâm đến vấn đề này, dù sao hắn cũng không có việc gì làm, chờ một chút cũng không sao.
.......
Mười một giờ, trong một nhà hàng, Hạ Thiên và Tiền Đa Đa cùng Quan Đình ngồi trên một bàn, món ăn còn chưa được đưa ra, bọn họ đang thảo luận vấn đề xây nhà.
Có lẽ vì bây giờ bầu không khí ở Tiền gia không bình thường, vì vậy Tiền Đa Đa dứt khoát rời khỏi Tiền gia, chuẩn bị cùng Hạ Thiên ăn cơm thương lượng.
- Hạ Thiên, cậu biết Hồ Bắc chứ?
Tiền Đa Đa mở miệng hỏi.
- Hồ Bắc?
Hạ Thiên gật đầu;
- À, biết, tôi đã lại đó một lần.
- Cậu thấy Hồ Bắc thế nào?
Tiền Đa Đa tiếp tục hỏi thăm.
- Khá tốt.
Hạ Thiên trả lời một câu, sau đó hắn có chút buồn bực:
- Anh hỏi cái này làm gì? Hồ Bắc nào xây nhà được?
- Hạ Thiên, cậu còn chưa biết, Hồ Bắc không thể xây nhà, nhưng trên hồ có đảo, muốn xây nhà thì không có vấn đề.
Tiền Đa Đa giải thích:
- Bây giờ Hồ Bắc là khu đón gió của thành phố Giang Hải, thật ra chỉ có một phần đất đai được mở ra, còn có nhiều chỗ chưa làm gì, trong đó có mấy hòn đảo nhỏ, thích hợp để ở lại.
Tiền Đa Đa lấy ra một chiếc máy tính, hắn chỉ vào hình ảnh:
- Hạ Thiên, cậu có thể nhìn qua, đây là vài hòn đảo nhỏ, trong đó có cái này... Cái này, thêm cái này, tổng cộng là ba hòn đảo nhỏ, rất thích hợp để ở. Tôi đề nghị cậu mua một hòn đảo, sau đó xây nhà ở bên trên, cậu và người nhà ở đó, chẳng những thoải mái, còn thanh tịnh, không bị quấy rầy.
- Chỗ này đúng là khá tốt.
Hạ Thiên nhìn vào hình ảnh, hắn có chút động tâm, mua một hòn đảo nhỏ, xây nhà, chỉ có hắn và vợ ở lại, đúng là khá tốt.
← Ch. 0682 | Ch. 0684 → |