Vay nóng Homecredit

Truyện:Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị - Chương 0852

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Trọn bộ 1473 chương
Chương 0852: Cho rằng đó là vợ của hắn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1473)

Siêu sale Lazada


- Hắn nói gì vậy?

Hạ Thiên vẫn rất mơ hồ, lúc này hắn mới phát hiện không biết ngoại ngữ chẳng có gì là tốt, cũng không biết có phải hoàng tử Bizi kia đang mắng hắn hay không.

- Cậu Hạ, công chúa Sama rất có hứng thú với cậu, cô ấy tình nguyện tạm thời giúp cậu, nếu chút nữa cậu thật sự chiến thắng, lát nữa cậu có thể đưa cô ấy về phòng, chỉ cần của hồi môn của công chúa cũng đủ cho cậu có một cuộc sống xa hoa sung sướng.

Ôn Sĩ Luân vẫn có chút kích động:

- Cậu thật sự quá can đảm, ngay cả công chúa Sama cũng muốn, mà vận may của cậu cũng quá khủng, công chúa Sama rất có hứng thú với những biểu hiện vừa rồi của cậu, đây là một công chúa vừa đẹp vừa có tiền, sợ rằng sẽ bị cậu chụp vào tay.

Hạ Thiên nhìn người đẹp váy dài, sau đó hắn dùng giọng kỳ quái hỏi:

- Cô ta là công chúa sao? Là em của tên hoàng tử Bizi kia à? Tôi còn tưởng rằng đó là vợ hắn.

Ôn Sĩ Luân không khỏi ngẩn ngơ, sau đó hắn hạ giọng nói:

- Cậu Hạ, cậu không biết công chúa Sama sao? Vậy sao cậu lại chọn cô ấy?

- Đơn giản thôi, cô ấy xinh đẹp nhất, lại còn là xử nữ.

Hạ Thiên ra vẻ đương nhiên:

- Tôi không chọn cô ta, chẳng lẽ chọn đám quái dị kia sao?

Hạ Thiên nói đến đây thì dùng giọng bất mãn nói với người đẹp váy dài:

- Này, sao còn chưa qua đây?

Ôn Sĩ Luân không biết nói gì hơn, tên này đúng là quá trâu chó, nhưng khốn nổi tiểu tử kia chẳng nhận ra công chúa Sama mà lại biết nàng là gái trinh sao? Còn nữa, tiểu tử kia trước đó còn cho rằng công chúa Sama là vợ của hoàng tử Bizi, như vậy mà vẫn còn muốn, điều này chẳng phải có gan cướp vợ của hoàng tử Bizi sao?

Người đẹp váy dài vốn không hiểu lời nói của Hạ Thiên, nhưng nàng lại hiểu ý. Lúc này trên gương mặt xinh đẹp động lòng người chợt xuất hiện nụ cười ngọt ngào, còn mang theo chút hương vị dí dỏm, nàng khẽ nói một câu với hoàng tử Bizi, sau đó đi vòng quanh bàn đến bên Hạ Thiên.

Công chúa Sama đi rất chậm, tư thái ẩn giấu một loại tiết tấu, dù chỉ là bước đi cũng làm người ta sinh ra ảo giác, giống như không phải nàng đang đi, mà đang khiêu vũ. -

Trước đó công chúa Sama đứng đó chỉ làm người ta cảm thấy gương mặt nàng rất đẹp, ánh mắt tuyệt vời, thân hình xuất sắc. Tuy những thứ đó cũng đủ áp đảo bốn phía, nhưng hình như cũng không quá mức làm người ta cảm thấy kinh ngạc. Đến bây giờ nàng di động, cơ thể chợt thay đổi, trên người chợt có một luồng khí chất linh động, hoạt bát, nhưng không mất đi cái cao quý, trang nhã. Đến bây giờ Hạ Thiên mới tin đối phương là một công chúa.

Khoảnh khắc này cả gian phòng đều bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp của công chúa Sama, trong mắt hoàng tử Bizi có cái nhìn sủng ái, đám đàn ông khác thì rất hâm mộ, cũng có chút dâm tục, còn đám người đẹp mặc bikini, phần lớn là ghen ghét.

Hạ Thiên cũng nhìn chằm chằm vào công chúa Sama, lúc này hắn bắt đầu bội phục mình, ánh mắt mình quả nhiên tốt như vậy, chọn được một bà vợ tốt. Điều duy nhất không hoàn mỹ chính là vợ nói hắn không hiểu, xem ra hắn phải cho nàng học tiếng Trung, sau đó sẽ tha hồ làm vợ.

Người phục hồi tinh thần lại sớm nhất trước mị lực kinh người của công chúa Sama chính là Ôn Sĩ Luân, cũng không phải hắn chẳng thích công chúa, nhưng hắn rất biết mình biết người, biết mình chẳng có năng lực, cũng không hy vọng xa vời.

Khi thấy công chúa Sama đến trước mặt Hạ Thiên, Ôn Sĩ Luân nghĩ Hạ Thiên chắc không hiểu rõ về lai lịch của nàng, vì vậy nhịn không được phải nhắc nhỏ một câu:

- Cậu hạ, công chúa Sama là em gái được hoàng tử Bizi thương yêu nhất, cậu đừng nên làm những chuyện quá phận...

Ôn Sĩ Luân không thể nói thêm được nữa, vì hắn còn chưa kịp nói xong thì Hạ Thiên đã làm một hành động kinh người, chỉ thấy hắn vung tay kéo công chúa Sama, sau đó cứ đặt nàng lên đùi như vậy.

- Yên tâm, cô ấy bây giờ là vợ tôi, tôi sẽ đối xử tốt, sẽ không làm gì quá phận.

Hạ Thiên lại nghe rõ những lời nhắc nhở của Ôn Sĩ Luân, hắn quay lại nói một câu.

Ôn Sĩ Luân không biết nói gì, như vậy còn chưa quá phận? Bây giờ hắn chỉ hy vọng hoàng tử Bizi sẽ không nổi giận, nếu không sẽ phiền toái lớn.

Lúc này đám người trong phòng cũng dùng ánh mắt quái dị nhìn Hạ Thiên, hoàng tử Bizi khẽ cau mày, trên mặt có chút bất mãn. Đúng lúc này công chúa Sama lại cười khúc khích, nàng nói một câu với Bizi, vì vậy mà vẻ mặt Bizi mới hòa hoãn trở lại.

Hạ Thiên nghe không hiểu những điều này, nhưng hắn có thể cảm thấy công chúa Sama rất vui vẻ, vì vậy tâm tình của hắn cũng không tồi, hắn cảm thấy nàng thích được mình ôm như vậy.

Đám người còn lại nghe lời nói của công chúa Sama cũng chẳng biết nói gì hơn, vì nàng nói rất đúng:

- Hắn thật sự rất lớn gan, tôi rất thích.

Quả nhiên là lớn gan chết người.

Lúc này Hạ Thiên đang ngửi ngửi thân thể của công chúa Sama, hắn phát hiện mùi trên ngừoi nàng rất dễ chịu, hình như là mùi thơm đặc biệt của cơ thể, nhưng lại rất khác biệt với Tôn Hinh Hinh. Trước nay mùi hương của Tôn Hinh Hinh rất dễ làm người ta phấn khích, nhưng mùi hương của công chúa Sama lại giống như có công năng làm người ta an thần.

hoàng tử Bizi lúc này mở miệng nói chuyện, tất nhiên cũng không phải nói với Hạ Thiên, hắn nói cho tất cả mọi người, ván bài bắt đầu.

Hoàng tử Bizi nói ra vài quy tắc đơn giản, Ôn Sĩ Luân tập trung tinh thần chuản bị biên dịch cho Hạ Thiên. Thật ra cũng chỉ là trò Poker Texas, quy tắc ai cũng hiểu, tất nhiên cũng không cần nhiều lời. Hoàng tử Bizi ra quy định tiền cược thấp nhất là một trăm ngàn, không hạn chế mức cao nhất. Sau khi sáu người mà kể cả là Hạ Thiên cũng hiểu thì cuộc chơi bắt đầu.

- Chị giúp tôi đặt cược, muốn bao nhiêu cũng được.

Hạ Thiên cười hì hì nói với công chúa Sama đang ngồi trên đùi.

Ôn Sĩ Luân tạm thời phiên dịch cho Hạ Thiên, công chúa Sama nghe được như vậy thì nở nụ cười ngọt ngào, sau đó nàng làm ra một động tác làm người người ghen ghét, nàng đưa môi đào hôn lên mặt Hạ Thiên.

Ngay cả hoàng tử Bizi lúc này cũng hối hận, hắn không nên cho tiểu tử kia tham gia ván bài, bây giờ còn chưa chơi bài nhưng em gái hắn thương yêu nhất đã mất, có thể nói là thua ngay từ đầu.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1473)