← Ch.0897 | Ch.0899 → |
- Cậu quan tâm tôi ở nơi nào làm gì?
Người điện thoại đến rõ ràng là Lãnh Băng Băng, nàng có chút tức giận, vì vậy giọng điệu cũng không có gì tốt.
- Vợ cảnh sát tỷ tỷ, chị đã điện thoại cho tôi, như vậy tất nhiên là nhớ đến tôi, tôi chắc chắn sẽ đi tìm chị ngay lập tức, mà tôi không biết chị ở đâu, sao có thể tìm được?
Hạ Thiên có mười phần lý do:
- Vì vậy phải nói cho tôi biết chị đang ở đâu?
- Chỉ có quỷ mới nhớ cậu.
Lãnh Băng Băng tức giận nói:
- Cậu một ngày không gây chuyện thì sẽ chết sao?
Hạ Thiên nghiêm trang trả lời:
- Tất nhiên là không, vợ cảnh sát tỷ tỷ, tôi sẽ không chết.
- Tôi sớm muộn gì cũng bị cậu làm cho tức chết.
Lãnh Băng Băng căm giận nói.
- Cảnh sát tỷ tỷ, điều này cũng không thể, đầu tiên tôi sẽ không làm cho chị tức, mà dù chị có tức sinh bệnh thì tôi cũng có thể chữa tốt, tất nhiên chị sẽ không bị tức chết.
Hạ Thiên nghiêm trang nói.
Lãnh Băng Băng trầm mặc mười giây đồng hồ, sau đó nàng thở phì phò nói:
- Hừ, tôi chẳng nói với cậu, cùng lắm tôi tự xử lý.
Lãnh Băng Băng nói xong thì cúp điện thoại.
Hạ Thiên có chút hưng phấn, cảnh sát tỷ tỷ thật sự muốn làm vợ chuyên trách của hắn sao?
- Chị Vân Thanh, tôi đi tìm cảnh sát tỷ tỷ cái đã.
Hạ Thiên nhanh chóng nói một câu với Vân Thanh, sau đó hắn đứng lên và nhanh chóng bỏ đi. Cảnh sát tỷ tỷ tình nguyện làm vợ chuyên trách cho hắn, tất nhiên hắn phải đi tìm nàng.
Vân Thanh há miệng định nói gì đó nhưng một chữ không nên lời, Hạ Thiên đã biến mất không thấy tăm hơi.
Vân Thanh cuối cùng cũng không nói gì, nàng chỉ khẽ thở dài, người này lăng nhăng quang minh chính đại như vậy sao?
Phân cục công an quận Đông.
Lãnh Băng Băng ngồi ở bên cạnh bàn công tác, nàng có chút xuất thần.
Có vài người cảm thấy làm cảnh sát rất tốt, vì công tác này khá tốt, dù có nguy hiểm thì cũng là nhân viên nhà nước, tiền lương không thấp.
Cũng có người cảm thấy mặc chế phục cảnh sát rất có uy.
Cũng có người vì yêu nghề, mà Lãnh Băng Băng chính là một người như vậy.
Vì Lãnh Băng Băng yêu nghề này, không phải vì tiền, không phải vì làm cảnh sát uy phong, chẳng qua nàng chỉ thích, và trước nay nàng luôn xem mình là một cảnh sát tốt.
Dù là tội phạm gì, dù bọn họ có thân phận và địa vị thế nào thì cũng phải được đối xử như nhau, nhưng những tháng gần đây Lãnh Băng Băng phát hiện ra mình không phải tốt như vậy, vì nàng đối mặt với vài sự việc và khó thể công chính công bình. Nếu nói cụ thể, thật ra nàng đã có đãi ngộ đặc biệt với người nào đó, mà người này chính là người đàn ông thân mật nhất của nàng, là Hạ Thiên.
Trước đó khi Lãnh Băng Băng phá án, nàng thấy những người phụ nữ không tiếc phạm tội vì đàn ông của mình, nàng cảm thấy đáng buồn cho những người như vậy. Nhưng bây giờ nàng phát hiện ra mình cũng không khác gì những phụ nữ khác, trước kia nàng nhìn sự việc công chính chẳng qua vì chưa có người để quan tâm mà thôi, khi nàng yêu một người đàn ông, như vậy bản chất của nàng và những phụ nữ kia là không khác nhau.
Hôn một tháng trước Lãnh Băng Băng còn là một cảnh sát không có quá nhiều điều lo lắng, nhưng khốn nổi Hạ Thiên hay gây chyện, mà dù hắn làm ra chuyện gì ở thành phố Giang Hải, nếu có người báo cảnh sát thì sự việc cuối cùng cũng rơi vào tay nàng, điều này cũng làm nàng cảm thấy khó khăn. Nàng vừa mong muốn Hạ Thiên không đả thương người vô tội, vừa không thể nhốt hắn vào tù. Điều làm nàng cảm thấy an tâm chính là Hạ Thiên dù làm nhiều chuyện trái luật, nhưng đám người bị hắn dạy bảo thường chẳng tốt đẹp gì.
Những ngày qua Hạ Thiên làm ra không ít chuyện nhưng cuối cùng cũng được Lãnh Băng Băng ép xuống, thật ra đó cũng không phải vì công lao của nàng, thực tế còn vì chính Hạ Thiên. Vì hắn có quan hệ không tệ với cục trưởng cục công an thành phố Giang Hải Hoàng Hải Đào và cục trưởng cục công an tỉnh Hào Đồ. Nhưng đến bây giờ tình huống lại có biến đổi, cục trưởng cục công an tỉnh Hào Đồ đã từ chức, nghe nói vài ngày nữa sẽ có cục trưởng mới, mà cùng lúc đó cục trưởng cục công an thành phố cũng đã thay người.
Nguyên cục trưởng cục công an thành phố Giang Hải Hoàng Hải Đào được đề bạt làm bí thư tư pháp thị ủy nhưng không được kiêm nhiệm chức vụ cục trưởng cục công an, nhìn qua giống như Hoàng Hải Đào được thăng chức nhưng thực quyền lại giảm, bây giờ nói lão mất quyền cũng không đủ, mà cục trưởng mới tiền nhiệm cũng là người đến từ ngoài tỉnh.
Cục trưởng mới tên là Bì Chí Mẫn, Lãnh Băng Băng không quen biết người này. Thực tế nửa giờ trước đó nàng mới liên hệ điện thoại lần đầu tiên với đối phương, mà nội dung cuộc điện thoại làm nàng không thoải mái, vì vị cục trưởng Bì kia rõ ràng gọi điện thoại hỏi tội.
Bì Chí Mẫn truy vấn vụ án Sở Dao giết chết cảnh sát, hơn nữa yêu cầu Lý Bình bắt Sở Dao quay về. Cuối cùng đối phương còn quăng ra một câu, cần phải đi làm ngay, nếu không được thì từ chức. .
Lãnh Băng Băng nhanh chóng nghĩ đến vấn đề Hào Đồ từ chức, nàng bắt đầu ý thức được Bì Chí Mẫn cũng không phải thật sự muốn bắt người, vị cục trưởng này chỉ muốn nàng từ chức mà thôi.
Lãnh Băng Băng sau đó lại nhận được tin, Hạ Thiên lại náo loạn, cướp người đi từ trong tay ủy ban kỷ luật, không khác gì tình cảnh cướp người trong trại giam trước đó. Vì vậy nàng không nhịn được phải điện thoại cho hắn, nhưng trong điện thoại nàng bị Hạ Thiên làm cho tức giận phải cúp máy.
- Có lẽ từ chức cũng tốt.
Lãnh Băng Băng thầm có ý nghĩ như vậy, nàng thật sự có quyết định muốn từ chức.
Lãnh Băng Băng đứng lên, nàng mở cửa phòng làm việc, đột nhiên nàng cảm thấy trước mặt hoa lên, sau đó thân thể chợt nhẹ. Nàng bị người ta bế lên, bên tai còn vang lên âm thanh hưng phấn:
- Cảnh sát tỷ tỷ, rốt cuộc chị cũng làm vợ chuyên trách của tôi.
- Ai muốn làm vợ chuyên trách của cậu?
Lãnh Băng Băng tức giận nói, người đột nhiên xuất hiện và ôm nàng lên, ngoài Hạ Thiên thì có thể là ai?
- Cảnh sát tỷ tỷ, vừa rồi chị điện thoại tiếp nhận rồi mà.
Hạ Thiên ôm Lãnh Băng Băng đi vào:
- Tôi thấy chị ngoan, vì vậy quyết định đến ban thưởng.
- Ban thưởng cái đầu cậu.
Lãnh Băng Băng có chút dở khóc dở cười, lưu manh này cả ngày nghĩ gì thế? Còn nói nàng ngoan sao? Nàng không phải cô bé, không thể nói là ngoan.
- Cảnh sát tỷ tỷ, tôi không thưởng đầu cho chị, tôi muốn thưởng miệng chị.
Hạ Thiên nghiêm trang nói, sau đó hắn cúi xuống.
- Không cho phép... Ư...
Lãnh Băng Băng kháng nghị nhưng lúc này khó thể né tránh, nàng bị Hạ Thiên chặn miẹnge, điều này làm nàng sinh ra xúc động muốn cắn hắn.
← Ch. 0897 | Ch. 0899 → |