Vay nóng Tima

Truyện:Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị - Chương 1164

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Trọn bộ 1473 chương
Chương 1164: Hành vi của người nhu nhược
0.00
(0 votes)


Chương (1-1473)

Siêu sale Lazada


- Nhạc tiên sinh, không phải tôi không nể mặt anh, nhưng Y Tiểu Âm tôi không muốn bị người ta ép buộc làm việc.

Trên gương mặt tuyệt mỹ của Y Tiểu Âm không có chút bận tâm, nhìn giống như không có chút biến đổi, mà giọng nói của nàng thì cũng vô cùng bình tĩnh, thậm chí ngữ điệu cũng bình thản, không có bất kỳ biến hóa nào.

Từ sau khi có phần kinh nghiệm với Hạ Thiên, Y Tiểu Âm chợt phát hiện tâm cảnh của mình đã được tu luyện rất tốt, càng tỉnh táo hơn. Nhưng phần tỉnh táo này chỉ có thể là tương đối, khi đối mặt với Hạ Thiên thì nàng không thể nào bình tĩnh cho được, mà đối mặt với người khác thì nàng cảm thấy chẳng cần quan tâm. Vì vậy dù đối phương có nói gì thì nàng cũng không thèm quan tâm, chỉ coi mình là người đứng xem, không muốn làm sôi động bầu không khí.

Ví dụ như bây giờ, dù Y Tiểu Âm biết Trình Chí Cao đến đây hưng sư vấn tội, cũng biết Nhạc Chi Phong không thoát khỏi quan hệ với vấn đề này. Nhưng Nhạc Chi Phong có vẻ rất ôn hòa, thực tế đang tạo ra áp lực trên người nàng, nhưng nàng không tức giận, vì nàng cảm thấy mình hoàn toàn không cần nổi giận.

Y Tiểu Âm không đợi Nhạc Chi Phong nói chuyện mà nói thêm:

- Nhạc tiên sinh, dù anh hiểu lầm cũng tốt, có ý nghĩ gì khác cũng được, tôi sẽ không chữa bệnh cho Trình Hạo, tôi nghĩ rằng bây giờ đã nói đủ rồi chứ?

- Y tiểu thư, anh cũng không bắt buộc em, nhưng bây giờ trong thủ đô đã có vài người tung tin đồn không tốt cho em, tuy anh muốn giúp em áp chế nó xuống, nhưng nếu em không muốn chữa thương cho Trình Hạo, anh cũng không tìm được lý do thích hợp để giải thích. Như vậy chỉ sợ không cần đến ngày mai, sợ rằng người trong thủ đô sẽ ngay lập tức cho rằng những lời đồn đãi kia là thật.

Nhạc Chi Phong khẽ thở dài, bộ dạng có chút bất đắc dĩ:

- Y tiểu thư, anh thật sự không muốn người ta làm tổn hại đến thanh danh của em, nhưng nếu em không quan tâm đến thanh danh của mình, anh chỉ là một người ngoài, cũng cảm thấy khó làm.

Y Tiểu Âm cười nhạt một tiếng:

- Tin đồn theo lời của Nhạc tiên sinh có phải nói đến những vấn đề giữa tôi và Hạ Thiên?

- Y tiểu thư hiểu là tốt rồi.

Nhạc Chi Phong khẽ vuốt cằm:

- Tuy anh biết những tin đồn này không đáng tin, nhưng người khác lại không nghĩ như vậy, anh cũng không biết làm gì hơn. Vì vậy, Y tiểu thư tốt nhất nên nhanh chóng làm sáng tỏ, nếu không chỉ sợ người khác sẽ cho rằng em thật sự có quan hệ với Hạ Thiên.

- Nhạc tiên sinh, người ta nói không có lửa sao có khói, tin đồn cũng chưa chắc không đáng tin.

Y Tiểu Âm dùng giọng không nhanh không chậm nói.

Vẻ mặt Nhạc Chi Phong chợt biến đổi, nhưng hắn cũng nhanh chóng khôi phục lại như thường, giọng điệu có chút miễn cưỡng:

- Y tiểu thư, em không phải muốn nói cho anh biết, em thật sự là vợ của Hạ Thiên đấy chứ?

- Tôi cũng không nói như vậy, nhưng tôi cảm thấy mình không cần làm sáng tỏ, vì có phải hay không cũng là chuyện bình thường với tôi. Vì tôi là phụ nữ, có một người đàn ông cũng là bình thường, dù người đàn ông kia là Hạ Thiên thì giống như cũng không có gì đáng xấu hổ.

Y Tiểu Âm vẫn rất bình tĩnh:

- Còn những lời đồn kia, vẫn có người tin có người không, dù tôi có làm sáng tỏ hay không cũng có một kết quả mà thôi, nếu đã như vậy thì tôi cũng không cần phải làm gì cho mệt.

Một tiếng hừ khẽ vang lên, thì ra là Trình Chí Cao bên cạnh đã không nhịn được nữa:

- Y tiểu thư, tôi thấy cô không phải không muốn làm sáng tỏ, mà cô căn bản thừa nhận đây là sự thật. Theo tôi biết thì Hạ Thiên gọi cô là vợ, mà cô cũng căn bản không phản bác.

- Trình thiếu gia, những lời vừa rồi của tôi anh cũng nghe rõ rồi đấy, nếu anh có chút năng lực suy nghĩ thì nên hiểu, tôi đã nói rất rõ, tôi và Hạ Thiên có quan hệ gì là chuyện của tôi, cũng đừng có ai muốn xen vào.

Giọng điệu của Y Tiểu Âm càng thêm bình tĩnh, nhưng giọng điệu bình tĩnh của nàng giống như lại càng làm cho người ta tức giận.

Vì vậy mà Trình Chí Cao chợt lớn tiếng nói:

- Y tiểu thư, chuyện riêng của cô tôi thật sự không xen vào, nhưng cô tốt nhất nên hiểu, cô muốn đàn ông cũng không sao, nhưng đàn ông cũng không phải tìm tùy tiện. Hạ Thiên không chỉ là kẻ địch của Trình gia chúng tôi, còn là kẻ địch của nhiều người ở thủ đô, cô tìm thằng nào khác cũng không liên quan gì đến tôi, nhưng nếu cô tìm Hạ Thiên, vậy thì có liên quan đến Trình gia chúng tôi.

- Trình thiếu gia, oan có đầu nợ có chủ, anh có thù oán với ai thì cứ tìm mà báo thù, mặc kệ tôi và Hạ Thiên có quan hệ gì, thù oán giữa anh và hắn nên tìm nhau mà giải quyết. Nếu anh sợ mà chạy đến đây tìm tôi, rõ ràng chỉ là hành vi của kẻ nhu nhược.

Giọng điệu của Y Tiểu Âm vẫn rất bình tĩnh, nhưng lời này truyền vào trong tai Trình Chí Cao thật sự có nhiều hơn một phần khinh thường và trào phúng.

Vì vậy Trình Chí Cao giận tím mặt:

- Y Tiểu Âm, cô nghĩ mình giỏi lắm sao? Không phải nể mặt Nhạc tiên sinh thì ở thủ đô này có mấy người xem cô ra gì? Cô thật sự cho mình là rất giỏi, là con mẹ gì là nữ thần y đệ nhất thủ đô, nếu không phải nể mặt Nhạc tiên sinh, cô sợ rằng đã bị bán vào Địa Hạ Thiên Đường rồi cũng không chừng.......

- Câm miệng.

Một tiếng quát tức giận vang lên cắt đứt lời nói của Trình Chí Cao.

Người mở miệng là Nhạc Chi Phong, hắn dùng ánh mắt sắc bén nhìn Trình Chí Cao, sau đó tức giận nói:

- Chí Cao, sau này nếu cậu còn nói ra những lời như vậy với Y tiểu thư, thì đừng trách tôi không khách khí.

Trình Chí Cao không nói thêm điều gì, rõ ràng hắn tương đối sợ hãi Nhạc Chi Phong.

Nhạc Chi Phong quay đầu nhìn Y Tiểu Âm, giọng điệu chợt hòa hoãn:

- Y tiểu thư, thật sự xin lỗi, anh cũng vì muốn tốt cho em, nhưng xem ra em đã hiểu lầm, anh cũng không có gì để nói, chúng tôi sẽ lập tức rời khỏi đây. Nhưng trước khi đi anh còn muốn nói, hy vọng Y tiểu thư xem xét lại, tốt nhất nên vứt bỏ tất cả quan hệ với Hạ Thiên, nếu không sẽ rất bất lợi với em.

- Đa tạ ý tốt của Nhạc tiên sinh, tôi sẽ suy xét lại.

Y Tiểu Âm vẫn rất bình thản, sau đó nàng khoát tay:

- A Cửu, thay chị tiển Nhạc tiên sinh.

- Vâng, tiểu thư.

A Cửu lên tiếng, sau đó nói với Nhạc Chi Phong:

- Nhạc tiên sinh, mời!

Nhạc Chi Phong muốn nói lại thôi, sau đó hắn khẽ thở dài rồi xoay người đi ra cửa. Trình Chí Cao đưa mắt nhìn Y Tiểu Âm, ánh mắt giống như có chút âm trầm, sau đó hắn cũng đi theo sau lưng Nhạc Chi Phong, giống như một tên người hầu của Nhạc

Chi Phong.

Hai người nhanh chóng ra khỏi Y Nhân Các, mà A Cửu cũng nhanh chóng đóng cửa rồi đi đến bên cạnh Y Tiểu Âm.

- Tiểu thư, tên Trình Chí Cao kia rõ ràng quá đáng.

A Cửu tức giận nói:

- Nếu không phải Nhạc tiên sinh ở bên cạnh, em thật sự muốn đánh cho hắn một trận.

- A Cửu, em cho rằng những lời kia thật sự là của Trình Chí Cao sao?

Y Tiểu Âm thản nhiên nói:

- Hai người bọn họ chẳng qua chỉ là một vở kịch kẻ mặt trắng người mặt đen mà thôi.

A Cửu lập tức ngây người.

.......

Trong một căn biệt thự nào đó.

- Tốt lắm, đưa bọn họ đi, cậu cũng đừng giả vờ nữa.

Mị Nhi nhìn Hạ Thiên rồi tức giận nói.

Vài phút trước Mị Nhi mang theo vài người Ám tổ đến đây, đồng thời còn giúp Hạ Thiên thực hiện một vở kịch. Vốn là bốn tên CIA đã bị Hạ Thiên bắt được, nhưng Mị Nhi đến lại sắm vai mỹ nữ cứu anh hùng, khi nàng và đám người Ám tổ vừa xuất hiện thì đúng lúc thấy Hạ Thiên bị đám người kia trói lại, đang chờ nàng cứu.

Tất nhiên bây giờ Mị Nhi tuy hoàn toàn tức giận nhưng không phải vì Hạ Thiên diễn trò mà nổi điên, vì lần này hắn đã nói trong điện thoại là đã xử lý tốt, không phải gạt nàng sao?

- Vợ Mị Nhi, thấy chị nghe lời như vậy, tôi sẽ ban thưởng.

Hạ Thiên cười hì hì, sau đó hắn dùng tốc độ mà người bình thường khó thể thấy rõ để hiện ra bên cạnh Mị Nhi, hắn ôm nàng vào lòng. Hắn cũng không quan tâm nàng có đồng ý hay không mà dùng tốc độ cực nhanh kéo kính râm xuống, hầu như khoảnh khắc đó hắn đã hôn xuống bờ môi anh đào của Mị Nhi.

Mị Nhi vốn là người cực kỳ hùng mạnh khó thể chiến thắng và không thể tiếp cận đối với thuộc hạ trong Ám tổ, nhưng bây giờ nàng ở trước mặt Hạ Thiên lại giống như không có lực hoàn thủ. Vì thế mà nàng còn chưa kịp phản ứng thì Hạ Thiên đã đánh lén thành công.

Mị Nhi có chút bực mình, nàng nhớ rõ khi mình gặp mặt Hạ Thiên, tuy thực lực giữa nàng và hắn có chút chênh lệch nhưng muốn đánh lén thì đừng hòng thành công. Nhưng bây giờ thực lực của nàng đã gấp đôi trước kia, nhưng thực lực của Hạ Thiên lại quá mạnh, vì vậy nàng trở nên yếu đuối trước mặt hắn.

Mị Nhi vùng vẫy muốn thoát ra, sau đó nàng định cắn hắn một cái, nhưng điều làm nàng khó hiểu đã xảy ra, dù nàng cắn thì hắn cũng không sợ, hắn vẫn hôn nàng không tha.

Mị Nhi tức giận mà dùng chân giậm lên chân Hạ Thiên, nhưng hắn vẫn không phản ứng. Lúc này nàng chợt cảm thấy không đúng, vì Hạ Thiên vẫn có phản ứng, sắc lang vừa rồi mới chỉ ôm nàng, bây giờ hai tay đã bắt đầu sờ loạn.

Mị Nhi giẫm Hạ Thiên vài chục cái, lại đấm vài trăm quyền, sau đó hắn mới thả nàng ra rồi nói:

- Vợ Mị Nhi, khi hôn đừng làm loạn, nếu không sẽ làm môi bị thương.

Mị Nhi trừng mắt hung hăng nhìn Hạ Thiên, nàng giật kính râm trong tay hắn rồi biến mất, trong lòng nàng thầm thề, sau này sẽ không chủ động xuất hiện trước mặt hắn.

.......

Vài phút sau.

Hạ Thiên lại tiếp tục đi dạo, tiếp tục lấy mình là con mồi, nhưng hắn đi đạo nửa giờ mà không có con cá nào mắc câu, điều này làm hắn cảm thấy rất mất mặt.

- Đám CIA ngu ngốc đã xuất hiện, bom trên người của vợ công chúa là do bọn họ làm ra, nhưng đến khi nào thì đám làm bom ở Giang Hải mới xuất hiện?

Hạ Thiên lầm bầm, bây giờ điều hắn quan tâm nhất là chụp được đám chơi bom ở thành phố Giang Hải, còn đám kẻ địch ở thủ đô, dù sao đã ở ngoài sáng, hắn muốn đối phó cũng dễ.

Khi Hạ Thiên còn đang chờ cá cắn câu thì một chiếc Audi màu đen chợt chạy đến và dừng ngay bên cạnh, âm thanh của một tên đàn ông từ trong xe truyền ra:

- Hạ Thiên, có thời gian tâm sự không?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1473)