Vay nóng Homecredit

Truyện:Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị - Chương 0247

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Trọn bộ 1473 chương
Chương 0247: Họp báo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1473)

Siêu sale Shopee


Hôm nay trong số vài trăm phóng viên đến đây có không ít phóng viên của các báo đài giải trí, điều này cũng rất bình thường, ai bảo chuyện hôm nay có liên quan đến chuyện của ngôi sao An Khả Khả?

Cũng vì vậy mà đám phóng viên này rất quan tâm đến những chuyện lông gà vỏ tỏi khác, tin tức Diệp Mộng Oánh có bạn trai lập tức thu hút sự chú ý của bọn họ, tất nhiên máy ảnh và máy quay sẽ hoạt động hết công suất.

Sau khi chụp Diệp Mộng Oánh chán chê, bọn họ lập tức nhìn thấy An Khả Khả đi theo sau Diệp Mộng Oánh, điều làm cho bọn họ kinh ngạc chính là gương mặt ngôi sao đen như heo mọi.

An Khả Khả biến mất vài ngày, mỗi người đều cho rằng nàng lén đi điều trị, hôm nay đám phóng viên đến đây đều cho rằng gương mặt nàng đã được khôi phục vài phần. Không ngờ An Khả Khả vẫn giống hệt như tấm hình bị chụp được vào vài ngày trước.

Lúc này đám phóng viên đã không còn quan tâm đến những vấn đề gì khác, ai cũng điên cuồng chụp ảnh của An Khả Khả.

Khi đám phóng viên chụp quay điên cuồng thì đám người Diệp Mộng Oánh cũng đã lên đến đài chủ tịch, người đi cùng nàng còn có người đại diện của An Khả Khả là Tiểu đệ và trợ lý Chu Cầm, mặt khác còn có một bác sĩ khoảng bốn mươi, tất nhiên còn có một người không thể thiếu, cũng chính là người Diệp Mộng Oánh đang ôm lấy tay, là Hạ Thiên.

- Chào các vị phóng viên, cảm tạ mọi người đã đến, tôi là Diệp Mộng Oánh.

Âm thanh dễ nghe của Diệp Mộng Oánh vang lên, hội trường yên tĩnh trở lại, tất nhiên thi thoảng vẫn có người chụp ảnh.

- Tôi biết rất rõ mục đích của các vị khi đến đây vào ngày hôm nay, tôi cũng biết mọi người có vấn đề cần hỏi. Mọi người cứ yên tâm, lát nữa tôi sẽ cho mọi người thời gian hai giờ, nhưng trước đó chúng ta phải xem qua một vài thứ.

Diệp Mộng Oánh khẽ dừng lại, sau dó tiếp tục:

- Mời mọi người nhìn lên màn hình lớn.

Trên màn hình lớn bắt đầu xuất hiện hình ảnh, đó chính là một cô gái với gương mặt da trâu đang bôi mỹ phẩm, sau đó qua một đêm, da thiếu nữ chợt trắng nõn. Tất nhiên mọi người sẽ không lạ gì với đoạn phim này, đây chính là phim quảng cáo cho bộ sản phẩm Tiểu Mỹ Nhân của An Khả Khả, mà bây giờ An Khả Khả cũng vì sử dụng Tiểu Mỹ Nhân mà gương mặt trắng nõn trở nên đen sì, vừa đúng mức trái ngược với quảng cáo.

- Diệp tiểu thư, mọi người đều đã được xem qua quảng cáo này rồi, bây giờ cô chiếu quảng cáo cho chúng tôi xem, như vậy thì được gì?

Một phóng viên mở miệng nói, trong giọng nói còn mang theo chút châm chọc.

- Tôi tin tất cả mọi người ở đây đều đã được xem đoạn quảng cáo này, mọi người đều cho nó là giả.

Diệp Mộng Oánh cười nhạt một tiếng:

- Nhưng tôi muốn nói cho mọi người biết, đây không phải là giả, mà sắp xảy ra, hai giờ sau tôi sẽ cho mọi người thấy ky tích giống với bộ phim quảng cáo này.

- Lừa gạt ai vậy? Nếu quảng cáo này có thể là thật thì tôi xin bỏ nghề phóng viên.

- Đến lúc này rồi mà còn to mồm, tập đoàn Thiên Nam nghĩ chúng tôi là những thằng ngu sao?

- Chúng tôi dứt khoát kháng nghị.

Hội trường chợt xôn xao, có vài phóng viên định bỏ ra ngoài.

- Nếu có người muốn ra thì tôi cũng không cản, nhưng toi tin, hai giờ sau các người sẽ hối hận cả đời vì hành động lúc này của mình, vì các người sẽ vĩnh viễn không được tận mắt nhìn thấy kỳ tích.

Diệp Mộng Oánh dùng giọng không nhanh không chậm nói:

- Tôi là Diệp Mộng Oánh, tôi dùng thân phận chủ tịch tập đoàn Thiên Nam nhắc lại một lần nữa cho mọi người, quảng cáo này không phải giả, hai giờ sau chúng tôi sẽ đưa ra kỳ tích cho mọi người xem.

Diệp Mộng Oánh dừng lại một chút rồi nói:

- Sự kiện lần này sẽ được phát hình trực tiếp, mọi người sẽ được tận mắt chứng kiến kỳ tích phát sinh.

- Diệp tiểu thư, hay là cô tranh thủ thời gian đưa ra biểu hiện đi.

Một phóng viên nói, mà đám phóng viên định bỏ đi cũng đứng lại, bọn họ cũng không ngồi xuống, bộ dạng giống như có thể bỏ đi bất cứ lúc nào.

- Trước khi có biểu hiện, chúng tôi xin mời giáo sư da liễu bệnh viện Phụ Nhất trường đại học Giang Hải đứng lên phát biểu về chuẩn đoán bệnh của tiểu thư An Khả Khả.

Diệp Mộng Oánh nói xong thì gật đầu với nữ bác sĩ:

- Giáo sư Mai, mời chị xem xét tình trạng hiện thời của An tiểu thư, sau đó giới thiệu tình huống cho mọi người.

- Được, Diệp tiểu thư.

Giáo sư mai đến trước mặt An Khả Khả, nàng chân thành kiểm tra một lượt, ngay sau đó nói:

- An tiểu thư bị tổn thương da, giống hệt tình huống bị hủy hoại bởi axit sunfuric pha loãng, muốn khôi phục là rất khó.

- Giáo sư Mai, chị cảm thấy với trình độ y học vào lúc này, muốn chữa tốt gương mặt cho An tiểu thư thì phải làm thế nào?

Diệp Mộng Oánh lại hỏi.

- Theo tôi được biết, với trình độ y học vào lúc này thì rất khó chữa trị tốt cho An tiểu thư, trừ khi phẫu thuật thẫm mỹ.

Giáo sư Mai trả lời.

- Cám ơn giáo sư Mai.

Diệp Mộng Oánh khẽ gật đầu, sau đó nàng nhìn về phía đám phóng viên:

- Vì để tránh hoài nghi chúng tôi giả vờ, bây giờ mời các vị cử ra đại biểu lên đây xem xét tình huống của An tiểu thư, nhưng chỉ được giới hạn là nữ phóng viên.

- Tôi đi!

- Tôi lên.

Khoảnh khắc này lập tức có hơn mười nữ phóng viên cùng giơ tay, sau đó qua một phen thảo luận, cuối cùng có ba phóng viên lên đài. Người phóng viên thứ nhất lên đài thì dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên, mà hắn cũng phát hiện ra nữ phóng viên này chính là Hàn Văn Văn mà hôm qua từng tố cáo mình mưu sát với Lãnh Băng Băng.

Cũng may lúc này Hàn Văn Văn chủ yếu lên đài làm chính sự, Hạ Thiên cũng lười quan tâm đến đối phương. Hắn không có hứng thú với nữ phóng viên xinh đẹp này.

- Đây là thật, chẳng lẽ gương mặt An tiểu thư bị hủy rồi sao?

- Đúng vậy, tôi xác định đây không phải là hóa trang, đúng là không xong, tôi rất thích An tiểu thư.

- Không phải hóa trang, gương mặt An tiểu thư quả thật bị hủy.

Ba nữ phóng viên ghé sát vào An Khả Khả kiểm tra tỉ mỉ một lúc lâu, thậm chí còn sờ soạng lôi kéo da mặt, cuối cùng mới đưa ra kết luận. Lần này đám phóng viên bên dưới cuối cùng cũng tin mặt An Khả Khả bị hủy, ít nhất cũng chứng minh tập đoàn Thiên Nam không diễn trò.

- Nếu mọi người đã xác nhận thì bây giờ chúng tôi sẽ bắt đầu thực hiện kỳ tích.

Diệp Mộng Oánh lấy ra một hộp đồ trang điểm:

- Mọi người mời xem, đây là sản phẩm Tiểu Mỹ Nhân, chúng tôi sẽ bôi lên mặt An tiểu thư, hai giờ sau mặt An tiểu thư sẽ giống như quảng cáo, sẽ khôi phục lại như ngày xưa.

- Khoác lác, đúng là khoác lác.

- Tôi không tin, nếu có loại mỹ phẩm này thì cũng không còn là mỹ phẩm, phải nói là linh dan.

- Điều này cũng chưa chắc, Diệp tiểu thư dám nói trước mặt phóng viên chúng ta, như vậy ít nhất cũng chứng minh cô ấy nắm chắc sẽ thành công.

- Đúng vậy, tôi tuy cũng không tin nhưng cũng hiểu Diệp Mộng Oánh không ngu ngốc, trừ khi nắm chắc thành công, nếu không sẽ chẳng làm việc ngu ngốc thế này.

Mọi người nghị luận ồn ào, lúc này Diệp Mộng Oánh đưa mỹ phẩm cho Hạ Thiên, nàng cười thản nhiên nói:

- Bây giờ trông cậu vào cậu.

Hạ Thiên nhận lấy mỹ phẩm, hắn đi đến ngồi đối điện với An Khả Khả, lần này lực chú ý của tất cả mọi người đổ dồn về phía Hạ Thiên.

- Này, anh có nắm chắc không đấy?

Lúc này An Khả Khả rất căng thẳng.

Hạ Thiên mặc kệ An Khả Khả, hắn trực tiếp lấy kem trong hộp ra, tất nhiên đối với hắn thì đây chỉ là thuốc mỡ. Hắn thoa kem trong lòng bàn tay, sau đó đùng hai tay xoa lên mặt An Khả Khả.

Bàn tay Hạ Thiên chậm rãi chuyển động, hắn bôi thuốc mỡ lên mặt An Khả Khả, đồng thời cũng bắt đầu một phương pháp không phải là châm cứu. Dù bây giờ hắn không có ngân châm nhưng vấn đề cốt lõi vẫn là băng hỏa linh khí, nếu có ngân châm thì hắn sẽ thoải mái hơn, bây giờ vì không thể thi châm trước mặt mọi người, vì vậy hắn cũng chỉ có thể dùng tay truyền băng hỏa linh khí, dùng phương pháp hao tổn sức lực này để chữa trị cho An Khả Khả.

Cũng may đối với Hạ Thiên thì chỉ cần không sử dụng Ngịch Thiên Bát Châm, dù có hao tổn khí lực cũng không là vấn đề gì lớn, đợi đến khi kết thúc trị liệu thì hắn cũng nhanh chóng khôi phục lại.

An Khả Khả cảm thấy gương mặt mình truyền đến cảm giác khác thường, tê dại và ngứa ngứa, chốc chốc còn đau đớn, điều này làm nàng rất muốn dùng tay gãi. Nhưng Hạ Thiên đã sớm đề phòng, vì vậy An Khả Khả lập tức phát hiện ra mình không thể chuyển động, nàng muốn nói nhưng há miệng mà chẳng phát ra âm thanh gì. Khi không còn biện pháp nào khác thì nàng cũng chỉ có thể nhịn, vì gương mặt của mình, An Khả Khả không nhịn cũng phải nhịn, nếu mặt nàng mà thật sự bị hủy thì cả đời này cũng coi như xong luôn.

- Được rồi.

Sau năm phút thì Hạ Thiên thu tay, hắn đứng dậy đi đến ngồi bên cạnh Diệp Mộng Oánh, bộ dạng có hơi mỏi mệt.

- Bây giờ là mười giờ hai mươi, mọi người có thể cho máy quay lên mặt An tiểu thư, sau đó mọi người cứ chờ trong hai giờ, đến mười hai giờ hai mươi thì mọi người sẽ thấy kỳ tích xuất hiện.

Âm thanh của Diệp Mộng Oánh vang vọng trong hội trường:

- Mày hai giờ này tôi cũng tranh thủ trả lời vấn đề của mọi người.

- Diệp tiểu thư, tôi là Hàn Văn Văn của báo Giang Hải News, có phải An tiểu thư sử dụng mỹ phẩm của công rồi bị hủy gương mặt hay không?

Hàn Văn Văn lập tức hỏi.

- Có thể nói là đúng, cũng có thể nói là không.

Diệp Mộng Oánh cười nhạt một tiếng:

- An tiểu thư xác nhận đã dùng sản phẩm của chúng tôi và xảy ra vấn đề, nhưng cũng không phải vấn đề nằm ở sản phẩm của chúng tôi, An tiểu thư bị một người không rõ ám hại, trong đồ trang điểm có thêm axit.

- Nói vậy Diệp tiểu thư có biết sản phẩm công ty mình có vấn đề hay không?

Hàn Văn Văn ép sát không tha.

- Đúng vậy, sản phẩm của chúng tôi không có vấn đề. Tất nhiên bây giờ tôi nói như vậy thì mọi người cũng không tin, nhưng hai giờ sau mọi người đã có thể nghiệm chứng, tôi nghĩ chút nữa hãy để cho sự thật lên tiếng, như vậy không phải tốt hơn sao?

Diệp Mộng Oánh mỉm cười:

- Tuy tôi có thể đưa ra báo cáo nghiệm chứng nhưng mọi người sẽ vẫn không tin, vì vậy tôi cũng không cần phải đưa ra, mọi người cứ chờ gương mặt An tiểu thư trở lại trắng nõn như thường, như vậy sẽ có nghiệm chứng với chất lượng sản phẩm của chúng tôi.

- Diệp tiểu thư, tôi là phóng viên báo giải trí Giang Hải, xin hỏi vị tiên sinh này có phải là bạn trai của chị không?

Một nữ phóng viên khác lên tiếng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1473)