Vay nóng Tima

Truyện:Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị - Chương 0751

Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Trọn bộ 1473 chương
Chương 0751: Trước tiên mặc quần áo vào cái đã
0.00
(0 votes)


Chương (1-1473)

Siêu sale Shopee


- Tôi cảm thấy người này không chỉ biết nói cho vui, vì vậy cậu cần phải cẩn thận một chút, minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, nếu đám người này thật sự dùng những thủ đoạn hạ lưu để đối phó với các nàng Kiều Tiểu Kiều, như vậy rất phiền phức.

Lãnh Băng Băng rất quan tâm đến vấn đề này, có lẽ vì sự mẫn cảm của nghề cảnh sát.

- Đừng lo, cảnh sát tỷ tỷ, tôi đã chuẩn bị, tôi đã để cho Kiều Đông Hải và Dao Dao chuẩn bị nhân thủ bảo vệ mọi người, mặt khác tôi cũng sẽ dạy cho mọi người thuật phòng thân, như vậy mới coi như là cẩn thận.

Hạ Thiên ngược lại cũng không lo lắng về vấn đề này, hắn tin chỉ cần mình chuẩn bị thỏa đáng thì không ai có thể uy hiếp được vợ mình.

- Kiều Đông Hải biết có người điện thoại đến uy hiếp cậu sao?

Lãnh Băng Băng hỏi.

Hạ Thiên lắc đầu:

- Không biết, trước đó tôi điện thoại bảo anh ta chuẩn bị bảo vệ, tên ngu ngốc ở Canada vẫn chưa điện thoại đến.

- Vậy cậu mau chóng điện thoại cho anh ta, nếu không anh ta sẽ không biết tính nghiêm trọng của vấn đề.

Lãnh Băng Băng vội vàng nói.

- Được rồi.

Hạ Thiên nghe xong lời nói của Lãnh Băng Băng thì lập tức gọi điện thoại cho Kiều Đông Hải, hắn nói rõ chuyện mình bị uy hiếp cho đối phương. Kiều Đông Hải sau khi biết được chuyện này cũng rất căng thẳng, hắn nói sẽ lập tức phái ra những vệ sĩ tốt nhất bảo vệ các bà vợ của Hạ Thiên.

Kiều Đông Hải căng thẳng là có nguyên nhân, không phải chỉ có Kiều Tiểu Kiều là vợ Hạ Thiên, còn có Liễu Mộng, An Khả Khả, hai ngôi sao lớn này tương lai sẽ mang đến không ít lợi nhuận cho Kiều Đông Hải.

Sau đó Hạ Thiên dứt khoát điện thoại cho Mộc Hàm ở thủ đô, hắn nhắc nhở nàng phải cẩn thận. Tất nhiên Hạ Thiên cũng không quá lo lắng với Mộc Hàm, cũng không lo lắng với Mị Nhi. Còn Tống Ngọc Mị, hắn cũng điện thoại dặn dò nàng, nhưng hắn biết bên cạnh nàng có vệ sĩ, vì vậy nếu nói một cách tương đối thì Hạ Thiên rất yên tâm với những bà vợ xinh đẹp ở thủ đô.

Lãnh Băng Băng nằm trong lòng Hạ Thiên, lúc này nàng thấy hắn liên tục điện thoại cho người khác, vì vậy mà trong lòng có chút ghen ghét. Người này đi một chuyến đến thủ đô giống như tìm đượ vài bà vợ, đúng là lòng tham không đáy.

Khi Hạ Thiên kết thúc gọi điện thoại thì đã hơn mười giờ tối, Lãnh Băng Băng không tự giác ngáp một cái, nàng có chút buồn ngủ.

- Cậu có đi ngủ không? Không ngủ thì tiếp tục xem ti vi, tôi đi ngủ đây.......

Lãnh Băng Băng vừa nói vừa chuẩn bị rời khỏi lòng Hạ Thiên, đúng lúc này nàng chợt cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, Hạ Thiên đã bế nàng lên.

Lãnh Băng Băng không kịp chuẩn bị nên hoảng sợ:

- Cậu làm gì thế?

Hạ Thiên không trả lời vấn đề của Lãnh Băng Băng, hắn trực tiếp ôm nàng lên lầu vào phòng ngủ, sau đó hắn đặt nàng lên giường, bắt đầu cởi quần áo cho nàng.

Lúc đầu Lãnh Băng Băng định ngăn cản, nhưng nàng vừa giơ tay lên đã buông xuống, sau đó để tùy ý Hạ Thiên thích làm gì thì làm. Tuy nàng vẫn chưa chuẩn bị tốt hoàn toàn nhưng lúc này vẫn có quyết định, nếu hắn thật sự muốn thì nên cho, dù sao sớm muộn gì cũng có ngày này.

Nhưng Lãnh Băng Băng vẫn cảm thấy có chút không thoải mái, đồ lưu manh này có phải quá vội vàng rồi không? Dù sao cũng phải nói với nàng vài câu chứ?

Hạ Thiên lúc này quả thật có biểu hiện tương đối háo sắc, hắn trực tiếp cởi bỏ tất cả quần áo trên người Lãnh Băng Băng, sau đó còn trực tiếp cởi cả quần áo lót. Vì vậy mà chỉ trong nháy mắt Lãnh Băng Băng đã không còn mảnh vải che thân, tư thế hoàn mỹ của nàng đã bạo lộ ra không khí.

Lãnh Băng Băng thấy rõ ánh mắt nóng bỏng của Hạ Thiên, nàng khẽ nhắm mắt lại, trước nay nàng luôn chờ đợi khoảnh khắc này. Nhưng nàng chờ đợi một lúc lâu mà phát hiện lưu manh háo sắc chưa có động tĩnh gì, vì sao hắn còn chưa bổ nhào lên người nàng?

Lãnh Băng Băng có chút mê hoặc, nàng không nhịn được phải mở mắt, sau đó nàng thấy lưu manh háo sắc Hạ Thiên vẫn ăn mặc chỉnh tề đứng bên giường, bộ dạng nghiêm túc. Lúc này hai tay hắn đang đặt ngang người nàng, mỗi tay là một cây ngâm châm.

- Cậu... Cậu làm gì vậy?

Lãnh Băng Băng cuối cùng cũng không nhịn được phải hỏi.

- Vợ cảnh sát tỷ tỷ, chị phải tắm rửa lại một lần nữa.

Hạ Thiên nói một câu rồi đâm cả hai cây châm xuống người Lãnh Băng Băng.

Một giờ sau.

Lãnh Băng Băng quả nhiên phải tắm rửa lại theo lời nói của Hạ Thiên, nhưng lúc này cũng không phải nàng tắm rửa, là Hạ Thiên giúp nàng tắm rửa. Tất nhiên hắn giúp nàng tắm và chiếm được chút tiện nghi, sau khi tắm nàng trắng tinh thì hắn đưa nàng vào phòng ngủ.

Lúc này Lãnh Băng Băng có chút chóng mặt, nàng không biết Hạ Thiên muốn làm gì, nhưng khi thấy Hạ Thiên lại đặt mình lên giường thì biết hôm nay khó thoát khỏi lưu manh này. Khi nàng chuẩn bị nhắm mắt đón nhận cơn gió táp mưa sa thì âm thanh của Hạ Thiên lại truyền vào trong tai:

- Cảnh sát tỷ tỷ, trước tiên chị mặc quần áo vào đã.

- Cái gì?

Lãnh Băng Băng thiếu chút nữa thì tan vỡ, lưu manh này chơi trò gì vậy? Sao rắc rối quá thế? Nàng nào phải món đồ chơi của hắn?

- Vợ cảnh sát tỷ tỷ, nếu chị không mặc quần áo thì tôi sẽ nhịn không được, vì vậy, hay là chị mặc quần áo vào đi.

Hạ Thiên nghiêm trang nói.

Lãnh Băng Băng cuối cùng cũng xác nhận những lời của Hạ Thiên, nhưng lúc này nàng có chút xấu hổ, nàng nhanh chóng mặc quần áo tử tế, sau đó nàng ngồi dậy trên giường và tức giận hỏi:

- Cậu có bị bệnh không, làm vì mà rối rắm vậy?

- Cảnh sát tỷ tỷ, tôi nào có bệnh? Tôi chỉ muốn dùng tốc độ nhanh nhất biến chị thành cao thủ, như vậy chị sẽ rất an toàn.

Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút vô tội nhìn Lãnh Băng Băng, vì sự an toàn của cảnh sát tỷ tỷ, hắn chịu đựng rất nhiều sự cám dỗ từ chính nàng, không lập tức ăn sạch, vì sao nàng không hiểu rõ nổi khổ tâm của hắn?

- Cao thủ cái gì?

Lãnh Băng Băng rất buồn bực.

Một lúc sau Hạ Thiên giải thích thì Lãnh Băng Băng mới hiểu, vô tình nàng cũng cảm thấy có chút cảm động. Lưu manh này đúng là không thể chê với nàng, thì ra nãy giờ nàng hiểu lầm hắn, hắn không phải không háo sắc, chẳng qua vừa rồi nhận được một cuộc điện thoại uy hiếp, vì vậy mới lo lắng cho sự an nguy của nàng.

Nhưng không bao lâu sau thì Lãnh Băng Băng cuối cùng không còn cảm động, khác biệt chính là nàng muốn đánh Hạ Thiên một trận. Tên lưu manh chiết tiệt này đúng là làm hại người, đầu tiên dạy nàng nội công tâm pháp, khi nàng học xong thì hắn dạy Phiêu Miểu Bộ, nàng học xong và chưa thuần thục, kết quả là bị hắn bắt luyện vài giờ. Sau khi hắn hài lòng thì lại muốn dạy nàng kỹ thuật đánh nhau cận chiến, suốt cả buổi tối nàng không có phút nào để ngủ, tất cả thời gian đều bị hắn ép luyện võ công.

- Sau này tôi sẽ luyện tập, được không?

Sáng sớm, Lãnh Băng Băng cuối cùng cũng không nhịn được nữa, tuy trong người nàng có một luồng chân khí mạnh mẽ nhưng nàng vẫn mệt mỏi, nàng rất muốn ngủ.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1473)