← Ch.0814 | Ch.0816 → |
Sở Dao đang nói chuyện vui sướng với Hạ Thiên thì đột nhiên có kẻ cắt ngang lời, vì vậy mà nàng lập tức bất mãn. Nàng quay đầu lại nhìn, nàng phát hiện một tên thanh niên bộ dạng không tệ, vì vậy nàng trừng mắt:
- Anh nói gì? Tôi có quen với anh sao?
Người này dĩ nhiên là A Triết muốn tán gái nhà giàu để nửa đời sau khỏi phải phấn đấu, phản ứng của Sở Dao tuy làm hắn có chút xấu hổ, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy nụ cười. Hắn biết rõ đạo lý tán gái là da mặt phải dày, vì vậy hắn nhìn Sở Dao và có chút kinh ngạc:
- Dao Dao, em không biết anh sao? Anh là A Triết, vài ngày trước chúng ta còn cùng đua xe với nhau?
- Thúi lắm.
Sở Dao cuối cùng cũng nói lời thô tục:
- Bà đua với ai còn nhớ không rõ sao? Tôi hoàn toàn chưa từng gặp anh, đừng làm phiền tôi, nếu không chồng tôi sẽ cho anh no đòn.
- Đúng vậy, cút mau, nếu không anh cho ăn đòn.
Hạ Thiên cũng dùng ánh mắt bất mãn nhìn A Triết, tiểu tử này dám đến lôi kéo vợ hắn làm quen, xem ra không biết sống chết.
- Này anh bạn, sao nắm bạn gái căng như vậy?
A Triết cuối cùng cũng chuyển mục tiêu sang Hạ Thiên, trên mặt là nụ cười nhưng trong lòng thầm khinh bỉ. Đúng là hoa lài cắm bãi phân trâu, loại kia lớn lên không ra hồn người mà lại tán được gái ngon như vậy, nếu hắn mà không cướp cô nàng này đi, sợ rằng không còn thiên lý nữa.
- Ai là bạn của chú?
Hạ Thiên trừng mắt bất mãn với A Triết:
- Mau cút đi cho anh.
- Nói như vậy mà được à?
A Triết cuối cùng cũng khó chịu, mẹ kiếp, tên này coi mình là ai?
- Mày thích Dao Dao, tao cũng thích Dao Dao, mọi người cạnh tranh công bằng, tất cả đều phải xem vào bản lĩnh...
Hạ Thiên nghe nói người này thích vợ của mình thì chợt nổi giận, vì vậy hắn không đợi người này nói hết lời mà tung một đá.
- Á!
A Triết kêu thảm một tiếng, hắn ngã từ trên xe xuống đất, xe máy cũng đổ ầm xuống đất.
- Hì, chỉ có chồng là tuyệt nhất.
Sở Dao vỗ bàn tay, bộ dạng có chút hưng phấn.
- Tất nhiên anh là nhất, anh đẹp trai nhất.
Hạ Thiên cười hì hì nói.
- Hừ, đẹp con bà mày.
A Triết từ dưới đất bò lên và phóng về phía Hạ Thiên:
- Thằng khốn dám đánh lén sao? Ông giết mày!
Hoắc Tiểu Xuyên nãy giờ luôn chú ý đến tình huống phía bên kia, những gì sau đó hoàn toàn giống như hắn suy đoán, A Triết còn chưa nói được vài lời đã bị Hạ Thiên đạp bay. Khi thấy A Triết bị đạp ngã xuống xe còn hùng hổ phóng về phía Hạ Thiên, Hoắc Tiểu Xuyên không khỏi lắc đầu, người này đúng là không biết sống chết.
Chưa đến hai giây sau Hoắc Tiểu Xuyên đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của A Triết, người này đang bây trên không, lúc này ngã xuống đất đã lâu mà không thể đứng lên.
- Đánh nhau, có đánh nhau, mau đến xem.
Không biết ai hô lên một câu, sau đó đám người cũng không thèm xem biểu diễn mô tô mfa chạy về phía bên này vây quanh xem náo nhiệt.
- Ủa, đây không phải là A Triết sao?
- Đúng vậy, A Triết bị người ta đánh.
- Hình như là bị bạn gái của Dao Dao cho ăn đòn...
- Tám phần là A Triết muốn theo đuổi Dao Dao...
- Tên kia là bạn trai của Dao Dao sao? Trước kia chưa từng gặp...
- Hình như là lần đầu tiên...
- Không đẹp trai, không bằng bạn trai của tôi...
- Cũng không đẹp trai bằng anh...
Đám người nghị luận ồn ào, lúc này A Triết còn chưa thể đứng lên.
- A Triết, oai dũng lên.
- A Triết, cố gắng lên, mau đứng lên, đánh nam cướp nữ đi.
- Bây giờ bắt đầu đếm ngược, mười, chín, tám...
- Hừ, không phải đấu quyền anh, đếm cái gì?
Rõ ràng A Triết cũng không quá tệ, hắn có quan hệ rất tốt, đám người nơi đây đều ủng hộ, nhưng điều này cũng là bình thường, những kẻ da mặt dày thường rất giỏi làm quan hệ.
Khi mọi người còn đang ồn ào thì A Triết cũng bò lên, bây giờ hắn rất khốn khổ, hai mắt đỏ bừng. Hắn dùng ánh mắt hung hăng nhìn Hạ Thiên, bộ dạng như sắp liều mạng đến nơi.
- Vợ Dao Dao, người này hình như muốn tìm chết.
Khi thấy A Triết kia lại tập tễnh đi tới thì Hạ Thiên có chút buồn bực, trên đời này sao nhiều kẻ ngốc, biết chịu chết sao vẫn còn đâm đầu vào?
- Chồng, thật ra cũng không cần đánh chết hắn, đánh hắn không thể tự kiếm sống là được.
Sở Dao chán ngán nói, rõ ràng trong số các bà vợ thì Sở Dao là người giúp đỡ Hạ Thiên ra tay bạo lực. Liễu Mộng tuy thích bạo lực nhưng cũng chỉ tự mình ra tay, khác biệt so với Sở Dao.
- Coi như các người lợi hại, em xin đầu hàng.
Đúng lúc này A Triết lại nói một câu.
Lời này của A Triết làm cho Hạ Thiên và Sở Dao cảm thấy bất ngờ, đám người vây xung quanh cũng mở rộng tầm mắt, còn tưởng A Triết sẽ liều mạng với Hạ Thiên, nào ngờ rùa rụt cổ.
- Con bà nó, không phải là đàn ông.
- Tao thật sự đã đánh giá cao lại người này.
- Đúng là loại đàn ông không có trứng giái, sao lại nhận thua?
- Đúng vậy, dù đánh không lại cũng đừng làm rùa đen rụt đầu chứ?
...
Đám đua xe này phần lớn đều là loại người chỉ sợ thiên hạ không loạn, bọn họ vốn nghĩ rằng sẽ có trò hay, nào ngờ tất cả kết thúc quá lãng xẹt, bọn họ tất nhiên sẽ cảm thấy khó chịu, cũng bắt đầu chửi mắng.
A Triết cũng nghe thấy những âm thanh này nhưng biểu cảm lại rất bình tĩnh, hắn đến bên cạnh chiếc xe của mình, dùng sức dựng lên, rút lui ra phía sau vài mét. Cuối cùng hắn lên xe, khởi động, chỉ cần nhìn bộ dạng là biết muốn chạy đi xa.
Thực tế A Triết cũng chạy đi, khi thấy tình cảnh này thì đám người đều quay đầu xe tiếp tục xem biểu diễn kỹ xảo chạy mô tô. Đám biểu diễn kỹ xảo cũng rất chuyên nghiệp, vừa rồi không có khán giả nhưng bọn họ vẫn không ngừng, tất nhiên đối với bọn họ thì biểu diễn là một niềm vui, không phải làm cho người ta xem, vì vậy có người xem hay không cũng chẳng sao.
- Á.
Đột nhiên có người hô lớn:
- Các người nhìn kìa.
Người này hô lên kinh hoàng đã nhắc nhở nhiều người, bọn họ quay đầu nhìn, sau đó thấy được một tình cảnh điên cuồng.
- Đại tiểu thư, mau tránh ra.
Hoắc Tiểu Xuyên cũng nhìn qua, vẻ mặt hắn lập tức biến đổi, hắn rống lớn. Lúc này hắn không quan tâm đến vấn đề có thể làm lộ thân phận của Sở Dao, vì hắn thấy có một chiếc xe máy đang dùng tốc độ cực nhanh chạy về phía Hạ Thiên và Sở Dao. Bây giờ Hạ Thiên và Sở Dao ở bên kia lại có vẻ không cảnh giác gì, nếu bị tông vào thì bọn họ nhất định lành ít dữ nhiều.
Hoắc Tiểu Xuyên xuống đến ngăn cản cũng không kịp, hắn chỉ mong Hạ Thiên và Sở Dao có thể tránh. Nhưng điều làm hắn hoảng sợ chính là xe mô tô chạy đến trước mặt Hạ Thiên và Sở Dao một mét thì dừng lại, không có chút phản ứng.
← Ch. 0814 | Ch. 0816 → |