Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hoàng Kim Đồng - Chương 254

Hoàng Kim Đồng
Trọn bộ 629 chương
Chương 254: Trong phòng
0.00
(0 votes)


Chương (1-629)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Lôi Lôi, có gì mà không thể nói? Chuyện của mình, cứ để đấy cho mình làm chủ...

Tần Huyên Băng có chút mất vui, nàng biết Lôi Lôi có y tốt cho mình, trong mắt người Hongkong thì nếu có một tài sản lớn mua một căn nhà giá hơn trăm triệu cũng là có thể diện, nếu mua quá rẻ sẽ là mất mặt. Nhưng nếu một người không bối cảnh như Trang Duệ mà mua một căn nhà giá quá cao, thường được người ta gọi là nhà giàu mới nổi.

Trang Duệ nhíu mày, hắn vốn cho rằng đó là chuyện cảm tình giữa hai người, nhưng bây giờ hắn chợt nghe thấy chút ý nghĩ khác lạ trong lời nói của Lôi Lôi, mà sau đó tâm tình của hắn cũng nhanh chóng bình thường trở lại. Có cha mẹ nhà nào không hy vọng con cái được gả vào nhà tốt? Mà Trang Duệ tất nhiên sẽ tự tin để cho Tần Huyên Băng sau này không cần phải lo lắng chuyện cơm áo.

Tần Huyên Băng lén đưa mắt nhìn vẻ mặt của Trang Duệ, thấy hắn có chút ngây người thì sợ nghĩ nhiều, vì vậy mà vội vàng mở miệng trấn an:

- Trang Duệ, anh đừng lo lắng, mẹ em không phải người như vậy đâu.

- Lo lắng, anh lo lắng cái gì? Lo bác gái không gả em cho anh à?

Nửa năm qua tiền chỉ là một phương diện của Trang Duệ, mặt khác da mặt của hắn đã dày lên rất nhiều, phải biết rằng nửa năm trước hắn nói chuyện với người đẹp thì thường không biết để tay vào đâu cho phải.

- Đúng là...

Tần Huyên Băng trừng mắt nhìn Trang Duệ nhưng trong lòng thầm có cảm giác ngọt ngào, nếu nói lần này có gì khác trước thì nàng sẽ nói hắn có thêm chút tự tin, một cảm giác tự tin tuyệt đối, lời nói cũng không khỏi làm người ta tán thành.

Sau khi cẩn thận cảm ứng thì Tần Huyên Băng cảm thấy chỉ có những nhân tài kiệt xuất trong lĩnh vực nào đó mới có lòng tự tin hùng mạnh để lây nhiễm cho người chung quanh như vậy.

- Được rồi, chịu không được các người, mau ăn đi, Trang Duệ đã đi máy bay mệt mỏi, đến chiều nên nghỉ ngơi, buổi tối chúng ta... À thôi, tôi cũng không muốn làm bóng đèn, buổi tối Tần Huyên Băng dẫn anh đi dạo Hongkong...

Bạn học đến Hongkong thì Lôi Lôi vốn cũng muốn cùng đi, nhưng bây giờ thấy bộ dạng hai người kia liếc mắt đưa tình, nàng tứ giác cảm thấy ăn cơm nước xong thì nên rời khỏi chỗ này thì hơn.

...

- Huyên Băng, nhà ở Hongkong cũng khá đẹp, sau này anh sẽ tìm địa phương nào đó để xây một căn nhà, như vậy mỗi ngày có thể thấy biển rộng.

Trang Duệ đi vào khách sạn và kéo màn nhìn bên ngoài trời xanh biển xanh sóng dâng trào, đứng ở tầng ba mươi sáu mà ẫn có thể nghe được mùi vị của biển, cảnh Victoria nổi tiếng ở trước mắt, cảnh sắc mê người.

Tần Huyên Băng thuê cho Trang Duệ một phòng khách sạn trên đường Can Đặc quận Trung Hoàn, là một khối kiến trúc có phong cách nước Anh, đồng thời cũng dung hợp chút tinh tuy đông phương.

Căn phòng rộng 365 mét vuông, phòng ngủ có một cái giường lớn, có đàn dương cầm, bàn làm việc, hai phòng đặt đồ vật tư nhân, phòng tắm lát đá cẩm thạch Italy. Trang Duệ đi quanh xem xét một vòng đã mất cả mười phút.

Khách sạn chỉ có hai mươi gian phòng xa hoa thế này, giá cả của nó tất nhiên cũng là xa xỉ, ở lại chỗ này một ngày thật sự vượt xa một năm tiền lương của Trang Duệ khi còn công tác ở Điển Đương Hành.

Tần Huyên Băng đi đến sau lưng Trang Duệ đang đứng bên cạnh cửa sổ, nàng ôm eo Trang Duệ rồi nói:

- Anh thật sự thích mua nhà vậy sao? Đúng rồi, anh thật sự mua một căn tứ hợp viện rất lớn ở Bắc Kinh à?

- Tất nhiên là thậtt, nơi đó có hồ nước, giả sơn, có hoa sen, có cây cổ thụ, có cả vườn hoa, em nhất định sẽ thích...

Trang Duệ trở tay ôm lấy Tần Huyên Băng, sau đó khẽ thì thào bên tai nàng, khí nóng từ miệng hắn tuôn vào bên tai Huyên Băng, làm cho cơ thể của nàng không tự chủ được mà run lên, chóp mũi đầy hơi thở của đàn ông.

- Trang Duệ, em muốn...

Tần Huyên Băng vừa định nghiêng mặt qua muốn nói thì môi đã bị chặn, nàng mở lớn mắt nhưng cảm giác kỳ lạ trên môi đã làm nàng tiếp nhận và hưởng ứng, hai tay ôm lấy cổ Trang Duệ, cả người xụi lơ.

Trang Duệ tham lam hôn bờ môi của Tần Huyên Băng, hai bàn tay to cũng bắt đầu không thành thật, bắt đầu chạy khắp cơ thể mềm mại của nàng. Lúc này lửa dục trong lòng hắn bùng cháy, hắn đưa một bàn tay vào rong quần jean của nàng, cảm nhận được cặp mông co giãn kinh người của nàng.

Lúc này quần áo trên người rõ ràng làm người ta sinh ra cảm giác dư thừa, Trang Duệ khẽ ngửa đầu ra sau, kéo áo của Tần Huyên Băng ra, bên trong lộ ra một chiếc áo ngực rất đẹp. Sau đó hắn vùi đầu vào trong ngực của nàng, lúc này nàng đã hoàn toàn tê dại, ánh mắt quyến rũ, không còn chút sức lực nào.

- Trang Duệ, không được, không được, anh còn chưa tắm...

Khi bàn tay Trang Duệ hoạt động bên dưới đã chuẩn bị cởi nút quần jean của Tần Huyên Băng, đúng lúc nàng thanh tỉnh trở lại, tuy đã sớm có chuẩn bị nhưng bản năng phụ nữ vẫn muốn Trang Duệ tắm rửa sạch sẽ mới giao thân xác cho hắn.

Nhưng lúc này Trang Duệ đã thật sự như chiếc xe Ferrari của Tần Huyên Băng, đã chạy qua tốc độ hai trăm km/h, nào còn có thể dừng lại ngay được, vì thế bàn tay kia vẫn đấu tranh kiên quyết với nút quần jean của nàng.

Trang Duệ là đàn ông, phải nói là một đàn ông khỏe mạnh, tuy vấn đề lý trí rất bình thường nhưng cũng có lúc biết dùng nửa người dưới.

Đúng lúc Trang Duệ đang cảm thấy xuân phong đắc ý, hai tay cuối cùng cũng cởi được cái nút quần jean chết tiệt, đột nhiên trên môi truyền đến cảm giác đau nhức, giống như một gáo nước lạnh dội từ đầu xuống chân, trong đầu nhanh chóng trở nên thanh tỉnh.

Trang Duệ nhìn Tần Huyên Băng ở trước mặt mà một chút thanh tỉnh cuối cùng thiếu chút nữa bị chìm trong lửa dục, vì lúc này chiếc áo bó sát người của nàng đã bị cởi bỏ xuống đất, lúc này hai mảnh vải như hai miếng lá cây ở trước mắt giống như căn bản không che giấu được hai đỉnh núi cao ngất, một cơ thể trắng bóng xuất hiện làm cho Trang Duệ cảm thấy miệng lưỡi đắng chát.

- Trang Duệ, không được, anh cần phải đi tắm.

Đúng lúc hai bàn tay của Trang Duệ lại không thành thật thì Tần Huyên Băng dùng giọng trầm thấp và nghiêm nghị nói, tuy nàng cũng rất muốn nhưng thật sự muốn lần đầu tiên của mình là thật sự hoàn mỹ.

- Được rồi... Em chờ anh một chút...

Trang Duệ lúc này cảm thấy toàn thân nhớp nháp mồ hôi không được thoải mái, hắn khẽ cúi xuống hôn lên môi Tần Huyên Băng, sau đó vội vàng đi vào nhà tắm.

Lúc này không có Trang Duệ để dựa vào, Tần Huyên Băng cảm thấy cơ thể như muốn ngã xuống đất, luồng khí nóng trong người làm cho gương mặt nàng đỏ hồng đến tận hai tai. Nàng nhìn dáng người kiêu ngạo của mình mà không khỏi có chút mê ly, nụ hôn cuồng nhiệt lúc vừa rồi làm cho nàng không thở được chợt giống như nổi lên trước mắt.

Tần Huyên Băng nhặt chiếc áo sơ mi trên mặt đất lên, nàng không biết mình nên làm gì, thừa dịp Trang Duệ tắm rửa để trốn đi hay sao? Phụ nữ dù có sự chuẩn bị thì đến đúng lúc vẫn khó tránh khỏi cảm giác bất an, vì vậy sau khi mặc quần áo vào thì nàng đi đến cửa phòng tắm.

*****

- Trang Duệ, sáng anh đi máy bay đã mệt, lát nữa anh cứ nghỉ ngơi trước, đến tối em sẽ qua.

Tần Huyên Băng nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm mà cố gắng lấy dũng khí nói ra những lời mà nàng thật sự cũng không muốn.

Âm thanh nước chảy trong phòng chợt dừng lại, Tần Huyên Băng đứng bên ngoài chợt ngạc nhiên, nàng đang định mở miệng thì cửa phòng chợt mở ra, một bàn tay cường tráng nắm lấy eo nàng kéo ào trong, tay còn lại cũng nhanh chóng đóng cửa lại.

- Ớ.

Tần Huyên Băng vì không đề phòng, nàng bị kéo vào trong phòng, dưới chân khẽ trượt, nàng ngã lên người một cơ thể trơn bóng.

Tần Huyên Băng còn chưa kịp phản ứng thì phát hiện quần áo trên người dần giảm bớt, không bao lâu sau một cơ thể trắng tinh như cừu chợt xuất hiện trong phòng tắm. Hơi nước trong nhà tắm như chất kích thích, Tần Huyên Băng không nhúc nhích, nàng để tùy ý Trang Duệ thích làm gì thì làm.

Mặt trời chậm rãi lặn về phía tây, những ánh nắng cuối ngày vàng rực chiếu lên tấm rèm cửa làm cho cả gian phòng chợt trở nên vàng rực, giống như phủ lên cơ thể những người trong phòng một vầng hào quang.

Mặt trời nhanh chóng khuất bóng, cảng Victoria lên đèn, lúc này những âm thanh thở dốc trong phòng mới dừng lại.

Tần Huyên Băng đã ngủ say, dáng người mỹ lệ chợt xuất hiện không che giấu trước mặt Trang Duệ, những đường cong mê người chợt lập lòe dưới ánh trăng rằm, khung cảnh này làm cho Trang Duệ vốn đã bình phục chợt rục rịch trở lại.

- Bảy lần sao?

Tần Huyên Băng cũng là lần đầu tiên trải qua tình huống như vậy, coi như hai bên nghênh hợp nhau mà không biết trời cao đất rộng, nhưng cuối cùng nàng cũng không địch lại một thân đồng tử hơn hai mươi năm của Trang Duệ, cuối cùng cũng ngủ say. Nhưng lúc này trên mặt nàng có treo một nụ cười hạnh phú và thỏa mãn.

Trang Duệ khẽ lấy cánh tay Tần Huyên Băng đặt lên ngực mình xuống, sau đó hắn chậm rãi xuống giường, hắn cảm thấy hông minh như máy móc rỉ sét, đau nhức đến mức muốn ngã xuống, sau khi cúi đầu truyền xuông chút linh khí mới cảm thấy khá hơn.

Trang Duệ đi vào trong phòng tắm rửa, hắn quấn quanh người một chiếc khăn tắm, sau đó lấy gói thuốc đi ra ban công, bắt đầu đốt thuốc nhả khói. Hắn nhìn cảng Victoria náo nhiệt mà sinh ra cảm giác không chân thật, thân đồng tử bảo tồn hơn hai mươi năm đã xong rồi sao? Nếu như để cho Tần Huyên Băng biết được tâm tư của Trang Duệ vào lúc này, sợ rằng sẽ đạp hắn từ trên lầu rơi xuống đất.

- Trang Duệ.

Tần Huyên Băng mơ màng cảm thấy người đàn ông bên cạnh đã không còn, vì vậy nàng mở mắt xem xét, thấy Trang Duệ đang đứng bên ban công. Nàng muốn đứng lên, lại phát hiện toàn thân trần như nhộng, vì vậy vội vàng lấy tấm chăn mỏng phủ lên người.

- Đã thức dậy rồi sao? Để anh ôm em đi tắm rửa...

Trang Duệ trở lại phòng thấy Tần Huyên Băng còn đang ở trong chăn, vì vậy mà không khỏi nở nụ cười. Hắn nhấc nàng lên, khi xoay người thì chợt thấy bên dưới có một đóa hoa đỏ bừng.

Đi vào phòng tắm tất nhiên sẽ cực kỳ kiều diễm.

- Trang Duệ, rất kỳ quái, sao lại không cảm thấy đau.

Tuy hôm nay là lần đầu tiên nhưng Tần Huyên Băng ở nước ngoài nhiều năm, nàng cũng không xa lạ gì chuyện nam nữ, có thể nói là chư từng ăn thịt heo nhưng ít nhất cũng đã từng thấy heo chạy.

Hơn nữa sau khi trải qua một lần thì Tần Huyên Băng cũng không còn quá ngượng ngùng với Trang Duệ, nàng mặc áo tám rộng thùng thình ngồi ôm Trang Duệ bên ban công, cũng không quan tâm hai bàn tay không thành thật đang chạy qua lại trên người mình.

Lúc này gương mặt trẻ trung xinh đẹp của Tần Huyên Băng thật sự có thêm nhiều nét quyến rũ, ánh mắt lưu chuyển có mang theo một vẻ đẹp làm cho người ta phải chấn động, cảm thấy tình ý như từ trong khung xương bùng ra ngoài.

- Có thể là bình thường em chú ý rèn luyện sức khỏe.

Trang Duệ ôm Tần Huyên Băng vào sát trong lòng, tất nhiên hắn sẽ không nói ra hiệu quả của linh khí, chuyện này quá mức huyễn hoặc, hắn dự tính cả đời sẽ chôn sâu trong đáy lòng. Có đôi khi chia xẻ bí mật thường gây ra cho người ta áp lực rất lớn, loại áp lực này Trang Duệ cảm thấy nên để cho chính mình thừa nhận thì hay hơn.

- Anh xấu lắm, không được sờ loạn, ơ, chỗ đó không được động vào... Trang Duệ, em muốn...

Trang Duệ dùng hai tay di dời lực chú ý của Tần Huyên Băng, nhưng lần này cũng chính thức khảo nghiệm cậu nhỏ của hắn, mà lúc này bầu không khí trong phòng cũng chợt biến đổi.

Nước ngoài đã từng có một cuộc điều tra như thế này, đó là những cô gái tóc vàng mắt xanh cực kỳ gợi cảm thường sẽ có yêu cầu cao hơn người thường, nhưng những cô nàng bình thường lãnh đạm thì trong quá trình yêu lại cực kỳ lớn gan, đòi hỏi vô độ.

- Điện thoại, điện thoại của em, không cần, này, để cho em tiếp điện thoại, không, tắt điện thoại đi.

Khi những tiếng thở dốc qua đi, gian phòng chợt bình tĩnh trở lại, chỉ có tiếng chuông điện thoại của Tần Huyên Băng liên tục vang lên, nhưng lúc này nàng thật sự không có chút khí lực nào để xuống giường.

- Trang Duệ, em đói bụng quá.

Hai người ôm nhau trên giường cả giờ, cả hai đều nghe thấy âm thanh bụng kêu biểu tình, vì vậy mà không khỏi mỉm cười. Trang Duệ nhìn đồng hồ, mình vào khách sạn lúc một giờ, đến bây giờ đã trôi qua cả mười giờ, đã gần 0 giờ sáng rồi.

- Chúng ta ra ngoài ăn nhé?

Trang Duệ ngồi dậy, hắn bây giờ có tinh thần rất tốt, không có chút cảm giác buồn ngủ, hơn nữa hắn còn có linh khí để khôi phục cơ thể, cũng không cảm thấy mệt nhọc.

- Không, hôm nay em sẽ ở cùng anh, không muốn đi đâu cả, mình gọi cơm khách sạn là được...

Tần Huyên Băng quấn lấy Trang Duệ như một con mèo nhỏ, nàng nhấc điện thoại lên dùng giọng Quảng Đông gọi món, âm thanh này tuy dễ nghe nhưng Trang Duệ thật sự không hiểu.

Khách sạn có hiệu suất rất cao, hai mươi phút sau đã có xe đẩy đến trước cửa phòng Trang Duệ, dựa theo phân phó của Tần Huyên Băng, sau khi cho tiền boa thì Trang Duệ tự mình đưa thức ăn vào phòng.

Tần Huyên Băng gọi món rất phong phú, ngoài bò bít tết còn có vài món thức ăn Quảng Đông khác khá tinh xảo, còn có một chai rượu đỏ, còn có hai cây nên đỏ đặt ở góc bàn.

Trang Duệ trước tiên dùng diêm đốt nến, sau đó hắn rót hai ly rượu đầy đưa cho Tần Huyên Băng, rượu đỏ, ánh nến chiếu lên gương mặt mỹ nhân càng làm cho khung cảnh tươi đẹp. Trang Duệ thầm thở dài một tiếng:

- Hôm nay hình như mình không cần ngủ thì phải.

- Ôi, quá mất mặt, nửa đêm rồi mà còn có ai gọi điện thoại đến nữa?

Khi hai người đang dùng bữa tối thì điện thoại của Tần Huyên Băng lại vang lên, nàng nhận điện thoại từ trong tay Trang Duệ, sau đó nhìn vào màn hình mà không khỏi lè lưỡi.

- Mẹ của em gọi đến...

Tần Huyên Băng khẽ đặt tay lên môi với Trang Duệ, sau đó nàng nhấn nút nghe.

Crypto.com Exchange

Chương (1-629)