Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hoàng Kim Đồng - Chương 357

Hoàng Kim Đồng
Trọn bộ 629 chương
Chương 357: Chơi cho ngươi tàn đời
0.00
(0 votes)


Chương (1-629)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Tiểu tử kia xem như không may, quần áo bị thay đổi, có khi bị lấy mất...

- Đúng vậy, nhìn thì có vẻ rất trẻ, nhìn bộ trang phục kia hình như là tham gia chuyên mục Tướng Thanh (hay tấu nói, là một loại khúc nghệ của Trung Quốc dùng những câu nói vui, hỏi đáp hài hước hoặc nói, hát để gây cười, phần nhiều dùng để châm biếm thói hư tật xấu và ca ngợi người tốt việc tốt)?

- Này, hỏi thầy Khương xem, anh ấy biết rất rõ những diễn viên tham gia Tướng Thanh. Này thầy Khương, người thanh niên kia tham gia Tướng Thanh sao?

- Không phải, không phải là tiết mục của chúng tôi, có lẽ là diễn viên của tiết mục khác...

Giới giải trí cũng là chốn xô bồ, lúc này có diễn viên bị loại bỏ tư cách, vì vậy mà có nhiều người đến vây xem, càng có nhiều người hiếu kỳ muốn tìm hiểu lai lịch của Trang Duệ.

Tuy bây giờ Trang Duệ đứng cùng nhóm Từ Tinh nhưng không ai cho rằng bọn họ cùng một bọn, vì ngôi sao lớn như Từ Tinh sao có thể có một người bạn tiểu nhân vật không có chút danh tiếng nào như thế kia?

- Tiên sinh, thật xin lỗi, mong anh thay đổi trang phục và rời khỏi đây ngay...

Viên chiến sĩ cảnh sát quân sự kia tuy khách khí nhưng lời nói lại làm cho Trang Duệ rất khó khăn, không cần hỏi thì Trang Duệ cũng biết đây nhất định là chuyện do viên đạo diễn họ Hào kia gây ra.

Lúc này Hào Minh trốn trong đám người thật sự cảm thấy rất vui sướng, thân là đạo diễn thì hắn có quyền lợi quyết định số nhân viên của chuyên mục, thiếu một chuyên gia ngọc thạch sẽ chẳng là vấn đề, không phải năm chuyên gia đổi thành bốn sao, chẳng có vấn đề gì là không được.

Hơn nữa Hào Minh cũng có lý do quang minh chính đại, đối phương đến trễ cả giờ đồng hồ, đây là lý do rất đúng, vừa rồi hắn cũng đã xin chỉ thị của lãnh đạo và đưa ra quyết định như vậy. Gần đây CCTV tiến vào giai đoạn lũng đoạn và hoành hành ngang ngược, vì thế mà bỏ đi tư cách của vài chuyên gia cũng không là vấn đề.

Không thể không nói Hào Minh rất biết cách mượn lực đẩy lực, coi như mười năm lăn lộn trong CCTV cũng không uổng phí, lúc này hắn có CCTV chống sau lưng thì dù là Từ Tinh cũng không làm gì được. Mình là người ăn cơm từ tổ tin tức, căn bản không thèm quan tâm đến đám ngôi sao giải trí.

- Được, tôi cũng không muốn làm khó cậu...

Tuy trong lòng khá tức giận nhưng Trang Duệ cũng không muốn tranh chấp, cũng không muốn để cho người ta phải chế giễu, thế cho nên xoay người muốn đi về phía phòng thay đồ.

- Tiểu Duệ, chờ chút, hôm nay mọi người ở đài truyền hình này có thể cút đi hết nhưng cậu thì không.

Âu Dương Quân ở bên cạnh trở nên âm trầm, hắn kéo Trang Duệ lại, nói ra một câu vô cùng bừa bãi, coi như đắc tội với tất cả đám người nơi đây.

Âu Dương Quân vừa nói ra khỏi miệng thì những âm thanh bàn luận trong đại sảnh chợt hoàn toàn biến mất, lực chú ý của đám người cũng chuyển sang Âu Dương Quân, bọn họ muốn xem tên khốn vừa nói ra lời điên cuồng kia là thần thánh phương nào.

Âu Dương Quân lúc này tức giận đến mức sắp nổ phổi, dù Âu Dương lão gia tử ở trên núi có tắt thở thì cũng đừng ai làm khó gia tộc Âu Dương.

Đây không phải là làm khó Trang Duệ, chính là không nể mặt gia tộc Âu Dương, nếu như Trang Duệ cứ như vậy mà bỏ đi, sự việc này truyền ra ngoài thì người ta sẽ nói gia tộc Âu Dương căn bản không ra gì, sẽ có kẻ nghĩ rằng gia tộc Âu Dương dễ bị ức hiếp, dẽ bị giẫm lên đầu.

Âu Dương Quân cũng không ngốc, hắn tất nhiên biết rõ vấn đề này chỉ là chuyện nhỏ, nhưng người ta sẽ không nghĩ là như vậy, dù sao thì giới cao tầng cũng biết Trang Duệ là cháu của Âu Dương Cương, coi như cũng là đánh vào mặt của gia tộc Âu Dương.

Hơn nữa xét ở phương diện nào đó thì CCTV cũng là địa bàn của gia tộc Âu Dương, tuy nó là đơn vị cấp phó bộ nhưng bộ thông tin truyền thông vẫn có chức năng chỉ đạo, bị đánh ngay trên địa bàn của mình, điều này thật sự làm cho Âu Dương Quân khó thể tiếp nhận.

- Tên kia là ai? Sao ngông cuồng như vậy?

- Đúng vậy, gây chuyện ở CCTV, tự tìm phiền phức...

- Đừng nói loạn, chú ý họa từ miệng mà ra...

Đám người xung quanh ngoài việc khiếp sợ thì chỉ có thể khẽ lên tiếng nghị luận, nhưng đám người đến đây tham gia các tiết mục tết của CCTV cũng chỉ có thể thầm gạt lệ và tức giận bất bình nhưng không dám nói ra lời ngông cuồng, trừ khi vĩnh viễn không thích lên đài CCTV.

Trước đó vài năm đã có nhiều tình huống diễn viên nổi tiếng phát ngôn bừa bãi mà bị CCTV đưa ra tòa, sau đó mất chức về làm ruộng, rõ ràng là một tấm gương thảm thiết cho mọi người nhìn vào.

Vì thế thế lúc này người vừa lên tiếng ngông cuồng giống như là bạn của Từ Tinh, nhưng đám người vây quanh vẫn không xem trọng Âu Dương Quân và Trang Duệ.

Hào Minh ở trong đám người lại càng cảm thấy mát lòng đắc ý, vừa rồi tên khốn kia dám đuổi mình đi, bây giờ lại ngông cuồng muốn đuổi tất cả diễn viên nơi đây đi, để xem tên kia làm như thế nào cho xong việc?

Hào Minh thật sự rất hiểu về sự cường thế của CCTV, đây là nơi cự kỳ bao che khuyết điểm, hắn cũng không sợ bị tên khốn họ Trang kia phát hiện mà chơi ngược lại mình.

Dù người ta có chút thế lực và thâm chí là có tiền, nhưng CCTV là nơi nào, ngươi đến đây thiếu tiền sao? Hào Minh cũn không thèm quan tâm đến Âu Dương Quân.

Những người có ý nghĩ như Hào Minh thật sự chỉ là những kẻ mới bước chân vào giới giải trí, hoặc là không biết quá nhiều về tin tức cao tầng của giới giải trí, thật sự có vài người nổi danh liếc mắt nhìn và phát hiện ngay ra Âu Dương Quân, bọn họ nhanh chóng và lặng lẽ lẩn ra ngoài. Bọn họ sợ Âu Dương Quân thấy mình, sau này sẽ giận chó đánh mèo mà giáng đòn lên đầu mình.

Nếu Âu Dương Quân muốn chơi đám người này thì thật sự là quá dễ, vì tất cả quy trình từ bắt đầu kịch bản phim cho đến chế tác, quay phim, làm hậu kỳ, biên tập, hoàn thành... Đều phải cho qua bộ phận phê duyệt. Nếu lúc đó Âu Dương Quân chỉ cần đánh tiếng, có thể làm cho đám người kia căn bản không thể nào thu vốn về, khóc không ra nước mắt.

Có vài kẻ cảm thấy sự việc sắp gây náo động, thế nên lấy điện thoại ra gọi cho các vị lãnh đạo mà mình quen, vì nếu sự việc có náo loạn và ảnh hưởng đến các vị lãnh đạo, sợ rằng đám người phụ trách sẽ ăn quả đắng.

Đám người biết về Âu Dương Quân thì cũng hiểu rõ, người này tuy chỉ là một thương nhân nhưng lời nói ra tuyệt đối có thể làm được, CCTV ngừng diễn tập một ngày sẽ không là vấn đề, nhiều nhất chỉ cho ra thông báo chỉnh đốn vài thứ mà thôi.

- Tứ ca, thôi bỏ đi, chút chuyệ nhỏ này cũng không đáng tức giận, chúng ta sau này sẽ cho hắn biết tay...

Trang Duệ thật sự không có nhiều kinh nghiệm, hắn cũng không biết chỉ chuyện nhỏ thế này lại ảnh hưởng đến đấu tranh chính trị, hơn nữa từ nhỏ mẹ hắn giáo dục quá nghiêm, tuy hận tên họa Hào kia nhưng vẫn có ý nghĩ thu xếp ổn thỏa.

- Tiểu Duệ, việc này liên quan đến thể diện của chúng ta, nếu thích thì phải làm lớn, con bà nó, không làm cho ra hồn thì chúng tưởng anh em ta dễ ức hiếp...

Âu Dương Quân nghiêng đầu dùng giọng nghiến răng nghiến lợi nói một câu bên tai Trang Duệ, Trang Duệ có chút sững sốt, sau đó hắn cũng có phản ứng, căn bản là chỉ khẽ gật đầu mà không lên tiếng.

- Cô đưa chị dâu của tôi sang bên kia ngồi dùm cái...

Trang Duệ nhìn thấy Từ Tinh mang thai đan đứng nơi đó rất bắt mắt, thế nên hắn khẽ nói một câu với Miêu Phỉ Phỉ, cảnh sát Miêu lúc này cũng không muốn gây rối, nàng ngoan ngoãn tiến lên đỡ Từ Tinh đi ra ngoài.

- Tiên sinh, mong anh không ảnh hưởng đến công tác của tôi.

Viên cảnh sát quân sự kia cảm thấy không đúng, nhưng hắn chỉ là người chấp hành nhiệm vụ, sự việc khác không đến lượt hắn trông nom, sau khi nhận được thông báo đuổi người thì hắn phải hoàn thành nhiệm vụ.

- Cậu chờ chút, không có việc của cậu, sẽ không làm cậu khó xử...

Âu Dương Quân âm trầm khoát tay áo, hắn móc điện thoại ra, lúc này coi như đã biểu hiện rõ phong thái của một vị công tử nhà quan, điều nà làm cho viên cảnh sát quân sự có chút sững sốt, vì thế mà hắn lui ra phía sau, cũng không rời đi.

- Thầy Trang, sao anh lại ở đây, tôi đi tìm anh nãy giờ...

Đột nhiên một giọng nữ vang lên phá vỡ không gian yên ắng, Lưu Giai vui mừng chen vào trong đám người, nàng thật sự đã đi một vòng đại sảnh tìm Trang Duệ, nhưng cũng không thấy sự việc vừa xảy ra.

- Tôi vừa nhận được thông báo nói rằng tổ chuyên mục của các cô đã hủy đi tư cách khách quý của tôi, vị đồng chí cảnh sát quân sự này đang chuẩn bị cho tôi thay đồ bỏ đi...

Trang Duệ nhìn Lưu Giai bằng ánh mắt lạnh lẽo mà trong lòng cũng cực kỳ phiền chán, nếu không phải cô nàng này cứ ép mình phải là chuyên gia tham dự chuyên mục, nào có nhiều việc xảy ra thế này? Nhưng hắn cũng biết chuyện mình sắp phải rời khỏi CCTV thì Lưu Giai có lẽ là không biết.

- Cái gì? Sao tôi không biết? Tiểu đồng chí, là ai thông báo cho anh? Mời anh tìm ra người thông báo cho tôi...

Lưu Giai phản ứng mãnh liệt vượt quá dự đoán của Trang Duệ, nàng lên tiếng chất vấn vị cảnh sát quân sự kia.

- Con bà nó, sau này ông sẽ có cơ hội thu phục mày...

Hào Minh đứng trong đám người thấy được thái độ của Lưu Giai thì không nhịn được phải thầm mắng một câu, hắn mới trở thành đạo diễn chính thức mà lòng tự tin bành trướng, căn bản coi mình là một nhân vật lớn.

- Tôi nhận được chỉ thị của lãnh đạo qua bộ đàm, vì vậy mới chạy đến, nhưng có người chỉ rõ vị trí của Trang tiên sinh này...

Viên cảnh sát quân sự thấy bộ dạng của Trang Duệ bình thản ung dung, lại thấy một người phụ nữ như Lưu Giai chạy ra, thế là đưa tay chỉ vào trong đám người.

Mọi người đều né tra theo tay của viên cảnh sát quân sự, vì bọn họ đã nhìn thấy sự bất phàm của hai anh em nhà Trang Duệ, hơn nữa Trang Duệ hình như là chuyên gia do CCTV mời đến, thật sự không phải là diễn viên theo suy nghĩ của bọn họ, thế là ai cũng tránh ra sợ Trang Duệ hiểu lầm.

Khi người đứng trước mặt Hào Minh tránh ra, Hào Minh chợt lộ diện, viên cảnh sát quân sự nói:

- Là vị tiên sinh này...

- Đạo diễn Hào...

Người hiện ra trước mắt làm cho Lưu Giai có chút sững sốt, đồng thời cũng có chút bất ngờ, nàng không hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng nàng cũng biết những đạo diễn có quyền quyết định với tất cả sự việc trong chuyên mục của mình.

- Ha ha, thì ra là đạo diễn Hào, thật sự là quá hay...

Trang Duệ khẽ nở nụ cười rồi đi về phía Hào Minh.

- Tiểu Duệ, đừng xúc động, chúng tă đều là người sáng mắt, động tay động chân cũng mất mặt...

Âu Dương Quân kéo Trang Duệ, hắn chỉ sợ Trang Duệ tiến lên cho tên kia một trận đòn, vì nếu đánh nhau trước mặt nhiều người và truyền ra cũng là mất mặt. Tất nhiên đánh là chuyện đáng làm, nhưng Âu Dương Quân cũng cần xem xét thời gian và địa điểm, nếu không sẽ tạo nên danh tiếng xấu.

- Tứ ca, em biết rồi, đánh thì quá có lợi cho tên kia...

Trang Duệ khẽ đẩy tay của Âu Dương Quân ra rồi đi đến trước mặt Hào Minh.

- Cậu... Cậu muốn gì?

Hào Minh cũng cao hơn mét bảy, có lẽ vì làm phó đạo diễn quá lâu nên bị đám nữ diễn viên hút hết tinh lực, thấy Trang Duệ đi đến thì không khỏi lùi lại phía sau hai bước.

- Không có gì, đạo diễn Hào không làm gì trái với lương tâm thì sợ gì?

Trang Duệ tiến lên một bước, sau đó hắn ôm lấy bả vai của Hào Minh, khẽ ghé sát tai của đối phương rồi nói:

- Tiểu tử, chú em gặp may đấy, đến bây giờ anh đây còn chưa ghét ai, yên tâm, anh nhất định sẽ chơi chú tàn đời.

- Cậu... Cậu đe dọa tôi?

Hào Minh dùng sức tránh cánh tay của Trang Duệ, sau đó hét lên với viên cảnh sát quân sự:

- Đồng chí cảnh sát quân sự, vừa rồi cậu ta đe dọa tôi, nói là muốn chơi tôi tàn đời...

- Đạo diễn Hào, mong anh chú ý ngôn từ, tôi là người sắp lấy vợ, cũng không có hứng thú với đàn ông...

Trang Duệ dùng giọng nghiêm túc cắt ngang lời Hào Minh, đám người vây quanh có chút sững sốt, sau đó cười ha hả.

Nhưng đám người chung quanh cũng đoán được vài phần, tiểu tử kia có lẽ thật sự nói như vậy, xem ra hai người bị hại kia không đơn giản, một kẻ muốn đám diễn viên nơi đây phải ra khỏi trụ sở của CCTV, một kẻ muốn chơi tàn đời một đạo diễn, nếu không có bối cảnh thì không ai dám nổ rung trời như vậy.

- Có chuyện gì xảy ra? Không cần diễn tập nữa phải không? Thích thay người hết một lượt sao?

Đột nhiên một âm thanh từ bên ngoài truyền vào, lời này vừa phát ra thì vẻ mặt đám người nơi đây chợt biến đổi, kẻ nào cũng lặng lẽ tản ra, vì bọn họ hiểu đây là âm thanh của tổng đạo diễn Trương.

Nếu nói ai là người có quyền lợi lớn nhất ở đài truyền hình, tất nhiên mọi người sẽ không nói đến vị giám đốc đài truyền hình cao cao tại thượng, vì vị lãnh đạo cấp phó bộ kia cũng sẽ không quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt thế này.

Mà đạo diễn Trương thì khác, là tổng đạo diễn cho các tiết mục vào dịp tết của đài truyền hình CCTV, hắn có quyền lợi không phải chỉ là lớn bình thường, những tiết mục nào cho phát sóng vào ngày nào, diễn viên nào đóng, tất cả đều là chuyện liên quan đến hắn, thế cho nên hắn vừa nói một câu thì cũng không còn ai dám đứng lại xem náo nhiệt.

- Đạo diễn Trương, anh đến rất đúng lúc, hắn chính là vị khách quý đến trễ mà không chịu tuân theo quy định từ tổ chức, hơn nữa vừa rồi còn đe dọa tôi...

Hào Minh thấy Trương Đạo đi đến thì nhanh chóng đón tiếp, lập tức tố cáo Trang Duệ.

Đạo diễn Trương tuy chỉ là tổng đạo diễn các chuyên mục vào dịp tết nhưng cũng có quyền chỉ đạo với vài chuyên mục khác, một vài chuyện nhỏ cũng do hắn xử lý. Vừa rồi Hào Minh báo cho hắn về tình huống này, hắn đang bận rộn tối tăm mặt mũi nên thuận miệng đồng ý yêu cầu loại bỏ tư cách của tên kia.

- Đạo diễn Hào, tôi là người phụ trách những tiết mục được chiếu vào dịp tết, anh là phụ trách một tiết mục chiếu đặc biệt, việc này tôi cũng không liên quan...

Đạo diễn Trương nhìn Hào Minh, sau đó khẽ ném ra một câu, lại đi về phía Trang Duệ và Âu Dương Quân.

- Đạo diễn Trương, không phải chính anh đồng ý sao?

Hào Minh sau khi nghe được lời của đạo diễn Trương thì thật sự ngây người, đầu óc có chút mơ hồ, hắn không hiểu chuyện gì xảy ra, vừa rồi đạo diễn Trương còn xưng anh em với mình, bây giờ sao lại đổi khác đặc biệt như vậy rồi?

Đạo diễn Trương nghe được lời của Hào Minh thì dừng bước và lạnh mặt nói:

- Đạo diễn Hào, cơm có thể ăn tùy tiện nhưng cũng không thể nói bừa, chúng ta là những ngành khác biệt, tôi có tư cách gì để chĩa tay vào phương diện của anh?

- Điều này... Điều này... Rốt cuộc là sao?

Hào Minh thầm thấy không ổn, hắn thấy vị đạo diễn Trương kia đang đi về phía Âu Dương Quân.

- Âu Dương tiên sinh, thật sự xấu hổ quá, anh xem tôi đã vài ngày không được ngủ nhiều, hôm nay cũng không thể đi cùng anh, thật sự xấu hổ...

Lúc này đạo diễn Trương nói chuyện với Âu Dương Quân thật sự với gương mặt đầy nụ cười, thần thái khiêm tốn làm cho đám người lén đưa mắt nhìn không khỏi kinh hoảng, đã bao giờ bọn họ thấy đạo diễn Trương nói chuyện với ai bằng bộ dạng thế kia?

*****

- Đạo diễn Trương, tôi muốn biết rốt cuộc là ai đưa ra quyết định hủy bỏ tư cách chuyên gia của Trang tiên sinh? Chẳng lẽ đài truyền hình trung ương làm việc mà không chịu trách nhiệm? Mới sáng sớm gọi người ta đến, sau đó nói tư cách của người ta bị thủ tiêu, bắt đối phương phải đi mà không có lời giải thích nào sao?

Âu Dương Quân cũng không thèm bắt tay với đạo diễn Trương, tất nhiên là vì đối phương chưa đủ tư cách, vì tên này cũng chưa đủ lực để chơi tàn đời Hào Minh kia, mà Tiểu Duệ nhà mình đã nói sẽ chơi cho tên kia tàn đời.

Đạo diễn Trương phát triển từ một diễn viên đến vị trí hiện tại ở CCTV, hắn là người co được giãn được, vì thế cũng không quá xấu hổ, hắn tự nhiên thu tay về và nói với vẻ mặt chân thành:

- Âu Dương tiên sinh, việc này tôi thật sự không biết, tôi sẽ lập tức phản ánh với lãnh đạo, anh xem có nên lên lầu ngồi chơi một chút, phía dưới này có hơi ồn ào...

- Tiểu Duệ, lên trên ngồi, những đầu bếp của CCTV nấu món cá Hoa Quế rất thơm ngon...

Âu Dương Quân khẽ gật đầu, hắn biết mình đi lên sẽ có người có thân phận tương xứng hơn tiến ra tiếp đãi, lúc này tiếp tục ầm ĩ ở đây cũng không hay, chỉ làm người ta chê cười mà thôi.

- Cám ơn, cám ơn Âu Dương tiên sinh, mời hai vị đi bên này, mời...

Đạo diễn Trương xoa xoa mồ hôi lạnh, thật sự là khó thể nào đắc tội với đối phương, bỏ qua những liên quan đến mình, thậm chí ông bố ở nhà nếu biết cũng không tha cho mình.

Phải biết rằng đạo diễn Trương cũng không phải kiếm cơm dựa vào những tiết mục xuân, nghề chính là cần câu cơm của hắn chính là làm phim truyền hình.

Đạo diễn Trương đối mặt với một vị thần tài có bối cảnh sâu sắc dọa người, không riêng gì có người ở bộ thông tin truyền thông, còn có người ở bộ văn hóa thể thao du lịch, nếu muốn phát triển trong giới giải trí ở Trung Quốc mà không có quen biết với những ban ngành kia thì sau này đừng hòng làm ăn, khỏi làm đạo diễn, vì thế mà lúc này hắn phải luôn cung kính với đối phương.

Đợi đến khi hình bóng của Âu Dương Quân và Trang Duệ biến mất sau thang máy thì Hào Minh đang đứng yên tại chỗ chợt thức tỉnh, hắn thất thố giữ lấy tay của Lưu Giai ở bên cạnh rồi hỏi:

- Lưu... Lưu Giai, cô... Cô đề cử người này, rốt cuộc đối phương là ai?

- Tôi... Tôi cũng không biết, khi tôi biết anh ta thì chỉ có một thông tin là chuyên gia ngọc thạch, đạo diễn Hào, anh đắc tội với anh ta làm gì?

Lưu Giai cũng bị sự xuất hiện của đạo diễn Trương làm cho hoảng sợ, nhìn thấy người được gọi là "Trương đại hiệp" tỏ ra khiêm tốn cung kính trước mặt Trang Duệ và Âu Dương Quân thì nàng thật sự chấn động. Nhưng nàng biết rõ, bối cảnh của Trang Duệ sợ rằng còn mạnh hơn trong tưởng tượng của mình.

Trang Duệ và Âu Dương Quân được đạo diễn Trương đưa lên một gian phòng ở lầu hai, ngoài cửa phòng làm việc có một bảng hiệu "Giám đốc đài truyền hình".

- Cậu Âu Dương, chỉ là chút chuyện nhỏ như hạt vừng, cậu cần gì phải nổi giận như vậy? Ngồi xuống đi, xin bớt giận, tôi có trà Long Tỉnh phẩm chất tốt, bây giờ nếm vài ly trà, đến trưa chúng ta cùng làm vài ly cho vui...

Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi năm mươi tiến ra chào đón từ sau bàn làm việc khá rộng, hơn nữa hắn khoát tay áo để cho đạo diễn Trương dẫn đường rời đi.

- Chương đại ca, tôi cũng không phải không nể mặt anh, anh cũng đã biết em trai của tôi, đây rõ ràng là làm ảnh hưởng đến thể diện của gia tộc Âu Dương. Đừng nói là Trang Duệ được đài truyền hình các anh mời tham gia chuyên mục, dù không phải, các anh đuổi người trước mặt bao người, chúng tôi để mặt mũi vào đâu đây?

Vẻ mặt Âu Dương Quân tuy vẫn hòa hoãn nhưng bộ dạng không chịu bỏ qua, giám đốc Chương nghe thấy vậy thì cau mày, đối phương rõ ràng há miệng là nói về gia tộc Âu Dương, vị đạo diễn kia xem ra khó giữ được.

- Việc này là sai lầm trong công tác của chúng tôi, tôi sẽ xử ý. Tiểu Vương, để Hào Minh đến phòng làm việc của tôi một chuyến...

Giám đốc Chương làm việc rất dứt khoát, nghe nói Nhị ca Âu Dương Long của Âu Dương Quân sắp đến công tác ở bộ thông tin truyền thông, như vậy biết đâu sau này sẽ là lãnh đạo trực tiếp của mình, mình vốn có quan hệ tốt với gia tộc Âu Dương, căn bản không cần vì chút chuyện nhỏ mà đắc tội với Âu Dương gia.

Hơn nữa vào lúc mừng thọ Âu Dương lão gia tử chín mươi tuổi thì giám đốc Chương cũng từng gặp mặt Trang Duệ, biết rõ đó là cháu ngoại trai duy nhất của Âu Dương lão gia tử, muốn trách cũng chỉ có thể trách Hào Minh không có mắt mà thôi.

- Đạo diễn Hào, giám đốc đài truyền hình muốn tìm anh, mong anh đi đến văn phòng của anh ấy ngay lập tức...

Hào Minh vừa ở trong gian đoạn thất hồn lạc phách quay về thì chợt nghe có người gọi tên mình, sau khi nghe rõ thì mồ hôi lạnh đã vã ra đầy lưng.

Nếu là bình thường mà giám đốc đài truyền hình muốn gặp thì Hào Minh thật sự là nhảy lên cao ba trượng, phải biết rằng trước nay hắn ít có cơ hội gặp mặt lãnh đạo cấp cao, nhưng lúc này vào thời điểm mấu chốt, hắn dù dùng mông suy nghĩ cũng biết không phải là chuyện tốt.

Lúc này Hào Minh hận không thể vả vào mặt mình, câu nói muốn chơi tàn đời mình của Trang Duệ vẫn văng vẳng bên tai, mồ hôi trán vã ra như tắm.

- Đạo diễn Hào, những người diễn tập trong phim trường đã đi, chúng ta có thể bắt đầu rồi chứ?

Lưu Giai đi đến nói, tiết mục lần này được chú ý và kỳ vọng cao, vừa rồi bọn họ ở trong kia diễn tập một chút về lời kịch, cũng không biết có thứ gì xảy ra ở chỗ này.

- Các người cứ diễn luyện đi, có lẽ... Sẽ phải thay đổi đạo diễn...

Hào Minh khoát tay mất hết sức lực, hắn xoay người đi về phía thang máy, coi như khó thể tránh thoát được.

- Giám đốc, anh tìm tôi sao?

Sau khi đến phòng của giám đốc đài truyền hình thì Hào Minh cẩn thận hỏi, khi hắn thấy vị chuyên gia Trang Duệ và Âu Dương Quân đang uống trà thì hầu như căng thẳng đến mức trái tim sắp nhào ra.

- À, Hào Minh, tôi nhận được một đơn tố cáo của một thực tập sinh, nói anh khi làm chuyên mục thì lợi dụng chức quyền ép người khác đáp ứng chút yêu cầu của mình, có chuyện này không?

Giám đốc Chương tất nhien là không dùng những chuyện vừa rồi để ép người, trong tay hắn có nhiều bằng chứng của đủ mối quan hệ nam nữ trong đài truyền hình, thường thì không có kẻ nào dưới mông sạch sẽ, giám đốc Chương cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.

- Giám đốc, chuyện lần này là tôi không đúng, bình thường không nghiêm khắc yêu cầu với chính mình, phạm vào sai lầm giác ngộ...

Hào Minh coi như là kẻ thông minh, hắn vốn muốn nói vài câu biện luận, nhưgn lời đến bên miệng lại trở thành phê bình chính mình, điều này làm cho Trang Duệ đang uống ngụm trà thiếu chút nữa đã phun hết ra.

Hào Minh biết rõ xu thế tránh xấu tìm tốt, giám đốc đã nói trước mặt hắn và hai người kia những lời như vậy, đó là quyết tâm phải cho người ta một câu trả lời rõ ràng. Nếu chính mình thức thời thì sẽ còn cơ hội Đông Sơn tái khởi sau vài ba năm nữa, nhưng nếu cố gắng làm cho lãnh đạo khó khăn, như vậy anh sẽ xong đời.

Trang Duệ khẽ lắc đầu, xem ra đám người trong quan trường không có bất kỳ kẻ nào là đơn giản.

- À, có thể nhận thấy sai lầm của mình thì cũng coi như còn nước cứu vãn, thế này đi, anh chuyển giao phần công tác của mình lại, những chuyện khác sẽ chờ tổ chức quyết định...

Theo lý thì những chuyện như thế sẽ không cần vị lãnh đạo CCTV này nói cho Hào Minh, nhưng vì muốn hạ lửa giận của Trang Duệ và Âu Dương Quân, hắn chỉ có thể ra mặt lên tiếng. Nếu như hai tiểu tử kia còn không muốn buông tha, sợ rằng sẽ còn liên lụy đến mình.

*****

- Giám đốc, tôi nhất định sẽ nhớ kỹ sai lầm lần này, tiếp nhận phê bình vào giáo dục của lãnh đạo...

Hào Minh lúc này thật sự như một con cừu nhỏ, hoàn toàn không còn chút uy phong như trước kia. Hắn thật sự cảm thấy rất sợ hãi, có thể làm cho lãnh đạo của CCTV phải lấy văn phòng của mình làm chỗ tiếp đãi, có thể thấy đối phương không chỉ đơn giản bóp chết mình như bóp kiến.

Tất nhiên Hào Minh cũng không cho rằng mình có gì sai, làm đạo diễn thì càn rỡ cũng là bình thường, cũng không có vấn đề.

- Được rồi, anh ra ngoài đi...

Giám đốc Chương phất tay như đuổi ruồi, chuyện chó má nhỏ nhặt thế này căn bản không phải là thứ mà hắn cần suy xét cho nhiều.

- Vâng!

Hào Minh đồng ý, hắn cúi đầu đi ra ngoài cửa, nhưng khi kéo cửa thì ánh mắt nhìn qua Trang Duệ, đầy vẻ oán độc.

Tuy Hào Minh nhìn rất bí mật nhưng lại bị Trang Duệ nãy giờ đang nhìn chằm chằm vào phát hiện ra, vì thế hắn vốn không thỏa mãn với kết quả giải quyết của giám đốc Chương, bây giờ thật sự nổi giận.

Đối phương chỉ bị mất công tác vào lúc hiện tại, chức vụ vẫn được giữ lại, sợ rằng ba năm tháng sau sẽ có thể quay lại tiếp tục công tác, nhưng đối với loại người này thì nên giáng cho một gây chết tươi, không chừa lại cho đối phương dư âm đường về.

Hơn nữa từ khi còn nhỏ thì Trang Duệ thường kết bè với Lưu Xuyên, chỉ có hai người ức hiếp kẻ khác, căn bản rất ít khi có kẻ nào dám làm gì mình, hắn chưa từng bao giờ khổ sở như hôm nay, thiếu chút nữa bị đuổi đi trước mặt công chúng, lúc này ngọn lửa trong lòng hắn còn chưa chính thức bùng ra.

- Đạo diễn Hào, xin dừng bước...

Trang Duệ đột nhiên đứng lên khỏi ghế vài đi về phía Hào Minh.

- Trang... Trang tiên sinh, tôi thật sự là...

Hào Minh không biết Trang Duệ gọi mình làm gì, trong miệng vừa định nói lời xin lỗi nhưng Trang Duệ đã đi đến trước mặt. Ngay sau đó Hào Minh cảm thấy đầu mình chấn động mạnh, giống như bên tai vang lên tiếng pháo mừng năm mới, trước mắt đầy sao.

Hào Minh lúc này choáng váng mặt mày không biết có gì xảy ra, nhưng giám đốc Chương và Âu Dương Quân ngồi đối diện cửa chính lại thấy rõ ràng.

Khi Trang Duệ đi đến sau lưng Hào Minh thì tay phải đưa lên đè đầu Hào Minh, dùng sức đập vào cánh cửa, tuy khoảng cách từ giám đốc Chương đến cửa phòng xa hơn mười mét nhưng vẫn nghe thấy một tiếng bốp, như quả dưa hấu rơi xuống đất.

Lúc này nhìn sang Hào Minh thì thấy rõ ràng là "xuân quang tán loạn", máu đỏ, nước mũi trắng, chiếc mũi ưng cao ráo chợt lõm xuống, rõ ràng là gãy xương mũi.

- Cậu Âu Dương, điều này... Điều này không khỏi có hơi quá...

Giám đốc Chương thật sự kinh hồn đứng lên vì hành động của Trang Duệ, có câu quân tử động mồm không động thủ, chính đàn trong nước cũng không giống như Đài Loan, không hợp là có thể vung tay vung chân. Hắn là kẻ ở trong quan trường nhiều năm, là lần đầu tiên được thấy tình huống này.

Trong quan trường Trung Quốc thì âm mưu dương mưu là vô số, tình huống đâm đao sau lưng thấy mãi cũng quen, nhưng ra tay đánh người thì không hợp quy tắc.

- Quá phận sao? Em tôi muốn chơi nó tàn đời, tên kia vẫn còn được giữ chức, hừ...

Âu Dương Quân thầm cảm thấy không hài lòng với những gì giám đốc Chương này xử lý, nếu là khai trừ Hào Minh thì còn tốt, mà Trang Duệ ra tay cũng hợp ý hắn. Trước kia hắn là kẻ thường ra tay độc ác, thấy máu cũng không sợ hãi, thật sự còn có chút hưng phấn.

- Đủ rồi, Âu Dương Quân, tôi cũng đã nể mặt các cậu, cũng không nên gây náo loạn, nếu không tôi cũng chẳng nể mặt...

Giám đốc Chương thật sự bị lời nó của Âu Dương Quân làm cho khó thể xuống đài, dù thế nào thì hắn cũng là một viên quan cấp bộ, bình thường quen thói vênh váo tự đắc, bây giờ bị một kẻ ngoài thể chế như Âu Dương Quân ép tới, không tự chủ được phải bày ra uy phong của một vị giám đốc đài truyền hình.

Càng làm cho giám đốc Chương bực bội chính là cửa phòng làm bằng gỗ lim, vết máu tóe lên cũng khó thấy, nhưng máu trên mặt đất lại quá rõ, hành động của Trang Duệ rõ ràng không xem mình ra gì.

Âu Dương Quân ngoài việc sợ Âu Dương lão gia tử ở Ngọc Tuyền Sơn thì cóc sợ ai, tất nhiên sẽ chẳng thèm nể mặt giám đốc Chương, hắn âm trầm nói:

- Tôi có gì mà phải sợ, tôi là người kinh doanh, em trai tôi không kinh doanh buôn bán gì cả, chỉ là một nhà sưu tầm, thích chơi lớn thì chơi lớn.

- Thế nào, giám đốc Chương muốn tống hai anh em chúng tôi vào nhà giam sao?

Âu Dương Quân nói làm cho giám đốc Chương thật sự sững sốt, đúng vậy, mình có thể làm gì bọn họ đây? hai anh em kia cũng không phải người trong thể chế, nói những lời như vậy cũng không có tác dụng gì với bọn họ.

Hơn nữa gần đây chính đàn hay cải biến, bây giờ tất cả các bộ và ủy ban trung ương đều gặp phải cường điệu điều chỉnh, Âu Dương gia là một trong các vị thường ủy trung ương, nếu vào dịp năm mới mà Âu Dương Quân đến thăm hỏi trưởng bối lại nói vài câu không hay về mình... Điều này làm cho giám đốc Chương vã mồ hôi hột.

Tuy sau lưng giám đốc Chương cũng có người nhưng không chịu nổi tình huống bị kẻ khác nhìn vào chằm chằm, có câu một trăm câu nói hay không bằng một câu nói bậy, hắn nghĩ dến đây mà không khỏi đứng ngồi không yên.

- Cậu Âu Dương, tôi cũng không phải có ý kia...

Giám đốc Chương cũng ý thức được vấn đề, đối đãi với Âu Dương Quân căn bản không nên dùng những lời khách sáo, hắn thật sự thấy hối hận, đối phương đánh thì cứ đánh, dù sao cũng không phải đánh mình, mình cần quái gì phải lên tiếng?

- Trời, đánh người, đánh người...

Đúng lúc giám đốc Chương đanh định nói vài lời để kéo vãn tình huống thì ngoài cửa chợt vang lên tiếng hét lớn, thì ra là đạo diễn Hào đã tỉnh lại và há miệng quát lớn, nhưng vừa há miệng đã thấy bên trong hơi lạnh...

Đạo diễn Hào há miệng nhổ ra hai cái răng cửa trong lòng bàn tay, những đau đớn trên mặt đã tán đi, nhưng hình như cảm giác đau trong miệng lại tăng lên, nước mắt nước mũi không tự chủ được chảy xuống mặt.

- Tiểu tử, anh đã nói sẽ chơi chú tàn đời, chú không biết sao?

Trang Duệ thân mật ôm vai của Hào Minh rồi ghé sát bên tai nói, sau đó lại la lớn:

- Đạo diễn Hào, anh đã lớn như vậy sao đi đứng còn không cẩn thận, đi ra lại đập đầu vào cửa, chậc chậc, coi như sống phí đời...

Hào Minh còn chưa tiêu hóa hết lời nói của Trang Duệ thì âm thanh của giám đốc Chương vang lên:

- Tiểu Hào, đi đường cũng phải cẩn thận, mau lên, đi băng bó vết thương, làm việc lỗ mãng như vậy thì sao tôi có thể yên tâm giao công tác cho được?

Sau khi nghe xong lời của giám đốc Chương thì Hào Minh hận không để đập đầu vào một lần nữa, con bà nó đúng là không có thiên lý, tất cả đều là chim chuột.

Chỉ là Hào Minh không ngờ đến tình huống mình lợi dụng chức quyền để ép diễn viên lên giường, tình huống cũng giống như Trang Duệ vào lúc này.

- Chỉ là hai cái răng, lần sau thấy mặt sẽ là thứ khác ra đi, cút đi cho khuất mắt. Đúng rồi, nếu muốn báo cảnh sát, trước tiên nghĩ rằng cảnh sát tin chú hay tin giám đốc Chương...

Trang Duệ thân mật vỗ vai Hào Minh, sau đó hắn dùng cà vạt buộc loạn trên mặt Hào Minh, lại cho thêm chút lực làm cho tên này gào lên đau đớn.

Trang Duệ nói làm cho vẻ mặt giám đốc Chương chợt co rút, tên thanh niên này là chuyên gia sao? Giống hệt như lưu manh, biết lấy mình làm lá chắn.

Khu lầu này là văn phòng của giám đốc đài truyền hình, những nhân viên công tác khác đều bận rộn, hai người thò đầu nhìn chung quanh rồi đi ra, lại đóng cửa phòng lại.

Sau khi nghe được lời cuaer Trang Duệ thì mặt Hào Minh tái xám, đối phương xem ra còn chưa chịu bỏ qua, hắn hiểu nếu mình ở lại Bắc Kinh thì sẽ tàn phế, vậy nên cũng không ồn ào mà nhanh chóng dùng cà vạt bịt kín mặt chạy ra khỏi phòng làm việc của giám đốc đài truyền hình.

Sau khi trải qua một cái tết đau khổ ở Bắc Kinh, đạo diễn Hào của đài truyền hình CCTV quyết định cho ra một quyết định sáng suốt, từ chức đi xuống phương nam, dựa vào quan hệ trước kia để tìm những cô gái nóng bỏng làm phim cấp ba nổi danh đại giang nam bắc, nhưng đó là chuyện của sau này.

Trang Duệ và Âu Dương Quân lại cùng với giám đốc đài truyền hình đi xuống nhà hàng dùng cơm.

Dù ăn cơm trong phòng kín nhưng đi ra vẫn có nhiều người thấy được, lại kết hợp với tình huống khốn khổ vừa rồi của Hào Minh, ai cũng hiểu có gì xảy ra.

Crypto.com Exchange

Chương (1-629)