← Ch.437 | Ch.439 → |
Chọn mở video đấu giá, Trang Duệ phát hiện, video đấu giá này, đã nằm ở vị trí đỉnh cao nhất của Website, hơn nữa lượng kích vào cực cao, phía dưới có rất nhiều bình luận.
- Khá tốt!
Trang Duệ mở một video lên xem, gương mặt của hắn ở trong đó, đã bị chấm đen che chắn đi.
Video này đã được Vĩ ca biên tập lại, cho thấy bản lĩnh của hắn rất thâm hậu, chẳng những đem ngôn ngữ trong đó chuyển thể lại thành chữ trong nước, mà âm thanh song phương đối thoại còn xử lý rất rõ ràng, thời điểm nói đến tên, đều biến mất tên của Trang Duệ.
Bởi như vậy, tuy người quen thuộc Trang Duệ sẽ nhìn ra mánh khóe, nhưng người xa lạ xem video này, tuyệt đối không thể nhận ra Trang Duệ, điều này đã làm Trang Duệ thở ra một hơi, hắn không muốn sinh hoạt sau này của hắn, bị người ta nhìn chằm chằm như gấu trúc.
- Mẹ kiếp, ta muốn nhìn tên mập mạp chết bầm như người hung hăng càn quấy thế nào đây?
Trang Duệ cảm thấy rất hứng thú khi mở tất cả video có trên các trang tin tức, sau đó đóng máy tính lại, trở lại phòng ngủ, về phần Richard có thể phát hiện chuyện hôm nay hay không, có nổi trận lôi đình thế nào, cũng không liên quan tới mình.
Sáng sớm hôm sau, Trang Duệ mới ngủ mấy tiếng đồng hồ, đã bị Tần Huyên Băng kéo dậy, bởi vì hôm nay ở Luân Đôn có mở một cuộc triển lãm châu báu quốc tế, với tư cách là người phát ngôn của Châu báu Tần Thị và là người đoạt giải, bọn họ nhất định phải tham gia phiên khai mạc.
Sau khi thu thập một phen, Trang Duệ mặc một thân âu phục màu đen, cái nơ màu trắng, còn Tần Huyên Băng mặc bộ sườn xám, sau đó rời phòng, đi vào hội trường của hội trợ ở tầng ba.
Hội chợ triển lãm châu báu quốc tế ở Luân Đôn bắt đầu từ năm 1956, hấp dẫn rất nhiều công ty châu báu ở nhiều quốc gia, những nhà sản xuất liên quan tới châu báu đều tới tham gia, nhiều năm qua, đám thương gia thường thích tới hội chợ triển lãm châu báu quốc tế ở Luân Đôn mua sắm, cho nên ở đây có rất nhiều sản phẩm châu báu chất lượng cao.
Mà đám thương gia liên quan tới châu báu ở nhiều quốc gia, cũng vì sản phẩm của mình xuất hiện ở hội chợ triển lãm châu báu quốc tế mà cảm thấy vẻ vang, lấy đó làm vinh dự, mà theo một ý nào đó, sản phẩm của họ sẽ được chú ý.
Giống như Châu báu Tần Thị, vào năm trước đoạt giải vàng ở hội chợ, liền thu được rất nhiều đơn đặt hàng từ nhiều quốc gia, dựa theo lời của Tần Hạo Nhiên, năm nay các nhà máy gia công của Châu báu Tần Thị, đã làm việc túi bụi.
- Tiên sinh, phu nhân, xin lấy thư mời của các vị ra.
Cả lầu ba đều là các gian hàng triển lãm, chiếm diện tích chừng mấy ngàn mét vuông, bên trong được che kín bởi các gian hàng châu báu đền từ nhiều quốc gia, nhưng thời điểm vào cửa, Trang Duệ và Tần Huyên Băng bị bảo vệ ngăn ở ngoài cửa.
- Sao thế? Không phài tùy ý tham quan sao?
Tần Huyên Băng nhanh chóng lấy trong túi xách tay ra hai tấm thư mời, sau đó đi vào hội chợ, Trang Duệ có chút kinh ngạc hỏi.
- Đương nhiên không phải, hội chợ thế này, bên trong đều bán châu báu ra ngoài, nếu như du khách muốn vào để tham quan và mua sắm, phải giao nộp phí tổn là năm mươi bảng Anh.
Tần Huyên Băng nói thế làm Trang Duệ líu lưỡi, năm mươi bảng Anh là sáu bảy trăm nhân dân tệ, đó là giá vé vào cửa, so với trong nước thì còn đắt hơn nhiều, những hội chợ như vậy ở trong nước, mỗi tấm vé vào cửa chỉ có giá mười nhân dân tệ mà thôi.
Không chỉ có như thế, sau khi tiến vào hội chợ, Trang Duệ mới biết được, những thứ trong hội trường này, đều có thu phí, hơn nữa giá cả cực cao, bởi vì mỗi mét vuông đều có giá bốn trăm bảng Anh, nếu cộng thêm phí tổn lắp đặt các ngọn đèn và trang thiết bị, thì chí tăng rất cao, tính ra cũng phải ngoài mấy trăm vạn nhân dân tệ.
Nhưng dựa theo lời Tần Huyên Băng nói, những tổn hao này đều đáng giá, năm trước Châu báu Tần Thị năm tham gia triển lãm đã tốn hơn ba trăm vạn đô la Hồng Kông, nhưng số đơn đặt hàng nhận được, nhiền hơn ba trăm triệu đô la Hồng Kông, lợi và hại trong đó, không cần nghĩ cũng biết.
Sau khi theo lối nhỏ đi vào trong sảnh, hắn và Tần Huyên Băng đi tới, có thể nhìn thấy, tuy tên của hội chợ là châu báu, nhưng những đồ vật triển lãm trong sảnh, đã vượt qua phạm trù của châu báu.
Trừ một ít nhãn hiệu châu báu nổi danh ra, còn có những châu báu đeo tay chân, châu báu cho trẻ em, quần áo và trang sức có châu báu, châu báu thời thượng, triển lãm châu báu xa xỉ trong sảnh, phân loại rất nhỏ, có thể người đang xem châu báu là chuyên gia mà cũng có thể là du khách, căn cứ tất cả chi tiết, tỉ mĩ phân loại, đều đi chọn mua thương phẩm cần thiết cho mình.
Mà trừ những châu báu được đem ra triển lãm, còn có một chút đồ cổ và quà tặng trong sảnh triển lãm, làm cho hứng thú của hắn tăng lên rất nhiều, có điểm giống như hội chùa ở trong nước, nói không chừng còn có thể đào ra thứ gì đó thật tốt.
Hiện người trong sảnh triển lãm, phần lớn đều là thương nhân tham gia triển lãm đến từ các quốc gia, ở trong buổi khai mạc hội chợ này, còn có một chút người, đang bận rộn bố trí gian hàng của mình trong sảnh triển lãm.
Vào chính giữa sảnh triển lãm, vẫn còn mấy không gian chừng trăm mét vuông để trống, chỉ có một tủ triển lãm châu báu, trưng bày ở trong đó, chính là một món châu báu, như vòng cổ phỉ thúy Tử Nhãn Tình mà Trang Duệ tặng cho Tần Huyên Băng.
Đây là Tần Huyên Băng dựa theo yêu cầu người của hội chợ làm thế, sớm đưa tới đây, đây là lệ cũ của đại hội, mỗi lần tiến hành hội chợ, sẽ tiến hành trao giải vàng châu báu.
Sau khi chờ đợi chừng mười phút, nên đám thương nhân tham gia triển lãm đã đi mua sắm, lúc này đã tập trung lại tạu mảnh đất này, có một người chủ trì tóc hoa râm, hắn đang đứng trong sân, đứng trước vòng cổ phỉ thúy Tử Nhãn Tình.
Xem ra buổi lễ khai mạc này, cũng giống như lúc khai mạc ở trong nước, người chủ trì sẽ giới thiệu khách quý tham gia buổi khai mạc hội chợ triển lãm, trong đó có cả thị trưởng thành phố Luân Đôn.
Khá tốt, những khách quý này chỉ đến cổ động, không có giống như những nhà lãnh đạo trong nước đứng ra nói chuyện một hồi.
- Xin mời tiểu thư Tần Huyên Băng đại diện cho Châu báu Tần Thị Hồng Kông ở phía dưới, đến nhận giấy chứng nhận giải thưởng vàng của hội chợ.
Quá trình khai mạc tiến hành rất nhanh, sau vài phút, vị chủ trì đã gọi tên Tần Huyên Băng, sau khi quá trình trao giải chấm dứt, hội chợ mới chính thức được khai mạc.
- Tần tiểu thư xinh đẹp, mị lực của tiểu thư, đã làm cho những món châu báu này ảm đạm thất sắc, không biết tôi có thể đeo món châu báu này lên cho tiểu thư được không?
← Ch. 437 | Ch. 439 → |