Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hoàng Kim Đồng - Chương 480

Hoàng Kim Đồng
Trọn bộ 629 chương
Chương 480: Đi xa
0.00
(0 votes)


Chương (1-629)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đái phó cục trưởng cũng không nghĩ tới Trang Duệ nói chuyện tốt như vậy, cao hứng đứng lên, trong lúc nói chuyện với Trang Duệ lại không tự chủ được mà dùng tới kính ngữ.

- Chuyện này không có việc gì, không biết Đái phó cục trưởng có muốn lấy luôn hay không?

Nếu đã quyết định cho, Trang Duệ sẽ rất hào phóng, trức tiếp tháo cái vòng từ trên cổ tay xuống.

Đái phó cục trưởng khoát tay áo, nói:

- Không vội, không vội, như vậy đi Trang tiên sinh, trong tuần tới Đại Chiêu Tự sẽ cử hành một nghi lễ trước khi tìm kiếm linh đồng chuyển thế đầu thai, nếu như ngài có thời gian thì có thể tham gia một chút.

- Tuần tới?

Trang Duệ tính toán mọt chút, từ đó đến nay còn khoảng năm ngày thời gian.

Trang Duệ chần chờ một chút, nói:

- Nhưng tôi có thể sẽ không có thời gian, Đái cục trưởng, bằng không thì hai người mang chuỗi Thiên Châu này đi là được rồi.

Viện bảo tàng vừa mới mở cửa, làm ông chủ, Trang Duệ cũng không thể chạy thoát nghĩa vụ, hơn nữa Tần Huyên Băng mới vừa xác định được là đã mang thai, phải tranh thủ lúc cơ thể còn chưa thay đổi mà nhanh tổ chức hôn lễ một chút mới tốt, tuy rằng đã đi đăng ký kết hôn, nhưng vẫn cần phải là một số hoạt động để sau này mình và Tần Huyên Băng có thể nhớ lại hôn lễ của mình.

Mà cái nghi thức của Đại Chiêu Tự kia, tự nhiên cũng không liên quan gì đến mình, Trang Duệ cũng không muốn đi.

Về phần Thiên Châu Thủ Liêm thì cứ giao cho đám người Đái phó cục trưởng là được, tuy rằng có thể làm cho từ trường ở bên trong rối loạn, nhưng mà đợi đến khi mình lấy lại được, có thể tiến hành điều chỉnh lại khiến cho độ mạnh yếu của từ trường bên trong phù hợp với cơ thể mình, cái này cũng không phải là vấn đề gì lớn cả.

Đái phó cục trưởng nghe xong lời nói của Trang Duệ thì trên mặt hơi hiện lên một tia thần sắc khó xử, mở miệng nói: :

- Trang tiên sinh, tôi cảm thấy được, ngài vẫn là nên đi một chút thì tốt hơn.

- Để là gì không phải là là muốn tôi đưa đồ vật kia cho các vị thôi sao?

Trang Duệ rất nghi hoặc, mục đích của bọn họ không phải chỉ là muốn lấy lại chuỗi Thiên Châu Thủ Liên để phân biệt linh đồng chuyển thế đầu thai thôi sao? Chuyện này lẽ ra không có quan hệ gì với mình chứ?

- Trang tiên sinh, nhóm các cao tăng trong Đai Chiêu Tự cho rằng theo như quan hệ nhân quả trong phật gia thì, phật sống tặng Thiên Châu cho ngoài là quả dừng lại ở trên người của ngài, bọn họ tin tưởng, ngài sẽ có trợ giúp rất lớn đối với chuyến đi tìm kiếm linh đồng do phật sống chuyển thế đầu thai.

Đái phó cục trưởng cười khổ một cái, là một vị quan chức cao cáp, mặc dù công việc của hắn là quản lý tôn giáo, nhưng mà hắn cũng không tin vào tín ngưỡng tôn giáo, hắn cũng cảm thấy những lời này có chút vô căn cứ, nhưng mà nếu đối phương đã đưa ra yêu cầu, thì chính mình cũng phải tranh thủ gắng một chút mới được.

- Nhân quả phật gia?

Trang Duệ nghe thấy vậy thì lặng đi một chút, nếu là vài năm trước, thì ngay từ đầu hắn sẽ không tin vào những thứ này, nhưng mà từ khi đôi mắt của hắn không hiểu sao xảy ra biến dị, Trang Duệ cũng không nói rõ được rốt cục trên thế giới này còn có bao nhiêu chuyện tình mà mình không giải thích được.

- Đái phó cục trưởng, như vậy đi, ngài để cho tôi suy nghĩ hai ngày, nếu như có thời gian, tôi sẽ tới xem, nếu thật sự không có thời gian, thì tôi cũng sẽ cho người mang chuỗi Thiên Châu Thủ Liên này cho các vị.

Nhớ lại lần tiếp xúc với phật sống Ba Lạc Châu, trong đầu Trang Duệ hiện lên hình ảnh một lão tăng tướng mạo hiền lành không biết nói tiếng Hán, những thứ khác không nói đâu xa chỉ riêng chuyện tặng chuỗi Thiên Châu này, chính mình dường như cũng có thể nhận ra ông ấy là thực lòng.

Nhưng mà chuyện này Trang Duệ cũng không quyết định được, hắn còn phải về bàn bạc lại với Tần Huyên Băng một chút, an bài thật tốt công tác ở viện bảo tàng mới có thể đi được, hiện tại hắn cũng không phải chỉ có một mình, còn có gia đình, công việc. Không thể như trước nói đi là đi được.

- Được, Trang tiên sinh, cảm ơn, rất cảm ơn ngài.

Đái phó cục trưởng có được câu trả lời thuyết phục từ Trang Duệ, thì cao hứng bắt tay Trang Duệ.

Thái độ khác thường của hắn khiến cho mấy người nhân viên bên cạnh cảm thấy rất lỳ quái, lại càng tò mò với thân phận của Trang Duệ. Đái phó cục trưởng luôn luôn ngồi ở trong phòng làm việc, lại có thể khách khí với một người trẻ tuổi như thế.

Nhưng mà khi nhìn nhà cửa của Trang Duệ ở chỗ này, những người nhân viên này cũng bình thường trở lại, có thể ở đoạn đường trung tâm xây một khu nhà có diện tích mấy ngàn mét vuông như vậy, không phải chỉ có tiền là có thể làm được.

Sau khi trao đổi danh thiếp với Đái phó cục trưởng rồi tiễn mấy người này ra về, Trang Duệ có chút buồn bực nhíu mày, xoay người đi về trung viện.

Mấy ngày nay tứ hợp viện cực kỳ náo nhiệt, tiếp đãi rất nhiều khách nhân từ bên ngài đến, hai vợ chồng Lưu Xuyên, vợ chồng Triệu Quốc Đống, hơn nữa Âu Dương Quân cũng dẫn vợ đến đây ở lì không đi. Hoa viên ở trong viện mỗi ngày đều có tiếng nói chuyện phiếm và thanh âm huyên náo của đám trẻ con.

Bạch sư đang bị Niếp Niếp trêu chọc, sau khi nhìn thấy Trang Duệ đi vào lập tức chạy đến đón, nhưng mà dường như nó cũng có thể cảm giác được tâm tình của Trang Duệ có điểm không tốt, nên không nô đùa với Trang Duệ, mà im lặng đi ở phía sau Trang Duệ.

- Chồng à, làm sao vậy?

Sau khi Tần Huyên Băng ngủ trưa dậy, liền kéo Từ Tình và Lôi Lôi ra đình viện ở bên cạnh bờ ao ngồi nói chuyện, không cần phải nghĩ cũng biết nhất định là Từ đại minh tinh đang giới thiệu kinh nghiệm mang thai cho hai bà bầu còn lại.

Thời gian chưa có con, nhất định nữ nhân sẽ đặt chồng ở vị trí đầu, Tân Huyên Băng cũng không ngoại lệ, nhìn thấy Trang Duệ mặt cau mày có đi tới, lập tức liền hỏi một câu.

Trang Duệ đi vào trong đình viện, liền ngồi ở bên người Tần Huyên Băng, thuận miệng đáp:

- Không có gì, vừa rồi có người của cục tôn giáo tới tìm anh, muốn anh đi tới Tây Tạng tham gia vào một nghi lễ trước khi tìm kiếm linh đồng do phật sống chuyển thế đầu thai, anh đang suy nghĩ xem có nên đi hay không.

Mặc dù đang là tháng bảy, khí hậu rất nóng nực, nhưng mà ở bên cạnh đình viện có một cây hòe cao lớn, cành lá rậm rạp đã che hết ánh mặt trời, bốn phía lại thoáng gió, nên ngồi ở bên trong cực kỳ mát mẻ.

- Trang Duệ không phải là chị dâu nói cậu, nhưng Huyên Băng đã có thai, cậu không thể đi ra ngoài được, phải ở nhà chăm sóc Huyên Băng thật tốt.

Từ Tình nghe thấy lời nói của Trang Duệ, thì lập tức cảm thấy bất bình thay cho Tần Huyên Băng.

*****

- Đúng vậy, bạn học à, tôi cũng muốn nói với cậu vài câu, bảy tám ngày nay cũng không thấy bóng dáng của cậu đâu, nếu không phải ngày hôn qua Huyên Huyên nói ra việc này, chỉ sợ đến bây giờ cậu cũng vẫn còn không biết? Thật là vô tâm.

Lôi Lôi cũng gia nhập hàng ngũ dùng lời nói làm vũ khí tấn công Trang Duệ, ba nữ nhân về một phe đều là những người Trang Duệ không thể trêu chọc được, điều này làm cho Trang Duệ oán hận không thôi, Âu Dương Quân và Lưu Xuyên đều chết ở đâu rồi? cũng không ra nói giúp mình vài câu.

- Chị dâu, ban học, tôi cũng có nói là muốn đi đâu.

Trang Duệ nở nụ cười khổ, mẹ còn chưa biết việc này, nếu không khẳng định là sẽ bị cho một trận.

- Trang Duệ, kỳ thật cũng không khoa trương như vậy, em vừa mới mang thai, còn có mẹ chăm sóc nữa, chú ý một chút là được rồi, nếu như anh muốn đi, thì cứ đi đi.

Lời nói của Tần Huyên Băng khiến cho Trang Duệ lặng đi một chút. Ai cũng biết nũ nhân mang thai cần nhất là có nam nhân chăm sóc, như thế nào vợ của mình lại thấu tình đạt lý như vậy?

Đừng nói là Trang Duệ không hiểu, mà ngay cả Từ Tình và Lôi Lôi cũng đều mở to hai mắt, khó hiểu nhìn Tần Huyên Băng.

- Mọi người nhìn tôi làm gì? Tôi nghĩ như vậy, nếu như Trang Duệ tham gia vào quá trình tìm kiếm linh đồng do phật sống chuyển thế đầu thai, thì đó là một chuyện tình có công đức lớn lao, có thể cầu phúc cho đứa con chưa trào đời của chúng ta, để cho cục cưng của chúng ta sau này có thể to lớn khỏe mạnh.

Trong lúc Tần Huyên Băng nói chuyện, nhẹ nhàng đưa tay sờ lên cái bụng vẫn còn thon thả của mình, trên mặt tràn đầy vẻ mẫu tính.

Ở Hồng Kông cũng có rất nhiều khu thờ phụng phật giáo, cũng có rất nhiều người theo phật giáo, thậm chí còn có một ít tín đồ của phật giáo còn mời cả đại sư từ Tây Tạng về nhà để giảng kinh.

Nhà của Tần Huyên Băng cũng là một gia đình theo phật giáo, cho nên nàng sẽ không phản đối chuyện tình có công đức lớn lao như tìm kiếm linh đồng chuyển thế đầu thai.

- Nói cũng đúng.

Nghe được việc cầu phúc cho cục cưng của mình, hai cô gái kia cũng tỏa ra nồng đậm mẫu tính, gật đầu phụ họa, bây giờ đối với các nàng mà nói, địa vị của cục cưng trong bụng là tối cao, kể cả là chồng cũng có thể tạm thời để qua một bên. :

- Chuyện này không vội, khi nào trở về anh sẽ bàn bạc với mẹ một chút rồi nói sau.

Trong lòng Trang Duệ vốn không hề muốn đi, nhưng mà khi nghe vợ nói đến đây là công đức thì cũng có chút do dự, tuy rằng cái gọi là công đức rất hư vô mịt mờ, nhưng mà cũng không thể khẳng định chuyện này không tồn tại.

Buổi tối, Trang Duệ và mẹ bàn bạc kỹ lưỡng chuyện này, vậy mà Âu Dương Uyển lại gật đầu đồng ý, nàng là người từng trải, đương nhiên biết phụ nữ mới mang thai thì chưa có ảnh hưởng gì lớn, cũng không cần Trang Duệ phải chăm sóc mỗi ngày.

Nói đi rồi nói lại, Âu Dương uyển cũng lo lắng đứa con trai hấp ta hấp tấp của mình không chăm sóc được cho vợ.

Anh Hoàng Phủ, cái chế độ VIP của chúng ta đã làm xong chưa?

Sau khi ở nhà chăm sóc vợ một ngày, hôm sau Trang Duệ lái ô tô tới viện bảo tàng. Bảo tàng vừa mở cửa, mà ông chủ như hắn lại không xuất hiện, không khỏi có chút không chấp nhận được.

- Tôi nói này ông chủ Trang, những ông chủ khác đều quan tâm đến tình huống kinh doanh của mình, nhưng mà cậu thì lại thật tốt, ngay cả công việc kinh doanh ngày hôm qua cũng không thèm hỏi.

Hoàng Phủ Vân ngồi ở trong văn phòng phó quán trưởng của mình, vừa nói chuyện vừa đưa tay mở cái máy tính ở bên cạnh ra, nói:

- Tự mình xem đi, Trang wed vẫn còn rất đơn giản, nhưng sau khi có người gia nhập thì sẽ tốt hơn. Tôi đã cho người làm sẵn vài trang ở trong đó, bây giờ chỉ cần dùng tài khoản đăng ký là có thể đăng nhập được.

- Ừ, không tệ, anh hãy gọi điện cho những người tới tham gia buổi lễ hôm mở cử, nói cho bọn hắn biết bọn hắn có thể dùng tài khoản của mình để đăng nhập. Đúng rồi, doanh thu của hôm qua là bao nhiêu?

Trang Duệ vừa xem trang wed vừa thuận miệng hỏi, cũng không phải là hắn không quan tâm, mấu chốt là hắn thật sự quá bận, hơn nữa nếu việc kinh doanh thua lỗ thì Hoàng Phủ Vân đã gọi điện cho mình từ sớm rồi.

- Ngày hôm qua tổng cộng có một vạn ba ngàn lượt du khách, tổng cộng thu được sau mươi lăm vạn đồng. Chú em, viện bảo tàng này của chúng ta còn có số lượng du khách nhiều hơn cả viện bảo tàng quốc gia rồi.

Hoàng Phủ Vân có chút hưng phấn nói, trước khi hắn về nước hoàn toàn không ngờ viện bảo tàng này của Trang Duệ lại có quy mô lớn như vậy, hơn nữa lấy thân phận của Trang Duệ, muốn không kiếm tiền cũng là khó khăn.

- Anh Hoàng Phủ, mấy ngày mở cửa đầu tiên, nhất định sẽ tốt hơn một chút, qua một thời gian du khách sẽ giảm xuống, có thể bảo trì số lượng năm sau ngàn người một ngày đã là không tệ rồi, không cần kỳ vọng quá cao.

Viện bảo tàng có thể kiếm tiền, đương nhiên là Trang Duệ vui sướng, nhưng mà hắn đã sớm quyết định sẽ dùng toàn bộ số tiền viện bảo tàng kiếm được để sưu tầm thêm đồ cổ, vì thế hắn cũng không cần hưng phấn như vậy.

Hoàng Phủ Vân gật gật đầu nói:

- Cái này tôi biết, du lịch cũng có mùa thịnh vượng, chúng ta hay nhân lúc thịnh vượng này mà kiếm tiền bù cho những lúc khác trong năm.

Trang Duệ xua tay cắt ngang lời nói của Hoàng Phủ Vân, nói:

- Anh Hoàng Phủ, những chuyện này cũng không cần nói với tôi, kinh doanh cụ thể như thế nào, đó là chuyện của ngài, tôi cũng sẽ không hỏi tới, ngày kia tôi còn phải đi Tây Tạng, cụ thể sẽ đi trong thời gian bao lâu còn chưa xác định được, hôm nay chính là đến báo cho ngài một tiếng.

- Tiểu tử ngươi, định rũ tay bỏ đi sao?

Hoàng Phủ Vân không nói gì, lắc lắc đầu, hiện tại hắn đã hiểu rõ rồi, Trang Duệ sớm đã bố trí tất cả nhân viên để quản lý viện bảo tàng này, hắn đã sớm có chủ ý phủi tay rồi.

- Trang tiên sinh, tôi là Dương Khải Văn, là người làm ở cục quản lý tôn giáo, rất hoan ngênh ngài tới Tây Tạng.

Chiếc máy bay tư nhân của Trang Duệ vừa mới dừng lại ở sân bay Lạp Tát xong, thì đã có một người trung niên vóc dáng không cao lắm, khoảng chừng một mét bảy, từ bên trong đi ra chào đón.

Trang Duệ đánh giá người đàn ông tên là Dương Khải Văn trước mặt mộ chút, người này khoảng chừng bốn mươi tuổi, tuy rằng không cao lắm nhưng lại có khuôn mặt kiên nghị, từ giữa lông mày có thể nhìn ra, đây là một người rất có chủ ý, trên mặt hơi có chút hồng hào của người cao nguyên, chắc là đã ở Tây Tạng một thời gian khá lâu rồi.

*****

- Dương cục trưởng, ngài khỏe chứ, chỉ cần phái người tới đón là được rồi, sao dám phiền ngài đại giá tới đón.

Trang Duệ đưa tay ra nắm lấy tay Dương Khải Văn một chút, trước khi hắn tới Tây Tạng đã liên lạc với ngươi này rồi, biết được toàn bộ công việc liên hệ giữa chính phủ và tôn giáo ở Tây Tạng đều là do người này phụ trách.

- Trang tiên sinh khách khí rồi, đây là việc nên làm mà,

Dương Khải Văn cũng đang đánh giá người thanh niên trước mặt này, lãnh đạo ở tổng cục đã từng thông báo cho hắn, nhất định phải dựa theo quy cách tiếp đãi cao nhến đề chào đón Trang Duệ, hắn cũng có chút tò mò, người này đến tột cùng là có thân phận gì mà có thể khiến cho cả Đại Chiêu Tự và cao tầng của phủ đều coi trọng như thế?

Mặc dù Trang Duệ nhìn qua cũng rất bình thường, nhưng Dương Khải Văn có thể nhìn ra, chất liệu vải quần áo của Trang Duệ đều là loại thượng hạng, hơn nữa trên người của cậu thanh niên này, mơ hồ còn có một loại uy nghiêm của lãnh đạo, hơn nữa so với bản thân mình thì chỉ mạnh chứ không hề yếu hơn.

Hơn nữa trên cái máy bay này của Trang Duệ cũng có ghi ba chữ: " Tuyên duệ hào", đây cũng thể hiện rằng nó là một cái máy bay tư nhân, Dương Khải Văn mới chỉ tiếp đãi một vị siêu cấp phú hào tới từ Hồng Kông là có máy bay tư nhân, điều này cũng làm cho địa vị của Trang Duệ trong lòng Dương Khải Văn càng trở nên thần bí.

- Trang tiên sinh, mời ngài lên xe, chúng ta có thể trở về khách sạn rồi tiếp tục nói chuyện Ai ya, ngài có một con chó ngao Tây Tạng lớn như vậy sao?

Dương Khải Văn đang muốn mời Trang Duệ lên xe, thì từ trong máy bay có một con chó ngao Tây Tạng màu trắng như tuyết chạy ra, dường như là muốn phát tiết nỗi khó chịu khi ở trong máy bay, mà vừa mới nhảy xuống, nó liền rống lên một tiếng trầm thấp.

Thanh âm gào thét của bạch sư cũng không lớn, nhưng mà chỗ sân bay trống trải, nên âm thanh này cũng truyền đi rất xa. Sau khi thanh âm phát ra khiến cho đám chim ở xung quanh sân bay bị hù dọa một trận, loại thanh âm này không hề ảnh hưởng đến con người, nhưng lại có lực sát thương rất lớn đối với động vật.

Bởi vì quan hệ công việc nên Dương Khải Văn cũng thường xuyên đi tới một ít địa điểm chăn nuôi của người dân du mục, nên cũng không xa lạ gì với chó ngao Tây Tạng, hắn chỉ cần liếc một cái là có thể nhìn ra được, con chó ngao tây tạng này vô cùng thuần chủng, chỉ sợ ở Tây Tạng cũng rất khó có thể tìm thấy một con thú hai như vậy.

- Ông bạn già, ngươi đã về đến nhà của mình rồi.

Trang Duệ đưa tay ra vời bạch sư tiến lại, sau đó vỗ vỗ đầu nói vài cái. Cao nguyên mới là nhà của chó ngao Tây Tạng, thảo nguyên mới là không gian sinh tồn của chó ngao Tây Tạng, chém giết với đám hổ báo sài lang mới là thiên tính của chó ngao Tây Tạng, Trang Duệ có thể hiểu được ý tứ của bạch sư ở trong thanh âm gào thét kia.

Đây là một loại bộc phát bản năng khi trở về tự nhiên, tuy rằng đã rời chỗ này rất lâu rồi, nhưng mà bạch sư biết, nơi này mới thật sự là lãnh địa của nó, thanh âm gào thét của nó, là đại biểu cho vương giả đã trở về, đại biểu cho việc bạch sư tuyên cáo sự trở lại của mình.

Sau khi Trang Duệ vỗ về bạch sư xong, thì mới nhìn về đám nhân viên tổ máy nói:

- Lão Hạ, lão Đinh, mọi người trở về trước đi, Bành Phi ở lại là được rồi, khi nào tôi muốn trở về thì sẽ gọi cho mọi người.

- Biết rồi, Trang tổng, chúng tôi còn phải mua thêm dầu mỡ thì mới có thể trở về được.

Hạ Song gật đầu đồng ý, thành thật mà nói, đi theo Trang Duệ thật là con mẹ nó thoải mái, gần nửa năm thời gian cũng bằng bốn năm trước kia rồi, hơn nữa còn thừa rất nhiều tiền.

Giống như hai nàng tiếp viên hàng không Lưu Ly và Điềm Á, nếu không phải bản thân đã kết hôn, khong chừng còn muốn phát triển với Trang Duệ một chút, nam nhân còn trẻ, nhiều tiền, lại còn làm chủ một phương, đi đâu tìm được chứ?

- ừ, vất vả cho mọi người rồi.

Trang Duệ vỗ vỗ bả vai Hạ Song, và nói thêm vài câu công đạo. Lần này sở dĩ hắn cưỡi máy bay tư nhân chạy tới Tây Tạng chính là bởi vì muốn đưa bạch sư theo, nhưng mà quyết định này cũng không tệ. Nếu như da mặt của Trang Duệ đủ dày, thì tiền dầu mỡ và phí tổn chuyến bay này đều có thể đưa cho cục quản lý tôn giáo thanh toán.

Lại đi đến Lạp Tát, Trang Duệ cũng có những cảm giác thật khác lạ, chớp mắt một cái đã qua thời gian hai năm. Lạp Tát vẫn tĩnh lặng như trước, bầu trời vẫn là một màu xanh thẳm như vậy, nụ cười của những người đi lại trên đường, vẫn thuần khiết chất phác như vậy.

Hoàn toàn khác do với thành thị luôn ầm ĩ, vì hoàn cảnh riêng của khu vực nên tiết tấu cuộc sống của người Tây Tạng luôn luôn chậm rãi. Ở nơi này, không bao giờ nhìn thấy những thành phần tri thức vội vàng cầm cặp công văn chạy trên đường, cũng không nhìn thấy những người lái buôn ồn áo. Hết thảy đều hài hòa, an bình như vậy.

- Trang tiên sinh, chúng ta tới nơi rồi.

Chiếc ô tô thành thạo chạy gần một giờ sau mới dừng lại, Trang Duệ ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi này giống như là khu trung tâm của Lạp Tát, lúc đầu hắn còn tưởng rằng sẽ phải ở trong nhà trọ bên cạnh Đại Chiêu Tự.

- Đây là nơi dùng để tiếp đãi khách quý của cục Lạp Tát.

Dương Khải Văn cẩn thận liếc mắt nhìn Trang Duệ một cái, sợ hắn không hài lòng.

- Dương cục trưởng, cám ơn ngài đã có lòng, kỳ thật tôi ở nhà trọ bên cạnh Đại Chiêu tự cũng được, trước kia tôi cũng đã từng ở chỗ đó.

Quan sát tình cảnh bốn phía, nơi này là một khu biệt thự, mỗi một cái biệt thự đều có diện tích rất lớn, mỗi cái đều cách nhau tới ba bốn mươi thước, xung quanh tràn ngập màu xanh hoa cỏ, hoàn cảnh cực kỳ hoàn hảo, sau khi bạch sư xuống xe liền chạy như điên xung quanh những biệt thự kia, có lẽ lại bắt đầu đánh dấu lãnh thổ của mình.

Trang Duệ chợt nhớ tới buổi tối ở Lạp Tát trước kia, đó là lần đầu tiên hắn ôm hôn Tần Huyên Băng, tần quan hệ mơ mơ hồ hồ của hai người, cũng được phá vỡ trong ngày thứ hai khi ở nơi này.

- Trang tiên sinh, Trang tiên sinh?

Dương Khải Văn vốn đang đi ở phía trước dẫn đường, nhưng mà khi đi bảy tám bước rồi nhìn lại, vẫn thấy Trang Duệ vẫn đứng nguyên tại chỗ, không khỏi gọi Trang Duệ vài tiếng.

- A! Thật ngại quá, Dương cục trưởng, đi thăm lại chỗn xưa nên có chút thất thần.

Trang Duệ nghe thấy Dương Khải Văn kêu lên, mới tỉnh táo trở lại, lắc lắc cái đầu cười, vùng đất Tây Tạng này không chỉ mang đến cho hắn tình yêu, mà lần đầu tiên linh khí của hắn thăng cấp cũng phát sinh ở nơi này.

*****

- Trang tiên sinh, ngài nghỉ ngơi một chút trước đi, buổi tối tôi sẽ tới đón ngài đi ăn cơm, rồi nói cho ngài biết hoạt động mấy ngày hôm sau luôn.

Sau khi đưa Trang Duệ vào nhà, Dương Khải Văn liền cáo từ, ngày mai vị ban thiền thứ mười một năm nay mới có mười sau tuổi Nhĩ Đức Ni còn muốn gặp Trang Duệ, hắn phải đi chuẩn bị một chút, đây chính là nhiệm vụ chính trị rất quan trọng

Cục quản lý tôn giáo ở Tây Tạng là điểm tựa cho cục quản lý tôn giáo cả nước, mà quyền hạn của cục quản lý cũng rất lớn, những chuyện giống như Ban Thiền đi ra ngoài, thì phương diện an toàn đều do cục quản lý phụ trách, nếu mà có một chút vấn đề gì xảy ra, đây cũng chính là chọc phải phiền toái lớn.

- Được, Dương cục trưởng ngài cứ thu xếp đi.

Trang Duệ gật gật đầu, vừa rôi khi ở trên xe, Dương Khải Văn đã nhận được hơn mười cuộc điện thoại liên tiếp, chính là bận túi bụi, Trang Duệ cũng cảm thấy thông cảm cho tình cảnh của hắn.

- Bành Phi, thế nào, làm một điếu thuốc chứ?

Trang Duệ ngồi ở trên ghế sa lông trong phòng khách, rút ra một điếu thuốc, cười xấu xa ném cho Bành Phi một điếu.

Những người mới lên Tây Tạng, nếu không có một thời gian thích ứng thì đừng nói là hút thuốc, mà chỉ chạy nhanh vài bước cũng thở hổn hển, Đây là Tang Duệ cố ý muốn trêu đùa Bành Phi.

Bành Phi nhận lấy điếu thuốc, cũng không có nói gì mà trực tiếp rút bật ra châm lửa, sau khi rít một hơi lớn mới nói:

- Anh Trang, trước kia tôi đã được huấn luyện rồi, đừng nói là hút thuốc trên cao nguyên, mà cho dù là chạy việt dã 5km thì cũng không thành vấn đề.

Trang Duệ nghe vậy thì cười mắng:

- Thật biến thái, anh va bạch sư đều là đồ biến thái.

- Anh Trang, ngài cũng không kém, ngài cũng làm điếu thuốc chứ?

Thành thật mà nói Bành Phi cực kỳ hâm mộ thể chất của Trang Duệ, từ lần hành trình dã nhân sơn lần trước, nên Bành Phi biết, trừ bỏ kinh nghiệm của Trang Duệ hơi kém một chút, nếu chỉ nói riêng về tính chất thân thể, chính mình có thúc ngựa cũng không đuổi kịp hắn.

- Đừng so sánh anh với cậu, anh sắp có con rồi, cậu có không?

Trang Duệ cười đắc ý, nếu luận về sức chịu đựng, hắn tin tưởng trên thế giới này không có bất kỳ người nào, có thể so sánh được với hắn, nếu mệt mỏi thì chỉ cần dùng linh khí khôi phục một chút là được, dù sao thì hàm lượng linh khí trong người hắn bây giờ rất nhiều, cho dù là có mát xa toàn thân, cũng vẫn còn thừa.

- Có nhưng không giống như ngài, chưa kết hôn mà đã có con.

Mấy ngày nay cứ nói chuyện với Trang Duệ không quá ba câu, là tuyệt đối hắn sẽ nhắc tới đứa con còn chưa biết nam nữ kia. Lỗ tai Bành Phi cũng nghe đến tràn đầy rồi, lập tức dập điếu thuốc trong tay, rồi đi lên lầu hai.

Vừa mới đi vào cao nguyên, Bành Phi cũng cần phải nghỉ ngơi thích ứng một chút, chỉ có bảo trì trạng thái tốt nhất, mới có thể bảo vệ Trang Duệ thật tốt. Là một vệ sĩ tư nhân của Trang Duệ, Bành Phi hiểu rất rõ điều này.

- Nói cái gì đó, ta lấy giấy đăng ký kết hôn cũng không được sao.

Trang Duệ buồn bực hướng về bóng lưng của Bành Phi hô một câu. Người Trung Quốc nào cũng đều là như thế, nếu không có mâm cỗ hôn lẽ, thì vẫn có cảm giác giống như là không kết hôn vậy, không chỉ là Bành Phi cười nhạo hắn, mà cả Âu Dương Quân cũng cười hắn cả ngày.

Trang Duệ cũng không có gì buồn bã cả, sau khi dẫn bạch sư đi dạo xung quanh khu biệt thự, rồi trở lại phòng gọi điện nói chuyện với Tần Huyên Băng. Đến tận năm giờ chiều thì Dương Khải Văn mới gọi điện đến đây.

Ăn cơm ở Lạp Tát, Dương Khải Văn sợ Trang Duệ không ăn quen những thức ăn của Tây Tạng, nên đặc biệt tìm cho hắn một quán đồ ăn tây.

Chỗ quán cơm này cũng không lớn, nhưng mà rất sạch sẽ, đồ ăn cũng rất hợp khẩu vị của Trang Duệ, trừ bỏ Dương Khải Văn còn có một vị Trương phó cục trưởng, ba người uống hết một chai mao thai, Trang Duệ liền kéo Dương Khải Văn lại, không để cho hắn gọi thêm rượu nữa.

- Trang tiên sinh, tiếp đãi có gì không chu toàn, xin ngài lượng thứ.

Sau khi ăn cơm xong, Dương Khải Văn khách sáo nói một câu, Trang Duệ biết đã đến lúc nói chuyện chính sự rồi.

- Dương cục trưởng, quá khách khí rồi, mấy ngày nay phải làm như thế nào, ngài cứ trực tiếp phân phó là được rồi.

Chiều nay Trang Duệ buổi chiều đã nói chuyện với Âu Dương Quân, biết được cấp bậc của Dương Khải Văn cũng không phải là thấp, hơn nữa còn có chức vị ngầm ở trong những ngành khác nữa.

Dù sao vấn đề Tây Tạng cũng rất phức tạp, liên quan đến rất nhiều thế lực nước ngoài, người có thể toàn quyền xử lý công việc ở Tây Tạng, khẳng định không phải là người bình thường, ngay cả Bành Phi cũng nói vị Dương cục trưởng này, tuyệt đối là có bối cảnh quân đội, Trang Duệ cũng không dám lơ là, lời nói cực kỳ khách khí.

- Là như thế này, nghi thức tổng cộng chia làm hai ngày, ngày mai là đám cao tăng tụng kinh cầu nguyện, cảm ứng di huấn của phật sống Ba Lạc Châu còn sót lại thánh tích, việc này góp phần thu hẹp phạm vi tìm kiếm kinh đồng chuyển thế đầu thai.

Rồi hôm sau thì do đại nhân Ban thiền thứ mười một thực hiện nghi thức xối nước chúc phúc cho những người tham gia vào hoạt động tìm kiếm linh đồng chuyển thế đầu thai. Trang tiên sinh, ngài.

Dương Khải Văn nói tới đây thì dừng lại một chút, thấy Trang Duệ không có phản ứng gì, mới nói tiếp:

- Dựa theo thuyết pháp của Ban Thiền đại nhân, thì phật sống Ba Lạc Châu đã tặng Thiên Châu cho ngài, như vậy trong chuyện này đã có một tia quan hệ nhân quả, chuỗi Thiên Châu này vẫn nằm ở trong tay của ngài, nhưng mà.

Trang Duệ thấy Dương Khải Văn dừng lại tới hai lần, biết hắn sợ nói ra chuyện tình làm cho mình mất hứng, vội vàng nói:

- Dương cục trưởng, không có việc gì, ngài cứ nói đi.

- Ý tứ của ngài Ban Thiền thứ mười một chính là muốn ngài cũng tham gia vào quá trình tìm kiếm linh đồng chuyển thế đầu thai lần này. Ban Thiền có cảm giác, ngài sẽ tìm được tin tức của linh đồng do phật sống chuyển thế đầu thai.

Dương Khải Văn lúc này đã biết được bối cảnh của Trang Duệ, hắn từng làm ở trong cơ quan nhà nước, đương nhiên sẽ biết được uy danh của Âu Dương lão gia tử. Vì thế hắn không dám phạm chút sai lần nào với cháu ngoại của vị lão nhân kia. Chỉ sợ trong phạm vi đất nước Trung Quốc, cũng không có bao nhiêu người có gan dùng sức mạnh với hắn, chỉ có thể dùng lời nói để thương lượng.

- Tôi sẽ tìm thấy tin tức sao? Ban Thiền lão nhân gia cũng quá coi trọng tôi đi?

Trang Duệ lặng đi một chút, khi hắn được phật sống tặng chuỗi Thủ Liên ở Đại Chiêu Tự, Trang Duệ có thể khẳng định, đây tuyệt đối là vì thể diện của bạch sư, nếu nói đến quan hệ nhân quả gì đó, vậy thì cũng là quan hệ với bạch sư.

Crypto.com Exchange

Chương (1-629)