← Ch.510 | Ch.512 → |
Giáo sư Mạnh suy nghĩ một chút, rồi bổ sung thêm một câu, nói:
- Cậu nên học tập nhiều một chút về chữ viết cổ đại, những chữ viết này nhất định phải nắm giữ một ít, sẽ có trợ giúp đối với việc phân biệt đồ cổ đào được sau này, ở phương diện này thì trình độ của Tiểu Hám không tệ, cậu có thể thỉnh giáo nàng một chút.
- Được, thầy giáo, nếu như không có việc gì nữa, tôi sẽ đi nhận sách và thời khóa biểu.
Trang Duệ đồng ý, nghiên cứu sinh và tiến sĩ chủ yế là theo chân thầy cô giáo để làm đầu đề, nhưng mà Trang Duệ còn chưa muốn tiếp xúc với công tác đào móc nhanh như vậy, trước tiên hắn muốn làm quen với cuộc sống ở trong trường và học thêm một chút tri thức lý luận đã.
- Được, bảo Tiểu Hám đưa cậu đi, cậu chưa quen thuộc với đường đi trong trường, cẩn thận không lại lạc đường.
Giáo sư Mạnh nghe thấy vậy thì nở nụ cười, hắn cực kỳ quan tâm tới Trang Duệ khiến cho mấy học sinh khác đều có chút ghen tị, bọn hắn chính là tiến sĩ, so với thạc sĩ như Trang Duệ thì còn lớn hơn, thầy giáo thưc sự là nặng bên này nhẹ bên kia.
Trang Duệ và Hám Vũ Hàm đều đồng ý, sau khi cáo từ giáo sư Mạnh, nàng liền dẫn Trang Duệ đi ra khỏi văn phòng, chuẩn bị đưa Trang Duệ tới phòng giáo vụ để lấy thời khóa biểu và sách vở.
- Vũ Hàm, tiểu Trang, chờ một chút.
Vừa mới đi ra khỏi của của sở nghiên cứu, vị sư huynh tiện nghi Khang Nghĩa của Trang Duệ liền chạy từ phía sau tới, nói:
- Tiểu Trang, sau này chúng ta sẽ là đồng học, buổi tối nay tôi sẽ chủ chi, tìm một chỗ ăn cơm, có thầy giáo ở cùng một chỗ thì không thể uống rượu, Vũ Hàm, buổi tối cô cũng đi chứ.
- Buổi tối? Được rồi, hãy để tôi chủ chi, cứ mời vài vị tới là được rồi.
Trang Duệ hơi nhíu mày, những khách sạn lớn lớn nhỏ nhỏ ở trong thành Bắc Kinh này hắn cũng đã ăn không ít, tuy rằng cảm thấy không ngon bằng cơm mẹ nấu, hơn nữa hắn còn phải chăm sóc vợ hắn, nếu không phải là vì Khương Nghĩa nhiệt tình mời mọc, Trang Duệ thật đúng là không hề muốn đi.
Thành thật mà nói, ngoại trừ Nhâm Xuân Cường còn có chút trầm ổn ra, thì Trang Duệ đối với mấy vị sư huynh sư tỷ này cũng không có bao nhiêu hảo cảm. Tuổi của bọn hắn so với bản thân mình cũng không lớn được hơn mình, muốn Trang Duệ gọi là sư huynh, Trang Duệ thật đúng là gọi không ra khỏi miệng được.
Càng làm cho trong lòng Trang Duệ có chút phản cảm chính là vị Khương Nghĩa này ở trước mặt mình còn dám mở miệng tự xưng một tiếng sư huynh, cũng không biết bọn họ cảm giác thấy mình ư việt hơn ở chỗ nào, liệu có phải là bởi vì chính mình là thạc sĩ mà bọn họ là tiến sĩ không?
- Đương nhiên là sư huynh ta mời, Vũ Hàm nhất định cô phải đến đó.
Khương Nghĩa thấy Trang Duệ đồng ý, liền đưa ánh mắt nhìn về phía Hám Vũ Hàm, điều này cũng làm cho Trang Duệ cảm thấy Khương Nghĩa giống như là muốn mời Hám Vũ Hàm mới là thật, bản thân mình chẳng qua chỉ là đi cùng mà thôi?
Xem ra mấy vị sư huynh này đã chịu ảnh hưởng quá nhiều của thầy giáo, cũng không biết cách giao tiếp thế nào. Dù cho có muốn dùng chuyện này để mời mỹ nữ ăn cơm, vậy thì cũng đừng có rõ ràng như vậy chứ.
- Được rồi, nhưng mà tôi sẽ không uống rượu, các cậu cũng không cần phải uống nhiều quá.
Hàm Vũ Hàm liếc mắt nhìn Trang Duệ một cái rồi đồng ý, trong nội tâm nàng cũng có vài phần rò mò, Trang Duệ chẳng qua chỉ là một thạc sĩ nghiên cứu sinh mà thôi, làm sao lại có thể khiến cho thầy giáo coi trọng như vậy? Mơ hồ còn giống như là bồi dưỡng học sinh nối nghiệp vậy.
Phải biết rằng mặc dù Nhâm Xuân Cường có cố gắng để trở thành tiến sĩ trợ thủ đắc lực nhất của giáo sư mạnh thì cũng không có đãi ngộ được thầy giáo mời ăn cơm, nhiều nhất là đang đào bới ở ngoài hiện trường nhận được một cái cặp lông đựng cơm mà thôi.
Nhưng mà thành quả nghiên cứu thì giáo sư Mạnh vẫn thưởng cho tương đối lớn, hắn chưa bao giờ cắt xén một phần công sức của đệ tử, thường thường bản thân hắn còn có thể đưa cho nhiều hơn phần của chính mình.
Theo một cách khác mà nói, nếu như có thể tổ chức một khoa thi hạng mục cấp quốc gia, hơn nữa sau khi trải qua một cuộc xét duyệt, thì những người học sinh làm trợ thủ đều có thể kiếm được hơn mười vạn, mà giáo sư Mạnh có đôi khi còn lấy ít hơn cả học sinh.
Cái này so với những vị bình thường thì hỏi thăm ân cần đối với đệ tử, nhưng mà mẹ nó chứ mỗi ngày chỉ phát cho một trăm đồng tiền trợ cấp chẳng khác gì là lấy đệ tử làm lao động cho mình, so với giáo sư Mạnh thì khốn nạn hơn không biết bao nhiêu lần,
Những hành động này của giáo sư Mạnh, khiến cho những học sinh của hắn đều cảm thấy tôn trọng từ tận trong nội tâm, về phần những hành động lạnh nhạt lúc bình thường cũng không để ý tới.
Chỉ là giáo sư mạnh rất nghiêm khắc đối với việc giảng dạy, rất ít khi khích lệ học sinh ở trước mặt hắn, hôm nay Trang Duệ mới nhập trường ngày đầu tiên, một ngày học con chưa được, thì vị giáo sư này đã khen hắn, đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho vài vị tiến sĩ cảm thấy không phục trong lòng.
- Được, Tiểu Trang, đây là điện thoại của ta, chờ ta đến lúc năm rưỡi, nhất định phải gọi cho ta, chúng ta tập trung ở cổng trường.
Nhìn thấy Hám Vũ Hàm cũng đồng ý, Khương Nghĩa nhất thời vui vẻ mỉm cười, đưa cho Trang Duệ một tấm danh thiếp, sau đó xoay người trở về sở nghiên cứu.
- Sư...Tiểu Hám, mỗi lần giáo sư Mạnh có học sinh mới, cũng đều sẽ tụ tập lại sao?
Trang Duệ thật sự không thể gọi cô gái nhỏ hơn mình này gọi lên hai tiếng sư tỷ, cuối cùng là học theo giáo sư Mạnh, gọi là tiểu Hám.
Hám Vũ Hàm hơi có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Trang Duệ một cái, nhưng mà vẫn không có đưa ra dị nghị gì đối với cách xưng hô này, tục ngữ nói: Học hải vô nhai, đạt ngươi vi sư. Chính mình chưa hề lộ ra khả năng gì, dựa vào cái gì để người khác gọi mình là sư tỷ?
Hám Vũ Hàm nghĩ một chút, rồi nói:
- Tất cả mọi người bên ngoài, nếu muốn trở thành học sinh của thầy giáo, đây cũng là duyên phận, hơn nữa việc học thuật khảo cổ cần trao đổi tương đối nhiều, sau này các học sinh cũng sẽ thường xuyên liên hệ, xúc tiến lẫn nhau như vậy, đối với việc triển khai công tác đối với mọi người mới thực sự có lợi.
- Ồ thì ra là như thế.
Trang Duệ gật gật đàu, hắn xem như hiểu được đây chính là đang tích góp từng tý nhân mạch một. :
Bởi vì khảo cổ chuyên nghiệp thường thực hiện ở những nơi hẻo lánh vắng vẻ, thông thường các ngành khảo cổ đều cần các nhân sĩ chuyên nghiệp là chủ này, nếu khăp nơi trong cả nước đều có bạn học của mình, như vậy đối với công tác khảo cổ sẽ có trợ giúp rất lớn.
← Ch. 510 | Ch. 512 → |