← Ch.562 | Ch.564 → |
Đừng nói Âu Dương Uyển không dám, cho dù là Trang Duệ cũng lo lắng, tiếp nhận hài tử trong tay mẹ, cẩn thận từng li từng tí đặt trong lòng bàn tay của Kim Cương.
Nhìn thấy nguyện vọng của mình được Trang Duệ thỏa mãn, Kim Cương cười lên, nhưng lúc này nó cũng không hưng phấn mà đấm ngực, mà là nhẹ nhàng dao động hai tay, làm thành bộ dáng cái nôi, chọc cho hài tử cười lớn.
Động tác của Kim Cương thập phần nhu hòa cẩn thận, nhìn thấy hài tử trong lòng bàn tay vui vẻ, cong miệng cười lên.
- Hắc hắc, đại Tinh Tinh này, cũng giống như người a!
- Đúng vậy, không ngờ còn biết dỗ hài tử.
- Các ngươi nào biết được, ở nước ngoài, có đại Tinh Tinh làm bảo mẫu đấu, cùng lớn lên với hài tử!
Biểu hiện của Kim Cương đã làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt, bộ dáng của nó rất cẩn thận, làm cho mọi người có cảm giác an tâm, mà ngay cả Trang Duệ đang lo lắng, cũng không khỏi cười lên.
- Chuyện gì? Cao hứng như vậy à? Tiểu Duệ tại sao lại đen như thế?
Một âm thanh to lớn truyền từ bên ngoài vào, mảnh vải chắn gió cũng bị xốc lên, Âu Dương Lỗi từ từ đi vào trong phòng.
- Cái này... Đây là đại Tinh Tinh mà ngươi nói?
Âu Dương Lỗi vừa vào nhà, đã bị Kim Cương hù dọa, tay phải sờ soạng bên hông một cái, nhưng hôm nay là hợp gia đình, hắn không có đem súng theo, đương nhiên là không có rồi.
Trước đó Trang Duệ đã nói với Âu Dương Lỗi việc này, nhưng hình thể của Kim Cương, đúng là làm người ta run sợ, cho dù Âu Dương Lỗi là người từng trải chiến trường, tim cũng đập nhanh hơn.
Nhìn thấy làn da ngâm đen của Trang Duệ, nhìn lại đại Tinh Tinh, Âu Dương Lỗi đã biết rõ cái gì gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã!
- Ai nha!
Vợ của Âu Dương Lỗi vừa tiến vào trong phòng, nhìn thấy Kim Cương thì nghẹn ngào kêu lên, sợ tới mức Trang Duệ vội vàng nhìn về phía Kim Cương, hắn sợ Kim Cương đã bị quấy nhiễu, ném hài tử lên.
Khá tốt, Kim Cương chỉ nghiêng đầu liếc nhìn hai người, tiếp tục đùa với hài tử trong tay, bộ dáng cực kỳ chất phác.
- Đại ca, đại tẩu, Kim Cương đúng là biết điều, không có việc gì...
Trang Duệ mời vợ chồng Âu Dương Lỗi ngồi xuống, Âu Dương Lỗi đúng là vô cùng hứng thú nhìn Kim Cương, nhưng vợ hắn bị dọa không nhẹ, cố định khoảng cách với Kim Cương chừng hơn mười thước.
- Ồ ồ!
Nghe được Trang Duệ nhắc tới chính mình, Kim Cương cũng hướng về vợ chồng Âu Dương Lỗi gọi hai tiếng.
Âu Dương Lỗi mày lại một chút, nói ra:
- Tiểu Duệ, lúc ấy ngươi cũng không nói là Tinh Tinh a, bắt nó ở chỗ này, vạn nhất đả thương người thì làm sao bây giờ? Nếu không... Đưa vào vườn bách thú nhé?
Kim Cương có ngoại hình quá khổ, đúng là khó làm người ta yên tâm, Âu Dương Lỗi cũng đang cân nhắc cho Trang Duệ.
- Đại ca, không có việc gì, Kim Cương rất hiền lành, hơn nữa ta đã cho Tứ ca sờ nó rồi, đến lúc đó lại cho Kim Cương qua bên kia.
Nói đùa gì vậy, đưa vào vườn bách thú? Nếu làm thế Trang Duệ cũng không cần mang Kim Cương ra khỏi hoang đảo, trong lòng Trang Duệ, động vật và con người ngang hàng, động vật trong nhà, cũng đều là bằng hữu của Trang Duệ.
- Ta nói Trang Duệ, cảm tình ngươi ta cũng biết rõ, ngươi định an trí thằng này ở hội sở sao?
Âu Dương Quân nghe được lời nói của Trang Duệ, chọc vào một câu, hắn vốn cho rằng Trang Duệ mua hội sở ngoại ô của hắn làm ăn, không nghĩ lại mua cho đại Tinh Tinh này.
Làm một động vật, không ngờ dám bỏ mấy tỷ tiền đầu tư để mua hội sở cho mình, loại thủ bút này đã làm cho Âu Dương tứ thiếu gia líu lưỡi và tự thẹn không bằng.
- Cũng không hoàn toàn đúng, trong nhà nhiều động vật, nhà cấp bốn thì có chú nhỏ, nó lại khá lớn, cũng quá mức giày vò chúng rồi.
Trang Duệ nghĩ cách cho người nhà còn sinh hoạt, mà mỗi ngày mình chạy tới hội sở, kim điêu là khẳng định nguyện ý đi qua, về phần Bạch Sư, ở lại trong nhà cấp bốn cũng tốt.
- Đi, đại ca đến, chúng ta ăn cơm trước, cơm nước xong xuôi ta còn đưua cái này cho mọi người!
Trang Duệ nói ra lời này, lại bảo Kim Cương đưa hài tử cho mình, Kim Cương rất nghe lời, nhưng con mắt không bỏ được, xem ra nó làm bảo mẫu thành nghiện rồi.
Sau khi đi tới phòng ăn, Trang Duệ chợt nhớ tới một chuyện, quay đầu lại nói với Tần Huyên Băng:
- Đúng, Huyên Băng, nàng đi gọi Bành Phi và Trương Thiến tới đây, ta có chuyện cần nói.
Tuy Tần Huyên Băng không biết chuyện gì, nhưng nhìn thấy bộ dáng trịnh trọng của Trang Duệ, quay người đi ra tiền viện gọi người.
- Trang ca, tìm ta có chuyện gì sao? Ngài hảo!
Bành Phi tiến vào nhà ăn, liền thấy Âu Dương Lỗi đang mặc thường phục, phản xạ có điều kiện thi lễ.
- Bây giờ ngươi không phải là quân nhân, không cần hành quân lễ.
← Ch. 562 | Ch. 564 → |