← Ch.610 | Ch.612 → |
Không bau lâu đã tổn thất hơn mười chiếc trực thăng và nhân viên đội bay, làm cho tướng quân người Mỹ vốn tự phụ, sắc mặt biến thành trắng bệch không còn chút máu.
Phải biết rằng, trừ hai cuộc chiến tranh thập niên năm mươi thập niên bảy mươi thế kỷ trước, nước Mỹ mới xuất hiện tình cảnh chết thảm trọng, mấy chục năm nay, nhiều lần chiến tranh với bên ngoài, binh sĩ Mỹ tổn thương, cũng không tính hết.
Mà do chủ quan của mình gây ra hậu quả nghiêm trọng, làm cho nhiều quân sĩ Anh Mỹ chết, trong nội tâm tên thiếu tướng náy biết rõ, hắn sẽ không tránh khỏi cuộc điều tra của tòa án binh.
Hiện tại thiếu tướng nước Mỹ chỉ hy vọng thành viên đội bay còn lại, có thể đào thoát khỏi sự đuổi giết của con quái vật này, như vậy tội danh chỉ huy không thỏa đáng của hắn sẽ nhỏ đi một chút.
Nhưng sự thật luôn tàn khốc, bởi vì chỉ còn lại ba bốn mươi chiếc trực thăng, lúc ban đầu, không nghe theo mệnh lệnh của thiếu tướng Lars, chỉ cách mặt biển khoảng một ngàn mét mà thôi.
Mà độ cao này, bọn họ khó mà chạy trốn khỏi cái chết, cho dù trực thăng mỗi giây có thể nâng cao lên hai mươi mét, người điều khiển vẫn đang lâm vào cảnh tử vong trực chờ, xúc tu của con quái vật đã hiện ra phái trước của bọn họ.
Không đến một phút, trên bầu trời vốn là một đội hình máy bay trực thăng, đã không còn lại chiếc nào, xuất hiện trước màn hình của mọi người, chỉ có dầu máy và lửa xuất hiện trên mặt biển mà thôi.
- Cái này... Cái này, mẹ nó cũng quá lợi hại a? Một đám trực thăng chiến đấu, cũng không thể nhanh chóng tiêu diệt nhiều trực thăng như vậy a?
Sau khi tất cả chấm dứt, Bành Phi thì thào, nhưng tràng cảnh chung quanh tĩnh mịch tới mức tiếng kim rơi cũng nghe thấy thì nó lại rất rõ ràng.
- Toàn bộ... Toàn bộ chết?
Tướng quân người Mỹ nhìn màn hình mà ngơ ngác, hắn vốn là người da trắng, hiện tại sắc mặt lại càng trắng bệch không còn chút máu nào, hắn biết rõ, kiếp sống quân nhân của mình, từ khi những trực thăng này bị tiêu diệt hết, cũng chấm dứt theo!
Từ thập niên bảy mươi thế kỷ trước tới nay, trừ chiến tranh trong rừng với Việt Nam, bị tổn thất thảm trọng ra, thì lần này quân đội Mỹ bị đả kích rất trọng đại.
Mà mấu chốt là, lần đả kích này, hoàn toàn là do phán đoán sai lầm của hắn mà gây ra, tin tưởng thời điểm tin tức này truyền ra, thì cũng là lúc hắn trở về nước hầu tòa.
Không riêng gì vị thiếu tướng người Mỹ này, cơ hồ tất cả tướng quân hải quân nhìn thấy tình cảnh này, đều đưa mắt nhìn nhau, không thể tin được là chỗ đó vừa xảy ra chuyện như thế.
Chẳng qua hơn một phút ngắn ngủi, một đội hình trực thăng như thế bị diệt? Thẳng đến khi âm thanh Bành Phi vang lên trong phòng hợp, mọi người mới từ trong khiếp sợ tỉnh lại.
- Cái này... Điều này sao có thể?
- Nhiều bom nổ dưới nước như vậy không thể đánh gục nó, trời ạ, làm cách nào mới có thể giết chết nó đây?
Trên mặt của mọi người, tràn đầy thần sắc không thể tin tưởng nổi, nhưng sự thật bày ra trước mắt, mới vừa rồi trên bầu trời còn có đội hình trực thăng diễu võ giương oai, hiện tại đã biến thành một đóng hài cốt đang bốc cháy trên mặt biển.
Ở trước mặt con quái vật này, đừng nói là vũ lực của người, cho dù thêm nhiều quân đội của liên minh quốc tế cũng không thể làm cách gì xử lý nó, mọi người đúng là không biết làm cách nào để tiêu diệt nó.
- Trang ca, thứ đồ chơi này còn lợi hại hơn quái vật trong rừng rậm nhiều, hình thể lớn hơn, lợi hại hơn, chậc chậc, nếu có thể xây dựng vườn bách thú và cho nó vào, thu tiền vé chắc mềm tay luôn đấy?
Con quái vật càng lợi hại, so với tiền của Bành Phi cũng không có liên quan gì, mà giờ phít này thoải mái nhất ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có Bành Phi, cũng là người có thể nói lời châm chọc mà không bị áp lực.
- Ngươi bị điên à, quái vật không chết, chẳng phải lần này chúng ta đến không hay sao?
Trang Duệ tức giận liếc nhìn Bành Phi, lông mày nhíu lại, từ tình hình phản kích vừa rồi của quái vật, nó tuyệt đối không bị vết thương trí mạng.
Có lẽ lần đả kích này, sẽ làm cho con quái vật trốn sâu trong hải vực này, nhưng con quái vật này còn ở trong biển rộng, cho dù lá gan của Trang Duệ lớn hơn nữa, hắn cũng không dám đi trục vớt thuyền vàng.
- Con quái vật này sẽ không trả thù chứ? Ta muốn liên hệ với tổng thống, tiến hành giới nghiêm ở bờ biển.
Trong bộ chỉ huy, một tướng quân có phạm vi lãnh hải cách hải vực của con quái vật chỉ có một ngàn hải lý, mạnh mẽ đứng dậy, nếu như con quái vật này trả thù, chẳng phải những người dân sống ở ven biển gặp phải tai nạn mang tính đả kích hay sao?
Mà vài quốc gia ở ven vùng biển này, đều có hải vực tương liên với hải vực này, sau khi nghe tướng quân này nói, vài người đứng dậy, muốn câu thông với lãnh đạo quốc gia của mình, chuyện lớn thế này, không liên hệ với lãnh đạo thì liên hệ với ai bây giờ?
Trong lúc nhất thời, trong bộ chỉ huy tràn ngập cảm xúc khủng hoảng, quy mô thả bom lớn như vậy, cũng không tạo ra vết thương trí mạng cho quái vật, trong lòng tất cả mọi người xuất hiện cảm giác thất bại và vô lực.
Nhìn thấy trong bộ chỉ huy hỗn loạn, Lars tướng quân đứng dậy, la lớn:
- Yên tĩnh, đều an yên tĩnh một chút...
Nhìn thấy Lars đứng dậy, vị thiếu tướng người Mỹ này như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng, liền vội vàng hỏi:
- Lars tướng quân, ngài có cách xử lý sao?
Tuy tội danh chỉ huy sai lầm là không tránh khỏi, nhưng vị tướng quân này vẫn mong muốn đánh gục con quái vật này, như vậy tội danh trên người của hắn cũng nhẹ hơn một chút.
- Còn có cách giải quyết sao? Không phải là còn bom à, nhưng con quái vật này không lên mặt biển, bom cũng không làm gì được nó.
Một trung tướng người Anh sắc mặt cũng vô cùng khó coi, lần này liên quân Anh Mỹ tổn thất nặng nề, hắn về nước cũng rất khó giải thích với quốc hội.
Nhưng việc lần này cũng không thể trách Lars tướng quân, trước kia nếu nghe theo lệnh của hắn, đội hình trực thăng thứ ba cũng không xảy ra thảm kịch như vậy.
Lars tướng quân không trả lời vị tướng quân này, mà hắn nói với sĩ quan phụ tá, nói:
- Đi mời Trang tiên sinh đến đây một chút!
Lars cũng biết, quái vật kia không trồi lên mặt nước, vũ lực của hắn có mạnh hơn nữa, cũng không biết làm sao, mà lần trước, hắn nhớ tới năng lực kinh người của Trang Duệ, mời Trang Duệ đến, xem như là phép thử khi tuyệt vọng mà thôi.
Lúc này phòng họp ồn ào giống như chợ thức ăn, không có ai phát hiện Trang Duệ ngồi trong góc, bị một quân sĩ dẫn đi, lặng yên không một tiếng động rời khỏi phòng hợp.
Trang Duệ sau khi đi vào phòng, hướng sĩ quan phụ tá hỏi:
- Lars tướng quân tìm ta có chuyện gì?
- Tướng quân muốn trưng cầu ý kiến của ngài, xin theo ta!
Sĩ quan phụ tá cũng không nói thêm gì, trực tiếp dẫn Trang Duệ, chỉ còn cách bộ chỉ huy mười mét.
Đối với việc Lars không có trả lời câu hỏi của mình, tướng quân Anh hết sức bất mãn, chứng kiến Trang Duệ sau khi đi vào, không khỏi kéo cao ngữ điệu, nói ra:
- Lars tướng quân, ngươi bảo chúng ta chờ, chính là người trẻ tuổi này sao?
Về phần vị thiếu tướng người Mỹ vốn ngang ngược cao ngạo, sau khi mất đi lực lượng, thành thành thật thật ngồi ở trong góc, không xen vào chuyện gì cả.
Trong lòng của Lars xem thường tên tướng quân chỉ biết lý luận suông này, lập tức lạnh lùng nói ra:
- Howard tướng quân, hắn là một trong những người nhìn thấy quái vật đầu tiên, ta muốn trưng cầu ý kiến của hắn, hẳn là ngài có đề nghị gì hay sao?
- Ta... Ta...
Tướng quân người Anh bị câu hỏi của Lars làm cho á khẩu, trong chiến tranh hiện đại, quân đội Anh phụ thuộc vào quân đội Mỹ, lão đại đã nghỉ ăn cơm, hắn có thể giải quyết gì chứ?
Sau khi nghe được hai người đối thoại, trong lòng Trang Duệ hiểu ra vài phần, lập tức cười khổ, nói ra:
- Lars tướng quân, tình hình vừa rồi ngài cũng nhìn thấy, ngài cho rằng ta có cách giải quyết sao? Ta đối với quân sự dốt đặc cán mai a!
- Không... Không, Trang, ta biết rõ ngài đối với nguy hiểm có năng lực nhạy cảm đoán trước, bằng không trước kia chúng ta cũng không ngồi chung trực thăng.
Nghe được Trang Duệ nói lời này, Lars liên tục khoát tay, nói ra:
- Trang, ta chỉ muốn... Ngươi có thể đi theo máy bay ném bom tiến vào hải vực kia, dùng năng lực cảm ứng thần kỳ của ngươi, trợ giúp chiến sĩ của ta ném bom con quái vật đó!
Lars đúng là không còn phương pháp xử lú, mới nhớ tới Trang Duệ, hắn nhớ tới lúc ở chung trực thăng, chính Trang Duệ bức thiếu yêu cầu hắn năng cao độ cao, hắn hi vọng Trang Duệ có thể phát huy năng lực thần kỳ một lần nữa, lần nữa cảm ứng được thời gian con quái vật xuất hiện thật chính xác.
Phải biết rằng, bom trên máy bay ném bom, chỉ cần ném trúng con quái vật, mới có thể tạo thành tổn thương cho con quái vật, nếu không vùi đầu vào trong biển, tối đa chỉ nghe tiếng nổ mà thôi.
- Ta?
Trang Duệ nghe vậy sửng sốt, hắn không nghĩ tới trước kia thuận miệng lấy cớ, hiện tại bị Lars nói ra, vội vàng khoát tay nói ra:
- Không được, không được, Lars tướng quân, ta cũng không phải siêu nhân, làm gì có năng lực cảm ứng chứ, lúc ấy chỉ là một ít cảm giác mà thôi, ngài đứng tin!
Trang Duệ cũng không dám lỏng miệng, nếu không, nói không chừng sẽ có người bắt hắn về nghiên cứu, lại nói người Mỹ Anh cũng không phải lương thiện gì.
- Ai, nếu con quái vật này không trồi lên mặt biển, thủ đoạn gì cũng không dùng được a!
Lars cảm thán một tiếng, cũng không có miễn cưỡng Trang Duệ, hắn tìm tới Trang Duệ chỉ là trong lúc tuyệt vọng thử mà thôi, mà hắn cũng không tin cái gọi là năng lực cảm ứng kia.
- Trồi lên mặt biển?
Trang Duệ nghe được Lars nói ra, liền cười, nói ra:
- Lars tướng quân, muốn cho quái vật trồi lên mặt nước rất đơn giản!
- Đơn giản?
Con mắt các tướng quân trong phòng mở to.
Trang Duệ gật gật đầu, nói ra:
- Đương nhiên, chỉ cần an bài một chiếc trực thăng hoặc máy bay, sau đó mang theo mấy quả bom, tin tưởng quái vật kia sẽ không nổi giận lần nữa chứ?
Nghe được Trang Duệ nói thế, Lars cười có chút đắng chát, nói ra:
- Nhưng mà, Trang, trước kia ngươi cũng nhìn thấy, đội hình trực thăng cũng bị tiêu diệt hết, chúng ta không thể đế chiến sĩ đi chịu chết a!
- Ồ, Lars tướng quân, chỉ cần cho trực thăng hoặc máy bay duy trì độ cao ngoài năm ngàn mét, con quái vật có thể đánh tới sao? Nếu như các ngươi có thể dẫn nó tới khu vực biển cạn, lại càng dễ dàng đối phó nó a!
- À? Chuyện này tại sao ta lại không nghĩ tới nhỉ, Trang, cám ơn, rất đa tạ ngài...
Trang Duệ nói ra lời này làm cho Lars sực tỉnh mộng, vỗ đùi nhảy dựng lên.
Tục ngữ nói kẻ trong cuộc thì mê kẻ bàng quan thì tỉnh, bởi vì tổn thất thảm trọng của đội trực thăng lúc nãy, đã tạo thành áp lực lớn trong lòng của bọn họ, tướng quân trong phòng không ai nghĩ tới sẽ dùng trực thăng làm mồi nhử, nhưng Trang Duệ vừa nói như vậy, lập tức hiểu được.
Sau khi xua tan sương mù trong mắt, Lars cũng không quan tâm Trang Duệ, cầm điện thoại lên, hô:
- Ta mệnh lệnh, đội hình trực thăng đầu tiên vừa quay về, lập tức mang theo đạn dược phản hồi tới vùng biển tác chiến, chú ý, chú ý, độ cao khi bay nhất định phải ngoài năm ngàn mét.
Kỳ thật không cần Lars nhắn nhủ, đám người điều khiển khi nghe được tin đội hình trực thăng số ba bị tiêu diệt toàn bộ, suy nghĩ vì mạng nhỏ của mình, nhất định sẽ kéo trực thăng lên độ cao lớn nhất, sau khi đội trực thăng đầu tiên quay trở về bổ sung đạn dược, đã bay ra vùng biển của con quái vật.
Cùng lúc đó, các máy bay ném bom đang chờ đợi bên ngoài cũng đang mang bom bay đi, bọn họ cần trực thăng dẫn dụ con quái vật biển xuất hiện, chuẩn xác ném bom trúng vào con quái vật.
Đối với những binh sĩ điều khiển máy bay ném bom, nhiệm vụ này cũng không phải khó hoàn thành, hình thể của con quái vật kia quá lớn, nếu như không ném bom trúng, bọn họ cũng có thể xuất ngũ trở về nhà ôm con được rồi.
- Chuyện gì xảy ra? Lại xuất động máy bay và trực thăng, chẳng lẽ còn muốn đi chịu chết?
Đám người quan sát viên ở trong phòng họp, cũng không biết bộ chỉ huy đã xảy ra chuyện gì, sau khi nhìn thấy trực thăng và máy bay bay lên bầu trời, một đám reo hò lên.
- Bom nổ dưới nước công kích, có lẽ đã tạo thành thương tổn với con quái vật này, về phần tổn thất của trực thăng chiến đấu, thuần túy là do chỉ huy không thỏa đáng.
- Đúng, lại tiến hành một lớp đả kích, tin tưởng sẽ hủy diệt con quái vật này.
- Nhưng lần này phải cẩn thận, khi trực thăng đạt tới độ cao nhất định, phải tránh khỏi phạm vi công kích của xúc tu.
Sau khi nhìn thấy trực thăng bay lên không trung, người trong phòng hợp kinh ngạc một hồi, nhao nhao phản ứng, khi bọn họ cho rằng, liên quân thiếu kỹ thuật công kích đáy biển, hình như chỉ có thể sử dụng cách nổ bom dưới nước mà thôi.
Nhưng nói thật, bọn nổ dưới nước có thể tạo ra bao nhiêu tổn thương cho con quái vật là bao nhiêu, trong nội tâm của ai cũng không yên lòng, nhưng trước mắt chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống, tận lực nghe theo số trời.
Mà ở chỗ sâu dưới đáy biển, nơi vốn là một tòa núi lửa chính thức, giờ phút này đã trở nên không trọn vẹn đầy đủ, ngọn núi cao hơn ngàn mét, hiện tại chỉ còn lại khoảng hai ba trăm mét mà thôi.
Đáy biển bằng phẳng, giờ phút này trở nên gồ ghề, bày ra đủ loại hố sâu cực lớn, cũng không biết là do bom nổ tạo thành, hay là bị quái vật giày vò.
Mà những thuyền đắm dưới đáy biển, dưới lực nổ tung và bị quái vật xóc lên, cũng biến mất không thấy gì nữa, chỉ có một chút bong tàu tàn phá, từ từ nổi lơ lửng trên mặt biển..
Sau khi bom nổ tung bên cạnh núi lửa, con quái vật vẫn đứng sừng sững, nhưng mùi máu tươi tràn ngập cả đáy biển, nước biển vốn trong vắt, hiện tại cũng bị nhuộm thành màu đỏ.
Mùi máu tươi đặm đặc, cũng thu hút đám cá mập từ phương xa tới, những con có mật có hình thể hơn năm mét, vốn bị mùi máu tươi trong hải vực này hấp dẫn tới, từng con bị quấn quanh, đưa vào trong một cái miệng cực lớn.
Nếu như Trang Duệ ở gần vùng biển này, hắn sẽ phát hiện, con quái vật này cũng không phải là không có tổn thương, xúc tu của nó vốn có hơn trăm cái, hiện tại chỉ còn lại hơn mười cái, đang tiến hành công kích đám cá mập dám xâm nhập lãnh địa của nó.
← Ch. 610 | Ch. 612 → |