← Ch.616 | Ch.618 → |
- Kết cầu gạch trong tường, chỉ có tầng bên ngoài là xi măng, trên cơ bản gạch đều là vàng, mà vàng dùng để xây dựng nên kiến trúc này, có lẽ vượt qua ba tỷ đô la.
Nhìn kiến trúc trước mặt, trong lời nói của Trang Duệ lộ ra vẻ tự hào, chỉ trong nửa năm, hắn đã làm xong phiên bản di chỉ của nhân loại này, nó xuất hiện nguyên vẹn trong mắt của người đời.
- Ba... Ba tỷ đô la? Trang... Trang Duệ, ngươi nói là thật?
Trang Duệ nói ra lời này làm cho Vĩ ca cũng không bình tĩnh, tuy thân gia của hắn cũng là hàng tỷ, nhưng đó là dùng nhân dân tệ để tính toán, quy đổi thành đôla, khả năng còn chưa tới một trăm triệu.
Nhìn thấy kiến trúc vàng son lộng lẫy, Lưu Giang cũng không khác gì so với Dương Vĩ, hận không thể nhào tới ma ôm hôn vách tường, không có cách nào, ai bảo bạn thân yêu nhất là vàng chứ.
- Tiểu Duệ, giá trị thật sự nhiều như vậy?
Ngay cả Âu Dương Uyển vốn không hỏi tới chuyện của con cái, cũng bị con số này làm giật mình, tuy nàng biết rõ con mình nhiều tiền, nhưng không có nghĩ tới, vật liệu làm ra kiến trúc này, lại có giá ba tỷ đô la.
Nghe được mẫu thân lên tiếng, Trang Duệ vội vàng nói:
- Mẹ, là thật, tất cả đều là vang, mà đơn vị thi công có báo cáo lại, hư hao một phần nhỏ, sẽ tự dùng vàng của mình bổ khuyết vào.
Sau khi trải qua chuyện đấu giá tháng trước, thế nhân đều cho rằng Trang Duệ năm trước trục vớt vàng dưới biển lên, số vàng đó dùng để xây kiến trúc này, nhưng bọn họ không biết, Hoàng Kim Thành trong rừng rậm Trung Phi, mới là vàng hắn dùng làm vật liệu.
Tuy còn rất nhiều vấn đề trong quá trình tinh luyện vàng, phẩm chất vàng ở Hoàng Kim Thành ở Trung Phi không thuần khiết, cho nên số lượng bị thiếu hụt, chỉ nói họa tiết trên vách tường Hoàng Kim Thành, số lượng vàng cần dùng là một con số thiên văn.
Cho nên ba tỷ đô la này, Trang Duệ tuyệt đối không có chút khoa trương, đó chỉ là tính giá trị của vàng, nếu như tính luôn giá trị của những bức bích họa cả ngàn năm trước chỉ sợ mười tỷ đô la cũng không đủ.
- Trang tổng, phối hợp với chúng ta tiến hành kiểm tra một chút.
Dưới sự dẫn đầu của Trang Duệ, một đoàn từ phía sau chuẩn bị tiến vào trong Hoàng Kim Thành, nhưng có vài chiến sĩ vác súng máy trên vai tiến lên ngăn lại.
Bởi vì lần này Hoàng Kim Thành sẽ mở ra, cho nên hiệu ứng oanh động cực lớn, đối với thứ tăng hình tượng văn hóa của quốc gia, cũng có tác dụng rất lớn, cho nên khi bắt đầu kiến tạo Hoàng Kim Thành, các bộ phận liên quan đã phái quân đội tới tiến hành canh gác và bảo vệ.
Phải biết rằng, không nói tới giá trị liên thành của vàng xây Hoàng Kim Thành, chỉ riêng bích họa bằng vàng, giá trị đã là hàng tỷ, nếu như có người nào không cẩn thận làm tróc một lớp nhỏ ra, đoán chừng sẽ làm Trang Duệ khóc, công tác bảo vệ là nhiệm vụ trọng yếu nhất.
Tuy đây chỉ là tạm thời, tổng thanh tra bảo an nhà bảo tàng Dương Kiếm trong nửa năm nay cũng không nhàn rỗi, hắn từ trong quân đội xuất ngũ tìm ra nhiều người có tố chất vượt qua thử thách, tiến hành huấn luyện tương quan, sau khi Hoàng Kim Thành mở ra, liền đem những người này đi làm công tác bảo vệ Hoàng Kim Thành.
- Tiểu Vương, đều là người nhà của ta, ngày hôm qua đã chuẩn bị thủ tục, các ngươi nhìn xem.
Trang Duệ cười nói với thiếu úy kia, từ trong bọc lấy ra chồng ảnh chụp và giấy chứng nhận, giao cho mọi người, đây là quy củ do mình định ra, dù là mình dẫn đầu cũng phải chấp hành.
- Trang tổng, mời vào!
Sau khi kiểm tra giấy tờ của mọi người, thiếu úy cúi chào Trang Duệ, cho đoàn người vào.
Sau khi tiến vào Hoàng Kim Thành, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là bích họa tinh mỹ trên cao.
Nhưng những bích họa này sắp xếp rất đặc thù, ở mặt ngoài có một tầng lồng thủy tinh, người ta chỉ có thể quan sát bên ngoài, không cách nào chạm tay vào di sản di tích cổ xưa.
Chuyện này làm cho Lưu Giang bất mãn, trong miệng lầm bầm:
- Ta nói đầu gỗ, những bích họa này, đều là vàng? Bà mẹ nó, đây không phải là đùa người ta sao, nhìn được mà không sờ được, tức chết ta, hắc, nếu như cho ta ở đây một đem, vậy thì quá hạnh phúc rồi.
- Nhìn ngươi đúng là không có tiền đồ, bớt tranh cãi được không?
Lôi Lôi ở bên cạnh Lưu Giang, nhìn thấy bộ dạng tham tiền của lão công đúng là không chịu nổi, dùng sức véo bên hông của hắn một cái.
Nhìn thấy bộ dạng của Lưu Giang, Trang Duệ cười, vui đùa nói:
- Muốn ở lại cũng đơn gian a, Lưu Giang, bảo an của ta đang cần người, ngươi tới làm bảo an, ta sẽ cho trực ca đêm, ngươi muốn ở mười năm tám năm cũng không thành vấn đề.
Nghe được Trang Duệ nói thế, Lưu Giang đúng là đang âm thầm cân nhắc, nhìn thấy sắc mặt của vợ cứng lại, vội vàng nói:
- Cái kia... Không nên nha!
Lưu Giang nói ra lời này làm cho mọi người cười lên, nhưng lại làm cho không khí trầm lắng nghiêm túc ở đây, nhiều hơn mấy phần nhân khí.
Cả Hoàng Kim Thành kỳ thật chia thành tiền trung hậu ba cung điện, diện tích cũng không tính là quá lớn, cộng thêm mọi người cũng không có bao nhiêu lý giải về đồ cổ, sau khi đi hơn một tiếng đồng hồ, giống như cưỡi ngựa xem hoa, xem toàn bộ.
Trang Duệ mang theo đoàn người trong Hoàng Kim Thành, sau khi đi vào bảo tàng Định Quang cách đó không xa, hắn bắt đầu bận rộn, đối với hắn mà nói, công tác hôm nay mới bắt đầu.
Với tư cách là một trọng điểm văn hóa Solomon của thế giới, hắn có ảnh hưởng trên thế giới, hiện giờ là một cự đầu, cho nên khi mở Hoàng Kim Thành, hắn cần mời rất nhiều người.
Như vương tử William của Anh, và nhà sưu tập Eze Kenner, nước Mỹ có Bill Gates, Macao mời Tứ Thái Hòa làm và Lý Siêu... Còn có một ít phú hào nổi tiếng, cơ hồ là tề tụ tại Bắc Kinh, cho nên cần Trang Duệ đứng chào hỏi và sắp xếp cho bọn họ.
Mà Đức thúc trong nước, Cổ lão gia tử, Vân Nam phỉ thúy Vương, Tân Cương Ngọc Vương gia, còn có Tiền tổng, Kim Bàn Tử và các chuyên gia nổi danh cùng các nhà sưu tập tiếng tăm khác, cũng cần hắn ra chào hỏi nghi thức, nhất là những bạn bè cũ, cần Trang Duệ tự mình ra mặt.
- Đức thúc, sao ngài không vào trong, lát nữa ta còn muốn nghe ngài dạy bảo.
Nhìn thấy Đức thúc và Cổ lão gia tử đứng ở hiện trường nghi thức, Trang Duệ vội vàng nghênh đón, sau khi đỡ Đức thúc, sau đó nói với Cổ lão gia tử và Mạnh giáo sư:
- Lão sư, lão gia tử, người ở đây nhiều, nhanh vào bên trong đi!
- Đi, ta ở cùng với mấy lão bằng hữu là vui vẻ rồi, lại nói, đám lão gia hỏa chúng ta, làm gì còn khả năng dạy bảo ngươi nữa, ngươi nói có đúng hay không?
Nghe được Trang Duệ nói thế, Đức thúc cười ha hả.
Đặt ở vài năm trước đó, Đức thúc thế nào cũng không nghĩ tới, môn sinh do mình dẫn vào này, lại có thể ở trong giới đồ cổ và khảo cổ, lập nên sự nghiệp thế này.
Không nói người còn trẻ tuổi như Trang Duệ, đám lão nhân như bọn họ, không bàn tới kiến thức và tri thức trong giới đồ cổ và khảo cổ, cũng không có thành tích giống như Trang Duệ.
- Làm tốt lắm. tốt, tốt...
Cổ lão gia tử cũng nhìn Trang Duệ đầy yêu thương, hắn liên tục nói ra ba chữ tốt.
← Ch. 616 | Ch. 618 → |