← Ch.1153 | Ch.1155 → |
Lâm Lạc cười ha ha, tâm niệm vừa động, Tử Đỉnh vận chuyển, lực lượng kỳ diệu tuôn qua, hắn đơn giản nhấc Sư Ánh Tuyết lên, mà Phong Sở Liên thừa cơ thoát thân, rõ ràng ngay cả Lâm Lạc cũng không thèm nhìn, lập tức chạy trốn thật xa.
Cái này... ngay cả nữ vương đại nhân cũng tránh Sư Ánh Tuyết như rắn rết, có thể thấy được năng lực quấn người của tiểu nha đầu kinh khủng bực nào rồi.
Nhưng tiểu nha đầu tỉnh là không có tỉnh, nhưng lại vỗ vỗ cái miệng, một lần nữa ôm lên đùi Lâm Lạc, tựa hồ cũng không có ý thức đến tỷ tỷ đại nhân đã thay người rồi.
Lắc lắc chân, nhưng kẹo da lại căn bản vung không hết, Lâm Lạc nghĩ nghĩ, cũng chẳng muốn đi để ý tới, đem Thần Thạch trong đan điền không gian toàn bộ lấy đi ra, hiện tại tự nhiên là thời điểm đại thu hoạch rồi.
Hắn tiện tay lấy ra một khối, bàn tay tiếp xúc lập tức đã biết rõ bên trong cất giấu cái gì, lập tức dùng sức sờ, "BA~", da đá tầng ngoài vỡ vụn, hiện ra một khối Thất Thải Thần tinh, so với khối lúc trước không được tinh khiết lắm, mà là hồng, lam, lục ba loại sắc thái lộn xộn.
Thượng phẩm Thần tinh.
So với cực phẩm Thần tinh, giá trị khối này là thấp hơn quá nhiều, nhưng thắng ở khá lớn, một khối có hơn ba mươi cân, Lâm Lạc cười cười, tiện tay đem khối Thần tinh này bỏ vào đan điền không gian.
Khối thứ hai, khối thứ ba... Hắn mở ra từng khối Thần Thạch, nhưng cực phẩm Thần tinh tổng cộng cũng chỉ có ba khối, hắn đến bây giờ cạy đến một khối, hai khối khác còn không biết ở trong góc nào Thần Thạch.
- A... đùi gà, ăn ngon...
Sư Ánh Tuyết nói mớ xong, nước miếng chảy càng hoan rồi.
- Thật đúng là đứa bé!
Lâm Lạc không khỏi cười cười, nhưng ngay trong nháy mắt kế tiếp, hắn không khỏi hai mắt trợn lên, bởi vì tiểu nha đầu mở ra răng trắng dày đặc, đối với hai chân của hắn tầm đó là một ngụm cắn xuống.
- Ah...
Tiếng kêu thê thảm lập tức quanh quẩn trong Dưỡng Tâm hũ.
Sư Ánh Tuyết mơ mơ màng màng tỉnh lại, chứng kiến chính ôm đùi của Lâm Lạc, không khỏi giận tím mặt:
- Người quái dị, ngươi đem tỷ tỷ đại nhân dấu đi nơi nào!
Lâm Lạc cung lấy eo, giống như một con tôm hấp.
Tuy hắn là Sơ Vị Thần, thần thể trải qua lôi kiếp rèn luyện, nhưng luôn luôn có cái gọi là chỗ hiểm, ví dụ như giữa hai chân, tuyệt đối không có khả năng cùng nắm đấm đi so độ cứng rắn! Huống hồ hàm răng lại là bộ vị kiên duệ nhất của nhân thể, cũng là bộ vị cực kỳ có lực!
Một ngụm này, cắn đến hắn thật sự là không nhẹ!
- Ồ, thiệt nhiều Thần Thạch!
Sư Ánh Tuyết căn bản không có ý thức được mình làm "chuyện tốt", nàng vẫn là tâm tính tiểu hài tử, chứng kiến Thần Thạch lập tức nhào tới.
- Ồ, thượng phẩm Thần tinh... Cực phẩm Thần tinh... Còn có thần dược!
Nàng quay đầu, đối với người đáng thương y nguyên cung lấy eo nói:
- Người quái dị, ngươi cũng có thể chứng kiến bên trong Thần Thạch sao?
Tuy Lâm Lạc đau đến thiên hôn địa ám, nhưng nghe tiểu nha đầu nói vẫn là nhịn không được bỗng nhúc nhích, tiểu nha đầu dùng chữ cũng, kết hợp với vừa rồi nàng báo ra danh từ liên tiếp, kia tất nhiên là "Chứng kiến" tình huống nội bộ Thần Thạch, cũng không phải Lâm Lạc một người có năng lực này.
Ngẫm lại cái này cũng rất bình thường, tiểu nha đầu có được năng lực "Hư vô" đáng sợ, nói không chừng ngay cả da đá của Thần Thạch cũng có thể xuyên thấu, liền có thể có được năng lực như Lâm Lạc rồi.
Bất quá, Lâm Lạc nguyên bản có chút ít đắc ý, cho rằng chỉ có hắn mới như Thần Vương xuyên thấu qua Thần Thạch, không nghĩ tới tiểu nha đầu đồng dạng không kém!
- Lại nói tiếp, ngươi như thế nào một chút cũng không có lớn lên chứ?
Lâm Lạc nhe răng bò lên, tuy y nguyên đau tới nhức hết cả người. Hắn hết sức kỳ quái nhìn xem Sư Ánh Tuyết, muốn nói ở trong bụng mẹ mà nói, xác thực có dưỡng thai thuật có thể cho hài nhi ở trong bụng mẹ nghỉ ngơi mấy trăm năm, xem Triệu Ngọc Phi, Tinh Hoàng có thể như thế, muốn nói Thượng Thiên thần, Thần Vương sinh con muốn trăm vạn năm Lâm Lạc cũng tin tưởng.
Nhưng đã sinh hạ ra, thì chưa từng có nghe nói qua còn có mấy trăm năm mới có thể trưởng thành một tí tẹo!
- Thôi đi, Nữu Nữu phải một cái nguyên kỷ mới có thể trưởng thành, ngươi cho rằng bản Ma Vương đại nhân không muốn nhanh lớn lên sao?
Sư Ánh Tuyết trắng mắt liếc nhìn Lâm Lạc, tiện tay ném Thần Thạch trong tay xuống đất, tựa hồ đây đối với nàng một chút lực hấp dẫn cũng không có.
- Một nguyên kỷ?
Lâm Lạc sửng sốt, nghe cái này tựa hồ là đơn vị thời gian, nhưng đến tột cùng là bao lâu?
- Một nguyên kỷ là mười hai ngàn tỷ năm, thật là đần, ngay cả đơn giản như vậy cũng không tính toán được!
Sư Ánh Tuyết cho hắn một cái liếc mắt.
- Nữu Nữu còn có mười vạn ức năm nữa mới có thể trưởng thành, thật sự là lâu!
Nàng thở dài buồn bã, một bộ hận không thể lập tức trưởng thành.
Mười... mười hai ngàn tỷ năm!
Lâm Lạc không khỏi líu lưỡi, cho dù Thần linh Bất Hủ, nhưng lấy ngàn tỷ năm làm đơn vị, cái này cũng quá dài dằng dặc đi à nha! Hơn nữa, tiểu nha đầu này lại là lão quái vật sống hai ngàn tỷ năm...
Kỳ quái, nàng là hậu đại Thần Vương, hai ngàn tỷ năm như thế nào lại mới là tu vi Hư Thần cảnh? Coi như là heo, ở một vị Thần Vương dạy dỗ xuống, hai ngàn tỷ năm cũng đủ để trở thành Thượng Thiên thần cấp bậc thần heo đi à nha!
Hơn nữa, một nguyên kỷ mới có thể trưởng thành, cuối cùng là giống ngu ngốc gì ah!
Lâm Lạc thở dài, vỗ vỗ đầu Sư Ánh Tuyết, mặt mũi tràn đầy đồng tình.
- Này uy uy, người quái dị, ánh mắt của ngươi thật hèn mọn bỉ ổi!
Sư Ánh Tuyết khó chịu nói.
Lâm Lạc cười hắc hắc, giữa hai chân tuy còn có chút đau nhức, nhưng đã ảnh hưởng không lớn rồi, hắn tiếp tục mở thạch.
Lúc cầm lấy khối Thần Thạch thứ bảy, động tác của hắn lập tức ôn nhu lên, trong này... là một cây thần dược!
Nếu để cho Đại Luân đổ thạch phường biết rõ bị Lâm Lạc lấy đi một cây thần dược, tuyệt đối sẽ khóc thiên đập đất rồi! Thần dược do thiên địa pháp tắc bao hàm dưỡng dục đi ra, có chút thậm chí ngay cả Thần Vương cũng điên cuồng!
Theo hắn từng chút một cẩn thận thăm dò, lòng bàn tay của hắn cũng nhiều một khối Thần tinh mặt ngoài ảm đạm, nhưng cái này đã không coi là Thần tinh rồi, chỉ là dùng ngón tay phanh thoáng một phát, tầng ngoài này tựu hiện ra một cái động lõm.
Thần tinh chính là vật thể cứng rắn nhất thế gian, chỉ có pháp tắc, lực lượng trong đó bị rút ra toàn bộ, mới sẽ biến thành tro bụi.
Xuyên thấu qua mặt ngoài hơi mờ, có thể chứng kiến bên trong đang có một cây linh chi toàn thân màu tím, dài hai thốn, chỉ vẹn vẹn có một căn chủ hành, nhìn về phía trên có chút béo tốt, trên đỉnh nâng ba phiến lá cây, có thể chứng kiến mờ mịt chi khí quấn quanh bên trên.
- Cửu Biến Thiên Long chi! Đáng tiếc, hiện tại mới ba biến, hơn nữa lực lượng pháp tắc bên trong Thần tinh cũng bị hấp thụ sạch sẽ, ba biến sẽ chấm dứt!
Sư Ánh Tuyết thuộc như lòng bàn tay.
← Ch. 1153 | Ch. 1155 → |