← Ch.1154 | Ch.1156 → |
Thần tinh lớn nhỏ bất đồng, đồng dạng là cực phẩm Thần tinh, tự nhiên càng lớn trong đó ẩn chứa lực lượng cùng pháp tắc càng nhiều. Nếu như ở trong đó sinh ra đời thần dược mà nói, "chất dinh dưỡng" tự nhiên bất đồng, Thần tinh càng lớn, thần dược trong đó tự nhiên cũng có thể lớn lên càng tốt.
Cái này nguyên vốn là khối cực phẩm Thần tinh, được thiên chi sủng sinh ra một cây thần dược, đáng tiếc, bởi vì quá nhỏ, không để cho thần dược trong đó chính thức thành thục.
- Cửu Biến Thiên Long chi có cái gì dùng?
Lâm Lạc hỏi, mặc dù đối phương là tiểu cô nương, nhưng cũng là "Lão" tiểu cô nương sống hai ngàn tỷ năm, hơn nữa còn là hậu đại Thần Vương, kiến thức uyên bác tự nhiên không phải hắn có thể so sánh.
- Tác dụng nha, Thiên Long chi mỗi nhiều thêm một biến, có thể để cho Thần linh lĩnh ngộ nhiều nhất trọng thiên pháp tắc! Nếu như là Cửu Biến, ngươi bây giờ là Sơ Vị Thần nhất trọng thiên, như vậy có thể ba thêm ba thêm ba, ...
Nàng nắm chặt lấy ngón tay đếm tới đếm lui.
- Ah, có thể đem pháp tắc lĩnh ngộ đẩy mạnh đến Thượng Thiên thần tam trọng thiên, bất quá không có khả năng đột phá Thần Vương!
Lâm Lạc không khỏi chấn kinh, bỏ qua pháp tắc lĩnh ngộ, đây không phải như hắn rồi sao? Thần linh không thiếu nhất chính là thời gian, chỉ cần pháp tắc lĩnh ngộ không ngại, như vậy chỉ cần thông qua thời gian không ngừng tích lũy lực lượng, một cây Cửu Biến Thiên Long chi có thể cho tùy ý một Hư Thần tiến vào Thượng Thiên thần!
Cái này cũng quá khoa trương đi!
- Thôi đi, có cái gì ngạc nhiên chứ, như loại vật này trong nhà Nữu Nữu không biết có bao nhiêu, đưa cho Nữu Nữu cũng không thèm!
Sư Ánh Tuyết hừ hừ nói.
- Hơn nữa, đây chỉ là ba biến Thiên Long chi, đạt tới Thượng Thiên thần là vô dụng, muốn cho Thượng Thiên thần từ nhất trọng thiên tăng lên tới Nhị trọng thiên, vậy cần ít nhất Thất Biến Thiên Long chi trở lên!
- Nhưng có thể cho Trung Nguyên Thần tiến vào Thượng Thiên thần phải hay là không?
Trái tim Lâm Lạc thẳng thắn kích nhảy.
- Ân!
Sư Ánh Tuyết gật gật đầu, nhưng lập tức cầm ánh mắt xem thường trừng nhìn Lâm Lạc.
- Không phải là Thượng Thiên thần sao, làm gì kích động thành như vậy? Cắt, quả nhiên là thức kẻ đáng thương không có kiến, cầm cái này coi là bảo!
Tiểu nha đầu là Thần Vương hậu đại, nàng có thể không quý trọng, nhưng Lâm Lạc không thể ah!
Nhưng gốc Cửu Biến Thiên Long chi này đối với Lâm Lạc mà nói hoàn toàn là một củ khoai lang phỏng tay, cầm lấy đi bán? Hắn không biết có thể tiến vào bán đấu giá rồi tựu vĩnh viễn ra không được hay không!
Thành tựu Thượng Thiên thần, ai có thể cự tuyệt hấp dẫn như vậy?
Cho dù Cửu Biến Thiên Long chi này ở Thượng Thiên thần không có hiệu quả, nhưng vị Phi Vũ Thiên Sương kia đại nhân kia sẽ cho phép bên dưới xuất hiện một người có thể ảnh hưởng hắn thống trị sao? Tuyệt đối sẽ trước tiên cướp đi thần dược, cho dù tiêu hủy cũng sẽ không ban thưởng cho ai!
Tại trên địa bàn của người ta, Lâm Lạc còn trông cậy vào vị Thượng Thiên thần kia sẽ xuất tiền mua sắm sao?
Được rồi, không thể bán thì không bán, dù sao thân nhân của hắn nhiều như vậy, còn sợ không sử dụng được sao? Ngược lại là chính bản thân hắn có thể trực tiếp không để ý, hắn có được Tử Đỉnh, chỉ cần bổ khuyết Tử Đỉnh xong, vậy liền không cần bất luận pháp tắc lĩnh ngộ gì của thế gian.
Hắn trân trọng cất Cửu Biến Thiên Long chi vào Tử Đỉnh, cái đồ chơi này tuyệt đối không thể để cho ngoại nhân biết rõ, nếu không chắc chắn đưa tới cho hắn thiên đại phiền toái!
- Cắt...
Sư Ánh Tuyết mặt mũi tràn đầy xem thường, nhưng một đôi tặc nhãn bóng bẩy lại nhìn chăm chú vào Tử Đỉnh.
- Người quái dị, kiện thần khí này của ngươi như thế nào cho Nữu Nữu một loại cảm giác quen thuộc!
Nàng là Thần Vương hậu đại, khẳng định nhìn thấy, thậm chí tiếp xúc qua Chủ Thần Khí, tự nhiên sẽ không đối với khí tức của Chủ Thần Khí lạ lẫm.
Lâm Lạc cười hắc hắc, thu Tử Đỉnh vào thức hải, loại thần vật này vẫn là tận lực đừng cho người biết rõ, cho dù là loại tiểu hài tử ngàn tỷ năm cũng không lớn này.
- Keo kiệt!
Sư Ánh Tuyết nhếch miệng, đột nhiên ánh mắt sáng ngời.
- Nữu Nữu nghĩ tới, cái đó và Loạn Không Tiễn của mẫu thân đại nhân đồng dạng! Không đúng, yếu hơn rất nhiều, hừ, đưa cho bản Ma Vương đại nhân cũng không thèm, hiếm có cái gì chứ!
Ẩn ẩn truyền đến cảm giác đau nhức ở dưới, Lâm Lạc nhịn không được kéo răng, hắn đem Thần Thạch còn lại toàn bộ mở ra, nhưng loại vật thần dược này, có thể thu hoạch một cây là thiên chi vạn hạnh, ở đâu có thể được phần thứ hai, nhưng cực phẩm Thần tinh là đến bốn khối, hai khối Hỏa hệ, một khối Kim hệ, một cái khác là Mộc hệ.
Mặt khác còn có bảy mươi sáu khối thượng phẩm Thần tinh, cộng lại chừng hơn hai trăm cân, nhưng giá trị ngay cả một khối cực phẩm Thần tinh cũng kém xa, có thể thấy cạy ra cực phẩm Thần tinh là vận khí bực nào, cũng là nguyên nhân một đêm phất nhanh.
Trung phẩm Thần tinh càng là có gần ngàn cân, nhưng giá trị thấp hơn.
Bất quá, những vật này đều chẳng qua là Lâm Lạc dùng chín khối trung phẩm Thần tinh đổi lấy, dù là không tính Cửu Biến Thiên Long chi, cái giá trị này lại gấp bao nhiêu lần? Khó trách nhiều người mê luyến đổ thạch như vậy, cái này thực đụng vào đại vận, thật sự là lập tức phất nhanh!
Sư Ánh Tuyết căn bản không có kiên nhẫn, nhìn một hồi liền nhàm chán ngáp ra, sau đó hấp tấp đi tìm tỷ tỷ đại nhân của nàng, lập tức bỏ chạy không có thân ảnh, chỉ còn lại có Lâm Lạc ẩn ẩn cảm giác trứng đau nhức.
Khai mở tất cả Thần Thạch, hắn nằm trong phòng của mình thiêm thiếp một lát, đây là phương pháp trừ đau nhức tốt nhất.
Nhưng hắn vừa mới nằm ngủ, liền cảm giác được có người vào phòng, từ khí tức quen thuộc để phán đoán, hẳn là Tô Mị.
Cô nàng này rất thuần thục mà cởi quần của Lâm Lạc xuống, một bên phát ra điệu hát dân gian, trái ngược với nam nhân lúc tầm hoan sẽ hát nhạc phong lưu, nhưng sau khi nàng sờ vào tiểu huynh đệ của Lâm Lạc, lập tức hai tay xiết chặt, cũng làm cho Lâm Lạc lập tức từ trên giường dựng người dậy.
- Hí!
Tuy lực lượng Tinh Hoàng cấp không thể đối với Lâm Lạc tạo thành tổn thương, nhưng trứng vốn là bị tổn thương, lại tránh không được một hồi co rút đau đớn.
- Này, nàng muốn mưu sát chồng sao? Còn nữa, nếu nàng lộng thương nó, về sau khổ là các nàng a!
- Hừ, ngươi đây là bị ai cắn?
Tô Mị khuấy động lấy tiểu huynh đệ cảu Lâm Lạc, trên mặt cười dịu dàng, nhưng tuyệt đối là miệng nam mô, bụng một bồ dao găm, làm người sợ hãi.
- Còn không phải bị một cái trong các ngươi!
Lâm Lạc cúi đầu xem xét, rõ ràng còn lưu lại một loạt vết răng tinh tế, tiểu nha đầu kia thật đúng là hung ác ah!
- Ah, là cái nào? Hàm răng mảnh như vậy, ta ngược lại thật không biết là của tỷ muội nào đấy!
Tô Mị đằng đằng sát khí.
Da mặt của Lâm Lạc điên cuồng co rút, cái này cũng có thể nhìn ra sao?
Nói không rõ đừng nói rồi, trực tiếp "diệt khẩu"!
← Ch. 1154 | Ch. 1156 → |