Vay nóng Homecredit

Truyện:Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 0213

Hoa Sơn Tiên Môn
Trọn bộ 1147 chương
Chương 0213: Triệu Nguyên vs Tịch Pháp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1147)

Siêu sale Shopee


Cũng có ý nghĩa Lục Nguyên đã lọt vào chín người dẫn đầu rồi.

Lục Nguyên đi tới chỗ lĩnh thưởng, vượt qua vòng thứ tư phần thưởng sẽ là gì chứ?

Một khối phong binh bài được đưa tới Lục Nguyên dùng thần thức quét qua chỉ thấy ở bên trong có sau linh thú vân hệ vân hổ, phần thưởng của vòng này rõ ràng là sáu linh thú cỡ lớn, Lục Nguyên thân gia phong phú cũng chỉ có 23 con linh thú cỡ lớn mà Chân Vũ Động thiên này một lần đã tặng cho tới sáu con, đúng là phong phú.

Tâm tình của Lục Nguyên vô cùng vui sướng, ở bên cạnh tràn ngập tiếng nghị luận hắn biết rằng trong chín người còn lại trừ mình ra đều là Trường Sinh kỳ tầng thứ năm, mình không đánh lại phải làm sao bây giờ.

Phải nghĩ biện pháp, Lục Nguyên trầm ngâm một lát trong óc hiện ra đủ loại biện pháp, tuy nhiên cuối cùng vẫn không có cái nào có khả năng phát huy tác dụng.

Chỉ có thực lực mới là thật.

Tăng lên về phương diện kiếm thuật là không có khả năng rồi.

Cần phải tăng lên về phương diện pháp lực.

Pháp lực làm sao có thể tăng lên?

Mình hiện tại đang ở Trường Sinh kỳ tầng thứ hai muốn đột phá qua Trường Sinh kỳ tầng thứ ba cần cô đọng mệnh hồn thiên hồn, chỉ là hiện tại mình đang thiếu thiên hồn, cần phải tìm Côn Luân thiên quan thiên kiếm mới có thể đem thiên kiếm hồn về vị trí cũ.

Thiên kiếm!

Hiện tại đang ở trong Chân Võ Động thiên, làm sao có thể vượt vạn dặm đi tới Côn Luân.

Vấn đề này thật là nan giải.

Tựa hồ lâm vào bế tắc, Lục Nguyên lập tức cầm bình rượu lên uống một hơi.

Chuyến đi Chân Võ Động Thiên lần này cứ thế mà thất bại không cách nào tiến lên được nữa sao?

Lục Nguyên trầm ngâm nếu như lại tiếp tục thua thì thật không cam lòng, tuy nhiên hắn mơ hồ có linh cảm gì đó, không cần đi Côn Luân thiên quan tìm thiên kiếm cũng được, chỉ cần tiếp xúc với thiên kiếm, nhưng mình đã tiếp xúc với thiên kiếm ở đâu?

Mình tiếp xúc với kiếm rất nhiều, Dưỡng Ngô kiếm của mình, cùng với chín thanh kiếm của Bắc Phong Hoa Sơn tiên môn, đúng rồi ở trên đỉnh Bắc Phong mình còn gặp được Xuất Vân tiên kiếm của tổ sư đời thứ hai, sau lưng của Yến tổ sư.

Đúng rồi linh cảm ở đây.

Phi Yến kiếm tiên của Yến Tổ Sư.

Không đúng Phi Yến Kiếm tiên chính là kiếm tiên linh xảo cực kỳ, tư thế như phi yến làm sao có thể là thiên kiếm.

Vậy nó ở đâu?

Lục Nguyên trầm tư thật lâu không nghĩ ra kết quả mà bên kia đã bắt đầu rút thăm rồi. Kết quả rút thăm trong chín người chọn năm người Lục Nguyên không gặp phải đối thủ nào, điều này khiến cho những người khác nó hắn may mắn, không gặp đối thủ có thể tự động tiến vào vòng trong.

Lục Nguyên thầm kêu mình may mắn hắn lại tiếp tục trầm tư Phi Yến kiếm tiên không phải là thiên kiếm sao, tất cả những phi kiếm tiếp xúc đều không có tư cách này đúng lúc này linh quang của Lục Nguyên lóe lên, đã hiểu ra đâu là thiên kiếm.

Trong những thứ mà mình tiếp xúc đúng là có thiên kiếm.

Nhưng không phải là kiếm mà là người.

Tuyệt thế Yến Thương Thiên Yến tổ sư bản thân chính là một thanh thiên kiếm.

Tuyệt thế thiên kiếm, tuyệt thế bất phàm.

Lông mày như kiếm mắt như kiếm môi như kiếm y phục như kiếm khí tức như kiếm, người như kiếm toàn thân cao thấp đều như một thanh kiếm đây không phải là thiên kiếm sao?

Mình một mực đi kiếm tìm đã quên mất Yến tổ sư chính là thiên kiếm hợp lý nhất.

Như vậy thì rất dễ xử lý rồi tìm một nơi vắng vẻ bình tĩnh ngồi xuống, tập trung tư tưởng nhớ lại thời gian ở cạnh Yến tổ sư, mình đã theo Yến tổ sư tu hành trọn một năm đã sớm quen với khí thế của Yến tổ sư, lúc này hồi ức, từng Thiên kiếm nhập vào não.

Theo cảm xúc này đỉnh đầu của Lục Nguyên đã xuất hiện một thanh đoản kiếm, thanh đoản kiếm này hơi mờ, có khí tức giống như là thượng cổ chi kiếm trên trời xanh, nếu như có tu tiên giả nhìn thấy, đoán chừng sẽ khiếp sợ không nói nên lời.

Thiên kiếm hồn, hồn phách của thiên kiếm vô cùng hiếm thấy, một khi có thiên kiếm hồn, mệnh kiếm hồn, thì trình độ lãnh ngộ sẽ vô cùng đáng sợ, tuy nhiên Lục Nguyên đã tìm một nơi vắng vẻ cho nên không có người nhìn thấy thiên kiếm chi hồn của Lục Nguyên.

- Thiên địa nhị hồn ở bên ngoài mà mệnh hồn cô độc ở trong đó thiên kiếm hồn trở về vị trí cũ.

Lục Nguyên quát một tiếng theo tiếng quát này, thiên kiếm hồn bắt đầu văng ra khỏi đỉnh đầu của Lục Nguyên, thuận lợi trở về vị trí cũ.

Thiên kiếm hồn khi trở về vị trí cũ Lục Nguyên cảm thấy linh hồn của mình rõ ràng hơn rất nhiều, hiện ra vô số cảnh tượng trong đó có cảnh tượng khi còn bé hắn đùa giỡn ở Đông Lâm trấn, lại có cảnh tượng hắn luyện kiếm với Lý Nguyên Bạch.

Thật sự là một cảm giác ấm áp, đối với gia đình mình nhất định phải trở về một chuyến về phần sư phụ nên thả lòng lòng, sư phụ không cần lo lắng nữa, con đã tăng pháp lực, không cần lo lắng Tư Mã Trường Bạch nữa.

Đến đây Lục Nguyên cảm thấy mình đã vô cùng lớn mạnh, Lục Nguyên lúc này đã minh bạch mình đã đạt tới Trường Sinh kỳ tầng thứ ba, Ngưng Luyện Thần hồn.

Chỉ cần thần hồn của mình tiếp tục ngưng luyện mạnh mẽ có thể đạt tới Trường Sinh Kỳ tầng thứ tư Thành Tựu Nguyên Thần.

Một khi Thành Tựu Nguyên Thần thì so với trước kia hoàn toàn khác nhau.

Không có nguyên thần làm sao có thể thành tiên.

Hơn nữa đã có nguyên thần mới có tư cách ngưng tụ hư đan kết thành kim đan thẳng tới kim đan đại đạo cuối cùng Hóa Anh ngưng tụ thành Nguyên Anh, Nguyên Anh chính là biểu tượng mấu chốt của đạo cảnh.

Tự nhiên vấn đề chính yếu nhất hiện tại là mình đã đạt tới Trường Sinh kỳ tầng thứ ba Ngưng Luyện thần hồn, đối phó với tu tiên giả tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ năm càng thêm nắm chắc.

Trải qua vòng thứ năm chém giết cực kỳ thảm thiết, chỉ còn lại năm người.

Trong đó mắn rút thăm được vị trí không có đối thủ là Lục Nguyên, còn lại bốn người, trong đó Tiêu Dao môn có Tống Đông Hạ, Hoa Tịch pháp sư cùng với một tu tiên giả danh khí hơn nhỏ có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ năm, một Xích Long tiên môn Diệp Hầu, trong lúc giao đấu bị Tịch Pháp đại sư đánh bại trong trận chiến đó, Tịch Pháp đại sư hiển lộ chiến lực tương đối đáng sợ làm cho các đại môn khác rơi vào tràng diện thảm bại.

Mà cũng tới vòng ban thưởng thứ năm.

Đây là....

Phần thưởng của Lục Nguyên là một cái chai trong suốt, trên đó toát ra rừng luồng hỏa diễm, đồng thời còn có hơn mười cân Bạch Quang vẩn thạch, Bạch Quang vẩn thạch như là thu thủy, Lục Nguyên không khỏi giật mình:

- Đây là Vĩnh Viêm chi hỏa, cùng với Thái Bạch Vẩn Thạch, dùng để rèn linh kiếm.

Trong giọng nói có mang theo vẻ hâm mộ.

Phi kiếm ở tu tiên giới là bình thường, mà linh kiếm thì thấy rất nhiều, cũng không dưới linh kiếm của cửu đại kiếm tiên.

Về phần kiếm tiên có thể ngộ chứ không thể cầu ở toàn bộ Đại Tấn quốc người có kiếm tiên không tói mười người.

Chân Vũ Động Tiên đúng là có nhiều thứ tốt, vòng tỷ thí thứ năm đã xuất hiện Vĩnh Viêm Chi Hỏa cùng với Thái Bạch Vẩn Thạch.

Như vậy phía sau càng thêm có nhiều thứ mong đợi.

Tự nhiên đối thủ càng về sau sẽ càng khó chơi, tuy nhiên như vậy không phải càng thú vị sao.

Hi vọng sẽ có thể được nhìn nhiều thêm các lộ kiếm pháp hơn nữa.

Một vòng này, là cao thủ chân chính đại chiến, trên cơ bản đều đã có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ năm, không có người nào là không nổi danh.

Cao thủ tranh chấp chỉ trong một đòn.

Ở trong trận chiến Tịch Pháp đại sư dùng Phiền Não chỉ, một ngón tay điểm ra tựa hồ như bình thường mà khiến cho đối thủ không có sức hoàn thủ.

Mà bên cạnh thì Vô Kiếm Tiên môn Chung Thu đánh bịa Tiêu Dao Tiên môn Tống Đông Hạ.

Hai người này đều là những người thực lực cao Chung Thu một tay dùng Vô Ảnh kiếm khí, càng thêm tiêu sái, hắn có pháp lực Trường Sinh kỳ tầng thứ năm, có thể đồng thời phát ra hai Vô Ảnh kiếm khí, so với Mạc Liễu thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, mà Tống Đông Hạ thì công phu không ít, Tiêu Dao tiên môn có rất nhiều tuyệt kỹ đặc biệt.

Vòng thi đấu thứ sáu cứ như vậy mà xong, Lục Nguyên ở bên cạnh mà xem trò hay cuối cùng phát hiện ra vòng thứ sáu này không có ban thưởng, Lục Nguyên ngạc nhiên một hồi liền hỏi Hoằng Nhật Hoằng Nhật liền đáp:

- Quy định năm đó là vậy mấy vòng phía trước đều có thưởng nhưng những vòng cuối cùng thì không có đến khi đoạt giải nhất mới được thưởng, mà phần thưởng giải nhất cũng khá cao, là ba con Cự Linh Thú.

Ba con cự linh thú, bằng ba mươi con linh thú cỡ lớn!

Phần thưởng như vậy đúng là không bình thường!

Vòng thứ bảy, Lục Nguyên tiến vào ba người cuối cùng, Lục Nguyên vận khí đúng là không tệ, hắn lại tiếp tục không gặp phải đối thủ, vận khí như vậy thật khiến cho người ta không nói được lời nào.

- Tại sao hắn không gặp phải đối thủ?

- Đúng vậy nhất định là có ma quỷ.

- Trọng tài tổng cộng có năm người Đại Tần quốc chúng ta có bốn người ngươi nói rằng có khả năng giở trò quỷ sao, người này thật là may mắn.

- Thật đúng là khiến người ta khó chịu.

Trong tiếng nghị luận, Vô Kiếm tiên môn Chung Thu, Hoa Tự Tịch Pháp đại sư đã ra chiêu cùng với Hoa Tự Tịch pháp đại sư, Chung Thu có Vô Ảnh kiếm khí lợi hại nhất, hắn cũng biết được Tịch Pháp đại sư cường đại cho nên không chút do dự xuất ra Vô Ảnh kiếm khí, công kích Tịch Pháp đại sư.

Tịch Pháp đại sư một tay đánh ra một phật tháp phật tháp ra chiêu ngày càng lợi hại, trong chốc lát đã đủ sức chống lại Vô Ảnh kiếm khí.

Đồng thời toàn thân của Tịch Pháp đại sư hiện lên kim quang cả người hắn giống như hóa thành kim nhân vậy, đây là kim cương bất hoại, cùng với Vô Ảnh kiếm khí có thể chống chọi trong thời gian ngắn.

Đương nhiên cho dù dùng Phật tháp tầng thứ năm cùng với thân thể Kim Cương Bất Hoại Tịch Pháp đại sư cũng biết muốn ngăn cản Vô Hình kiếm khí công kích là không thể, Vô Hình Kiếm khí có thể xuyên thấu bất kỳ phòng ngự nào, hiện tại mình cần phải sớm giải quyết đối thủ.

Tịch Pháp đại sư giơ tay lên đánh ra Niêm Hoa chỉ.

Tịch Pháp đại sư phát ra cuồng phong bạo vũ công kích Chung Thu cũng biết nhưng không cách nào ngăn cản.

Lúc này một màn thanh âm kinh hô vang lên, trước khi giao đấu mọi người không ngờ rằng Tịch Pháp đại sư lại mạnh như thế, hiện tại Diệp Hầu của Xích Long tiên môn Chung Thu của Vô Kiếm tiên môn cũng đã bại trong tay của hắn, hóa ra công pháp của hắn rất nhiều.

Hoa tự có rất nhiều tuyệt kỹ, tới bảy mươi ba cái.

Tuy nhiên trưởng lão của Hoa tự cũng chỉ học một hai cái mà thôi, giống như Dưỡng Pháp hòa thượng giao thủ với Lục Nguyên cũng chỉ biết có hai cái, mà Hoa Tự bảy mươi tuyệt kỹ, mỗi tuyệt học càng lợi hại nghe nói ngay cả chủ trì của Hoa Tự cũng chỉ biết có bốn mươi loại tuyệt kỹ mà thôi.

Mà vừa rồi Tịch Pháp đại sư đã sử dụng rất nhiều tuyệt kỹ, có Mạt Pháp Chân chi nhãn, Hành Phiền Não Chỉ, Niêm Hoa Chỉ, Kim Cương Bất Hoại, Đại La Diệp chỉ, Bàn Nhược Chưởng, Long Trảo thủ, Vô Tướng Công, trọn vẹn tám loại có thể học được nhiều tuyệt kỹ như vậy đúng là thiên tài trong thiên tài.

Thật mạnh.

Mệnh đến nỗi Chung Thu cũng phải thua tâm phục khẩu phục.

Vòng thi đấu cuối cùng cũng đã tới.

Lúc này một bên là Lục Nguyên, một bên là thiên tài của Hoa Tự Tịch Pháp đại sư.

Tịch Pháp đại sư tổng cộng thể hiện tám tuyệt kỹ trong bảy mươi ba tuyệt kỹ, đủ thấy hắn đáng sợ thế nào.

Mà so sánh lại, Lục Nguyên thì một chút cũng không sánh được người mạnh nhất mà Lục Nguyên chiến thắng chỉ có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ tư mà thôi, ai cũng cho rằng Lục Nguyên nhất định phải thua, tuy nhiên may mắn xếp hạng thứ hai cũng làm vinh quang cho Đại Tấn.

Người của Võ Đang tiên môn cũng hiểu được thành tích này là không tệ rồi, dựa vào Võ Đang kiếm trận cũng không đến nỗi xếp cuối, xem ra bọn họ có khả năng bảo trụ được tiếp tục lọt vào Chân vũ Động Thiên, cho nên ai cũng tươi cười.

Mà trong thanh âm đó, Lục Nguyên đi lên trên đài, đối thủ của hắn, Tịch Pháp đại sư thân hình khô héo cũng đã đi lên, Tịch Pháp đại sư người như cây gỗ, nhìn không giống như thiên tài, tuy nhiên Hoa Tự là như vậy cũng không có gì là lạ.

Tịch Pháp đại sư một tay điểm ra chính là Đa La diệp chỉ, Đa La diệp chỉ vô cùng linh hoạt, mười ngón tay như xuyên đương nhiên Đa La diệp chỉ nhất định phải tới gần, điều khiển khí kình đánh ra không khó nhưng lăng không công kích từ xa uy lực không lớn.

Lục Nguyên một tay dùng kiếm hư không mà chém, Đa La diệp chỉ là chiêu thức tinh xảo hắn muốn sử dụng trước mặt mình thật là buồn cười, trừ phi hắn đạt tới đạo cảnh thì may ra, Lục Nguyên trở tay một kiếm, hắn chiếm ưu thế về kiếm thuật Tịch Pháp lại chiếm ưu thế về pháp lực hai người đánh ngang tay nhau.

Tịch Pháp đại sư giật mình hắn đã dùng con mắt thứ ba phát hiện Lục Nguyên không có pháp lực như vậy nhưng hiện tại không đúng, lúc này hắn lại mở con mắt thứ ba phóng hào quang về phía Lục Nguyên.

- Hóa ra ngươi đã đến Trường Sinh kỳ tầng thứ ba, cộng thêm năng lực chiêu thức đúng là có thể đấu với ta một trận. Tuy nhiên cũng chỉ là như vậy mà thôi, bởi vì bản tăng có tới mười ba tuyệt kỹ.

Mười ba tuyệt kỹ, trong bảy mươi ba tuyệt kỹ hắn biết tới tận mười ba tuyệt kỹ.

Tu tiên giả ở lâu tại Đại Tần quốc tiếp xúc nhiều với Hoa tự mới biết được mười ba tuyệt kỹ là ý niệm thế nào.

Bồ Đề đạt ma nghe nói là một phân thân của Bồ đề lão tổ.

Thánh nhân phân thân vô cùng vô tận, Bồ Đề đạt ma chỉ là một trong những phân thân của y nhưng thần thông vô cùng, trước khi phi thăng đã sáng tạo ra bảy mươi ba tuyệt kỹ, hắn truyền lại lời nói, có thể luyện được bốn mươi chín tuyệt kỹ của ta là có thể phi thăng rồi.

Ở trong đạo giáo bốn mươi chín tuyệt kỹ là số liệu khá thần bí.

Mà hiện tại phương trượng của Hoa Tự nghe nói đã luyện được bốn mươi lăm tuyệt kỹ chỉ còn thiếu bốn loại là có thể phi thăng, quả nhiên là một tông sư đương thời.

Chỉ là tuyệt kỹ của Hoa tự luyện thành một cái không khó nhưng luyện nhiều cái càng về sau càng khó.

Tịch Pháp đại sư một thân kiêm mười ba tuyệt kỹ thật là đáng sợ.

Chỉ có thể dùng từ thiên tài trong thiên tài để hình dung về y.

Nhật vật như vậy, muốn trước ba trăm năm tuổi qua đạo cảnh quả nhiên không khó.

Trước vị thiên tài trong thiên tài này Lục Nguyên cũng chỉ có thể thất bại.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1147)