← Ch.0214 | Ch.0216 → |
Lục Nguyên nhìn sang chỉ thấy Mạc Liễu đang nhìn mình, hắn nhún vai không có phản ứng, hắn nhã hạc vân nhàn, theo đuổi nữ tu à, giết mình còn hơn.
Quá phiền toái.
Mình là người chỉ truy cầu sinh hoạt đơn giản.
Đơn giản luyện kiếm không chứa chút tạp niệm không quan tâm tới kiếm pháp lợi hại hay không không quan tâm tới kiếm pháp truyền thuyết hay không chỉ để ý tới kiếm pháp bản thân kiếm pháp chính là thứ huyền ảo nhất.
Đơn giản uống rượu, bất luận mọi thứ.
Đơn giản sinh hoạt không hòa trộn vào trong tranh đấu, đương nhiên có người gây sự thì mình phải phản kích.
Cuộc sống đơn giản mới là mình, theo đuổi nữ hài tử, quá phiền toái.
Đương nhiên, không có việc gì, ngắm nhìn nữ hài tử kỳ thực cũng là một loại hưởng thụ.
Ở bên ngoài Chân Võ Động thiên.
Xích Long tiên môn Ngạo Long thượng nhân Nhạc Hàn Chi cười ha hả:
- Xem ra thời gian đã tới, Ân sư đệ, ngươi nói Võ Đang tiên môn không xếp cuối chứ, tuy nhiên nghĩ lại, Võ Đang tiên môn không xếp cuối cũng khó, Hoa Tự là đệ nhất tiên môn không nói, Tiêu Dao tiên môn cũng có tới mấy vị Trường Sinh kỳ tầng thứ năm, đúng rồi tên Tống Đông Hạ kia cũng phiền toái vô cùng, Vô Kiếm tiên môn có Vô Ảnh kiếm khí cũng thật khiến chúng ta đau đầu, đến Xích Long tiên môn của chúng ta, lần này tên Diệp Hầu tiểu tử cũng không tệ, Võ Đang tiên môn các ngươi muốn hơn cũng không thể.
Nhạc Hàn Tử làm ra vẻ buồn rầu:
- Tính đi tính lại các ngươi đều không có cơ hội thắng.
Ân Chín vuốt chòm râu sắc mặt không thay đổi:
- Chuyện gì chờ kết quả nói sau.
Tuy bề ngoài bất động thanh sắc nhưng y cũng biết cơ hội cho tiên môn của mình là vô cùng khó khăn, Đại Tần tứ đại tiên môn lần này xuất động nhân mã so với trong tưởng tượng còn mạnh mẽ hơn.
Hoặc Nhật Hóa Nguyệt Cầu Tinh ba người còn chút hi vọng.
Hoặc là Lục Nguyên sẽ tạo ra kỳ tích hắn thường xuyên tạo ra kỳ tích ở Đại Tấn, tuy nhiên không có khả năng, Lục Nguyên pháp lực hơi thấp nếu như có phương pháp tăng thực lực lên thì còn có hi vọng hơn nữa khuyết điểm lớn nhất của Lục Nguyên là hắn chưa từng giao thủ với người của Đại Tần quốc, cho nên sẽ gặp nhiều thiệt thòi. Ân Chính dĩ nhiên không biết Lục Nguyên đã từng theo Yến Thương Thiên đến Đại Tần một hồi.
Trong lúc hai nhân vật cấp thượng nhân đang nói chuyện với nhau thì các nhân viên làm thống kê đã đi ra.
Năm người này bọn họ đi ra đại biểu cho cuộc thống kê đã sau.
Nhạc Hàn chi cười ha hả nói:
- Thế nào xếp thứ năm là tiên môn nào?
Hắn cười lạnh nhìn về phía Ân Chính, Xích Long tiên môn và Võ Đang tiên môn quả thật có phần đặc biệt. Truyện Tiên Hiệp -
Năm người thống kê kia chần chừ rồi nói:
- Xếp hạng thứ năm chính là Xích Long tiên môn.
Câu nói này khiến cho Nhạc Hàn Chi sững sờ.
Kết quả như vậy thất đáng bi thương cho Xích Long tiên môn, Diệp Hầu vô phúc chạm phải Tịch Pháp đại sư sớm, bị Tịch Pháp đại sư đánh bại cho nên mới xếp hạng chót.
Nhạc Hàn Chi đang cười bỗng nhiên khựng lại, vốn hắn cho rằng xếp cuối cùng phải là Võ Đang tiên môn không ngờ lại là Xích Long tiên môn của hắn, thật là xấu hổ.
Ân Chính cuồng hỉ hắn không có yêu cầu gỉ, chỉ cần Võ Đang tiên môn có thể tiếp tục được đi vào Chân Võ động thiên là đủ, nếu như ở thế hệ của mình Võ Đang tiên môn mất đi tư cách đi vào Chân Võ động thiên thì chẳng những Ân Chính mà Võ Đang thất tử dương đại cũng sẽ bị mất mặt, hổ thẹn với liệt tổ liệt tông của Võ Đang tiên môn, cuối cùng thật may mắn, Ân Chính lúc này như muốn chảy cả nước mắt ra với địa vị của Ân Chính lúc này ứa cả nước mắt cho thấy tâm tình của y kích động thế nào.
Sau một hồi trầm mặc, Nhạc Hàn Chi lại hỏi:
- Xếp thứ tư là ai đây?
Hắn không tin Võ Đang tiên môn có thể xếp cao.
- Xếp thứ tư là Tiêu Dao tiên môn.
Lúc này đến vị thượng nhân Phương Vấn Thiên của Tiêu Dao tiên môn phải xấu hổ rồi, tại sao Tiêu Dao tiên môn lại xếp thứ tư.
Kết quả này vượt qua dự liệu của mọi người, ai cũng không ngờ rằng kết quả lại như vậy.
- Xếp vị trí thứ ba là Vô Kiếm tiên môn.
Trầm mặc một hồi lâu mọi người kỳ quái chẳng lẽ Võ Đang tiên môn lại thượng đẳng như vậy sao?
- Xếp vị trí thứ hai là Võ Đang tiên môn.
Cuối cùng cũng không phải vị trí thứ nhất, tốt xấu gì cũng bảo trụ được chút mặt mũi nhưng tại sao lại là vị trí thứ hai, mọi người nhìn về phía Ân Chính, tất cả đều nghi hoặc, Ân Chính cũng cảm thấy kỳ quái những người dưới tay của mình mạnh nhất là Hoằng Nhật Hóa Nguyệt, Cầu Tinh ba nhân vật Trường Sinh kỳ tầng thứ tư ba người bọn họ rốt cuộc làm gì mà xếp được vị trí thứ hai?
- Xếp vi trứ đầu tiên là Hoa Tự.
Vị trí thứ nhất này không có gì đáng chú ý, đáng chú ý là Võ Đang tiên môn có thể lấy được vị trí thứ hai.
Sau một lúc mọi người tiến vào Chân Võ Động Thiên cuối cùng đã đi ra, mà những người này vừa đi ra hai xà môn cũng được khép lại, sau một lát quy xà nhị khí đã biến mất không còn tăm hơi.
Cửa động lại mở tuy nhiên không còn là Chân Vũ Động Thiên nữa mà là sơn động bình thường.
- Chuyện gì xảy ra?
Chân Vũ Động Thiên đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Mà các trưởng lão tiến vào trong Chân Vũ Động Thiên cũng đem chuyện vừa rồi kể lại, đám thượng nhân nghe vậy thì không khỏi nhìn về phía Lục Nguyên, tự nhiên Mạc Liễu nhận ra thân phận đem thân phận của Lục Nguyên nói ra, Nhạc Hàn CHi cười lạnh:
- Hóa ra vẫn là giả dối như vậy Võ Đang tiên môn vẫn xếp cuối cùng các ngươi sẽ mất đi quyền đi vào Chân Võ Động Thiên.
Ân Chính cười cười:
- Giả dối chỗ nào? Lục Nguyên thân là đệ tử của Hoa Sơn tiên môn nhưng đồng thời cũng là khách tịch đệ tử của Võ Đang tiên môn từng tiên môn cũng đều có khách tịch trưởng lão chẳng lẽ Võ Đang tiên môn chúng ta không có được một khách tịch đệ tử sao?
Ân Chính trong lúc nói chuyện trong lòng thầm nghĩ thật không ngờ Lục Nguyên lại phát huy tác dụng lớn như vậy lúc hắn kéo Lục Nguyên tới giúp không ôm nhiều hi vọng chỉ là vừa vặn nhờ cậy mà thôi không ngờ Lục Nguyên đã giúp cho hắn một đại ân.
Ngọa Long thượng nhân Nhạc Hàn Chi vì vừa rồi Xích Long tiên môn xếp vị trí thứ năm Võ Đang tiên môn xếp thứ hai nên tức giận bây giờ Ân Chính nói lời này hoàn toàn hợp lý hắn không có cách nào công kích.
Mà Nhạc Hàn Chi phát hiện không gian lúc này vô cùng yên tĩnh, có phần rét lạnh.
Đại Tần quốc cảnh, vốn là núi Võ Đang hiện tại linh khí bị đứt đổi thành Thái Hòa sơn mạch.
Bên ngoài Chân Võ Động Thiên.
Lúc trước thân phận Lục Nguyên không bị vạch trần thì cũng thôi.
HIện tại một trưởng lão dưới hai trăm tuổi tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ năm đã gọi là thiên tài, loại nhân vật này trăm năm mới xuất hiện một lời, mà Mạc Liễu vạch trần thân phận của Lục Nguyên, thì bọn họ mới biết, Lục Nguyên căn bản không phải là trưởng lão chỉ là đệ tử đời thứ mười của Hoa Sơn tiên môn.
Đại Tần cấp đệ tử tối đa có thể luyện tới Luyện Thể kỳ tầng thứ năm thứ sáu đã là rất giỏi rồi, mà Lục Nguyên có thể luyện tới Trường Sinh kỳ tầng thứ ba, thật là quá mức.
Tốc độ như vậy không ai sánh nổi.
Trong truyền thuyết ở trong đại lục trung tâm có một đế quốc vô cùng khổng lồ.
Những quốc gia khác đều dùng mệnh danh là Đại Tần Đạ Nguyên Đại Sở Đại Tề mà quốc gia này tự xưng mình là Trung Ương Thiên Triều, quốc gia ở chính giữa, những quốc gia khác cũng có triều đình nhưng không có một quốc gia nào dám xưng là thiên triều.
Đơn giản cái tên này mang theo khí phách vô biên.
Trung Ương thiên triều.
Nghe nói tiên môn lớn nhất Côn Luân tiên môn ở chính giữa thiên triều.
Côn Luân ở Tấn quốc chỉ là một chi nhánh nho nhỏ mà thôi.
Thời kỳ thượng cổ có một Côn Luân.
Côn Luân truyền thừa hồi lâu nghe nói còn sinh ra một thánh nhân, Côn Luân này không biết có bao nhiêu chi nhánh, thay đổi địa vị, tạo thành vô số di phái.
Nhưng cho dù ở Trung Ương Thiên Triều tại đại Côn Luân thiên tài như là Lục Nguyên cũng rất thưa thớt.
Dù sao đó cũng là Trung Ương thiên triều.
Tuy nhiên ở tại Tấn quốc linh khí mỏng manh xuất hiện thiên tài như vậy thì thật bất thường.
Cho nên Tu tiên giả ở đại Tần quốc lúc này đều ngạc nhiên.
Khi đoàn người Ân Chính Lục Nguyên đi tới truyền tống trận trở về, đám người Đại Tần quốc mới trở về.
Ở Hoa Tự, trong một gian nhà, phương trượng nhận được tin tức truyền tới liền nhắm mắt lịa niệm:
- A di đà phật Tấn quốc nảy sinh ra một anh tài, vẫn là người của Hoa Sơn, Yến Thương Thiên có người kế tục thật đáng mừng.
Vị lão tăng này pháp danh là Huyền Tịch.
Hoa Tự đời thứ mười hai dùng chữ Huyền làm hiệu, đều là những nhân vật rất giỏi, ngay cả Tịch Pháp đại sư dù rất cao cường cũng chưa dùng chữ Huyền làm đạo hiệu.
Vị Huyền Tịch lão tăng này, đã luyện thành bốn mươi lăm loại tuyệt kỹ.
Dựa vào lời nói của Bồ Đề đạt ma tổ sư, hắn chỉ cần luyện thêm bốn tuyệt kỹ nữa là có thể phá không phi thăng, vị lão tăng này từ khi Tiêu Dao Tử phá không phi thăng đã trở thành đệ nhất tông sư của đại Tần quốc.
Thân là đại tông sư phật hiệu cao tăng, một đời đại đức không có lòng đố kỵ hai mắt của y nhắm nghiền, bắt đầu tiếp tục tụng kinh, thân là phương trượng, chưa bao giờ y bỏ qua buổi tụng kinh buổi trưa nào.
Tiêu Dao tiên môn, tiếp nhận chưởng môn chính là Vô Tiêu Tử.
Tiêu Dao tiên môn đời thứ mười một mạnh nhất chính là Tiêu Dao tử sánh ngang với Yến Thương Thiên, tuy nhiên Tiêu Dao Tử cả đời si tình chỉ yêu một người mà sư đệ của hắn hiện tại là chưởng môn Vô Tiêu Tử cũng bị ba vị sư muội của mình yêu say đắm, hiện tại vẫn chưa minh bạch dây dưa không rõ.
Vị Vô Tiêu Tử này thành thục ổn trọng, nho nhã vô cùng, nói Tiêu Dao tiên môn toàn những tuấn nam mỹ nữ cũng không phải là giả dối.
- Hoa Sơn tiên môn có một anh tài, thật là thú vị.
Vô Tiêu Tử phe phẩy quạt xếp trong tay.
Vô kiếm tiên môn, Chung gia lão tổ trầm ngâm suy nghĩ, Chung gia lão tổ cau mày lại, thỉnh thoảng còn ho khan vài câu, vị Chung gia lão tổ này sắc mặt tái nhợt, hai mắt bạc trắng giống như là bệnh nặng mà trước mặt y lúc này là một thiếu nữ, chính là Chung đại tiểu thư.
- Cái tên Lục Nguyên kia ngươi biết?
- Vâng.
Chung đại tiểu thư đáp.
- Nghe người phía dưới nói quan hệ giữa ngươi và hắn không tệ, hãy nghĩ biện pháp lôi kéo đây là thiên tài trong thiên tài tốt nhất là dùng quan hệ thông gia hoặc là ngươi đi đi.
Chung lão gia tử nói.
Chung đại tiểu thư khẽ giật mình.
Xích Long tiên môn.
Chưởng môn của Xích Long tiên môn Long Đế.
Vị Long Đế này toàn thân toát ra khí thế vô biên vô luận đứng ở nơi nào cũng như ánh mặt trời:
- Đáng chết thiên tài trong thiên tài đáng lẽ nên xuất hiện từ trong Xích Long tiên môn chúng ta mới đúng, chúng ta là tiên trong tiên, đế trong đế, tu tiên giả bình thường làm sao có thể là đối thủ của chúng ta.
Vị Long Đế này tuy nói năng ngụy biện nhưng phối hợp với khí thế kinh thiên của hắn cho người ta một cảm giác tin tưởng.
Trên Thiên Sơn trụ phong của Võ Đang.
Lục Nguyên hiện tại xếp bằng hiện tại bản thân của hắn đã đạt tới Trường Sinh kỳ tầng thứ ba, cách đó không lâu hắn đã tới một cửa hàng gần núi Võ Đang, đem hai đầu cự cấp linh thú đổi thành cực cấp linh thú vân hệ.
Hiện tại hắn đã có hai mươi chín con linh thú vân thú cỡ lớn.
Cùng với ba con linh thú vân thú cự cấp.
Mà trước khi tiến vào Chân Võ Động Thiên, hắn chỉ có hai mươi ba con vân thú, bây giờ có nhiều như thế, Lục Nguyên chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy nguyên khí vân hệ, vô cùng sảng khoái, hiện tại tốc độ tu hành có khi còn tăng lên gấp hơn hai lần.
Vốn trước khi tiến vào Chân Võ Động Thiên, tu vi và pháp lực của hắn cùng với tu tiên giả Trường Sinh sơ kỳ không có chênh lệch bao nhiêu bây giờ lại càng kéo lớn hơn, kỳ thật Lục Nguyên đã sắp theo kịp Cửu đại kiếm tiên rồi.
Cửu đại kiếm tiên bình thường, linh thú cự cấp cũng không qua mười con.
Đúng rồi hắn còn có Chân Võ Đan.
Ngay lập tức Lục Nguyên lấy Chân Võ Đan ra uống, hắn nuốt vào chỉ cảm thấy chân khí cuồn cuộn, Lục Nguyên cũng không gấp đem pháp lực từ từ phóng thích ra, Vân Long tâm pháp từ từ vận chuyển, đợi qua một canh giờ Lục Nguyên đã phát hiện pháp lực đã tới Trường Sinh kỳ tầng thứ ba giai đoạn trung kỳ.
Đến nũi Võ Đang trợ giúp Võ Đang tiên môn giữ gìn tư cách đi vào Chân Võ Động Thiên, Lục Nguyên ngẫu nhiên gặp phải mà thôi, mà mọi người Bắc Phong đến Võ Đang có dụng ý thật sự là rèn luyện đệ tử chân truyền, thiên tài như Lục Nguyên Bắc Phong dĩ nhiên là coi trọng nhưng đối với chín đệ tử chân truyền khác Bắc Phong cũng coi trọng muốn bồi dưỡng thật tốt.
Một môn phái phát triển cũng không phải dựa vào một người mà dựa vào một đám người.
Điều này các vị thượng nhân rất rõ ràng.
Lúc này bọn họ đang bàn chính sự.
Ở trước biệt điện của Võ Đang tiên môn có không ít người Lục Nguyên không giao thủ, cùng với Độc Cô Diệp sư thúc Sở Phi sư thúc ở bên cạnh quan sát, mà Thẩm Hà cũng Võ Đang tiên môn cũng quan sát.
Kết quả giao thủ có hai mươi đệ tử chân truyền của Võ Đang tiên môn hai mươi đệ tử chân truyền của Hoa Sơn tiên môn, đại sư huynh Trương Thanh Thư cũng gia nhập, Trương Thanh Thư hiện tại có pháp lực Luyện Thể Kỳ tầng thứ ba mà hai người Vân Dật Vân Bình cũng có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ nhất, cùng với Trương Thanh Thư giao thủ mấy chiêu mới bị thương.
- Trương sư huynh xem kiếm.
Vân Dật quát to một tiếng, hắn dùng chiêu thức tinh diệu vô cùng gió nổi mây phun, một chiêu này đã lĩnh ngộ được rất nhiều kiếm đạo mặc dù không lĩnh ngộ được kiếm ý nhưng cũng rất lợi hại.
Trương Thanh Thư trở tay đánh một chiêu Quấn Chỉ Nhu kiếm, một thức kiếm pháp này quấn lấy kiếm của Vân Dật, chỉ nghe cạch một tiếng, trường kiếm của Vân Dật đã bị rời tay bay mất.
Trương Thanh Thư cười cười:
- Kế tiếp.
Kế tiếp dĩ nhiên là Vân Bình, những người khác của Bắc Phong không có đánh cùng với Trương Thanh Thư chỉ có Vân Dật Vân Bình là có tư cách.
Vân Bình cầm kiếm đầu rồng nói;
- Kính xin Trương sư huynh chỉ điểm.
Trương Thanh Thư trả lễ:
- Vân sư đệ không cần khách khí.
← Ch. 0214 | Ch. 0216 → |