← Ch.1198 | Ch.1200 → |
Ở ngay trong lúc mọi người cho rằng nam tử áo bào màu trắng bất ngờ không kịp đề phòng, sẽ bị thương nặng, có biến đổi khác thường đột ngột phát sinh!
Theo một tiếng động cực lớn từ trong ánh sáng màu vàng giữa không trung truyền đến.
Thân thể nhị trưởng lão đang bay ra chợt dừng lại. Nắm đấm hình như đánh vào trên thứ gì đó, không có cách nào lại đi tới dù chỉ một chút. Hắn biến sắc.
Ánh sáng màu vàng tiêu tan, lộ ra tình hình nơi đó.
Nam tử áo bào màu trắng đứng chắp tay, quần áo cũng không hề rối loạn, ánh mắt yên tĩnh, nhìn cũng không có nhìn nhị trưởng lão.
Chẳng biết từ lúc nào, trước người hắn xuất hiện một mặt tường băng hơi mỏng màu trắng. Một quyền của nhị trưởng lão như núi như biển không ngờ đánh vào tường băng. Tường băng chỉ dày không được nửa thước, nhưng ngay cả một tia vết rạn cũng không có xuất hiện.
Trên quảng trường, vào giờ phút tiếng mọi người hoan hô liền ngừng lại.
Trên mặt nhị trưởng lão chợt trở nên đỏ bừng. Chưa có khi nào hắn từng bị miệt thị như vậy.
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, trên người có ánh sáng lóe lên. Thân hình hắn tăng vọt, trong nháy mắt hóa thành bản thể vượn lớn cao tới mấy trăm trượng vượn lớn bản thể.
Kim quang chói mắt từ trên người hắn tản ra, chói mắt, giống như một mặt trời màu vàng.
Trong miệng nhị trưởng lão lẩm bẩm, hai tay giơ lên cao.
Ầm.
Một tiếng động phát ra. Trên hai tay hắn hiện ra ngọn lửa màu vàng cực lớn.
Hỏa diễm hội tụ lại một chỗ, trong nháy mắt ngưng tụ thành một ảo ảnh mặt trời cực lớn, nhiệt độ cao mãnh liệt bạo ngược khủng khiếp từ bên trong ảo ảnh mặt trời tỏa ra, giống như thoáng cái mặt trời bị kéo từ trên bầu trời tới.
Cánh tay nhị trưởng lão vung lên, ảo ảnh mặt trời hung hăng nện ở trên tường băng.
Ầm ầm ầm!
Uy lực một đòn này lớn hơn vài lần so với vừa rồi. Bức tường băng màu trắng chấn động kịch liệt, cuối cùng hiện ra từng vết rạn, ầm ầm vỡ nát.
Lúc này, ánh mắt của nam tử áo bào màu trắng mới nhìn về phía nhị trưởng lão. Chân mày hắn nhíu lên, hừ lạnh một tiếng. Hắn vẫn chưa lộ ra bao nhiêu kinh ngạc.
Hắn giơ một cánh tay lên, không làm động tác gù khác, ung dung điểm ra một chỉ.
Vèo!
Một đạo ánh sáng trắng tinh tế trong suốt từ đầu ngón tay hắn bắn ra, hoàn toàn không tản ra khí tức, dường như chỉ là một tia sáng tầm thường. Chỉ có điều mặt ngoài mơ hồ có thể nhìn thấy được từng phù văn màu trắng rất nhỏ.
Thạch Mục thấy vậy, trong lòng thầm kêu một tiếng không tốt. Trên người hắn có ánh sáng trắng lóe lên, hóa thành một đạo huyễn ảnh, bắn ra.
Tia sáng màu trắng lóe lên đơn giản xuyên thủng ảo ảnh mặt trời chói chang trong tay nhị trưởng lão.
Hỏa diễm trên ảo ảnh mặt trời chói chang nhanh chóng lịm tắt. Ảo ảnh bỗng nhiên rung lên, ầm ầm tan ra.
Sắc mặt nhị trưởng lão đại biến. Đại Nhật Bí Thuật này là thủ đoạn ép dưới đáy hòm của hắn. Không ngờ không chịu được một đòn như thế.
Ánh sáng trắng tinh tế này tiếp tục bắn ra, lao về phía đầu của nhị trưởng lão.
Trong lòng nhị trưởng lão đột nhiên dâng lên một sự sợ hãi vô cùng mãnh liệt. Hắn mơ hồ cảm giác được, bị ánh sáng trắng bắn trúng, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Chỉ có điều lúc này né tránh đã không kịp. Khoảng cách gần quá.
- Né tránh!
Ngay ở thời điểm hắn nhắm mắt chờ đợi cái chết, một lực mạnh đột nhiên tác dụng ở trên người hắn, đánh thân thể hắn bắn về phía bên cạnh.
Vù!
Tia sáng màu trắng xuyên thủng vai của nhị trưởng lão, lệch khỏi quỹ đạo yếu hại.
Chỉ có điều dù như vậy, một khí lạnh vô cùng vẫn đang từ miệng vết thương truyền ra, trong nháy mắt khiến cho thân thể hắn không thể động đậy.
Bông tuyết màu trắng từ miệng vết thương hiện lên, nhanh chóng lan tràn tới các vị trí khác trên thân thể của nhị trưởng lão.
Vào thời khắc này, một đạo kiếm quang kim sắc hiện lên, bổ xuống vai của nhị trưởng lão, lộ ra xương cốt trắng hếu, máu tươi bắn ra giống như vẩy mực. Chỉ có điều sắc mặt của nhị trưởng lão lại thả lỏng.
Cánh tay trái và phần vai vừa chém đứt nhanh chóng bị bông tuyết màu trắng hoàn toàn bao trùm, sau đó vỡ nát ra từng tấc.
Một bóng người lóe lên. Đại trưởng lão xuất hiện ở bên cạnh hắn, phất tay phát ra một ánh sáng trắng, bao phủ ở trên vết thương. Máu tươi nhất thời giảm xuống.
Ánh mắt Thạch Mục từ cánh tay bị chém kia, chuyển sáng, nhìn về phía nam tử áo bào màu trắng.
- Thần thông hàn băng của các hạ thật là lợi hại, bội phục!
Hắn chậm rãi nói.
- Quá khen. Lại không biết Thạch tộc trưởng có thể tiếp được một chỉ này của ta hay không?
Nam tử áo bào màu trắng nhìn về phía Thạch Mục, trong mắt lóe lên một tia hàn quang. Hắn lại nhấc một tay lên, điểm ra một chỉ.
Xuy!
Một tia sáng màu trắng lớn gấp đôi so với vừa rồi, phát ra một tiếng động nhỏ, đánh về phía Thạch Mục.
Tốc độ của ánh sáng trắng cũng gần như nhanh hơn gấp đôi so với vừa rồi. Trong chớp mắt tia sáng màu trắng liền đến trước mắt Thạch Mục.
Hai mắt Thạch Mục có ánh sáng màu vàng lưu chuyển. Trong miệng hắn hét lớn một tiếng, một quyền đánh ra.
- Ầm.
Một tiếng động vang lên. Hỏa diễm màu đỏ từ trên cánh tay Thạch Mục dâng lên, hừng hực thiêu đốt, tản ra nhiệt độ cao còn đáng sợ hơn ảo ảnh Đại Nhật của nhị trưởng lão.
Hỏa diễm màu đỏ bắn ra, ngưng tụ thành một con hỏa long màu đỏ dữ tợn, phát ra tiếng rít gào cực lớn. Nó mở miệng liền nuốt tia sáng màu trắng vào.
- Tộc trưởng cẩn thận. Đó là thần thông thượng cổ Băng Phách Thần Quang, lại đông lạnh vạn vật thế gian. Vạn lần không thể sử dụng thân thể cứng rắn ngăn cản!
Âm thanh của đại trưởng lão truyền đến, đầy lo lắng.
Thạch Mục vừa nghe nói thế, thần sắc thoáng thay đổi.
- Ha ha, không ngờ còn có người nhận được môn thần thông này. Chỉ có điều đã quá muộn!
Nam tử áo bào màu trắng cười ha ha, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.
Trong cơ thể hỏa long màu đỏ, một ánh sáng trắng lạnh giá vô cùng từ trong phun ra ngoài. Trong nháy mắt toàn bộ hỏa long hóa thành một tượng băng màu trắng.
Tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt tất cả đại năng Thần cảnh khác trên quảng trường đều đại biến. Có người thậm chí lộ ra vẻ sợ hãi.
Thạch Mục vừa thi triển ra hỏa long, uy lực rất mạnh. Nhưng ngay cả thần thông hệ hỏa lợi hại như vậy trong nháy mắt cũng bị đông lại. Băng Phách Thần Quang không ngờ lợi hại đến như vậy.
Vèo!
← Ch. 1198 | Ch. 1200 → |