← Ch.265 | Ch.267 → |
Đã quay lưng lại dù chỉ một chút cũng không thể oán trách, chính là đạo lý này. Gặp phải Dương Thiên Lôi khác thường như vậy, nàng ta đã định trước chỉ có thể chết chắc. Hơn nữa trước lúc chết cũng không có cơ hội thông báo cho Thiên Ma vương biết, căn bản không kịp lo lắng, liền trực tiếp bị bình ngọc lưu ly thanh tĩnh nuốt vào.
...
Hơn mười phút sau, quái vật dưới sự thu nạp của thần quang năm màu liền biến thành một khối đá toả ra một màu hồng chói mắt tinh nhọn, trong suốt, giống như như ru-bi, hơn nữa khiến Dương Thiên Lôi kinh ngạc hơn chính là, trong viên ru-bi này loáng thoáng có một hình thù quái vật kỳ lại mà Dương Thiên Lôi chưa từng nhìn thấy.
- Hắn đây sao, rốt cuộc là cái gì vậy?
Đáng tiếc, Lăng Hi vẫn không hề tỉnh lại. Nếu như nàng tỉnh lại, có lẽ sẽ biết. Về phần tiểu linh thú, Dương Thiên Lôi căn bản không cần cân nhắc tới. Tiểu gia hỏa này tên cũng như nó, chân chính là Tiểu Bạch, ký ức trong đầu ngoại trừ thế giới băng tuyết, không tồn tại bất kỳ cái gì có giá trị.
- Chỉ có trở về hỏi Đan lão đầu, hoặc có lẽ là mỹ nữ sư phụ. Thi thể trong giới chiếc nhẫn, hiển nhiên thân xác của yêu quái này.
Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm nghĩ, lại nhìn chằm chằm vào Lăng Hi. Sau khi thưởng thức thêm vài lần, Dương Thiên Lôi đặt một lọ đan dược có mười vạn Thuần Dương đan đến trước mặt tiểu linh thú, rồi trở về bản thể.
Tâm thần khẽ động, toàn thân nhất thời hóa thành một đám sương mù, lại bắt đầu sự nghiệp to lớn tìm kiếm Trương Tử Hàm của hắn.
... Truyện Tiên Hiệp
Một lúc lâu sau, Dương Thiên Lôi lại vượt qua hai ngọn núi, dùng kính viễn vọng độc nhất vô nhị kia của hắn, thưởng thức mấy người mỹ nữ phong tao vô hạn. Mỹ nữ từ lớn tới nhỏ, thậm chí cả mỹ nữ lớn tuổi, nhưng đáng tiếc chính là, vẫn không có phát hiện bóng dáng của Tử Hàm muội muội.
Lúc này, hắn lại đứng trên đỉnh một ngọn núi cao.
Trước sau như một, mở kính viễn vọng, chậm rãi dò xét người trong phạm vi trăm dặm, trong miệng càng không ngừng lẩm bẩm, tấm tắc khen thành tiếng.
- Cái mông thật lớn, ngọn núi nhỏ rất đáng yêu à... Hả, đó không phải là mấy tên ngốc kia của Thương Huyền Phủ sao?
Sau khi Dương Thiên Lôi dùng kính viễn vọng nhìn thấy một cái mông lớn, bỗng nhiên phát hiện, trong mấy người đó, bất ngờ có ba tên mà Dương Thiên Lôi rất quen mặt. Dương Thiên Lôi có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được, liếc mắt liền nhìn ra, ba người đó là ba tên ngốc đã bao vây mình trong Ma Vực lúc đó.
Không hề nghi ngờ, Thương Huyền Phủ có thể tìm tới cửa, tất nhiên là do ba tên ngốc này đến Trảm Không Kiếm Phái đã nhận ra mình.
- Ngựa kéo sa mạc, tốc độ tấn cấp trái lại rất nhanh, cái mông lớn cũng đến Tiên Thiên cấp bốn, rõ ràng bọn hắn là cùng một đội, có muốn diệt bọn hắn hay không đây? Hả?
Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi liền cả kinh, trong kính viễn vọng bỗng nhiên lại xuất hiện một đạo ảnh, Dương Thiên Lôi cũng cảm thấy đạo ảnh này quen thuộc la thường, nhưng có thể khẳng định, hắn chưa từng gặp qua. Quen thuộc chỉ là dáng vẻ xinh đẹp như cơn gió mát êm dịu của nàng.
Dĩ nhiên vô cùng tương tự với yêu nghiệt mà hắn vừa mới gặp phải, cũng gợi cảm xinh đẹp, cũng lẻ loi một mình.
- Tên này... Lẽ nào cũng là yêu nghiệt?
Trong mắt Dương Thiên Lôi nhất thời hiện lên một luồng ánh sáng đầy hưng phấn, trong nháy mắt, đưa kính viễn vọng hoàn toàn tập trung về phía này. Hơn thế nữa, cũng khởi động hoàn toàn khả năng thính giác siêu cấp của mình, toàn bộ tâm thần đều tập trung về phía đó.
Thiếu nữ xinh đẹp tiếp cận đám người Thương Huyền Phủ kia, khi chỉ còn cách mấy trăm trượng, dường như thoáng dừng lại, quan sát bốn phía một hồi, rồi lại rất nhanh tiến gần tới đám người Thương Huyền Phủ.
- Đại tỷ tỷ, mấy ca ca, ta có thể đi cùng các ngươi không?
Lỗ tai Dương Thiên Lôi như cây nhấp nháy, từng đạo năng lượng thuộc tính gió từ trên hai tai hắn phát ra, dung nhập vào trong không khí Ma Vực, bắt lấy bất kỳ tiếng động nào từ xa xa thậm chí là tiếng gió thổi cỏ lay. Khi thiếu nữ xinh đẹp kia tiếp cận đến thiếu nữ mông lớn chừng mấy chục thước, đã làm cho bọn họ chú ý, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nghe được giọng nói cực kỳ quen thuộc khiến toàn thân hắn nổi da gà.
- Hắn quả thực giống tên yêu nữ kia như đúc.
Tại trong nháy mắt Dương Thiên Lôi hầu như có thể khẳng định, thiếu nữ xinh đẹp này, tất nhiên cùng một loại kia quái vật với yêu nghiệt kia.
- Đại tỷ tỷ, ta là người tu luyện một mình, không có bạn cùng đi, đến Ma Vực chỉ là muốn rèn luyện một chút. Người yên tâm, cái gì ta cũng không muốn, chỉ cần để ta cùng chiến đấu với các ngươi là tốt rồi. Có thể chứ?
Thiếu nữ xinh đẹp thấy thiếu nữ mông lớn khẽ nhíu mày, rõ ràng không thích lời đề nghị của nàng, liền nói tiếp.
- Xin lỗi, chúng ta là đệ tử Thương Huyền Phủ đang rèn luyện, không muốn có bất kỳ kẻ nào quấy rối. Lại càng không muốn bất kỳ kẻ nào nhìn trộm. Mong lập tức rời đi, bằng không sẽ giết không tha.
Thiếu nữ mông lớn rất lạnh lùng, rất lợi hại, rất kiêu ngạo, lạnh giọng nói. Qua thái độ của nàng ta, Dương Thiên Lôi rõ ràng có thể thấy được, người này nha, ngoại trừ cái mông to hơn so với người khác, tướng mạo thật sự là không có cách nào đẹp hơn nàng kia, cho nên trong ánh mắt tràn ngập sự căm thù.
- A? Đại tỷ tỷ, các ngươi là đệ tử Thương Huyền Phủ sao? Thật tốt quá... Ta, ta... Ta có thể gia nhập Thương Huyền Phủ các ngươi không? Có thể gia nhập với các ngươi, ta sẽ không còn là kẻ tu luyện nhàn rỗi nữa, cũng không ai có thể khi dễ ta.
Thiếu nữ xinh đẹp nghe được người có cái mông lớn nói, vẻ mặt tự nhiên hưng phấn nói. Đồng thời, tỏ ra tội nghiệp nhìn vài tên thiếu niên còn thuần khiết kia.
- Sư tỷ, ta thấy nàng cũng không tệ lắm, một tán tu thôi. Tuổi còn trẻ có thể tu luyện tới Tiên Thiên cấp bốn, khẳng định có thiên phú tốt. Nếu như có thể gia nhập Thương Huyền Phủ chúng ta, thật ra cũng không tồi...
Trong đám đó cso một gã thiếu niên không nhẫn nhịn nổi, bị ánh mắt trìu mến của thiếu nữ kia làm cho "Kê động", nhìn người có mông lớn nói.
- Không được. Nàng nói tán tu là tán tu sao? Thân phận không rõ ràng, lai lịch không rõ ràng, sao có thể tùy tiện gia nhập Thương Huyền Phủ.
- Ha ha, sư tỷ, cái này không thành vấn đề. Chỉ cần ra khỏi Ma Vực, lấy năng lực của Thương Huyền Phủ chúng ta, còn không tra rõ được lai lịch của nàng ta hay sao? Yên tâm đi, sư tỷ. Hơn nữa...
Người thiếu niên đang nói bỗng nhiên ngừng lại, truyền âm cho người có mông lớn nói:
- Sư tỷ, xem dáng dấp của nàng, nếu như chúng ta mang nàng về, hiến cho Nhị thiếu gia... Hắc hắc...
← Ch. 265 | Ch. 267 → |