Vay nóng Tinvay

Truyện:Huyền Thiên - Chương 288

Huyền Thiên
Trọn bộ 989 chương
Chương 288: Định lực tuyệt đối là thâm hậu
0.00
(0 votes)


Chương (1-989)

Siêu sale Shopee


Nghe Chung Khuê nói vậy, Dương Thiên Lôi nhất thời thôi động niệm lực, tiến nhập vào viên Ngưng Huyết đan Tiên Thiên cấp năm mà hắn đã lấy ra, cùng với Ngưng Huyết đan trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh. Một lát sau, hắn có vẻ thất vọng lắc đầu nói:

- Mấy viên Ngưng Huyết đan cũng không có thuộc tính diễn sinh. Ta vốn đang nghĩ sẽ đưa cho mấy người huynh đệ tỷ muội. Nếu đã không có thuộc tính diễn sinh, không bằng đổi thành nội đan yêu thú.

Nghe Dương Thiên Lôi nói vậy, trong mắt Chung Khuê hiện lên một tia vui mừng. Dương Thiên Lôi nói câu kia đã chứng tỏ sự quý trọng của hắn đối với huynh đệ tỷ muội. Như vậy quả là rất hào phóng. Tuyệt đối là lông phượng và sừng lân, cực kỳ hiếm thấy. Chung Khuê tự nghĩ, cho dù là hắn cũng làm không được.

- Lão ca, tổng cộng có năm viên. Bốn viên nhỏ, một viên lớn. Lão ca giúp ta đổi toàn bộ thành nội đan yêu thú đi, càng nhanh càng tốt, ta cần tăng pháp lực gấp.

Dương Thiên Lôi lại chọn ra thêm bốn viên nội đan Tiên Thiên cấp bốn mà hắn kiểm tra không có thuộc tính diễn sinh, đưa tới trước mặt Chung Khuê.

- Ách... Lão đệ, đổi toàn bộ thành nội đan yêu thú thì nhiều lắm. Hãy đổi thêm bất kỳ đan dược và tiên thảo linh dược gì đó. Nội đan có tốt một chút, cũng không phải là vạn năng, chỉ có hiệu quả tốt nhất trong lần đầu tiên, sau đó càng dùng nhiều, hiệu quả cũng sẽ từ từ giảm bớt. Cho nên, lão ca kiến nghị ngươi chỉ cần hơn mười viên, trên trăm viên nội đan yêu thú cũng là đủ rồi. Cái khác đổi thành Thuần Dương đan, đến lúc đó ngươi muốn mua cái gì cũng có thể.

- Như vậy hả... Được, vậy nghe theo lời của lão ca, lão ca xem rồi bán đi.

Dương Thiên Lôi nói.

- Tốt, lão đệ yên tâm. Lão ca ta sẽ tuyệt đối bán ra với giá tốt nhất, chỉ có điều cũng cần thêm một chút thời gian mới có thể bán xong. Nếu lão đệ cần gấp, vậy thương hội Tinh Diệu sẽ chi trước cho ngươi một trăm viên nội đan yêu thú Tiên Thiên cấp bốn. Lão đệ dùng trước, chờ khi bán đấu giá xong, sẽ lại cùng nhau kết toán. Lão đệ thấy thế nào?

Chung Khuê nói.

- Không thành vấn đề.

- Vậy là tốt rồi, lão đệ chờ chút. Ta đi gặp môn chủ, tranh thủ trích ít phần trăm, hoàn thành giao dịch lần này của lão đệ, thuận tiện lấy nội đan yêu thú.

Chung Khuê nói xong, liền bước vội đi.

Nhìn Chung Khuê kích động mà rời đi như vậy, Dương Thiên Lôi vô cùng đắc ý dựa lưng vào ghế. Tuy rằng hắn đã sớm đoán được đan dược màu hồng ki vô cùng giá trị, nhưng lại không nghĩ rằng nó tự nhiên lại giá trị tới như vậy. Nếu như để Chung Khuê biết hắn lấy ra chưa được một phần mười số hắn đang có, không biết lão ca sẽ có cảm tưởng gì? Hơn nữa trong đó không ít viên đều có thuộc tính diễn sinh?

Dương Thiên Lôi càng nghĩ càng cảm thấy mấy con Thiên Ma kia rất đáng yêu. Đáng tiếc, từ sau khi giết chết con Thiên Ma Vương kia, dù chỉ nửa con cũng lại không thể gặp được.

...

Sau khoảng thời gian uống xong chén trà nhỏ, Chung Khuê với vẻ mặt đầy hưng phấn mà đi tới trước mặt Dương Thiên Lôi.

- Lão đệ, môn chủ nói, sẽ rút ra hai phần trăm đưa vào làm chi phí hoạt động. Đây là mức thấp nhất trong hiệp hội Tinh Diệu rồi. Thông thường với tình huống này thường là 10%, với khách quý là 5 phần trăm. Thế nào, đã thoả mãn chưa?

- Vâng, đa tạ lão ca.

- Khách khí cái gì. Lão ca cũng có thể kiếm được không ít lợi từ chỗ này của lão đệ. Công trạng mà, ha ha ha... Vậy, đây là một trăm viên nội đan yêu thú Tiên Thiên cấp bốn. Vừa vặn thích hợp cho ngươi luyện hóa. Chờ lão đệ tấn cấp đến Tiên Thiên cấp năm, sẽ đưa thêm một ít nội đan yêu thú Tiên Thiên cấp năm nữa. Lão đệ thích dùng phòng tu luyện khách quý bao lâu thì dùng bấy lâu. Lão ca sẽ miễn toàn bộ chi phí cho lão đệ. Lão đệ nhanh lên đi tu luyện đi. Lão ca phải đi thu xếp việc bán đấu giá.

- Được.

Dương Thiên Lôi lên tiếng, Chung Khuê liền đưa tới vào phòng tu luyện dành cho khách quý mà hắn đã sớm thu xếp cho Dương Thiên Lôi.

...

- Không biết Tử Hàm đã bắt đầu rèn luyện chưa. Ôi, nếu như sư phụ Vân Dao không ở đây thì tốt rồi, ta hoàn toàn có thể chiếu cố cho Tử Hàm mà...

Sau khi Dương Thiên Lôi chậm rãi ngồi xếp bằng xuống, trong lòng thầm nghĩ.

Nghĩ đến Trương Tử Hàm, bản thân hắn liền cảm thấy toàn thân rung động. Hắn mới nếm thử trái cấm, mấy người cũng mới say sưa đại chiến mấy canh giờ, sau khi Vân Dao chạy tới, liền không còn có bất kỳ cơ hội nào nữa.

Tuy rằng Dương Thiên Lôi không để ý, nhưng chung quy Tử Hàm muội muội cũng không dám quá thân thiết với Dương Thiên Lôi ở trước mặt sư phụ. Điều này làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy khó chịu.

- Ở đây không biết có thể cảm ứng được với muội muội Tử Hàm hay không?

Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nghĩ ra một cách, không có bất kỳ do dự gì, bản thân hắn liền đem toàn bộ tâm thần dung nhập tới trên người Trương Tử Hàm.

Trong nháy mắt, một đạo dao động rõ ràng liền truyền tới trong đầu Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi vốn chỉ muốn thử xem, không ngờ tự nhiên có thể thực sự cảm ứng được sự tồn tại của Trương Tử Hàm. Trong nháy mắt, bản thân hắn giống như vừa uống tiết gà, hưng phấn không hiểu nổi. Nhưng hưng phấn không bao lâu, liền thấy một tia cảm ứng vừa mới phát sinh này lại biến mất không thấy nữa.

- Lẽ nào loại thần thông này có thể xuyên qua không gian pháp tắc được?

Dương Thiên Lôi không chút lo lắng, chỉ cần có thể cảm ứng được, liền ý nghĩa rằng chỉ cần hắn muốn, tùy thời đều có thể kiểm tra tình huống bên Trương Tử Hàm.

- Thật bất thường. Phòng tu luyện dành cho khách quý này của thương hội Tinh Diệu hẳn là một Đạo khí, chẳng qua bị phân chia thành mấy khu vực nhỏ. Nghiêm túc mà nói, vẫn trong một thời không.

Sau khi Dương Thiên Lôi nghĩ thông suốt về điểm ấy xong, lại dùng tâm thần dung nhập đến trên người Trương Tử Hàm. Tâm thần không ngừng ngưng tụ, và cảm ứng về Trương Tử Hàm cũng càng ngày càng mãnh liệt. Dần dần hình ảnh xung quanh Trương Tử Hàm từ không rõ bắt đầu dần dần trở nên rõ ràng hơn...

Chỉ là, khi Dương Thiên Lôi thấy rõ phạm vi xung quanh Trương Tử Hàm, tròng mắt thiếu chút nữa thì rơi xuống mặt đất.

Hầu như chỉ trong nháy mắt, do Dương Thiên Lôi quá khiếp sợ, sự liên hệ này liền bị cắt đứt.

- Ông trời ơi...

Dương Thiên Lôi nhịn không được mà phát ra một tiếng la:

- Cuối cùng, vì sao ta lại ở đây? Hả a a a?

Bản thân hắn hưng phấn muốn phun máu, lại phiền muộn muốn hộc máu. Hắn tự nhiên thấy được...

Hai thân thể mềm mại

Tuy rằng chỉ vừa liếc mắt, nhưng Dương Thiên Lôi lại thật sự không phân biệt được, ai là Trương Tử Hàm và ai là Vân Dao?


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-989)