← Ch.533 | Ch.535 → |
Mày kiếm mắt sáng, khí vũ hiên ngang, hai con ngươi hắc sắc thâm thúy kia sáng chói như sao, hắn của bốn năm sau tràn ngập một cỗ khí tức quen thuộc và lạ lẫm, nhưng ngay lập tức khi nhìn thấy thân ảnh ấy, Trần Thiến vốn là hai mắt đẫm lệ mông lung, thân thể mềm mại cứng đờ, cả người vậy mà "Oa" khóc lên!
- Hỗn đản, ngươi là một tên hỗn đàn... Ô ô...
Bọn người quen thuộc với Dương Thiên Lôi như Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Kỷ Tiêu Vân nguyên một đám hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, quả thật không thể tin được những gì mình đang thấy.
Dương Thiên Lôi!
Cường giả mà bọn họ tưởng rằng là Chân Thần Cảnh lại đúng là Dương Thiên Lôi mà bọn hắn quen thuộc!
Cùng một thời gian, hơn ba mươi thiên tài thiếu nam thiếu nữ nhìn về phía hư ảnh kia và ánh mắt của Trần Thiến, cũng tràn đầy khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi!
Mà Hạ Quân Trúc "Tự mình đa tình", vốn tưởng rằng Trần Thiến bị phóng thái của mình mê hoặc, cũng ngơ ngác nhìn vào hư ảnh tràn ngập khí tức nam tử kia của Dương Thiên Lôi, nhất là hai con ngươi thâm thúy của Dương Thiên Lôi, vậy mà lại khiến hắn toàn thân run rẩy!
- Ách...
Tinh Không Thông Linh Kính mà Dương Thiên Lôi khởi tộc có tốc độ tiêu hao thần niệm rất kinh người, lúc giằng co được năm phút đồng hồ, hắn đã muốn buông tha rồi. Dù sao thần niệm của hắn tuy rằng đã khủng bố đến cảnh giới người thường không thể nào tưởng tượng nổi, nhưng cũng không thể duy trì quá lâu. Càng quan trọng hơn là, Trần Thiến cũng không có chút nào đáp lại, việc này khiến hắn có chút lạnh lòng. Bởi vì hắn tin rằng Trần Thiến không có khả năng không cảm nhận được ba động của mình, nhưng nàng vì sao không nhận? Khả năng lớn nhất chính là Trần Thiến không muốn gặp hắn, có lẽ đã quên đi hắn rồi!
Bất quá hắn cũng không buông tha, mà tiếp tục điên cuồng thúc dục thần niệm của bản thân, hắn muốn cố gắng đến một tia cuối cùng, thẳng đến khi nào thần niệm của mình hoàn toàn tiêu hao hết mới thôi. Nếu như vẫn không liên hệ được, lúc kia, sẽ là lúc hắn chính thức buông tha. Không phải là buông tha liên hệ lần này, mà là buông tha cho Trần Thiến. Hắn thực chất vốn bên trong tràn đầy ngạo khí, tuy rằng Trần Thiến đã đi vào nội tâm của hắn, nhưng nếu như Trần Thiến hắn thì hắn cần gì phải tự mình đa tình?
10 phút.
Ngay khi được 10 phút, rốt cục đã có phản ứng!
Nhưng lại không nghĩ đến rằng, thứ trông thấy lại chính là Trần Thiến đang khóc bù lu bù loa đang giương nanh múa vuốt đánh loạn vào hư ảnh của hắn, mắng, chửi từng tiếng "Hỗn đản".
Thấy một màn như vậy, Dương Thiên Lôi có chút kinh ngạc đến ngây người, nhưng nội tâm vốn nặng trĩu, lại trong nháy mắt trở nên sáng sủa.
Nàng, không có quên mình!
- Tiểu Thiên...
Dương Thiên Lôi rốt cuộc cũng thấp giọng nói. Thanh âm của hắn tuy rằng đang tận lực duy trì bình tĩnh, nhưng bất luận kẻ nào cũng nghe ra được, áp lực và kích động trong lòng hắn. Đọc Truyện Online
- Đừng khóc, dù là phá tan cửu trọng thiên, đạp phá mười tám tầng địa ngục, ta cũng phải biến người thành tức phụ của Dương Thiên Lôi ta! Không người nào có thể ngăn cản được!
Dương Thiên Lôi vốn từ trước đến nay luôn hèn mọn bỉ ổi, lúc này ánh mắt lại lóng lánh một tia hào quang khiếp người, khuôn mặt quen thuộc, đẹp trai đến không chịu nổi kia, giờ phút này lại tản ra khí tức vô cùng kiên định và cuồng ngạo, chữ chữ như kim vang vọng trong tai mọi người.
Hơn ba mươi người, từng người đều động dung.
Ánh mắt của một ít thiếu nữ khi nhìn về phía Dương Thiên Lôi, càng tràn ngập một cổ run sợ và tâm động mãnh liệt!
Đây là một nam nhân như thế nào?
Hạ Quân Trúc, ở trước mặt của hắn, có thể xưng là "nam nhân" sao?
Hạ Quân Trúc mới vừa rồi còn khiến cho tâm tình các nàng dao động, ở trước mặt của nam nhân này, vậy mà lại không hề có chút tính so sánh!
Tất cả các quầng sáng đều bị đánh tan!
Thiên tài Thần Đạo cửu cấp? Ở trước mặt nam nhân có thể dùng thần niệm thúc dục Tinh Không Thông Linh Kính hơn mười phút đồng hồ, nhưng lại không lộ ra chút miệt mỏi, ngược lại còn tản ra khí tức vô cùng cuồng ngạo thì không đáng kể chút nào!
Vô Cực Tinh Vực đệ nhất mỹ nam tử?
Ở trước mặt chân nam nhân tràn ngập nam nhân vị, đẹp trai đến Thiên địa không dung càng không chịu nổi một kích!
- Cho dù là gia gia của ngươi cũng không được!
Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi vốn đã dùng khí tức chấn kinh tất cả mọi người, lại lần nữa thả ra một câu cuồng ngạo, một quả đạn tạc tự tin tới cực điểm, thiếu chút nữa đã khiến tất cả mọi người ở đây hoảng sợ đến ngã nhào xuống đất. Gia gia của Trần Thiến là ai? Người cầm lái của Trần gia, người mạnh nhất của Trần gia, một trong những người mạnh nhất Vô Cực Tinh Vực!
- Ta...
Lão gia tử đang ẩn nấp ở phụ cần nhịn lén, ngay khi đang thầm khen Dương Thiên Lôi thì không nghĩ tới Dương Thiên Lôi lại nói ra một câu như vậy, lập tức giận sôi lên, thiếu chút nữa đã không nhịn được nói tục trước mặt con dâu và nhi tức. Chỉ có thể tức giận đến đỏ bừng cả mặt, cứ thể mà nhẫn nhịn xuống.
- Khục khục... Bất quá, cái kia, tiểu Thiên, ngươi phải cho ta chút thời gian... Nghe lời, đừng khóc, quả thật không có phân ra lớn nhỏ, trong lòng ta, các ngươi đều là lớn, chỉ có ta là nhỏ thôi, ngươi hiểu ý của ta không?
- Hỗn đản, ngươi hỗn đản... Ai muốn làm tức phụ của ngươi... Ô ô... Không hiểu, ta không hiểu!
- Ách... Tiểu Thiến, nghe lời ah... Ta biết ngươi trách ta bốn năm không liên hệ với ngươi, ta không phải vì muốn nhanh mạnh mẽ hơn sao? Bằng không thì gia gia lão nhân gia hắn chỉ cần một cọng râu là đủ để ghìm chết ta rồi... Ngươi nói có đúng không?
Dương Thiên Lôi vừa rồi còn vô cùng cao ngạo, trâu bò vô hạn, lúc này lại biến thành một bộ dáng vô lại, dụ dỗ Trần Thiến vui vẻ. Mặc dù lúc này tên này rất muốn lập tức nói chuyện chánh sự, nhưng hắn biết, nếu muốn nói chuyện chính sự vào lúc này thì... quả thật là quá không có tính người rồi, chỉ có thể nhẫn nại một chút, trước tiên dỗ dành Trần Thiến đã rồi nói sau.
Lão gia tử ẩn nấp bên cạnh nghe được những lời này của Dương Thiên Lôi, thần sắc mới hòa hoãn một ít.
- Ghìm chết đáng đời ngươi!
Trần Thiến hung dữ nói, nhưng ai nấy đều thấy được, Trần Thiến đã không còn thương tâm nữa, tuy rằng trong mắt vẫn còn nước mặt, nhưng lại trừng mắt với Dương Thiên Lôi, vẫn không nhúc nhích.
- Như vậy sao được? Ta chính là tôn nữ tế tương lai của ngài, lão gia tử không nỡ đâu... Tiểu Thiến, bốn năm nay...
← Ch. 533 | Ch. 535 → |