← Ch.615 | Ch.617 → |
- Trách không được hắn phải thoát y, dù không thoát y, cũng bị chấn vỡ.
Hạ Quân Trúc nghĩ thầm trong lòng, thời điểm này, Hạ Quân Trúc biết rõ, dù có chuyện gì xảy ra cũng không được để cho Dương Thiên Lôi biết là mình đã lĩnh ngộ được tầng thứ nhất của Đại Thiên Nhãn Thuật. Nếu không, tên gia hỏa vô sỉ này, đến lúc đó sẽ cuốn lấy mình, đòi xem lại mới được. Ở chung vài thập niên, Hạ Quân Trúc hiểu rất rõ tính cách vô sỉ của Dương Thiên Lôi, hắn là người không chịu ăn bất cứ thiệt thòi nào.
- Hô!
Ba giờ sau, Dương Thiên Lôi cũng thở ra một hơi, từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại, những vết thương toàn thân đã biến mất, khôi phục như ban đầu. Từng khối cơ bắp hình giọt nước, thân thể này của hắn là tuyệt đối là hình mẫu của nam nhân, làm nữ nhân mộng tưởng.
- Thế nào?
Đúng lúc này, Hạ Quân Trúc giống như đang nhắm mắt tu luyện, nói rất lạnh nhạt, hơn nữa không có mở mắt, chỉ hé ra một khe nhỏ. Hắn đã nhìn thấy hết, chung quy không thểnào không nhìn thấy, cái gọi là có tật giật mình, chỉ sợ chính là đạo lý này. Dương Thiên Lôi nhìn Hạ Quân Trúc, lúc này, tuy đã bình tĩnh không ít, nhưng không thể không thừa nhận, Dương Thiên Lôi khôi phục nguyên trạng, tản ra mị lực không nữ nhân nào có thể kháng cự. Cũng không phải thân thể hoàn mỹ, mà chính là khí tức của Dương Thiên Lôi.
- Ân. Tốt rồi! Hạ muội, một chút nữa ca sẽ luyện chế một ít đan dược, cam đoan ngươi chỉ trong mấy ngày sẽ tăng lên đến Thần Đạo Nhị Cấp đỉnh phong!
Dương Thiên Lôi nói đầy đắc chí, vừa nói, đứng dậy, không có chút ý tứ nào, càng làm khuôn mặt Hạ Quân Trúc đỏ bừng, thiếu chút nữa đã bạo phát, Dương Thiên Lôi làmột gia hỏa vô sỉ, tuy âm thanh bình thường, nhưng khi đứng lên, tiểu đệ cũng đứng lên, làm cho Hạ Quân Trúc không dám nhìn, điều này làm cho Hạ Quân Trúc mắng thầm hắn hai tiếng vô sỉ.
Chuyện này không gọi là vô sỉ thì gọi là gì?
Hạ Quân Trúc vào lúc này, đã muốn đứng lên dọn dẹp Dương Thiên Lôi, nhưng lại không thể, bởi vì hắn không muốn để cho Dương Thiên Lôi biết hắn nhìn thấy. Đành phải làm bộ không nhìn thấy, hơn nữa Hạ Quân Trúc có thể khẳng định, lúc trước mình đã làm một ít chuyện vụng trộm mờ ám với hắn, thằng này tuyệt đối sẽ làm lại với mình, không biết tên lưu manh này còn làm thêm bao nhiêu động tác nữa đây.
Nhưng mà, làm cho Hạ Quân Trúc khó hiểu, mình rõ ràng là "Nam nhân", chẳng lẽ thằng này còn "Nam nhân" hơn mình? Thậm chí tục tĩu sao?
Nghĩ đến đây, Hạ Quân Trúc lại nghĩ tới Dương Thiên Lôi và Kim Chính Thái, bọn người Kỷ Tiêu Lam, lập tức nổi da gà.
Biến thái! Thằng này tuyệt đối là biến thái!
Nhưng mà... Hạ Quân Trúc lại nghĩ tới, với dung mạo của mình, Dương Thiên Lôi đã từng nói, nếu ở chung với thằng này thì ngày nào đó cũng biến thành biến thái, chẳng lẽ hắn như vậy là do Hạ Quân Trúc tạo thành sao?
Hai người đều chơi tư tâm với nhau, nhưng tất cả đều cho rằng đối phương không hiểu, cho nên, ai cũng có cảm giác mình có được ưu thế tuyệt đối.
Tình huống như vậy, cuối cùng sẽ có kết quả gì?
Đương nhiên Hạ Quân Trúc không biết được, đáng tiếc, dù Hạ Quân Trúc có nhìn thấy hay không, Dương Thiên Lôi là một gia hỏa hèn mọn bỉ ổi, vẫn sẽ chiếm ưu thế tuyệtđối!
Bởi vì, hắn đã khẳng định, Hạ Quân Trúc là nữ nhân!
Chỉ bằng điểm ấy, Dương Thiên Lôi sẽ ăn thiệt thòi sao?
Đáp án đương nhiên là không!
Đương nhiên, đó là dưới tình huống Hạ Quân Trúc thật sự là nữ nhân, nếu không, bi kịch sẽ là Dương Thiên Lôi. Khi đó, nếu hắn phát hiện người mà mình cho rằng là nữnhân giả trang, lại chính là nam nhân, tràng cảnh thế nào?
Chỉ sợ Dương Thiên Lôi sẽ tìm khối đậu hủ đâm đầu vào chết cho rồi!
- Đan dược gì?
Hạ Quân Trúc cố tỏ vẻ bình tĩnh, hỏi thăm, nhưng trong lòng đã mắng Dương Thiên Lôi vô số lần. Bởi vì Dương Thiên Lôi đã khôi phục bình thường mà không chịu mặc quầnáo, vẫn cởi chuồng như trước, từ trong Càn Khôn Giới, lấy ra một loạt thiên địa linh vật, đang không ngừng lựa chọn. Hơn nữa ánh mắt sáng ngời hữu thần, giống như đã tìm thấy.
Nhưng mà, Hạ Quân Trúc cho rằng Dương Thiên Lôi vẫn chưa nhìn thấy, bộ dạng như dùng thói quen mà lựa chọn. Hắn nhìn ra, Dương Thiên Lôi đang dùng thần niệm lựa chọn mà thôi.
- Quân Trúc Đan! Dùng Huyền Tham Tinh làm chủ dược, phụ dược dùng Lăng Hương, Mạn Đà, Huân Toa, Liên Kiều, Bạch Cấp, Bạch Vi, Bạch Tiền, Long Nham Ân, tạm thời ca chỉ có vài loại phụ dược tương sinh với nhau!
Dương Thiên Lôi nhìn Hạ Quân Trúc, trên mặt mang theo vẻ hèn mọn bỉ ổi.
Hạ Quân Trúc giống như đang nhắm mắt lại, nhưng Dương Thiên Lôi cũng lơ đễnh, dù sao cũng không nhìn, mở mắt làm gì?
- Sao lại gọi là Quân Trúc Đan?
Hạ Quân Trúc nói.
- Bởi vì ca giúp ngươi luyện chế, cho nên dùng tên ngươi đặt cho đan dược, cũng không có gì!
Dương Thiên Lôi nói ra.
Hạ Quân Trúc cũng không nói gì, trong thời gian vài thập niên này, phương diện đan đạo của Dương Thiên Lôi rất biến thái, hắn và kỷ bọn người Kỷ Tiêu Lam đã sớm lĩnh giáo qua. Rất nhiều đan dược, thằng này không cần thí nghiệm, hắn dựa vào cảm ứng và lý giải thuộc tính của dược thảo, đã có thể tổ hợp ra vô số đan phương, hơn nữa, tuyệt đối đều là đan phương kinh người!
Hạ Quân Trúc nhìn chằm chằm không rời mắt, cởi chuồng, nhưng Dương Thiên Lôi lại toàn tâm dung nhập vào luyện đan.
Đan lô rất nhỏ, chỉ bằng một bằng ba đan lô bình thường. Nhưng mà, trên đan lô phủ kín phù văn, , bọn người Hạ Quân Trúc trước giờ chưa từng nhìn thấy. Cái đan lô này, giống như Dương Thiên Lôi tự luyện chế mà thành.
Thần niệm Dương Thiên Lôi khống chế lò lửa, cả sơn động được chiếu sáng, hai người đều nhìn thấy đối phương, nhưng lại cảm thấy đối phương không thể nhìn thấy mình. May mắn, Dương Thiên Lôi đang đắm chìm trong việc luyện đan, cho nên lúc này không chú ý tới Hạ Quân Trúc, nếu không sẽ nhìn thấy thần sắc biến ảo bất định của Hạ Quân Trúc, nhất định sẽ nhìn ra một tia mánh khóe.
Thời gian trôi qua, nhiệt độ trong sơn động càng ngày càng cao. Nếu là người bình thường ở đây, nhất định sẽ đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng với hai Thần Đạo mà nói, không bịảnh hưởng chút nào.
Dương Thiên Lôi đem toàn bộ thiên địa linh vật phụ trợ để trước mặt, tâm thần hoàn toàn đắm chìm trong đan lô, mỗi một lần đều có thể làm cho tánh mạng tinh nguyên của linh dược phát huy đến mức tận cùng, sau đó lại dung nhập với một loại khác, làm cho hiệu dụng của đan dược, không bị lãng phí chút nào.
Lại một giờ trôi qua, Dương Thiên Lôi đã đem chủ dược Huyền Tham Tinh gia nhập vào trong.
Thần niệm của Dương Thiên Lôi, pháp lực đều được không chế đến cảnh giới nhập vi, ánh lửa biến hóa không ngừng, rốt cục, lại nửa giờ sau, mùi thơm động lòng người từtrong đan lô phát ra.
← Ch. 615 | Ch. 617 → |