Vay nóng Homecredit

Truyện:Huyền Thiên - Chương 672

Huyền Thiên
Trọn bộ 989 chương
Chương 672: Tiếu Thượng, thân phận chân chính!
0.00
(0 votes)


Chương (1-989)

Siêu sale Shopee


Nghe được lão giả nói, đường chủ Bạch Hồn Đường nhất thời sắc mặt trắng bệch. Nhân tính Khôi Lỗi là cái gì? Hình phạt tàn khốc nhất của Võ Hồn Điện không gì hơn cái này. Đem ngươi luyện hóa thành Khôi Lỗi không nói, nhưng không làm mất đi tư tưởng của ngươi, thủy chung vẫn duy trì thanh tỉnh, thừa thụ thống khổ vô biên, hơn nữa suốt kiếp không được siêu sinh. Đây vô luận thế nào cũng đều là hắn không muốn thừa thụ, huống chi còn có tất cả thân nhân của hắn?

- Ta nói... Ta nói... Đường chủ Bạch Hồn Đường rốt cục lựa chọn khuất phục: - Là Võ Đạo Như giao phó!

Đường chủ Bạch Hồn Đường bỗng nhiên chỉ vào lão giả bên cạnh Võ Đạo Viễn nói.

- Cái gì? Nghe được đường chủ Bạch Hồn Đường nói, thần tình lão giả nhất thời biến đổi, nói: - Đạo Viễn, cho phép ngươi làm?

Võ Đạo Viễn là ai? Là Võ Hồn Điện đích hệ, một trong thân nhi tử của Võ Cương. Tuy rằng tư chất thường thường, nhưng chung quy là thân nhi tử của Võ Cương. Mấy năm trước Võ Tinh Hồn không có xảy ra chuyện gì, phụ dĩ tử quý, Võ Đạo Viễn lại một trận phong quang. Bất quá, sau khi Võ Tinh Hồn xong đời, Võ Đạo Viễn mới biến mất trong tầm mắt của mọi người. Nhưng sao hắn lại an bài tất cả?

- Gọi hắn đến!

- Dạ.

Võ Đạo Viễn đã tận lực, vốn Võ Hồn Điện phái ra mấy người tới điều tra Tiêu Thiên, đều bị hắn ứng phó qua, Hắn cho rằng đã không có việc gì, lúc này, hắn đã ở tổng bộ Võ Hồn Điện.

Thế nhưng Võ Đạo Viễn căn bản không nghĩ tới, lần này Võ Hồn Điện dĩ nhiên chấp nhất như vậy, trực tiếp phái tới một vị Thiên Giai cao thủ. Hơn nữa chỗ đầu tiên đi đến cũng không phải Bạch Hồn Đường, mà là Phiêu Vũ Lâu.

Uy áp của Chân Thần Cảnh Thiên Giai cao thủ, ai có thể chống lại? Căn bản không cần tốn nhiều sức, liền đem tiểu tử Tiêu Thiên này vạch trần.

Sau đó đến Bạch Hồn Đường, liền xuất hiện một màn vừa rồi.

Chỉ là lão giả kia từ lời nói trong miệng của đường chủ Bạch Hồn Đường biết được do Võ Đạo Viễn an bài tất cả chuyện này. Vì sao an bài, hắn lại không biết. Lão giả kia không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao Võ Đạo Viễn không phải hắn nói bắt là bắt được. Do đó, trực tiếp đem toàn bộ Tu Luyện Giả ở đây thu vào Càn Khôn Tụ. Đồng thời trói buộc, sau đó nhanh chóng trở về Võ Hồn Điện, không chút phong thanh gì, càng không thể đem tin tức truyền cho Võ Đạo Viễn.

Lão giả trực tiếp gặp mặt Điện Chủ Võ Hồn Điện Võ Cương, kể lại tình huống, thỉnh Võ Cương định đoạt.

Sau đó Võ Đạo Viễn và phu phụ Nghê Dong còn chưa biết tình hình đã bị Võ Cương bắt đi.

Bề ngoài hai người tuy rằng vẫn là khí tức tà ác của Võ Hồn Điện, thế nhưng khi thần niệm của hắn quán nhập trong cơ thể muốn bọn họi nói ra sự thực, phát hiện trong co thể dĩ nhiên tràn đầy hạo nhiên chính khí!

Hơn nữa, tuy rằng cũng có vô số sinh hồn, nhưng những sinh hồn này hoàn toàn không phải do Võ Hồn Điện luyện chế!

Võ Cương biết được Võ Đạo Viễn và Tiêu Thiên là một hỏa nhân.

Ngày đó Võ Viễn Sơn hướng sư phụ Võ Thanh hội báo, chí nói ra tên và thân phận của Tiêu Thiên, lại nói hắn có một thân chính khí hạo nhiên, vừa lúc là khắc tinh của Võ Hồn Điện.

Tin tức này đương nhiên không thể thoát khỏi nội quỷ của Tiếu Thượng. Do đó, Võ Hồn Điện trực tiếp phái người đến Bạch Hồn Tinh điều tra vài lần, nhưng bởi vì Võ Đạo Viễn cản trở, cũng không có tra ra cái gì. Nhưng Võ Cương tin tưởng vững chắc Tiêu Thiên là có vấn đề.

Bạch Hồn Tinh, Phiêu Vũ Lâu sao có thể có cao thủ như vậy?

Hơn nữa, đối phương là trà trộn vào Thương Minh Đường thì sao có thể là thật?

Nhưng vì sao tra ra kết quả lại là thật?

Đây là sự tình căn bản không có khả năng, Võ Cương khôn khéo đương nhiên biết khẳng định có ẩn tình, rất có liên quan tới Bạch Hồn Đường. Do đó, một lần cuối cùng mới trực tiếp phái Thiên Giai cao thủ đi tới Bạch Hồn Đường điều tra.

Lúc này mới phát hiện một màn này.

Cẩn thận mấy cũng có sơ sót, Dương Thiên Lôi chung quy không đến thân phận giả tạo của hắn, sẽ khiến Võ Hồn Điện coi trọng. Dù sao, theo hắn thấy, hắn bất quá là một thân một mình. Cho dù đối phương biết thân phận của hắn là giả, cũng không tạo thành ảnh hưởng gì. Bởi vì, hắn đã là đối tượng mà đối phương tất sẽ đối phó, vô luận thật hay giả đều không quan trọng. Thế nhưng Dương Thiên Lôi lại quên Võ Cương cẩn thận. Võ Cương cũng không cho rằng Dương Thiên Lôi là một người.

Theo Võ Cương thấy, Dương Thiên Lôi tất nhiên là thuộc về một thế lực nào đó. Tạm thời, Dương Thiên Lôi là vật trong bàn tay của hắn. Bởi vì hắn Bởi vì quan hệ giữa hắn và Trảm Ma Tông, tuyệt đối là Võ Thanh ngu ngốc kia không thể nhìn thấu. Do đó hắn mới có thể từ thân phận của Tiêu Thiên xuất thủ tìm hiểu nguồn gốc, trả ra thân phận chân chính của Dương Thiên Lôi.

Đáng tiếc, Võ Đạo Viễn và Nghê Dong, thân sinh nhi tử, con dâu của hắn, vô luận hắn có thẩm vấn ra sao, ngay cả rắm cũng không phóng một cái. Một bộ dáng dấp thấy chết không sờn. Rơi vào đường cùng, Võ Cương chỉ có thể thi triển Nhiếp Hồn Đại Pháp tà ác đối với Nghê Dong, từ đó thu được tin tức hắn cần!

- Dương Thiên Lôi! Rất tốt! Võ Cương thanh âm âm lãnh nói. Dương Thiên Lôi, cái tên này, hắn sao lại không biết?

Trong đầu trong nháy mắt liền nghĩ ra một âm mưu tuyệt diệu.

Sau khi Dương Thiên Lôi trở lại khách sạn, tiếp tục ở trong phòng tu luyện hơn mười ngày, mới cùng Võ Viễn Sơn trở về Trảm Ma Tông.

Ai cũng có tính toán của riêng mình, phần thắng cuối cùng sẽ thuộc về ai, ở trong lòng song phương, tự nhiên là thuộc về chính mình.

Cảm giác bị giám thị vẫn tồn tại, bất quá, sau khi trở lại Trảm Ma Tông liền biến mất không thấy.

Lúc này, những đệ tử bị Dương Thiên Lôi độ hóa đều trước sau đến cửa Trảm Ma Tông.

- Tiêu huynh đệ, Viễn Sơn, trở lại rồi sao? Khi Dương Thiên Lôi và Võ Viễn Sơn vừa mới đi tới Trảm Ma Tông, đạo thân ảnh đạo thân ảnh liền nhanh như thiểm điện xuất hiện bên cạnh bọn họ, mang theo một tia nhiệt tình và mừng rỡ nói.

- Đã trở lại! Võ Viễn Sơn và Dương Thiên Lôi ôm quyền nói. -

Người đến chính là thịt cầu Tiếu Biệt Ly.

- Tiêu huynh đệ, ngươi không phải có hơn mười bằng hữu muốn gia nhập Trảm Ma Tông của chúng ta sao? Sao giờ không tới? Tiếu Biệt Ly vẻ mặt phì nhục, mỉm cười hỏi.

- Tới thời gian hẹn, cũng không thấy tới. Phỏng chừng các nàng bế quan đến thời khắc mấu chốt đi sao. Hẳn là sẽ không đến. Dương Thiên Lôi mỉm cười nói. Lý do này tuy rằng rất miễn cưỡng, nhưng Dương Thiên Lôi biết, đối phương sẽ không quan tâm, nên hắn cũng không cần phải giải thích gì nhiều.

- A! Thì ra là thế, vậy thực đáng tiếc a! Thần Khấp Chi Môn hơn mười vạn năm cũng khó gặp...

- Không có biện pháp a, tu vi của các nàng yếu kém, cho dù có đến, phỏng chừng cũng rất khó thu được Thần Khấp Chi Lệ. Không sao cả, làm phiền Tiêu huynh quan tâm...

- Nào có, Tiêu huynh đệ, Viễn Sơn, chúng ta còn có thời gian ba ngày, cơ bản sẽ tề tựu đông đủ, gia phụ định ba ngày sau xuất phát! Đến lúc đó, chúng ta tập hợp tại Trảm Ma Điện! Tiếu Biệt Ly nói.

Khi ba người đang nói chuyện, một đạo lưu quang bỗng nhiên nhanh chóng lao đến. Trong nháy mắt liền xuất hiện bên cạnh Tiếu Biệt Ly, tựa hồ có chút mừng rỡ, ánh mắt lấp lánh nhìn Dương Thiên Lôi, nói: - Tiêu Thiên huynh đệ!

- Tiếu Tình tiểu thư, xin chào! Dương Thiên Lôi mỉm cười nói.

Người đến chính là Địa giai cao thủ khi Dương Thiên Lôi lần đầu tiên đi tới Trảm Ma Tông đã gặp qua, Tiếu Tình. Tư sắc nhất lưu, hơn nữa vẫn còn là thuần âm chi thể. Lúc đó giới thiệu, Tiếu Tình nhìn về phía Dương Thiên Lôi ánh mắt có chút nóng. Lúc này cũng không ngoại lệ, hoàn toàn không nhìn Võ Viễn Sơn tồn tại.

- Gọi Tiểu Tình là được rồi, ... Biệt Ly sư huynh, hành trình Thần Táng Sơn lần này, ta và Tiêu huynh đệ đi cùng nhau, có thể chứ? Để Dương Thiên Lôi và Võ Viễn Sơn không nghĩ tới là Tiếu Tình dĩ nhiên nũng nịu nói, ngữ khí kia, thần tình kia rõ ràng là thiếu nữ phát xuân.

Bất quá, Dương Thiên Lôi lại không chút phật lòng, nghe được đối phương nói chỉ là mang theo một nụ cười hàm hậu.

- Thế nào, Tiểu Tình hẳn là có ý tứ gì với Tiêu huynh đệ đi sao? Ngươi cũng không thể hại Tiêu huynh đệ a. Ngươi nhiều người theo đuổi như vậy, vạn nhất làm khó dễ Tiêu huynh đệ thì sao? Tiếu Biệt Ly nói.

- Bọn chúng dám! Nam nhân ta coi trọng... a... không, ý của ta là ta chỉ có hứng thú đối với Tiêu huynh đệ mà thôi!

- Ha ha... Nha đầu ngươi.. nam nữ hoan ái, sư huynh đương nhiên không có ý kiến, chỉ cần Tiêu huynh đệ không ngại là được... Tiếu Biệt Ly nói.

Hành động của hai người đều cực kỳ cao minh, rất tự nhiên, cũng rất rõ ràng. Đương nhiên, tiền đề là Dương Thiên Lôi không biết bọn họ sẽ đối phó với mình. Nhưng hiện tại, Dương Thiên Lôi lại thấy rõ ràng, mà hắn vẫn giữ nụ cười hàm hậu, giả vờ len lén nhìn Tiếu Tình, sắc mặt đỏ bừng, nói: - Tiếu Tình tiểu thư... nếu nguyện ý, tiểu đệ... tự nhiên... tự nhiên là cam tâm tình nguyện.

- Hì hì, tốt lắm, Viễn Sơn, ngươi tự trở về đi, ta cùng Tiêu huynh đệ làm quen một chút. Tiếu Tình nhất thời lộ ra một tia mỉm cười đắc ý, dĩ nhiên trực tiếp kéo tay Dương Thiên Lôi rất nhanh bay về phía xa.

Võ Viễn Sơn cảm giác hơi chút không thích hợp. Lúc này, tuy rằng hắn không có bị Dương Thiên Lôi độ hóa, nhưng đã biết tình hình thực tế. Tiếu Tình làm như vậy, khẳng định là Trảm Ma Tông an bài, vội vàng cố lấy giọng hô: - Tiêu huynh đệ, chư vị sư huynh đệ của ta còn chờ gặp ngươi đó.

- Không có việc gì, ta chỉ là dẫn Tiêu huynh đệ đi làm quen một chút. Chúng ta sẽ kề vai chiến đấu, ba ngày sau, các ngươi gặp lại là tốt nhất.. hi hi... hi hi... Tiếu Tình cười đáp.

- Không cần lo lắng, sư phụ ở cùng một chỗ với ta, ngươi sợ gì? Đừng để cho đối phương nhìn ra sơ hở, trở về phòng đi sao! Dương Thiên Lôi cũng truyền âm nói.

Nghe được Dương Thiên Lôi nói, Võ Viễn Sơn ý thức được biểu hiện của mình hơi quá, vội vàng thấp giọng nói thầm một câu: - Trọng sắc khinh bạn... Nào có cùng ta đêm nay luận bàn...

Võ Viễn Sơn cáo biệt Tiếu Biệt Ly, trở về phòng của mình. Trong ánh mắt của Tiếu Biệt Ly lộ ra một tia quang mang âm hàn, thân hình nhoáng lên liền biến mất ở trong hư không, đi tới Trảm Ma Điện.

- Được rồi?

- Ừm, tiểu tử kia thật là sắc phôi. Nhìn thấy Tiểu Tình liền ánh mắt mập mờ, cái loại ánh mắt đó... nam nhân chúng ta đều hiểu.

- Vậy là tốt rồi. Ngươi lại an bài hai mươi gã Địa giai đỉnh phong thuần âm chi thể để lão gia hỏa thực lực mạnh hơn hai mươi gã Địa giai đỉnh phong cao thủ đối phó. Đợi đến khi tiên cảnh không gian, sẽ là lúc Trảm Ma Tông là chúng ta chân chính quật khởi! Ha ha ha ha... Võ Hồn Điện? Thật thật giả giả, đều phải bị lão tử đùa giỡn! Võ Thanh, Võ Cương, hai tên ngu ngốc này, cứ để cho bọn chúng tại Võ Hồn Điện quyết một trận thắng bại đi sao! Chờ từ tiên cảnh Võ Hồn Điện đi ra, mọi người đều đã là người của chúng ta, ha ha...

- Phụ thân anh minh! Ha ha... phụ thân, ngươi hiện tại có nắm chắc?

- Hừ, cha chưa bao giờ làm chuyện không có nắm chắc; thời gian hơn mười vạn năm này, Võ Thanh và Võ Cương, hai tên ngu ngốc đã thay Trảm Ma Tông Võ Thanh bồi dưỡng cao thủ! Lực lượng chân chính của chúng ta chính là bất cứ một trong ngũ đại gia tộc nà cũng có lực chống đỡ. Mà ta... hắc hắc, cha đã vượt qua tu vi ngày trước, không uổng công ta chuyển thế sống lại một lần! Ha ha... Tiếu Thượng trên mặt tràn đầy hưng phấn cường liệt nói: - Chờ chúng ta khống chế được Võ Hồn Điện, cũng là lúc gia là chúng ta lại quật khởi! Vô Cực Tinh Vực, hừ! Là thiên hạ do Tiếu gia chúng ta độc chiếm.

Tiếu gia, hiện nay Vô Cực Tinh Vực có Tiếu gia sao?

Không có, chỉ có đại gia tộc danh dương cửu thiên. Thế nhưng, trăm vạn năm trước, Vô Cực Tinh Vực còn lại là lục đại gia tộc. Trong đó thực lực cường đại nhất đó là Tiếu gia. Đáng tiếc, trăm vạn năm trước, bởi vì Tiếu gia quá mức bá đạo. Tại Vô Cực Tinh Vực nói một không hai, cho dù là ngũ đại gia tộc khác cũng không cũng không có quyền được phát biểu. Loại tư thái mạnh mẽ, rốt cục tại trăm vạn năm trước Tiếu gia tuyệt đối là cường hãn. Sau khi rời khỏi cửu thiên, có chút giảm bớt, thế nhưng tiếp nhận chức vụ gia chủ, vô luận năng lực lãnh đạo hay tu vi võ đâọ so với ngũ đại gia tộc đã không có ưu thế tuyệt đối.

Tiếu gia, trực tiếp bị ngũ đại gia tộc liên thủ, giết tới không còn một mảnh giáp. Tiếu gia gia chủ cũng bị thần hồn câu diệt. Bất quá, một tôn tử của hắn lại ở trước khi thần hồn câu diệt rời khỏi Vô Cực Tinh Vực. Tránh được kiếp nạn này.

Tôn tử đó chính là Tiếu Thượng.

Nhưng hắn biết, muốn dựa vào thực lực một mình hắn báo thù, đó là sự tình căn bản không có khả năng. Gia chủ ngũ đã ngoài mỗi người đều là biến thái, tu luyện hơn trăm vạn năm, cùng hắn có thể chống lại.

Do đó, hắn có trí tuệ thượng và thiên phú lại lựa chọn Võ Hồn Điện. Pháp môn tu luyện tà ác của Võ Cương chính là hắn căn cứ theo tuyệt học Võ Hồn Điện sáng chế. Đồng thời truyền thụ cho Võ Cương, để Võ Cương thu được ghế gia chủ. Nhưng đồng thời, hắn âm thầm buông tha Võ Thanh, để Võ Hồn Điện hình thành hai cổ thế lực. Mà hắn lại đưa ra một quyết địn điên cuồng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-989)