← Ch.681 | Ch.683 → |
Dương Thiên Lôi căn bản không biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì. Thế nhưng đối với loại lực lượng thần bí viễn siêu phạm trù lý giải của bản thân này, hắn cũng không cự tuyệt.
Trong sát na thần niệm phát động, trực tiếp đem Võ Thanh, Bạch Tố Tố, Bạch Trinh Trinh, Hoàng Niếp Niếp cùng với Vu Tiểu Ức, Phong Mã Ngưu đang tu luyện trong Minh Huyền Bảo Khố đi ra.
- Sư phụ!
Cùng lúc đó, Dương Thiên Lôi ở trong não hải nói với Võ Thanh:
- Thần niệm của người cảm ứng, trong phương viên vạn dặm xung quanh có cao thủ hay không?
- Được!
Võ Thanh, thần niệm Thiên Giai Đại viên mãn chi cảnh nhất thời tản mát ra, sau một lát, nói:
- Nơi này là giải đất sát biên giới Thần Táng Sơn, tạm thời trong phương viên vạn dặm còn chưa có tu luyện giả đến. Thiên Lôi, vừa rồi xảy ra chuyện gì? Minh Huyền Bảo Khố tựa hồ phát sinh dị biến!
- Ta chính là vì vậy mà đến, sư phụ, ngọn núi này, người có biết không?
Dương Thiên Lôi hỏi.
Võ Thanh năm đó đã từng tới Thần Táng Sơn, đồng thời cũng từng một lần tiến nhập thần kinh không gian. Bất quá khi đó vừa mới bước vào Thần Đạo Cảnh Giới mà thôi.
- Bán tiệt sơn phong? Cái này có nghe nói qua, nhưng không biết khi nào thì có.
Bán tiệt sơn phong này cũng không phải bí mật gì. Từ trăm vạn năm trước, tiên cảnh không gian đã từng mở ra hai lần. Theo Võ Hồn Điện ghi chép, tại một lần Cửu Tinh Liên Châu Cửu Tinh Liên Châu vào mấy trăm vạn năm trước, đã có người phát hiện ngọn núi kỳ dị này. Lúc đó đã tạo ra oanh động. Bởi vì toàn bộ ngọn núi trong Thần Táng Sơn, cho dù là Chân Thần Cảnh Chân Thần Cảnh Thiên Giai cao thủ cũng không thể tổn hại chút nào. Nhưng ngọn núi này rõ ràng là bị người ta cắt bọ một nửa! Một nửa khác ở đâu, căn bản không có ai biết!
Võ Thanh nói, hơi ngừng lại một chút, rồi nói tiếp:
- Thiên Lôi, sao ngươi lại đến nơi này?
- Minh Huyền Bảo Khố và bia mộ này tựa hồ có liên hệ? Ta cảm ứng được khí tức triệu hoán của nó nên mới tới đây!
Dương Thiên Lôi trong lòng khiếp sợ nói.
Ngày đó lần đầu tiên thấy Minh Huyền Bảo Khố, bởi vì kiến thức và cảnh giới, Dương Thiên Lôi và và Lăng Hi chỉ coi Ngô Minh Huyền là một Thần Đạo Cửu cấp cao thủ trăm nghìn vạn năm đều khó gặp của Thủy Nguyên Tinh mà thôi. Nhưng theo cảnh giới đề thăng, Dương Thiên Lôi lại biết, Ngô Minh Huyền căn bản không hề đơn giản như vậy. Minh Huyền Bảo Khố đừng nói Thần Đạo Cửu cấp cao thủ, cho dù là Chân Thần Cảnh Thiên Giai đỉnh phong cao thủ cũng vô pháp luyện chế ra được.
Hơn nữa, Thiên Tinh Thạch trân quý chính là thứ Chân Thần Cảnh cao thủ cũng rất cần. Nếu như Ngô Minh Huyền chỉ là Chân Thần Cảnh cao thủ, có thể thu được số lượng Thiên Tinh Thạch khổng lồ như vậy sao? Hiển nhiên không có khả năng!
- Khí tức triệu hoán?
Võ Thanh hơi kinh hãi, Lăng Hi nghe được cũng là khiếp sợ trợn trừng mắt.
- Sư phụ, ngươi và Tiếu Vân các nàng giúp ta thủ hộ trong phương viên nghìn dặm! Ta và Lăng Hi trèo lên ngọn núi này nhìn thử!
Dương Thiên Lôi trầm giọng nói. Vừa nói Võ Thanh đã hóa thành một đạo lưu quang từ mi tâm của hắn hiện ra,
Võ Thanh gật đầu, nói:
- Tiếu Vân thủ hộ ở gần hạch tâm của Thần Táng Sơn, mười bốn người các ngươi phân biệt thủ hộ ở xung quanh, ta sẽ ở chỗ này phong ấn toàn bộ khí tức!
- Dạ!
Chúng nữ cùng lên tiếng đáp. Nói xong liền trực tiếp tứ tán ra. Còn thần niệm vô cùng hùng hậu của Võ Thanh trong sát na bao phủ ra. Vô thanh vô tức liền hình thành một thủ hộ tráo thật lớn, đem phương viên trăm dặm của bán tiệt sơn phong này đều bao trùm ở bên trong.
Võ Thanh là nhân vật đỉnh phong ở cả Vô Cực Tinh Vực, muốn bảo vệ cho hạch tâm Thần Táng Sơn đương nhiên không thể, nhưng muốn thủ hộ ở địa phương chỉ có Thần Đạo Cửu cấp, loại Tu Luyện Giả cấp thấp này, mới có thể đến thì lại dư dả. Hơn nữa sẽ không để bất cứ động tĩnh nào lộ ra ở đây!
Dương Thiên Lôi cưỡng chế kích động trong lòng, chậm rã hạ xuống bán tiệt sơn phong. Đỉnh núi thanh sắc bị san bằng dị thường, tựa như bị một thanh bảo kiếm sắc bén chém ra. Theo Dương Thiên Lôi dần dần tới gần, nguyên bản đỉnh núi nhìn cũng không lớn, lại trở nên càng lúc càng lớn. Trên thực tế chiếm phương viên hơn nghìn thước. Hơn nữa, Minh Huyền Bảo Khố run rẩy càng thêm kịch liệt, phảng phất như muốn phá ra khỏi Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.
- Ông ông đắc...
Khi Dương Thiên Lôi còn cách đỉnh núi chỉ có trăm trượng, cả bán tiệt sơn phong dĩ nhiên phát ra tiếng ông ông không ngừng, nguyên bản là thanh sắc. Lúc này dĩ nhiên bắt đầu tản mát ra từng đạo ngân sắc quang hoa!
- Chờ một chút, Thiên Lôi, lực lượng càng ngày càng mạnh, ta sắp không áp chế nổi nữa.
Đúng lúc này, Lăng Hi bỗng nhiên ở trong não hải của Dương Thiên Lôi nói. Minh Huyền Bảo Khố rung động càng lúc càng kịch liệt, hơn nữa lực lượng trở nên càng lúc càng lớn.
- Minh Huyền Bảo Khố và ngọn núi này tựa hồ có tương hỗ hấp dẫn! Lăng Hi, mở rộng Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình ra! Chúng ta thử xem!
- Không được, nếu như Minh Huyền Bảo Khố bị ngọn núi này hút đi thì sao? Không có, chúng ta...
- Ngươi không thấy ngọn núi này cũng rung động sao? Chúng ta hợp lực đem nó thu vào Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình thử xem!
Dương Thiên Lôi trong ánh mắt lấp lánh tinh quang rực rỡ nói:
- Thứ thuộc về chúng ta sẽ là của chúng ta. Không phải của chúng ta, thì có cưỡng cầu cũng không được, đến đây đi!
Dương Thiên Lôi hét lớn một tiếng, trong sát na cùng Lăng Hi hợp hai thành một. Ngũ sắc quang hoa bàng bạc bàng bạc nhất thời từ mi tâm của Dương Thiên Lôi lóe ra. Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình trong sát na xuất hiện trước mặt hắn. Đồng thời dưới tác dụng của thần niệm của hắn và Lăng Hi, trong nháy mắt trong nháy mắt bắt đầu điên cuồng lớn lên, mười trượng, trăm trượng, nghìn trượng.
Cùng lúc đó, Dương Thiên Lôi và Lăng Hi cảm thụ được cổ hấp lực kinh khủng giữa bán tiệt sơn phong và Minh Huyền Bảo Khố sản sinh. Hơn nữa Dương Thiên Lôi dù đã sớm dự liệu đến khả năng này, cũng không ngờ rằng, lực lượng của hai người bọn hắn căn bản không tạo ra nổi một chút phảng kháng nào. Dương Thiên Lôi và Minh Huyền Bảo Khố liền trực tiếp hóa thành lưu quang, lấy tốc độ kinh khủng lao tới đỉnh núi đỉnh núi!
Minh Huyền Bảo Khố đã thoát ra khỏi Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình!
- Không tốt!
Dương Thiên Lôi và Lăng Hi trong lòng đồng thời sợ hãi, Lăng Hi trước tiên liền thôi động Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình tiến nhập mi tâm của Dương Thiên Lôi. Còn Dương Thiên Lôi thì trong sát na phát ra vô số đạo thần thông pháp tắc cường hãn vô cùng đem bản thân hoàn toàn thủ hộ!
Tất cả ngọn núi trong Thần Táng Sơn cứng rắn vô bì, cho dù là Chân Thần Cảnh Thiên Giai cao thủ cũng không thể làm tổn thương mảy may. Điểm ấy Dương Thiên Lôi rõ ràng, mà hiện tại loại hấp lực kinh khủng này, hắn căn bản không thể chống đối.
← Ch. 681 | Ch. 683 → |