← Ch.771 | Ch.773 → |
Thông thường dưới tình huống cảnh giới tâm thần đạt được tới Chí Cao Thần, nhưng thân thể lại cần trải qua thời gian dài rèn luyện mới có thể chân chính thăng cấp, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hầu hết các tu luyện giả, trong quá trình tu luyện đều dựa vào rất nhiều đan dược, thiên địa linh vật để thăng cấp, hơn nữa đều thông qua đủ loại tuyệt học rèn rũa gân cốt để tăng thêm cường độ thân thể, thứ thiếu thốn nhất chính là sự lĩnh ngộ chân chính đối với nhục thân bản thể của mình. Cho nên thông thường dưới tình huống đó, tất cả đều phải trải qua một thời gian dài hết sức chuyên chú, hơn nữa còn phải vứt bỏ tất cả các pháp tắc thần thông, chính thức hoàn toàn dung nhập vào trong thân thể, lý giải về thân thể, không ngừng ngưng luyện mới có thể đột phá được những điểm mấu chốt.
Nhưng bỗng nhiên Đoạn Ngọc Nhan phát hiện ra rằng, căn bản Dương Thiên Lôi không cần tới sự chỉ đạo của mình.
Sau khi khiếp sợ một lúc, Đoạn Ngọc Nhan vội vàng nói tiếp:
- Thân thể của ngươi cũng đã đạt đủ điều kiện, chỉ cần... Chỉ cần tâm thần ngươi loại bỏ đi tất cả thần thông pháp tắc, chân chính hiểu rõ về thân thể của mình, chắc chắn sẽ rất nhanh chóng bước được vào Chí Cao Thần nhất trọng thiên! Ta... Ta coi trọng ngươi!
Vô cùng xấu hổ nói xong những lời đó, Đoạn Ngọc Nhan vội vàng thu hồi thần niệm của mình.
Một người đạt tới cảnh giới Chí Cao Thần thất trọng thiên như nàng, giờ khắc này bỗng nhiên cảm thấy trên mặt mình nóng hừng hực, trong lòng quả thực rất thẹn thùng. Đây chính là lần đầu tiên nàng sinh ra lòng thương xót, muốn để Dương Thiên Lôi được chết đi trong trạng thái tràn ngập lòng tin, mà không phải chết trong dày vò, thống khổ, trống rỗng, tịch mịch như nàng, nên nàng mới nói ra những lời động viên có vẻ vô dụng như vậy.
Bất quá, khi nghe được lời nói của nàng, lại khiến cho tâm thần Dương Thiên Lôi chấn động!
Có câu sư phụ dẫn nhập môn, tu hành tại bản thân. Bất kỳ một tu luyện giả nào đều cần có tiền bối cao nhân chỉ dẫn mới tránh khỏi đi vào đường vòng. Tuy rằng trong lòng Dương Thiên Lôi cũng khá tự tin, nhưng muốn dựa vào chính mình nhắm mắt mò đường, tu luyện tới cảnh giới Chí Cao Thần, quả thực cần phải không ngừng tìm kiếm lần mò mới có thể tiến lên được. Bởi vì hắn không có phương hướng chính xác, bằng vào kiến thức của hắn, hiện tại hắn đang làm chẳng qua chỉ là rèn luyện pháp lực mà thôi, phương pháp này không hề có tiến bộ, vẫn như trước dừng lại ở trạng thái Chân Thần Cảnh.
Thế nhưng một câu nói Đoạn Ngọc Nhan cho rằng là vô dụng kia, lại như một ánh đèn chỉ dẫn phương hướng cho Dương Thiên Lôi tiến tới.
Tâm thần dung nhập thân thể!
Không lẫn bất kỳ thần thông pháp tắc nào, chỉ thuần túy dung nhập vào trong thân thể, cảm ngộ mỗi một tế bào quanh thân, khiến cho tâm thần cùng thân thể dung hợp một cách hoàn mỹ!
Dương Thiên Lôi có ngộ tính kinh người, lập tức hiểu rõ được huyền cơ, nhất thời đình chỉ vận chuyển Huyền Thiên Chân Kinh, điều chỉnh toàn thân đạt tới một trạng thái không linh vô pháp vô niệm.
Một canh giờ trôi qua.
Một ngày đêm trôi qua.
Trong nháy mắt đã là một tháng!
Dương Thiên Lôi cứ vậy khoanh chân ngồi ở trên viên thai, không hề nhúc nhích, quên đi hết thảy, dường như đã biến thành một pho tượng, từ đầu tới cuối không hề có chút biến hóa nào.
Thế nhưng, ngay khi thời gian một tháng vừa qua, da thịt quanh thân Dương Thiên Lôi bắt đầu mơ hồ tản mát ra từng luồng tinh mang yếu ớt, rồi dần dần càng lúc càng trở nên mãnh liệt.
Đoạn Ngọc Nhan thủy chung vẫn quan tâm tới biến hóa trên thân thể Dương Thiên Lôi, thần tình nàng lúc này trở nên cực kỳ cổ quái.
Nàng là thiên tài của Cửu Dương Cung, là thiên tài tuyệt đối trong số những đệ tử của Thuần Dương Chân Tiên.
Bằng không Tiếu Phách cũng sẽ không lựa chọn nàng để dẫn mở ra cực dương.
Thế nhưng nàng lại phát hiện ra rằng, bản thân chẳng là gì khi ở trước mặt Dương Thiên Lôi, thậm chí nàng còn có chút hoài nghi, có phải bởi vì bản thân bị giam cầm vạn năm, thế giới bên ngoài đã hoàn toàn thay đổi rồi không?
Khi thần niệm của nàng tiến vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, tự nhiên là cảm ứng được sinh mệnh tinh nguyên của Dương Thiên Lôi. Tuy rằng không biết tuổi tác cụ thể của Dương Thiên Lôi, nhưng nàng có thể khẳng định Dương Thiên Lôi vô cùng trẻ tuổi, trẻ đến mức nàng không thể nào tin nổi. Vậy mà Dương Thiên Lôi mới đạt tới Chân Thần Cảnh Thiên giai, trình độ cường hãn của thân thể từ lâu đã vượt qua cả Chí Cao Thần nhất trọng thiên!
Lại càng kinh người hơn là, Dương Thiên Lôi vẻn vẹn chỉ dùng thời gian một tháng, tâm thần cùng thân thể đã bắt đầu lột xác!
Loại tốc này khiến cho nàng khó có thể tin nổi!
Cho dù tâm thần cùng thân thể Dương Thiên Lôi đều đạt tới cảnh giới Chí Cao Thần thì cũng không có khả năng. Bởi vì việc dung hợp tâm thần cùng thân thể cần phải có thời gian dài khổ tu và đả tọa mới có thể chậm rãi hoàn thành được. Không nói một tháng, cho dù hoàn thành được trong mười năm là đã vô cùng kinh người rồi, trăm năm, nghìn năm cũng không kỳ quái!
Hơn nữa, Cửu Âm Tuyệt Địa này là nơi có được thời không pháp tắc, một ngày chính là một năm, nàng bị giam cầm ở chỗ này gần vạn năm, nhưng thời gian mà nàng phải trải qua là hơn ba trăm vạn năm. Dương Thiên Lôi tu luyện trong một tháng, trên thực tế thời gian chỉ là một canh giờ!
Hai tháng, ba tháng.
Khi thời gian Dương Thiên Lôi ngồi xếp bằng được ba tháng, tinh quang tản mát quanh thân thể hắn lúc này đã ngưng tụ thành một lồng ánh sáng rực rỡ!
Chí Cao Thần nhất trọng thiên!
- Phù!
Dương Thiên Lôi thở ra một hơi thật dài, chậm rãi mở mắt. Giờ khắc này, Dương Thiên Lôi cảm ứng được rất rõ ràng, thân thể cùng tâm thần dĩ nhiên đã kết hợp lại hoàn mỹ, căn bản không cần thôi động thần niệm, pháp lực trong cơ thể cũng tự động trào ra, thần niệm và pháp lực cũng đã hoàn toàn dung hợp!
- A... Đây chính là cảnh giới Chí Cao Thần nhất trọng thiên sao? Mạnh thật!
Thần tình Dương Thiên Lôi hưng phấn, đánh giá lồng ánh sáng cường hãn đến tận cùng đang tự nhiên vây quanh thân thể mình.
Tuy rằng pháp lực thần niệm cũng không tăng lên chút nào, thế nhưng Dương Thiên Lôi lại biết, tu vi của hắn đã có biến hóa về chất, mỗi một lần hít thở, mỗi một cử động, đều lộ ra vẻ uyển chuyển như ý, thần thông pháp tắc chỉ cần phất tay là ra, phảng phất như trở thành phản ứng tự nhiên, căn bản không cần chủ động thi triển.
- Không sai, đây chính là nhất trọng thiên! Không ngờ tư chất ngộ tính của ngươi lại cao đến thế!
Vô Cực Tinh Vực, Vũ Hồn Tinh.
Hơn ba trăm yêu nghiệt bỏ trốn, khiến toàn bộ tu luyện giả rơi vào khủng hoảng, việc này không chỉ đối với riêng Vô Cực Tinh Vực, mà ngay cả đối với Vô Thiên cũng là một hồi đại kiếp. Ngoại trừ chưởng giáo Huyền Thiên Phái đã mất đi, không còn bất kỳ môn phái nào, bất kỳ thế lực nào có khả năng ngăn trở ba trăm yêu nghiệt này.
Đưa mắt nhìn diễn võ trường đổ nát phía trước, lúc này, thần tình của chưởng giáo các đại môn phái đều ngưng trọng. Hai mươi cao thủ tuyệt đỉnh trong tổ trọng tài cũng tỏ ra lo lắng. Bởi vì ai cũng đều hiểu rõ, hơn ba trăm yêu nghiệt này nếu như liên thủ tàn sát một môn phái mà nói, căn bản bọn họ không thể nào chống lại nổi. Biện pháp duy nhất đó là liên hợp tất cả cao thủ trong Vô Cực Tinh Vực, hơn nữa còn phải tụ tập cùng một chỗ, mới có thể hình thành được một hệ thống phòng ngự hữu hiệu.
Thế nhưng, Dương Thiên Lôi vốn đã đạt được sự tán thành công nhận của mọi người, lại biến mất vô ảnh vô tung cùng với Tiếu Kiến Nhân trong trận đại chiến!
- Đạo quang môn kia khẳng định chính là cánh cửa tiếp dẫn trong truyền thuyết! Dù là tiếp dẫn Dương chưởng giáo hay là Tiếu Kiến Nhân thì hai người bọn họ về sau cũng không còn khả năng xuất hiện ở trong Vô Thiên được nữa rồi!
Mạnh Hạ Huy chăm chú nhìn nhóm người Trương Tử Hàm đang đau khổ, tuy rằng không đành lòng nhưng vẫn phải nói thẳng. -
Vô Môn Chi Môn, ở trong tu luyện giới của Vô Thiên chưa từng xuất hiện bao giờ, bởi vì điều kiện tiên quyết để khởi động Vô Môn Chi Môn chính là huyết mạch truyền thừa, hơn nữa lão tổ ở bên ngoài Tam Thập Tam Thiên phải đạt tới cảnh giới Chí Cao Thần cửu trọng thiên đại viên mãn mới có thể khởi động được. Tuy rằng ở bên trong Vô Thiên có không ít tu luyện giả đều thăng lên được đến cảnh giới Chí Cao Thần, thế nhưng họ đều dựa vào thực lực bản thân để đi ra khỏi Vô Thiên, chứ dựa vào tiếp dẫn thì lại vô cùng hiếm có.
Tuy là vậy, Hải Thanh cùng Huyễn Hồng đến từ Huyễn Hải Tinh Vực lại biết rõ về nó. Bởi vì Huyễn Hồng và cả Huyễn Thiến đều là sinh mệnh thể do Vân Mộng Tiên Tử cô đọng ra ở bên trong Vô Thiên. Các nàng lúc nào cũng có thể thôi động lạc ấn linh hồn để liên lạc cùng Vân Mộng Tiên Tử, đối với Vô Môn Chi Môn, mặc dù họ chưa từng được thấy qua, nhưng cũng đã từng nghe Vân Mộng Tiên Tử nhắc tới. Vì vậy, mọi người mới biết sự tồn tại của Vô Môn Chi Môn.
Mạnh Hạ Huy nói như thế cũng không rõ ràng cho lắm, bởi vì lúc này hắn đã biết thân phận chân chính của Dương Thiên Lôi. Trong huyết thống Dương Thiên Lôi căn bản không ẩn chứa huyết mạch Kỷ gia, cho dù có, tổ tiên Kỷ gia cũng có thể đạt được tới cảnh giới Chí Cao Thần cửu trọng thiên đại viên mãn hay không?
Khả năng duy nhất, người được tiếp dẫn chính là Tiếu Kiến Nhân. Bởi vì lão tổ Tiếu gia năm đó là đệ nhất nhân trong Vô Cực Tinh Vực thậm chí là trong toàn bộ Vô Thiên. Cũng chỉ có hắn mới có thể khởi động Vô Môn Chi Môn.
- Ài, Dương chưởng giáo có lẽ không ổn rồi!
Mạnh Hạ Huy nhìn như thô lỗ nhưng rất tinh tế, hắn lo lắng đến cảm thụ của nhóm người Trương Tử Hàm, nhưng không có nghĩa là mọi người đều nghĩ được như vậy, nhất là Long gia có phần thiếu sự khôn khéo của nhân loại, Long Tường Không lập tức lên tiếng tiếp lời theo Mạnh Hạ Huy.
- Không! Thiên Lôi không có việc gì đâu! Chắc chắn hắn tuyệt đối không có vấn đề gì!
Khiến mọi người không nghĩ tới là, đứng ở trong chúng nữ, đột nhiên thanh âm trong trẻo tinh thuần nhưng lại vô cùng kiên định vang lên.
Người nói chính là Trương Tử Hàm!
Trong tay nàng nắm chặt một chiếc bình ngọc tản ra quang mang năm màu nhàn nhạt.
- Đây là pháp bảo của Thiên Lôi, khí tức của hắn ấy vẫn còn tồn tại, hoàn hảo không hao tổn gì!
Trương Tử Hàm nhìm chằm chằm vào Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình trong tay nói.
Mọi người ở đây đã sớm cảm ứng được sự cường đại của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nguyên bản Mạnh gia, Long gia, Kỷ gia hoặc nhiều hoặc ít đều là vì pháp bảo của Dương Thiên Lôi mà đến, đương nhiên, lúc đó họ cũng đã bị Tiếu Kiến Nhân dùng yêu ngôn mê hoặc. Nhưng lúc này, bất kể là ai cũng đều không dám nảy sinh lòng ham muốn. Cũng không phải Trương Tử Hàm mạnh mẽ ra sao, mà là vì đội ngũ của nàng quá cường đại. Chỉ cần các nàng, Nguyễn Hi Vũ, Dương Thiên Lệ, Trần Thiến cùng với Tiếu Vân, Tiếu Tình, ngay cả đám người Vũ Cương, Vũ Thanh, cũng đều không phải là người mà bất kỳ một môn phái nào của bọn họ có thể động vào. Quan trọng hơn chính là, trong sát na trận đại chiến của Tiếu Kiến Nhân cùng Dương Thiên Lôi kết thúc, bọn họ đã được nhìn thấy một thân ảnh khuynh quốc khuynh thành, hoàn mỹ không tỳ vết!
Lăng Hi!
Có một khí linh cường đại đến mức không thể tưởng tượng như vậy tồn tại, ai dám sinh ra tham niệm đối với Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình?
- Chúng ta đi!
Trương Tử Hàm nói xong, ánh mắt nhìn về phía chúng nữ trầm giọng lên tiếng. Trong thời khắc Dương Thiên Lôi không có mặt tại đây, Trương Tử Hàm đã tạo được uy tín trong lòng chúng nữ, hiển nhiên là trở thành trung tâm hậu cung của Dương Thiên Lôi.
- Khoan đã, Tử Hàm, các ngươi muốn đi đâu?
Nhưng vào lúc này, Hạ Tích Trúc bỗng nhiên nói.
- Hạ di, chúng ta muốn đi tìm Thiên Lôi!
Trương Tử Hàm nói.
- Tìm Thiên Lôi? Bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, các ngươi đi tới đó thế nào đây?
Hạ Tích Trúc cau mày nói.
- Dựa vào cảnh giới tâm thần đã vượt qua Chân Thần Cảnh!
Trương Tử Hàm truyền âm. Đồng thời cùng lúc đó, Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình dưới sự thôi động của Lăng Hi liền bay lên giữa không trung, đột ngột tản mát ra quang hoa năm màu rực rỡ, phiêu đãng bay vào trung tâm diễn võ trường, lập tức Phong Mã Ngưu, Vu Tiểu Ức cùng toàn bộ đoàn người ở bên ngoài hóa thành một đạo lưu quang tiến vào trong đó. Mà Dương Thiên Lệ, Vu Thanh Nhã cùng chúng nữ cũng tiến vào theo. Cuối cùng chỉ còn hai người Trương Tử Hàm cùng Nguyễn Hi Vũ sóng vai đứng chung một chỗ!
← Ch. 771 | Ch. 773 → |