← Ch.813 | Ch.815 → |
Hai người vốn có kinh nghiệm, dưới tình huống thông thường chỉ cần vài khắc liền có thể tiến vào trạng thái điều kiện, nhưng lần này phải tới nửa giờ mới đạt được điều kiện khởi động Âm Dương Niết Bàn Kinh, sau khi đã chìm đắm vào trong đó, tốc độ hai người cũng được đẩy nhanh lên kinh khủng.
- Ân... Ân... Ân...
Bên trong bình ngọc lưu ly, Lăng Hi là người duy nhất không bị Dương Thiên Lôi phong ấn, lúc này Lăng Hi đang khiếp sợ chu rộng cái miệng anh đào, chúng nữ đứng bên cạnh Lăng Hi tuy rằng bị Dương Thiên Lôi phong ấn, không thể trực tiếp tra xét ra bên ngoài, nhưng Dương Thiên Lôi lại quên các nàng đã cùng luyện loại thần thông kỳ quái Phong Linh Nhi kia, chỉ cần một mình Lăng Hi nhìn thấy, các nàng còn lại cũng không khác gì theo dõi trực tiếp.
Đương nhiên, chúng nữ không phải khiếp sợ tràng cảnh Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan song tu, khiếp sợ ở đây chính là tốc độ càng lúc càng nhanh đến chóng mặt.
- A!
Theo tốc độ mỗi lúc một kinh người, chúng nữ cảm giác trước mặt một điểm từ rất nhỏ bỗng nhiên hóa thành cực lớn, không cần phải nói liền biết đó là một khỏa tinh thần tàn phiến, thế nhưng Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan phảng phất như không hề cảm ứng được, căn bản không có bất luận dự định tránh ra nào, khiến cho chúng nữ nhịn không được sợ hãi kêu lên.
Ầm ầm!
Thế nhưng, sau một lát chúng nữ lại khiếp sợ phát hiện, hai tấm thân xích lõa kia dĩ nhiên vẫn hoàn hảo không chút tổn hao, còn tinh thần tán phiến thì trực tiếp bị xuyên thủng.
Thân thể như vậy, rốt cuộc đã cường hãn tới trình độ nào?
Bất quá, mặc dù Dương Thiên Lôi vội vã trở về Tam Thập Tam Thiên, nhưng phương hướng hiện tại của hai người lại có chiều hướng xa dần Tam Thập Tam Thiên. Làm như vậy là vì Dương Thiên Lôi căn bản không dám khẳng định có thể vượt qua pháp tắc ngăn cấm, tiến nhập vào trong Tam Thập Tam Thiên, thế nên hắn cần có đủ thời gian gia tốc nhằm đưa tốc độ phi hành của mình và Đoạn Ngọc Nhan siêu việt qua pháp tắc thời gian, xem xem có thể hay không trực tiếp xuyên thấu qua.
Một canh giờ, hai canh giờ... Khi Âm Dương Niết Bàn tuần hoàn được một chu thiên, Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan bắt đầu giảm tốc độ.
Tính theo thời gian và khoảng cách một chu thiên mới, chỉ cần khi chạm tới pháp tắc khống chế đẩy tốc độ lên đến cực hạn là được.
- Di?
Sau nửa canh giơ, một đạo lưu quang không thể nhìn được bằng mắt thường lấy tốc độ siêu thoát thời không trong thế giới hỗn độn, bay nhanh về phía Tam Thập Tam Thiên. Nhưng vào lúc này, cũng có ba đạo thân ảnh trong không gian hỗn độn, đồng dạng đang bay rất nhanh về phía Tam Thập Tam Thiên, bọn họ đúng là đang kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
- Tốc độ thật nhanh! Sư tỷ, sư huynh... Hai người thấy rõ chứ?
Trong đó, một đạo thanh ảnh thiếu nữ nỏi.
- Ta cũng không thấy rõ!
Thanh âm tựa hồ của một nam nhân cũng có chút kinh ngạc, đồng thời nhìn về phía thân ảnh một thiếu nữ khác đang bay phía trước, nói:
- Sư tỷ, tỷ thì sao?
- Tựa hồ... Tựa hồ là... Ta cũng không thấy rõ được.
Khiến hai người kia ngoài ý muốn chính là, sư tỷ bọn họ là người có tu vi cao nhất trong ba người, dĩ nhiên sắc mặt đột nhiên thành đỏ ửng, miệng trả lời có chút ấp a ấp úng. Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng được.
- Sư tỷ, tỷ gạt chúng ta phải không... Rốt cộc là ai lại khiến mặt sư tỷ đỏ như vậy?
- Lừa các ngươi làm gì, ta thực không thấy rõ được...
Thiếu nữ trừng mắt nhìn lại hai người, mày hơi nhíu lại, nói:
- Tựa hồ là hai người, tốc độ bọn họ dĩ nhiên nhanh như vậy, hơn nữa... Có cùng hướng di chuyển với chúng ta.
- A... Hai người? Lẽ nào bọn họ có cùng mục đích với chúng ta sao? Vậy làm sao bây giờ? Tốc độ bọn họ nhanh như vậy, tu vi hẳn vượt trên chúng ta rồi.
- Sợ cái gì? Bọn họ chỉ có tốc độ nhanh hơn mà thôi, lẽ nào ngươi không cảm ứng được khí tức bọn họ lúc đi qua sao?
Rõ ràng vị thiếu nữ là người đứng đầu trong ba người, ngoài miệng tuy nói như vậy, nhưng trong lòng lại rất không giải thích được. Tu vi của nàng đã tới Địa Tiên đỉnh phong, vừa rồi tốc độ Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan tuy rằng kinh người, dù là Chí Cao Thần cửu trọng thiên đại viên mãn cũng khó có thể nhìn thấy được, nhưng vẻ mặt phiếm hồng đầy kinh ngạc chứng tỏ nàng đã nhìn ra đại khái, bằng không nàng cũng sẽ không đỏ mặt như vậy. Khí tức hai người kia rõ ràng rất yếu, nhưng sao tốc độ bọn họ lại nhanh kinh người đến vậy?
- Đúng vậy, sư muội, uổng cho muội đã bước vào Chân Tiên cảnh lại không biết gì là can đảm? Trước khi đi sư phụ chẳng đã nói qua, chuyến này mã đáo thành công, căn bản không có bất luận mạo hiểm gì, huống chi một trong những hóa thân nguyên thần của sư tỷ đã sớm tới trong vũ trụ này nhiều năm, còn phải sợ gì nữa? Bất quá...Sư tỷ, tốc độ bọn họ thực sự rất nhanh...
- Được rồi, đừng nói nhiều như vậy nữa, hóa thân nguyên thần của ta đã cảm ứng được tồn tại của vũ trụ chi tâm! Hai người vừa rồi rất có thể cùng mục đích với chúng ta, hóa thân nguyên thần trong vũ trụ kia tuyệt sẽ không cho bọn họ giành trước! Đi...
Thiếu nữ trầm giọng nói, đồng thời, tốc độ vốn đã rất nhanh bỗng nhiên một lần nữa đề thăng, chỉ trong sát na đã bỏ lại hai người sư đệ, sư muội phía sau.
- Chờ một chút, sư tỷ!
Hai người cũng lập tức tăng tốc.
Vù... Vù... Vù...
Ba đạo lưu quang đuổi theo phía sau hướng Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan, rất nhanh liền tới gần Tam Thập Tam Thiên.
- Đừng xem nữa, chúng ta nên nhanh tu luyện đi, tranh thủ tại trước lúc tiến vào Tam Thập Tam Thiên, có thể đề thăng tới Chí Cao Thần cửu trọng thiên!
Bên trong bình ngọc lưu ly, khi không còn kinh ngạc với tốc độ đi tới của Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm đột nhiên nói với chúng nữ rằng, qua hơn mười ngày tại Thiên Phật Điện, Dương Thiên Lôi muốn lĩnh ngộ năng lượng bản nguyên, nhưng vẫn dứt khoát quyế định bước vào hành trình trở lại Vô Thiên, dưới yêu cầu của chúng nữ, đều truyền hết cho chúng nữ kinh nghiệm đột phá Chí Cao Thần cửu trọng thiên. Ngay cả người Dương Thiên Lôi vẫn không đành lòng hạ thủ là Tiểu Bạch cũng không ngoại lệ. Tuy rằng chúng nữ biết rõ Chí Cao Thần cửu trọng thiên trước mặt Chân Tiên cảnh mà nói cũng chỉ là con kiến hôi, nhưng có thể đề thăng chút nào hay chút đấy, dù cho là những giãy dụa cuối cùng, chung quy cũng không phải chuyện gì xấu. Hơn nữa, biết Dương Thiên Lôi có tốc độ kinh người, các nàn cũng không nhất định phải chết. Lần này mặc dù thất bại, nhưng còn có lần sau, vậy nên tu luyện vẫn là điều quan trọng nhất.
- Uhm.
Chúng nữ cùng ứng tiếng đáp, không bao gồm Lăng Hi ở trong là tròn ba mươi hai người, tính thêm Đoạn Ngọc Nhan đang phi hành bên ngoài, hậu cung của Dương Thiên Lôi đã có ba mươi ba người.
Mười năm người Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Lục Thanh Âm, Dương Thiên Lệ, Mộc Tử Vi, Nguyễn Hi Vũ, Vu Thanh Nhã, Bách Lý Thiên Thiên, Lâm Tâm Di, Trần Thiến, Phong Linh Nhi, Phạm Linh Nhi, Bạch Tố Tố, Bạch Trinh Trinh, Tiểu Bạch Hoàng Niếp Niếp, Tiếu Vân, Tiếu Tình tuy rằng Dương Thiên Lôi không có quá nhiều cảm tình, nhưng qua thời gian dài, nhóm người Trương Tử Hàm không hề coi các nàng như hạ nhân, từ đó trở thành nhóm ba mươi mốt người.
Còn có Huyễn Diệp và Đoạn Ngọc Nhan vừa tròn ba mươi ba người.
Trong số đó hiện tại không còn bất kể người nào bên trong bình ngọc lưu ly. Đây cũng không phải toàn bộ hậu cung của Dương Thiên Lôi, trở về sau trăm năm biến mất, Dương Lôi Lôi lo lắng nhất ngoài nhóm Lăng Hi, Trương Tử Hàm, Nguyễn Hi Vũ, Dương Thiên Lệ còn có một người, nhưng người đó hiện tại không có ở bên người hắn.
Hạ Quân Trúc, một người cho đến tận bây giờ chúng nữ cũng không biết nàng là nữ nhân. Đến ngay cả chính Hạ Quân Trúc cũng không biết Dương Thiên Lôi đã phát hiện nàng là nữ nhân. Thế nhưng, những kinh lịch hai người từng trải qua với nhau đã định trước phát sinh cảm tình, không thể ngăn trở được. Chỉ là, Hạ Quân Trúc còn có nỗi khổ tâm riêng, và cũng không có biện pháp hóa giải nỗi khổ tâm đó, bằng không vì sao đến tận bây giờ nàng vẫn không bày ra bộ dáng nữ nhân của mình trước mặt mọi người?
Lúc này Hạ Quân Trúc đang ở nơi nào?
Trong vòng Cửu Thiên, trên Thủy Nguyên Tinh của tinh vực Nguyên Thủy. Ngày trước khi đám người Trương Tử Hàm muốn ra ngoài Tam Thập Tam Thiên tìm kiếm Dương Thiên Lôi, nàng rất muốn đi theo nhưng lại không có lý do. Huynh đệ, dù sao vẫn kém thân cận hơn một bậc so với đạo lữ.
- Không được, chiếu theo tốc độ như vậy, chúng ta chí ít phải cần nửa tháng thời gian mới có thể đến được! Sư đệ, sư muội, ta tạm đưa các ngươi đi một đoạn!
Thiếu nữ dẫn đầu thầm cảm ứng khoảng cách với hóa thân nguyên thầm, nhíu mày nói. Đồng thời, đã có hai đạo pháp lực, trực tiếp đón lấy hai người sư đệ, sư muội vào trong pháp bảo. Nguyên thần Địa Tiên cảnh dĩ nhiên một lần nữa phân ra, trong sát na liền vượt qua hạn chế thời không, biến mất về phía trước.
Gần như cùng lúc, lẫn trong đám tu luyện giả từ các tinh vực khác vội vàng tới tiếp ứng tinh vực Nguyên Thủy. Hạ Quân Trúc bỗng nhiên tản mát tinh quang sáng ngọc, cuối cùng trống rỗng biến mất ngay trong tầm mắt mọi người.
Bất quá, nàng ta không phải chân chính biến mất, trên thực tế nàng không hề nhúc nhích ngay tại chỗ. Thế nhưng, một cỗ năng lượng thần bí đã hoàn toàn che giấu nàng, còn nàng cũng đã lâm vào hôn mê.
Ầm ầm... Ầm ầm...
Trong vòng tinh vực Nguyên Thủy, tại sát biên giới tinh cầu, dưới sự liên hợp của ba đại cao thủ Chân Tiên cảnh là thủ lĩnh yêu nghiệt, Vô Thiên Thần Tôn, Tiếu Kiến Nhân đang dần dần đổ nát. Đây cũng không phải do ba tên này phá hủy mà là khi vũ trụ chi tâm tự động chống đỡ yêu nghiệt luyện hóa dẫn tới kết quả như vậy. Khi tinh cầu đổ nát, sẽ biến thành năng lượng hỗn độn thuần túy nhất, dung nhập vào trong pháp tắc thiên đạo nằm tại hạch tâm của tinh vực Nguyên Thủy, giúp cho quỹ tích vận hành càng lúc càng nhanh, hình thành một ký hiệu thủ hộ và kết giới phong ấn cường hãn.
Cùng lúc đó, lấy tinh vực Nguyên Thủy làm hạch tâm, toàn bộ Cửu Thiên, thậm chí là toàn bộ trong ngoài Tam Thập Tam Thiên, những pháp tắc cấm chế bao quát bên ngoài Tam Thập Tam Thiên đều hóa thành từng đạo lưu quang, không ngừng hội tụ về phía tinh vực Nguyên Thủy.
Chấn động!
Toàn bộ Tam Thập Tam Thiên đều rơi vào trong một loại chấn động kinh khủng.
Ngoại trừ mấy người Kỷ Nhạ Yên trong vòng Cửu Thiên, tu luyện giả tại ba mươi hai thiên khác căn bản không biết chuyện gì xảy ra, bên ngoài Tam Thập Tam Thiên còn có một ít Chí Cao Thần trốn tránh truy sát của yêu nghiệt cũng mơ hồ đoán được, bọn họ không trốn được bao lâu nữa.
Vũ trụ băng diệt, tựa hồ là kết cục đã định.
Trốn tiếp ở đó còn có nghĩa gì?
Cùng với việc chờ chết, không bằng chết một cách oanh liệt, dù cho trước khi chết có thể xẻo một ngụm yêu nghiệt, chết như vậy mới thấy đáng giá! Hơn nữa, chỉ cần không gặp phải ba tên yêu nghiệt Chân Tiên cảnh kia, chém giết một ít yêu nghiệt tôm tép cũng không thành vấn đề gì lớn.
Vậy nên, tại lúc tinh vực Nguyên Thủy bắt đầu đổ nát, toàn bộ Tam Thập Tam Thiên bắt đầu chấn động, những tu luyện giả Chí Cao Thần ở khu vực ngoại vi đều xuất động, ôm quyết tâm phải chết mà chiến.
← Ch. 813 | Ch. 815 → |