← Ch.877 | Ch.879 → |
Phòng tu luyện, Dương Thiên Lôi đưa vào chứng minh thân phận của chính mình, tiến vào hệ thống nhiệm vụ, một phần nội dung nhiệm vụ rất chi tiết hiện ra trước mặt hắn, sau khi tỉ mỉ xem qua một lượt, Dương Thiên Lôi chậm rãi nhắm hai mắt lại, suy tư hồi lâu, bắt đầu gõ cách cách nhập vào nội dung chính mình cần kiểm tra.
Nửa giờ sau, Dương Thiên Lôi đối với tình huống phân bố của toàn bộ thế lực hắc ám Ma Đô đã hiểu biết rõ ràng.
Đích xác theo như lời Lý Hàn Mai đã nói, tuy rằng nhiệm vụ này không có bất cứ tiền thưởng nào, thế nhưng lợi ích thu được tuyệt đối có thể so sánh với tiền thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ cấp SSS. Thế nhưng, cũng theo như lời Lý Hàn Mai đã nói, muốn hoàn thành nhiệm vụ này không phải là chuyện đơn giản, chí ít Dương Thiên Lôi hiện tại tuyệt đối không thể. Đây căn bản không phải dựa vào vũ lực tuyệt đối là có thể hoàn thành được, hơn nữa Dương Thiên Lôi tại trạng thái con người, vũ lực tuyệt đối cũng không đủ. Đương nhiên, nếu như vận dụng lực lượng siêu việt thế giới này mà nói, như vậy có thể không nhìn tất cả. Nhưng nếu Dương Thiên Lôi làm như vậy thì coi như hoàn toàn mất đi ý nghĩa hắn tiếp nhận nhiệm vụ này.
Hóa phàm, phải lấy thể xác và tinh thần của con người đi tiếp xúc, cảm ngộ, hoàn thành tất cả, cũng chỉ có như vậy mới có được thu hoạch tốt nhất.
- Xem ra phải tham gia đặc huấn rồi.
Sau khi Dương Thiên Lôi rời khỏi hệ thống, thầm nghĩ.
Hơn hai giờ sau.
Dương Thiên Lôi với toàn thân ẩm ướt, vẻ mặt phiền muộn ngồi trên vị trí lái phụ của chiếc Hummer. Lý Hàn Mai cũng ẩm ướt, nhưng toàn thân lại tỏ rõ vẻ phấn chấn tinh thần, thanh thanh sảng sảng, nhẹ nhàng khoan khoái tới mức độ âm ừ hát thành tiếng trong miệng. Chiếc váy ngắn thiếu vải bị Dương Thiên Lôi nổi giận ném vào trong nước, cùng với chiếc áo ngực hoa ren viền đen cũng vô cùng thiếu vải đều để trong một chiếc túi plastic, còn đang để tại ghế ngồi phía sau.
Lý Hàn Mai chỉ mặc chiếc váy ngắn giống hệt chiếc bị Dương Thiên Lôi ném vào trong nước và chiếc Tshirt nghèo vải tới thương cảm.
- Thế nào? Rất không muốn?
Lý Hàn Mai liếc mắt nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
- Cô không sợ chết?
Dương Thiên Lôi rất không vui vẻ liếc mắt nhìn lại Lý Hàn Mai, nhưng phải nhanh chóng chuyển dời ánh mắt, nói.
Không thể không nói, Lý Hàn Mai lúc này thực sự để bất cứ nam nhân nào cũng có điểm chịu không nổi.
Nữ nhân này căn bản không hề để ý tới rất nhiều địa phương bại lộ quá lớn mật, hiện tại không thể dùng bạo lộ để hình dung, phần bên dưới hoàn toàn trống không còn hoàn hảo, chỉ cần không chui vào trong váy của nàng, tự nhiên không thể nhìn thấy được thánh địa mềm mại kia, người không biết tự nhiên không có gì.
Nhưng phía trên thì sao đây? Chiếc áo ngực bó sát hai vú no đủ, dính sát vào nhau, hai điểm hằn lên trên chiếc áo ngực nhỏ bé thương cảm có thể nhìn thấy rõ ràng, loại kích thích như thế này...
Nhất là Dương Thiên Lôi cũng biết tình huống bên dưới chân không của cô nàng, loại cảm giac này, Dương Thiên Lôi không cách nào hình dung, cũng căn bản không muốn làm rõ ràng, vì sao cô nàng băng sơn lạnh lẽo Lý Hàn Mai tại "lớn mật" trước mặt chính mình như vậy!
Đã từng trong vườn vạn hoa, thân không dính hương chính là nguyên tắc tuân thủ nghiêm mặt của Dương Thiên Lôi hiện tại, hơn nữa cũng là nguyên tắc khi không có biện pháp. Dưới tác dụng của đào hoa đại vận, cho dù Dương Thiên Lôi không muốn "hoa", nhưng "hoa" vẫn tự động hội tụ bên cạnh hắn, Dương Thiên Lôi có thể làm chỉ là cố gắng để thân không dính hương mà thôi. Nguyên nhân hắn không đáp ứng Lý Hàn Mai là bởi vì nghĩ tới những tình cảnh có thể gặp phải, hơn nữa, quan trọng nhất là hắn hiện tại căn bản không có nội lực để giúp Lý Hàn Mai chống lạnh.
Nhưng Dương Thiên Lôi hoàn toàn không ngờ được, hơn một giờ trước, tại lúc hắn dựa theo lời căn dặn của Lý Hàn Mai ấn chuông cửa phòng tu luyện của nàng...
- Vào đi... Nhanh... Giúp tôi...
Chuông cửa vừa mới vang lên, dĩ nhiên nghe được tiếng xin giúp đỡ của Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi nhíu mày, cánh cửa dĩ nhiên không khóa trong, trực tiếp mở ra. Trong nháy mắt tiến vào trong phòng tu luyện để Dương Thiên Lôi rùng mình một cái.
Băng hàn thấu xương!
Cho dù là Dương Thiên Lôi cũng không thể chịu đựng dược, dù sao lúc này hắn cũng đã thu liễm năng lượng bản nguyên, ý niệm và thần thức, mà đây còn là nhiệt độ không khí trong phòng tu luyện, nhiệt độ trong nước càng thấp hơn.
Lý Hàn Mai chỉ lộ cái đầu, nhìn vào Dương Thiên Lôi, hàm răng va lập cập nói:
- Giúp... Tôi... Nhanh...
Dương Thiên Lôi biết, lúc này tất nhiên Lý Hàn Mai bằng vào một tia ý chí cuối cùng để chống đỡ, nhiệt độ trong bể nước hiện tại tuyệt đối đã vượt qua cực hạn nàng có thể chịu đựng được.
Giờ khắc này, Dương Thiên Lôi tự nhiên hiểu được Lý Hàn Mai cố ý, thế nhưng hành động "cố ý" này cũng quá mức kinh khủng đi, nếu như Dương Thiên Lôi không tới thì sao?
Hoặc là nói, nếu như Dương Thiên Lôi không đến sau đúng một giờ, hoặc hơi muộn một chút thì sao?
Không cần nghi ngờ, cho dù là siêu năng lực giả có năng lượng băng hàn như Lý Hàn Mai cũng sẽ bị đông lạnh thành băng, triệt để xong đời.
Tuy rằng rất không nói được gì, nhưng đã tới tình trạng hiện tại, nếu Dương Thiên Lôi không giúp nàng, hiển nhiên là không được.
Dương nhiên, không phải Dương Thiên Lôi giúp Lý Hàn Mai tu luyện, mà là lôi nàng từ trong bể nước ra ngoài.
Thế nhưng, để Dương Thiên Lôi vô cùng kinh khủng, tại thời điểm hắn vừa mới tiến vào trong bể nước, thậm chí còn chưa tiến tới, chưa chạm tới người Lý Hàn Mai, nước lạnh thấu xương trong bể đã khiến hắn cứng ngắc.
Hắn hoàn toàn không có "nội lực", cho dù thân thể đã trải qua một ít rèn luyện thì cũng làm sao chịu đựng nổi loại nhiệt độ như thế này?
Bể nước dài và rộng đều là mười mét, Lý Hàn Mai ở ngay tại trung ương bể nước, Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, loại trạng thái như thế này, chính mình còn chưa tới bên cạnh Lý Hàn Mai cũng đã bị đông lạnh thành băng.
Vô cùng bất đắc dĩ, mặc dù rất không tình nguyện, thế nhưng Dương Thiên Lôi không thể không bỏ đi phong ấn năng lượng bản nguyên của chính mình.
Chiến đấu, hắn có thể lợi dụng thân thể cường hãn để che giấu, để Lý Hàn Mai căn bản không hề phát hiện ra hắn là cao thủ nội gia không có nội lực.
Nhưng vào giờ khắc này, đơn thuần về mặt kháng lạnh của thân thể hắn còn không mạnh bằng Lý Hàn Mai trường kỳ tu luyện trong nước lạnh.
Sau khi Dương Thiên Lôi giải phong ấn năng lượng, rất nhanh di chuyển trong mực nước bể vừa vặn tới cổ, chuyển tới bên cạnh Lý Hàn Mai, cầm lấy bàn tay của nàng, năng lượng bản nguyên chuyển hóa thành nội lực cấp thấp, cuộn cuộn không ngừng chuyển vào trong cơ thể của nàng.
Chỉ vài phút đồng hồ sau, đôi môi tím tái của Lý Hàn Mai dần dần khôi phục hồng nhuận, nửa giờ sau, Lý Hàn Mai tràn đầy tinh thần mở to hai mắt, bỗng nhiên ôm lấy Dương Thiên Lôi, bẹp một tiếng, liền hôn lên khuôn mặt hắn.
Sau khi ăn đậu hũ của Dương Thiên Lôi, Lý Hàn Mai ngâm mình trong nước, rầm một tiếng liền chuyển động, trong miệng nói:
- Được rồi!
Sau đó bơi vào bờ.
Cô nàng này nha, tựa hồ căn bản không để ý nàng lúc này ăn mặc có bao nhiêu thiếu vải, chỉ có một chiếc váy trạng thái chân không và chiếc áo ngực cực kỳ nhỏ, dĩ nhiên bơi ngay trước mặt Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi có điểm há hốc mồm, lại có điểm dại ra, càng khiến hắn bốc cao lửa giận chính là, sau khi Lý Hàn Mai đắc ý bơi lên bờ, dĩ nhiên quay về phía hắn cười to, chi vào hắn, nói một câu:
- Ai bảo cậu không cởi cả y phục đã xuống nước rồi? Khó chịu sao...Ha ha...
Nhìn Lý Hàn Mai muốn tiến vào trong phòng thay quần áo, Dương Thiên Lôi ào một cái từ trong bể nước bắn lên, thân hình nhoáng cái đuổi theo phía sau Lý Hàn Mai. Truyện Tiên Hiệp
- A!
Kỳ thực Lý Hàn Mai không phải không biết chính mình hiện tại ăn mặc có bao nhiêu gợi cảm, chỉ là nàng rõ ràng, mặc kệ như thế nào cũng không thể tránh được bị Dương Thiên Lôi nhìn thấy, cho nên không để ý tới mà thôi, coi như mặc áo tắm đi, cũng không có gì quá mức không chịu được. Thế nhưng hiện tại Dương Thiên Lôi bỗng nhiên lao tới, hành động này thực sự dọa tới mức nàng giật nảy mình, chẳng lẽ tên này nhìn như không có hứng thú đối với chính mình, hiện tại thấy bộ dáng của chính mình như vậy, bỗng nhiên thú huyết sôi trào?
May mà, Dương Thiên Lôi trực tiếp chạy qua bên cạnh nàng, căn bản không hề động chạm gì tới nàng, chỉ trong thời gian hai giây đồng hồ ngắn ngủi, Dương Thiên Lôi lại vọt ra, để Lý Hàn Mai tức giận tới nghiên răng ken két, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên xuất hiện với chiếc váy ngắn và nội y tơ tằm của nàng, đưa tay ném vào trong bể nước.
- Muốn ướt mọi người cùng ướt, ẩm ướt càng khỏe mạnh!
Dương Thiên Lôi trừng mắt nói với Lý Hàn Mai.
Thế nhưng, để Dương Thiên Lôi nghĩ không ra chính là, Lý Hàn Mai chỉ tức giận một cút, liền bĩu môi, không chút xấu hổ bước tới trước mặt Dương Thiên Lôi, trực tiếp cướp đi chiếc váy ngắn và nội y của chính mình, tiến vào trong phòng thay quần áo.
Thời điểm ra ngoài, để Dương Thiên Lôi trợn tròn mắt, cô nàng này dĩ nhiên cầm nội y tơ lụa màu đen và quần lót trong tay, trên dưới trống không ra trận.
- Đi vào trong vắt y phục một chút, chúng ta trở về!
- Về? Lẽ nào cô không giúp tôi?
Nghe được câu hỏi của Dương Thiên Lôi, để lông mày của Lý Hàn Mai hơi nhấc cao.
- Từ trước tới nay cô vẫn tùy tiện như vậy sao?
Dương Thiên Lôi liếc mắt nhìn vào bộ quần áo vừa thiếu vải lại không có gì bên trong của nàng.
Nghe được câu tuyệt đối khiêu khích điểm mấu chốt nữ nhân của Dương Thiên Lôi, Lý Hàn Mai dĩ nhiên không có một chút phản ứng nào, biểu tình bình tĩnh tới cực điểm, nói ra một câu khiến Dương Thiên Lôi phun máu:
- Cho tới bây giờ tôi chưa từng coi cậu là nam nhân!
Dương Thiên Lôi hít sâu một hơi, mạnh mẽ chịu đựng, một câu cũng không thoát ra khỏi miệng, hai tay buông thõng, không thèm nói lại.
Nhìn Dương Thiên Lôi không nói lại được câu nào, khóe miệng Lý Hàn Mai nhếch lên.
Không phải là nàng không coi Dương Thiên Lôi như một nam nhân, mà là nghĩ Dương Thiên Lôi không bình thường.
Trong lòng hắn, dung mạo và vóc người của nữ nhân chính là ân sủng của thượng đế, vì sao phải cất giấu?
Con người nàng vốn là như vậy, chỉ cần không phải thời điểm lên lớp, từ trước tới nay nàng luôn luôn lớn mật bại lộ. Nhưng dù là như vậy, cũng không đến mức bại lộ trên dưới đều trống không như hiện tại. Vì vậy lúc Dương Thiên Lôi tùy tiện trước mặt như vậy, hoàn toàn là bởi vì Dương Thiên lôi tựa hồ không hề có bất cứ phản ứng nào đối với vẻ đẹp của nàng.
Đương nhiên, quan trọng nhất là do nàng đối với Dương Thiên Lôi có một loại cảm giác rất kỳ diệu, loại cảm giác này luôn có điểm để nàng muốn chơi giả làm thật.
Chỉ định hôn nhân của gia tộc là nỗi đâu trong lòng của nàng. Không nói tới nàng đối với Tống Hiểu Nam không hề có bất cứ cảm tình gì, sau khi tiếp xúc, nàng nhiều hơn là chán ghét và phản cảm. Nàng không muốn phải khuất phục như vậy, thậm chí còn giao thể xác hoàn toàn chỉnh chỉnh của chính mình cho loại quần áo lụa là như Tống Hiểu Nam. Thế nhưng như vậy không có nghĩa là tùy tiện tìm một nam nhân nào đó liền yêu, liền lên giường.
Mà Dương Thiên Lôi, vốn nàng không chán ghét. Sau khi tiếp xúc càng nhiều, lý giải càng nhiều, càng không đáng ghét.
Vì vậy, sau khi bị Dương Thiên Lôi làm ướt nội y, nàng không kìm lòng được liền trống không ra trận.
Chỉ bất quá, để nàng âm thầm khó chịu chính là, Dương Thiên Lôi vẫn không hề có bất cứ phản ứng kịch liệt nào như trước.
- Không tiễn tôi trở về?
Hơn mười phút sau, khi chiếc Hummer dừng lại trước cửa đại học Hoa Kiếm, đồng thời trực tiếp quẹo vào trong, Dương Thiên Lôi hỏi.
- Tới trước nhà của tôi!
- Đi nhà cô làm gì? Y phục của tôi còn rất ẩm ướt!
- Qua đêm, co dám hay không?
Thần tình băng lãnh của Lý Hàn Mai mang theo một tia yêu mị nói.
- Không nên khiêu chiến điểm mấu chốt của tôi!
- Sau khi hàn khí nhập thể, cần phải điều trị, nhà của tôi cónước thuốc trân quý, pha ngâm sẽ không lưu lại bất cứ ảnh hưởng không tốt nào. Thuận tiện hong khô y phục của cậu, sau đó cho cậu trở về!
Thanh âm của Lý Hàn Mai khôi phục bình thường, nói.
← Ch. 877 | Ch. 879 → |