Vay nóng Tima

Truyện:Huyền Thiên - Chương 986

Huyền Thiên
Trọn bộ 989 chương
Chương 986: Đại kết cục! (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-989)

Siêu sale Shopee


Mười năm sau.

- Khặc khặc khặc...

Địa cầu, trong khởi nguyên long mạch, Phụ Thần Thần tộc rốt cuộc không có bất cứ nguy hiểm nào từ trong long nhãn tiến vào khởi nguyên long mạch, hội hợp với bản tôn. Khi thần cách cường hãn bị phong ấn của Phụ Thần cùng với thân thể gen hoàn mỹ hoàn toàn dung hợp với nhau, cảm giác trở lại lực lượng đỉnh phong khiến hắn không nhịn được phát ra tiếng cười to kinh khủng.

- Lại thấy ánh mặt trời! Khặc khặc... Hồng Quân, Bàn Cổ, Nữ Oa, ba người các ngươi làm bạn với Lục Áp đi, khặc khặc khặc... Một thời gian nữa luyện hóa ba người các ngươi, bản tôn có thể dễ dàng ngưng tụ thành thần cách hai tầng, xưng bá cả hai Hồng Mông đại thế giới! Ha ha ha ha...

Yêu nghiệt Phụ Thần vừa nói vừa biến ảo thành bộ dáng của Dương Thiên Lôi, phát ra tiếng cười đắc ý của nhân loại.

- Ba ba... Lão yêu quái này biến thành ba rồi...

Đúng lúc này, thanh âm quỷ dị của một cô bé vô cùng non nớt đột nhiên vang lên bên trong khởi nguyên long mạch.

- Ai?

Yêu nghiệt Phụ Thần nhất thời vô cùng khiếp sợ nhìn quét qua một vòng, thế nhưng không hề có bất cứ phát hiện nào, càng khiến hắn khiếp sợ hơn nữa chính là, lấy cảm ứng thần niệm siêu việt cảnh giới Đại La Kim Tiên của hắn cũng không hề cảm nhận được bất cứ dị thường nào xung quanh, điều này làm sao có thể?

- Ba ba cùng với yêu nghiệt này đứng với nhua, con có thể nhận ra ba ba sao? Nếu có thể nhận ra, ba ba đáp ứng với con, không cho con làm Quan Âm!

- Được, được... Ba ba không được lừa Nữu Nữu, không thì Nữu Nữu sẽ nói với mẹ và các mẹ Lăng Hi, còn có các mẹ tu luyện bên trong Tam Thập Tam Thiên, còn có nãi nãi... Để các nàng đánh mông ba ba...

- Ách... Yên tâm, sao ba ba lại có thể lừa Nữu Nữu đây?

Yêu nghiệt Phụ Thần kinh khủng mở to hai mắt nhìn, nghe được tiếng đối thoại của nam tử và một tiểu cô nương, mặc dù vẫn không hề có bất cứ phát hiện nào như cũ, thế nhưng hắn lại biết, có khả năng nó xong đời rồi, cơ duyên chi nhân tới! Hơn nữa, đạt tới cảnh giới hoàn toàn không thể tưởng tượng được.

Bởi vì lúc này, pháp lực, thần niệm và pháp tắc thần thông xung quanh thân thể nó dĩ nhiên không thể vận chuyển được dù chỉ một chút, thậm chí nháy con mắt cũng không thể làm được.

- Được rồi, Nữu Nữu, ba ba đếm đến ba, con mắt đầu phân biệt, cho con thời gian năm giây để suy nghĩ, chuẩn bị tốt hay chưa?

Trong thanh âm của Dương Thiên Lôi tràn ngập cưng triều, để một cô bé vô cùng đáng yêu cưỡi trên cổ thả xuống dưới mặt đất, trực tiếp nói.

- Uhm!

Cô bé đáng yêu nắm bàn tay nhỏ nhắn, chăm chú nói, đôi mắt to linh động trừng thật lớn, hiển nhiên lòng tin tràn đầy, làm tốt công tác chuẩn bị.

Nhìn nữ nhi đáng yêu vô hạn trước mắt, khóe miệng Dương Thiên Lôi để lộ nụ cười vui vẻ, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Tiểu Quan Âm, nguyên bản hắn dự định dùng nữ nhi của chính mình để hoàn lại ân tình của Quan Âm, thế nhưng sau khi nữ nhi sinh ra, Dương Thiên Lôi mới lần đầu tiên được làm cha lại phát hiện, vô luận như thế nào hắn cũng vô cùng luyến tiếc. Chính hắn bỏ được, nhưng Liễu Diệc Nhi yêu con của mình hơn cả hắn có thể bỏ được sao? Cho dù là Liễu Diệc Nhi bỏ được, mấy người Tống Hiểu Phân, Lăng Hi, Lý Tuyết, Lý Hàn Mai có thể bỏ được? Nếu như Dương Thiên Lôi cố ý làm như vậy mà nói, sợ rằng sẽ khiến động đất, rất nhiều lão bà sẽ trở mặt với hắn!

Hơn nữa, đây chính là nữ nhi đầu tiên của tên gia hỏa hèn mọn này a...

- Một... Hai... Ba!

Yêu nghiệt Phụ Thần mở mắt trừng trừng nhìn vào cơ duyên chi nhân mang theo nụ cười tà, đứng cùng với hắn, dung mạo lẫn thân hình hoàn toàn giống nhau như đúc, đồng thời thời điểm Dương Thiên Lôi hô lên, hắn và chính mình lấy tốc độ vô cùng nhanh chóng xoay tròn đảo vị trí. Khi đếm đến ba bỗng nhiên dừng lại.

Mà tiểu cô nương tràn ngập linh tính kia, tuy rằng không có tu vi nhưng đã sớm có thể chất Chân Tiên, hầu như không một chút dừng lại vọt tới, trực tiếp nhào vào trong lòng Dương Thiên Lôi!

- Ách... Nữu Nữu, vì sao con nhận ra ba ba?

Dương Thiên Lôi có điểm kinh ngạc, phải biết rằng, vừa rồi hắn đã điều chỉnh khí tức lẫn hình dáng của chính mình và yêu nghiệt Phụ Thần hoàn toàn giống nhau, ngay cả y phục, ăn mặc, tư thế, thần tình cũng không hề chênh lệch dù chỉ một chút, thế nhưng nữ nhi của hắn không hề dừng một chút thời gian suy nghĩ, liền trực tiếp nhào vào trong lòng hắn.

- Hì hì... Người ta là Nữu Nữu của ba ba, Nữu Nữu nhắm mắt lại thì cũng có thể nhận ra... Ba ba, Nữu Nữu không làm Quan Âm, được không? Ba ba không muốn để ma ma làm, vây bỏ được Nữu Nữu sao? Nữu Nữu sẽ rất ngoan, rất nghe lời...

- Ngoan, không khóc, không phải ba ba đã đáp ứng con rồi sao? Đi theo mẹ của con chơi đi, ba ba muốn làm chuyện quan trọng rồi!

- Uhm, cảm ơn ba ba, ba ba thực tốt, thực ngoan...

Thu nữ nhi bảo bối vào trong đầu, ánh mắt Dương Thiên Lôi chuyển sang yêu nghiệt Phụ Thần vẫn đứng yên không hề nhúc nhích, thần niệm khẽ động, nhất thời giải phong ấn trên người nó.

- Không có khả năng... Không có khả năng... Sao ngươi có khả năng mạnh như vậy? Đến tột cùng ngươi là ai? Là ai?

Yêu nghiệt Phụ Thần tràn ngập kinh khủng nhìn Dương Thiên Lôi nói.

- Ai, thực sự là quá yếu... Chỉ một tên phế vật ngươi cũng khiến hai Hồng Mông đại thế giới hỗn loạn, có quan hệ với ta còn không tính, dĩ nhiên muốn làm lão tử phải thừa nhận vô số thống khổ, bất quá... Không có ngươi, tựa hồ lão tử hiện tại hẳn là còn chưa có linh trí, vì vậy thực sự không biết là nên cảm tạ ngươi hay là hận ngươi đây?

- Ngươi... Ngươi muốn làm thế nào?

- Thế nào, ta muốn như thế nào, ngươi còn có năng lực chống cự sao?

- Không muốn chết, tốt nhất đừng nhúc nhích!

- Ai nha? Thần khí hư vậy? Xem ra khẳng định ngươi biết được rất nhiều?

- Đương nhiên... Sư phụ ta, cũng chính là chủ nhân của Hồng Mông đại thế giới Thần tộc chúng ta, người đã dẫn dắt chủ nhân của Hồng Mông đại thế giới các ngươi, Sáng Thế Nguyên Linh đi, nói không chừng không bao lâu có thể đánh chết được hắn, nếu như ngươi dám động vào ta, sư phụ ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Thân thể Phụ Thần Thần tộc run lên, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn vào Dương Thiên Lôi nói.

- Thực sự là ngu ngốc! Ngươi biết Sáng Thế Nguyên Linh là ai chăng? Ngươi biết sư phụ của ngươi là ai chăng?

Dương Thiên Lôi khinh thường nói.

- Ai? Ngươi có ý tứ gì?

- Nếu như ta nói cho ngươi, chủ nhân của hai Hồng Mông đại thế giới là một người, ngươi tin hay không?

- Sao có khả năng?

- Ai... Đại đạo vô tình, thiên địa bất nhân, nhất niệm động, thiên hạ thái bình, nhất niệm sinh, khói lửa nổi lên bốn phía, thần tiên thì có gì tốt? Tu luyện vĩnh viễn, đề thăng thì có gì tốt? Chơi lửa tất bị lửa đốt, Hồng Mông chi chủ cũng không ngoại lệ... Ngươi, còn không ra sao?

Ánh mắt Dương Thiên Lôi bỗng nhiên rời khỏi yêu nghiệt Phụ Thần, chuyển hướng vào chỗ sâu trong huyệt động trống rỗng, nhàn nhạt nói.

- Ha ha...

Để Phụ Thần Thần tộc vô cùng kinh ngạc chính là, một tiếng cười già nua trầm thấp phảng phất như phiêu đãng trong hư không vô cùng vô tận truyền tới, nhưng tuy rằng rất xa rất xa lại phảng phất như vang lên ngay bên tai.

Khóe miệng Dương Thiên Lôi nhếch lên nở nụ cười nhàn nhạt, trong chỗ sâu nhãn thần lại mơ hồ lưu chuyển quang mang bảy màu.

Trước kia, Dương Thiên Lôi lấy Hồng Mông đại thế giới bản thân vừa mới ngưng tụ thành, vừa mới phát triển, xỏ quyên qua hai Hồng Mông đại thế giới của tu luyện giả và Thần tộc, cũng đã dự liệu được, chung quy phải đối mặt với giờ khắc này! Gặp mặt với diễn viên càn không chuyển động, đạo diễn ra đại chiến tiên ban và Thần tộc của hai Hồng Mông đại thế giới.

Nhưng lại không nghĩ tới ở chỗ này, cũng không nghĩ tới nhanh như vậy!

Sáng Thế Nguyên Linh?

Sư phụ của bốn người Hồng Quân lão tổ, Bàn Cổ lão tổ, Nữ Oa nương nương và Lục Áp đạo quân, cũng là sư phụ của yêu nghiệt Phụ Thần Thần tộc.

Lúc Dương Thiên Lôi xỏ xuyên qua hai Hồng Mông đại thế giới, tam giới hợp nhất liền chạm tới chân tướng bản nguyên, biết được hai Hồng Mông đại thế giới xuất phát từ tay của một người duy nhất.

Mà người này chính Sáng Thế Nguyên Linh

Bởi vì tuy rằng pháp tắc thiên đạo của hai Hồng Mông đại thế giới hoàn toàn khác nhau, nhưng ý chí ẩn chứa trong đó lại hoàn toàn tương đồng, chỉ khi bắt nguồn từ một người mới có thể như vậy.

Khi đó, Dương Thiên Lôi vốn tưởng rằng gặp phải Sáng Thế Nguyên Linh, hắn đã làm tốt chuẩn bị, kiên trì chờ đợi, thế nhưng vẫn không hề thấy một chút dấu hiệu Sáng Thế Nguyên Linh sẽ xuất hiệm.

Dương Thiên Lôi vốn định tiếp tục chờ đợi, thế nhưng yêu nghiệt Phụ Thần Thần tộc lại giả mạo chính mình đi tìm Lăng Hi, để Dương Thiên Lôi không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa.

Nhưng hắn tại giờ khắc này bỗng nhiên tản mát ra khí tức cường đại nhất.

- Ngươi xác định đã chuẩn bị tốt rồi? Thiên địa diệt, mà ta vĩnh tồn, tĩnh mịch như tuyết... Thật vất vả mới đợt được một người như ngươi xuất hiện, ta còn chưa thấy nóng người, đã kết thúc rồi...

- Đây là nguyên nhân ngươi dẫn phát đại chiến hai giới?

- Như vậy còn chưa đủ sao? Nếu như ngươi có thể chiến thắng ta, sau này ngươi sẽ trở thành ta thứ hai. Tĩnh mịch khó nhịn a...

- Nếu như ta đoán không sai, sợ rằng ngươi chưa bao giờ có cảm tình của con người bình thường một lần?

- Người? Đối với ta mà nói chỉ là kiến hôi, vì sao ta lại làm kiến hôi? Ta vốn chỉ là xem kịch vui, không nghĩ tới trong kiến hôi dĩ nhiên có thể sinh ra ngươi, thực sự khiến ta vô cùng hưng phấn... Ta tùy thời chờ đợi, chờ khi ngươi chân chính đạt tới viên mãn của chính mình, liền phá vỡ phong ấn Địa Cầu, tới tìm ta đi... Bất quá, ta cũng không muốn chờ quá lâu, thời gian một tháng trên Địa Cầu đủ rồi sao? Hẳn là được rồi, còn có, nhắc nhở ngươi, hai Hồng Mông đại thế giới là do ta tạm thời cho ngươi mượn dùng, cho ngươi đề cao thực lực, nhưng ngươi đừng hi vọng, chúng sẽ trở thành lực lượng của ngươi...

Thanh âm già nua nhàn nhạt nói, sau khi nói xong, liền phảng phất như không còn một chút khí tức nào, phảng phất như lời đối thoại của Dương Thiên Lôi và hắn chỉ là mộng ảo, chưa từng chân chính tồn tại.

Cho dù là Dương Thiên Lôi muốn bắt được khí tức của hắn cũng không hề có một chút biện pháp!

Cường đại!

Thẳng cho tới giờ phút này, Dương Thiên Lôi mới rõ ràng nhận thức ra, Sáng Thế Nguyên Linh rất cường đại.

Một tháng tại Địa Cầu, trong Hồng Mông đạit hế giới chính là ba mươi vạn năm, Sáng Thế Nguyên Linh cho mình thời gian ba mươi vạn năm để chuẩn bị, điều này nói rõ cái gì?

Tự tin và cuồng ngạo tuyệt đối, tự tin và cuồng ngạo không hề đặt chính mình vào trong mắt dù chỉ một chút!

...

Hít vào một hơi thật sâu, chưởng phải của Dương Thiên Lôi đặt lên trên đầu yêu nghiệt Phụ Thần Thần tộc, yêu nghiệt này căn bản không kịp kêu lên thảm thiết, hai tròng mắt liền tan rã.

Thần cách, lạc ấn linh hồn, pháp lực, thần niệm cùng với pháp tắc thần thông ẩn chứa trong yêu nghiệt Phụ Thần trong nháy mắt liền chia lìa, dung nhập tới mi tâm của Dương Thiên Lôi, mà thân thể gen hoàn mỹ lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh bao tồn.

Vù vù vù...

Ký ức bàng bạc không gì sánh được của yêu nghiệt Phụ Thần nhất thời lấy tốc độ vô cùng kinh người dung nhập vào trong đầu của Dương Thiên Lôi.

Khi thấy hình ảnh Lục Áp tự bạo thần cách, thần hồn câu diệt, rốt cuộc Dương Thiên Lôi hiểu ra vì sao thần cách trong phong ấn khởi nguyên long mạch lại thiếu đi một cái.

Lục Áp đã chết!

Trong trí nhớ của yêu nghiệt Phụ Thần, chỉ có một ít mảnh nhỏ ký ức của Lục Áp, tuyệt đại đa số ký ức không có bao nhiêu tác dụng đối với yêu nghiệt Phụ Thần đều bị xóa đi.

Thu thập những ký ức nafym Dương Thiên Lôi chỉ có thể làm chính là trọng tổ lại lạc ấn linh hồn của Lục Áp, muốn hoàn toàn chỉnh chỉnh khôi phục lại Lục Áp như sưa, cho dù là hắn đã tới cảnh giới Hồng Mông cũng không thể làm được.

.

Hơn mười phút sau, cấm chế pháp tắc do Lục Áp, Hồng Quân, Bàn Cổ, Nữ Oa cùng với yêu nghiệt Phụ Thần ngừng kết thành trong khởi nguyên long mạch bị Dương Thiên Lôi phá giải, hút ra.

Thần cách Hồng Quân, Bàn Cổ và Nữ Oa vẫn tồn tại như trước, chỉ có thần cách của Lục Áp được Dương Thiên Lôi thu thập lại.

Mặc dù Lục Áp không còn sót lại bao nhiêu ký ức, thế nhưng Dương Thiên Lôi cũng biết được, tên này chính là tình địch số một, nhưng cảm tình của Lục Áp đối với Nữ Oa, cũng chính là Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi hoàn toàn không thể không khâm phục, càng không nói tới hận... Có chỉ là bội phục, thương hại và cảm ơn đối với loại si tình này của Lục Áp...

Đúng vậy, là cảm ơn.

Không có "nhân công làm việc tư" của Lục Áp, chỉ sợ đã không có Dương Thiên Lôi và Lăng Hi hiện tại.

Mà giờ khắc này, Dương Thiên Lôi chỉ có thể hồi báo lại hắn bằng vào giới hạn lớn nhất năng lực của mình, để Lục Áp có thể "phục sinh" một cách hoàn chỉnh nhất. Đương nhiên, đối với loại cảm tình khắc cốt minh tâm, đã thăng hoa lên thành "đại ái" của hắn, chỉ có thể xóa đi. Làm như vậy đối với Lục Áp mà nói chung quy là chuyện tốt. Dù sao, Nữ Oa chỉ có một, hơn nữa là người yêu nhất của Dương Thiên Lôi, nếu như bị người khác thường xuyên nhung nhớ, chung quy có chút khó chịu, đồng thời, đối với nỗ lực không có hồi báo của Lục Áp, cũng coi như là một loại cứu rỗi...

Vèo vèo...

Thần niệm của Dương Thiên Lôi khẽ động, nhất thời toàn bộ khởi nguyên long mạch run lên kịch liệt, phong ấn yêu nghiệt năm đó bốn người Lục Áp, Nữ Oa ngưng tụ một chỗ tạo thành, cũng bị yêu nghiệt cường đại đồng thời cấm chế, nhất thời bắt đầu đổ nát, tám tám sáu mươi tư long nhãn, tại giờ khắc này, hoàn toàn mở ra!

- Phá!

Khi sáu mươi bốn long nhãn ngưng tụ thành sáu mươi bốn đạo quang mang ánh sáng ngọc, kéo dài vô hạn trong không gian, Dương Thiên Lôi phát ra một tiếng quát nhẹ, pháp tắc thiên đạo bắt đầu phá hủy, thời không bỗng nhiên yên tĩnh, thân hình của hắn lấy tốc độ vô cùng kinh người kéo dài vô hạn, cùng lúc đó, phong ấn cường hãn bao phủ Địa Cầu bắt đầu sụp đổ.

...

- Hử? Ngươi muốn chết sao?

Sáng Thế Nguyên Linh vừa mới biến mất vô cùng không ngờ tới Dương Thiên Lôi lại phá giải phong ấn Địa Cầu nhanh như vậy, trong thanh âm mang theo một tia phẫn nộ và kinh ngạc, lần thứ hai trống rỗng truyền tới, lần này khí tức cường đại hơn rất nhiều!

Đương nhiên không phải là hắn kinh ngạc tốc độ phá giải phong ấn Địa Cầu của Dương Thiên Lôi, mà là rõ ràng chính mình cho Dương Thiên Lôi thời gian chuẩn bị, nhưng Dương Thiên Lôi dĩ nhiên khinh thường, lựa chọn phá vỡ lúc này, rất hiển nhiên hành động của hắn có ý nghĩa Dương Thiên Lôi muốn chiến với hắn ngay lập tức.

- Muốn chết chính là ngươi! Cho rằng bằng hai câu nói của ngươi, lão tử sẽ chờ ngươi một tháng?

Vèo...

Dương Thiên Lôi lạnh giọng nói, đồng thời khi nói, pháp lực thần niệm bàng bạc nhất thời hóa thành từng sợi tơ cực nhỏ, r ất nhanh phá giải phong ấn cương hãn do tiên ban và yêu nghiệt Thần tộc ngưng tụ thành.

Quả nhiên...

Để Dương Thiên Lôi kinh hỉ hơn chính là, tại thời điểm phá giải phong ấn, hắn đã bắt được một tia khí tức huyền ảo tuyệt đối siêu việt tiên ban và yêu nghiệt Thần tộc.

Khí tức chỉ có cao thủ Hồng Mông cảnh mới có thể sở hữu.

Thành công rồi1

Một trận chiến này, vốn là không thể tránh được, tại thời điểm Dương Thiên Lôi ngưng tụ thành Hồng Mông đã hiểu rất rõ rnagf!

Là thắng hay bại, là sống hay chết, Dương Thiên Lôi không biết, nhưng hắn biết được, lúc này bỗng nhiên Sáng Thế Nguyên Linh truyền lời đối với hắn, không phải đơn giản như bề ngoài.

Bằng không, tại thời điểm Dương Thiên Lôi lấy Hồng Mông của bản thân trực tiếp xuyên thủng hai đại thế giới, khiêu khích trước mặt rõ ràng như vậy, vì sao Sáng Thế Nguyên Linh không hiện ra cho được, ngược lại mặc cho chính mình nắm giữ hai Hồng Mông đại thế giới của hắn?

Hiện tại, tại thời điểm Dương Thiên Lôi muốn phá giải phong ấn Địa Cầu, vì sao hắn phải xuất hiện?

Là thực sự cảm thấy chính mình quá yếu, cho chính mình thời gian viên mãn, hay là có ẩn tình gì khác?

Thanh âm xa vời phảng phất như từ chỗ sâu trong hư không truyền tới kia, căn bản không hề có mặt tại phụ cận ba giới Hồng Mông đại thế giới, bằng không lấy năng lực của Dương Thiên Lôi, không có khả năng không thể cảm ứng được mảy may khí tức.

Đánh cuộc!

Thời gian một tháng, đích thực là thời gian để chính mình tiến tới trạng thái viên mãn, nhưng đồng thời chính mình viên mãn, đối phương cũng thu được thời gian càng sung túc hơn?

Huống chi, Dương Thiên Lôi đối với loại coi rẻ tất cả, cuồng ngạo nắm trong tay tất cả, từ trước tới nay luôn luôn cảm thù tới tận xương tủy, nghẹn tuyệt vẫn bị nắm trong tay, hắn đã chịu đủ rồi, trở thành tam giới chi chủ, chạm tới chân tướng bản nguyên, vì sao hắn có khả năng chịu đựng được loại cuồng ngạo không để chính mình vào trong mắt này?

Là đánh bạc, cũng là tính cách đưa tới!

- Tốt... Tốt, ngươi đã khẩn cấp muốn chết, vậy đến đây đi, ta thành toàn ngươi!

Sáng Thế Nguyên Linh tức giận nói.

Khí tức trong phong ấn lưu lại tại Địa Cầu nhất thời giống như núi như biển công kích vào tâm thần Dương Thiên Lôi.

Ầm ầm ầm...

Một tiếng nổ vang nhất thời nổ tung vang lên trong đầu Dương Thiên Lôi.

- Hừ!

Dương Thiên Lôi hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói:

- Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, nguyên lai ngươi là vì kiểm tra tình trạng của ta, phá...

Theo tiếng phá của Dương Thiên Lôi vừa ra khỏi miệng, mi tâm của hắn nhất thời tản mát ra quang mang ánh sáng ngọc bảy màu vô cùng chói sáng, cùng lúc đó, Dương Thiên Lôi đã thôi động thần niệm tới mức cực hạn, thế như trẻ che hoàn toàn phá giải phong ấn Địa Cầu.

- Ha ha ha... Ta chỉ là muốn lý giải ngươi rốt cuộc là vật gì mà thôi! Chẳng lẽ còn sợ ngươi hay sao? Nhanh nhanh tới đây chờ chết! Ta chờ ngươi!

Lúc này đây, khí tức của Sáng Thế Nguyên Linh không hoàn toàn biến mất, mà rất rõ ràng bị Dương Thiên Lôi bắt được.

...

- Nhiếp!

Hét lớn một tiếng, Địa Cầu đã trải qua thời không tĩnh chỉ bỗng nhiên hóa thành một đạo quang mang, trực tiếp dung nhập vào trong mi tâm Dương Thiên Lôi.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-989)