Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 1122

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 1122: Hai đại Vương giả đổ máu (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Shopee


Hôi Điểu Vương tỉnh tóa lại, vận chuyển bất tử chi thân chữa trị tổn thương của thân thể.

Diệp Trần thấy Hôi Điểu Vương không vội phản công, biết rõ được chủ ý của đối phương, con mắt bạc ở mi tâm một lần nữa mở ra, một chùm tia sáng tinh tế màu bạc bắn về phía Hôi Điểu Vương.

- Ta đã sớm đề phong chiêu thức ấy của ngươi.

Hôi Điểu Vương từ miệng người đeo mặt nạ biết được Diệp Trần có bí pháp công kích linh hồn rất cường đại. Hơn nữa bản thân hắn lực phòng ngự linh hồn cũng rất mạnh, cho nên hắn nhanh chóng phản ứng, thi triển bí pháp phòng ngự linh hồn.

Bất quá hắn vẫn quá xem thường lực sát thương của linh hồn chi quang. Cho dù là có bí pháp linh hồn phòng ngự thủ hộ đi chăng nữa thì đầu óc của hắn vẫn choáng váng, thân thể không thể nào khống chế được.

Yêu thú trên phương diện linh hồn từ trước đến nay không cách nào bằng nhân loại được. Nếu như là một gã Vương giả nhân loại thi triển bí pháp phòng ngự linh hồn thì Diệp Trần sẽ không làm gì được.

- Giết!

Linh hồn chi quang có hiệu quả, Diệp Trần liền chạy tới chém giết. Thiên Hạt Kiếm nhanh chóng được rút ra, tinh thể màu tím bao trùm kiếm thể. Đây chính là siêu phụ tải thúc dục lực lượng tinh thể.

Phanh!

Lông vũ bay đầy trời, ngực của Hôi Điểu Vương bị thủng một lỗ thật lớn, nơi đó ngay cả người có cảnh giới Đoạn Chi trọng sinh cũng rất khó khăn mới chữa trị được.

Một kiếm, Hôi Điểu Vương trọng thương.

- Thanh kiếm này như thế nào lại lợi hại như vậy.

Hôi Điểu Vương nhổ ra từng ngụm máu tươi, hắn hoảng sợ nhìn Thiên Hạt Kiếm trong tay Diệp Tràn. Ngay cả yêu lực hộ thể của chính hắn cũng không thể nào ngăn cản được thanh kiếm này đâm tới. Trước mặt Thiên Hạt Kiếm hắn căn bản không thể làm gì được, yêu lực hộ thể giống như thủy tinh bị nghiền nát một cách dễ dàng.

- Trốn!

Hôi Điểu Vương như thế nào cũng không nghĩ tới, Diệp Trần còn rất nhiều tuyệt chiêu bí mật chưa bị phát hiện. Như thể linh hồn lực có thể so sánh với cường giả Vương cấp, uy lực bạo tăng của cực phẩm bảo kiếm. Hai đại bí mật này quả thực đã giúp Diệp Trần bảo mệnh không ít lần.

Đôi cánh vỗ mạnh, Hôi Điểu Vương chật vật chạy thục mạng, bỏ lại đằng sau đó là từng mảng huyết vũ.

- Đón thêm một kiếm của ta.

Diệp Trần kinh thường thực lực của Hôi Điểu Vương! Hắn cũng biết mình không thể nào lưu lại Hôi Điểu Vương, nhưng muốn làm cho đối phương mất đi đại bộ phận lực chiến đấu là điều rất dễ dàng.

Thiên Hạt Kiếm giơ lên, kiếm quang màu tín truy đuổi Hôi Điểu Vương.

Phốc phốc!

Bị thương nặng, tốc độ của Hôi Điểu Vương rõ ràng là không bằng như luc trước. Hơn nữa dưới áp chế của kiếm vực, càng khiến cho tốc độ của hắn bị chậm lại. Cuối cùng bản thân bị kiếm quang màu tím chém vào lưng.

Thân hình lảo đảo, Hôi Điểu Vương thê thảm trốn vào trong hư không.

- Thiên Toàn Chùy Sát.

Ngay khi Hôi Điểu Vương trốn vào trong hư không, một đạo chùy quang xoay tròn phá không mà đến. Người ra tay chính là đại hán râu quai nón, mặt mũi tràn đầy sát khí.

- Có chút phiền toái.

Diệp Trần nhanh chóng huy động Thiên Hạt Kiếm ngăn trở chùy quang này.

Ầm vang!

Hỏa tinh văng khắp nơi, Diệp Trần bị chấn bay ra ngoài, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

Kỳ thật chiến lực của hắn so với Hôi Điểu Vương còn yếu hơn một chút. Hôi Điểu Vương bị Diệp Trần đánh cho tan tác như vậy chủ yếu là không có ngờ tới Diệp Trần lại có thể phát hiện ra hắn trước. Cho nên bản thân mới bị đánh cho không kịp trở tay. Sau đó lại xem nhẹ lực lượng của linh hồn chi quang, đầu óc choáng váng trong chốc lát. Đương nhiên có thể đả thương Hôi Điểu Vương, công lao của Thiên Hạt Kiếm không thể bỏ qua.

Hiện tại Cầu Nhiêm Vương chính diện tập sát tới, Diệp Trần liền mất đi uue thế đối phó với Hôi Điểu Vương.

- Cũng không có gì hơn!

Cầu Nhiêm Vương đại hỉ, hắn còn tưởng rằng Diệp Trần có ba đầu sáu tay. Hiện tại xem ra cũng không có chuyện không hợp thói thường.

- Lực Tẫn Chùy Sát!

Hay tay nắm chặt đại chùy đen kịt, Cầu Nhiêm Vương quát lên một tiếng. Một búa này đánh thẳng về phía Diệp Trần. Chùy quang xoay tròn, khí thế phô thiên cái điện phong tỏa mọi đường lui của Diệp Trần.

- Phi Vũ Ma Sát!

Nguy hiểm nhất là, Hôi Điểu Vương cũng không có rời đi, hắn thấy được Cầu Nhiêm Vương ra tay với Diệp Trần, thoáng cái lại lao tới thi triển năng lực thiên phú.

Vô số phi vũ đồng dạng phô thiên cái địa bắn về phía Diệp Trần.

Hai đại Vương giả, ai cũng tung ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình. Một kích toàn lực phong tỏa tất cả đường lui của Diệp Trần. Ngoại trừ việc cứng rắn ngăn cản ra thì không còn cách nào khác. Nhưng dưới loại tình huống này, cứng rắn ngăn cản không chết thì cũng tàn phế.

- Hắc hắc! Chết đi!

Hôi Điểu Vương, thương thế rất nặng, sau khi xuất ra một kích này miệng vết thương của hắn lại bị xé rách ra, hắn há miệng phun ra một ngụm máu lớn. Nhưng theo nhận định của Hôi Điểu Vương, để đánh chết Diệp Trần thì trả giá bằng thương thế như vậy cũng đáng.

- Không thể tưởng tượng được, nhanh như vậy đã phải dùng đế long chau!

Đối mặt với thế công kích của Cầu Nhiêm Vương và Hôi Điểu Vương, tay trái Diệp Trần hiện lên một khỏa long châu màu vàng. Giơ cao long châu lên đỉnh đầu, màu vàng của long châu tản mát ra khí thế duy ngã độc tôn, hào quang bá tuyệt thiên hạ phảng phất giống như một mặt trời hàng lâm đang được Diệp Trần khống chế trên tay.

Ngang!

Âm thanh rồng ngâm cao vút chấn động cả thiên địa. Một đầu long ảnh màu vàng từ long châu bay ra ngoài bao quanh Diệp Trần. Chùy quang của Cầu Nhiêm Vương và phi vũ của Hôi Điểu Vương bị đánh cho nát bấy, không thể nào tiếp cận Diệp Trần.

- Đây là cái gì?

Cầu Nhiêm Vương giận giữ. Đại chùy đen kịt trong tay chẻ dọc quét ngang. Trong nháy mắt bắn ra mấy trăm đạo chùy quang xoay tròn, chùy quang còn chưa tiếp cận Diệp Trần thì hắn đã xoay người nhảy dựng lên, hai tay nắm chặt đại chùy trong tay bay tới gần Diệp Trần đập lên đỉnh đầu. Một búa này lực đạo hết sức thăng hoa, bạo liệt.

Bành bành bành bành....

Long ảnh màu vàng chí cương chí cường, chùy quang của Cầu Nhiêm Vương chưa tới gần đã bị quang mang màu vàng vàng quét qua diệt sạch. Một kích cuối cùng của Cầu Nhiêm Vương đánh xuống, long ảnh màu vàng lấy Diệp Trần làm trung tâm, bay vòng tròn xung quanh mà bay lên. Trên đầu long ảnh một đôi long giác cao chót vót dễ dàng đánh tan nát chùy quang của Cầu Nhiêm Vương, đồng thời đánh bay đối phương về phía sau.

Oa!

Phần bụng của Cầu Nhiêm Vương xuất hiện hai lỗ hổng lớn, thiếu chút nữa xương cột sống của hắn đã bị đánh nát. Long ảnh màu vàng tuy chỉ là vật hư ảo nhưng lực lượng phát tán ra ngoài lại ngưng thực một cách dị thường, cương mãnh vô cùng. Trong khoảnh khắc Cầu Nhiêm Vương phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch tới cực điểm. Ánh mắt của hắn không thể nào tưởng tượng được, không ngừng đánh giá long ảnh màu vàng. Trong lúc nhất thời không dám động thủ lần nữa.

- Năng lượng trong long châu có hạn, còn phải dùng để cảm ứng vị trí của bí cảnh nữa.

Diệp Trần không dám tùy tiện tiêu xài năng lượng trong long châu. Trong lúc này năng lượng phát ra cũng không phải là năng lượng bình thường.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1799)