← Ch.1122 | Ch.1124 → |
Đây chính là năng lượng của cự long chân chính, so với cự long chi lực của Từ Tĩnh còn thuần khiết hơn. Bất quá Diệp Trần cũng không cách nào điều khiển được cự long chi lực, tiến hành công kích cự ly xa. Bằng không, hắn không ngại tiêu hao một ít cự long chi lực để đánh chết Hôi Điểu Vương và Cầu Nhiêm Vương.
- Đi!
Có long ảnh màu vàng hộ thể, Diệp Trần phá vỡ không gian chạy trốn vào trong hư không.
- Không tốt! Hắn muốn chạy trốn!
Bụng Hôi Điểu Vương bị thương quá nặng, cho nên hắn không dám tới gần Diệp Trần. Thấy Diệp Trần phá vỡ không gian, hắn không khỏi hét lên một tiếng.
- Trong hư không, hắn chạy trốn được chúng ta sao?
Cầu Nhiêm Vương cười lạnh một tiếng, hắn cũng chạy vào trong hư không.
Trong hư không tràn ngập không gian chi lực. Cầu Nhiêm Vương và Hôi Điểu Vương một trái một phải đuổi theo Diệp Trần. Diệp Trần cũng không có bỏ qua cơ hội chạy trốn, nếu như lực lượng của long ảnh màu vàng tiêu hao hết hay là người đeo mặt nạ đen chạy đến thì hắn có chạy đằng trời.
Bất quá Cầu Nhiêm Vương và Hôi Điểu Vương lại một lần nữa bị Diệp Trần làm cho giật mình. Diệp Trần có long ảnh màu vàng hộ thể, tốc độ nhanh không thể nào tưởng tượng nổi, trong khoảng thời gian chưa đến nháy mắt, đã phi độn ra ngoài sáu bảy vạn dặm, so với bọn họ nhanh hơn một mảng lớn.
- Đáng giận, chạy đi đâu.
Cầu Nhiêm Vương gấp gáp cực độ, hắn ném đại chùy đang cầm trong tay về phía Diệp Trần. Đại chùy hóa thành một đạo lưu quang đánh tới. Giờ khắc này Cầu Nhiêm Vương nguyện ý bỏ qua vũ khí tiện tay nhất cũng không muốn cho Diệp Trần có cơ hội chạy trốn.
- Ngân Vũ Liệt Sát!
Hôi Điểu Vương cũng không hi vọng Diệp Trần chạy mất. Phía sau cổ lại mất đi vài cây lông vũ màu bạc, đồng thời tốc độ của Hôi Điểu Vương cũng nhanh hơn Cầu Nhiêm Vương tới mấy lần.
Phốc phốc!
Long ảnh màu vàng chính là cự long chi lực biến ảo mà thành. Cho dù bọn họ có công kích như thế nào đi chăng nữa cũng không được, Diệp Trần ngoại trừ bị chấn động một chút. Không những thế Diệp Trần còn mượn lực phản chấn mà gia tăng tốc độ.
- Đáng chết!
Cầu Nhiêm Vương dừng lại, sắc mặt tái mét.
- Kẻ này chẳng những có thực lực rất mạnh mà còn có rất nhiều bảo vật. Muốn giết chết hắn không phải là chuyện dễ.
Hôi Điểu Vương lăn một vòng tròn, hóa thành nhân hình. Ở vị trí bộ ngực có một lỗ máu lớn, máu tươi chậm rãi chảy ra, bên ngoài lỗ máu có tinh thể màu tím ngưng kết bao trùm khiến cho vết thương của hắn rất khó có thể khép lại.
- Chúng ta không thể giết chết hắn nhưng Trục Lôi Vương lại có thể. Hiện tại Trục Lôi Vương chỉ còn cách chúng ta có hơn một ngàn vạn dặm.
Cầu Nhiêm Vương cũng bị thương không nhẹ, phần bụng cũng có hai lỗ máu nhuộm một tầng kim quang. Nếu như không phải bất tử thân của hắn đã đạt tới cảnh giới Đoạn Chi trọng sinh hậu kỳ thì một kích này sẽ khiến cho hắn mất đi chín thành thực lực.
- Thương thế của ta quá nặng, nếu không chữa thường thì có thể ảnh hưởng đến tu vi sau này. Ngươi truy trước đi, ta ở chỗ này chờ Trục Lôi Vương.
Hôi Điểu Vương đã bỏ đi một cánh của mình với ý định đánh chết Diệp Trần. Nhưng hắn không ngờ bằng vào thực lực của Diệp Trần cùng với bảo vật của hắn, trong trường hợp một chọi một, người chết sẽ là hắn.
- Được!
Cầu Nhiêm Vương cũng hiểu, thương thế của Hôi Điểu Vương nặng hơn hắn rất nhiều. Sau khi điều tức một chút, thân hình Cầu Nhiêm Vương lóe lên một phá, phá không bay vút đi. Hắn không tin Diệp Trần có thực lực bảo trì tốc độ siêu nhanh.
...
Cự long chi lực đã tiêu hao một nửa, Diệp Trần lúc này bắt buộc phải dừng lại. Giờ phút này hắn đã bay được ức vạn dặm rồi. Khoảng cách với Huyết Thiên đại lục chỉ còn mấy tỷ dặm nữa thôi.
- Một mực chạy trốn không phải là biện pháp hay. Nhất định phải nhanh chóng tiến vào Sinh Tử Cảnh.
Cự long chi lực không bị Diệp Trần khống chế, sau khi kích phát long châu, chỉ có thể tự động hộ thể, hoặc là chủ động công kích khi địch nhân tới gần. Đến bây giờ chỉ còn lại một nửa cự long chi lực, Diệp Trần thật không dám vận dụng. Đây chính là thứ có thể tìm kiếm được bí cảnh Long Thần Thiên Cung, cùng với cách mở ra bí cảnh. Cự long chi lực bên trong dùng một phần là thiếu một phần.
- Ta đã cảm nhận được tử vong chi đạo và sinh mệnh chi đạo. Cần phải tiếp tục khiến cho hai đạo cộng hưởng, gắn kết với nhau.
Tìm một hòn đảo nhỏ có cây cỏ tươi tốt, Diệp Trần thả ra Thực Mộng Lang, lúc này hắn toàn tâm toàn ý cảm ngộ Sinh Tử đạo.
Ngao!
Thực Mộng Lang gầm nhẹ một tiếng, thân thể nằm sấp xuống.
Không thể giúp đỡ chủ nhân đối phó với địch nhân, lại khiến cho Thực Mộng Lang không cam lòng. Hắn rất muốn cảnh giới của mình tăng tiến, tranh thủ thời gian sớm tiến vường Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong. Có như thế cho dù là Vương giả trung giai cũng sẽ bị năng lực mộng ảnh của hắn ảnh hưởng.
- Sinh tử, không sinh không chết.
Diệp Trần thỉnh thoảng lại để cho tử khí và sinh khí quấn chặt lấy nhau. Có khi hai đạo chậm vãi quấn lấy nhau, có khi lại cuốn lại nhau một cách điên cuồng. Dần dần tử khí cùng sinh khí cuốn chặt lấy nhau sinh ra ảnh hưởng yếu ớt sản sinh ra một cái lồng khí màu xám hình tròn.
- Thái Cực!
Hai con mắt Diệp Trần sáng ngời.
Tìm hiểu sinh tử phải tìm hiểu tử vong chi đạo và sinh tử chi đạo. Đó chỉ là một điểm, còn cần phải xâu chuỗi hai đạo với nhau. Không cần phải tìm hiểu tại sao chúng lại có thể hợp nhất với nhau được, bởi vì có tìm hiểu cũng không ra. Giờ khắc này Diệp Trần rốt cục cũng nắm được thời khắc sinh tử. Đây chính là lằn ranh giữa cái sống và cái chết, hai bên cân bằng hình thành nên Thái Cực, lại khiến cho Diệp Trần được chứng kiến một cách mạch lạc.
- Tốt! Ngắn thì ba đến năm ngày, lâu thì nười ngày nửa tháng ta có thể bước vào Sinh Tử Cảnh.
Nếu như là trước kia, đại môn Sinh Tử Cảnh đối với Diệp Trần vẫn còn rất là mơ hồ. Nhìn như rất gần nhưng lại rất xa, xem không tới xờ không được. Nhưng hiện tại đại môn Sinh Tử Cảnh từ hư chuyển thành thực, đã nhìn thấy tay cũng đã chạm vào rồi. Vô cùng rõ ràng, chỉ còn cần một cỗ lực lượng đẩy nhẹ một cái là có thể mở cửa bước vào Sinh Tử Cảnh.
Hiện tại Diệp Trần đã bước được một bước vào Sinh Tử, sắp sửa tới thời điểm thành công. Cầu Nhiêm Vương vẫn còn đang truy tìm tung tích của Diệp Trần ở phía sau. Mà người đeo mặt nạ cũng đang đuổi theo ở phía sau.
Về phần những Huyết Vệ kia sớm đã không còn tác dụng nữa rồi. Tốc độ của Diệp Trần quá nhanh, chờ bọn họ đuổi đến thì không biết đến ngày tháng năm nào. Đương nhiên cũng có khả năng Diệp Trần thay đổi đường đi, chạy vòng ra phía sau của bọn họ. Bất quá loại khả năng này rất nhỏ, một khi bị vây quanh có trốn cũng không thoát.
- Cầu Nhiêm Vương, Thiết Tí Vương, còn có Hôi Điểu Vương và cả ta nữa. Bốn người tách ra truy tìm. Nhất định phải tìm được.
Người đeo mặt nạ từ Hôi Điểu Vương biết được tung tích của Diệp Trần. Hắn cũng không tin Diệp Trần có thể thúc dục long ảnh màu vàng vĩnh viễn. Cho nên sẽ lo chạy trốn rồi ẩn tàng ở đâu đó.
← Ch. 1122 | Ch. 1124 → |