← Ch.0127 | Ch.0129 → |
Vật phỏng tay bực này tự nhiên hắn không nên lấy là thích hợp nhất, về phần nhân tình trong lời của Gia Cát Minh này, Sở Mộ cũng không đặt ở trong lòng, đó là chuyện tương đối xa xôi a.
- Đúng rồi, Sở huynh đệ, oản luân không gian vô cùng trân quý, cho dù là chưởng giáo kiếm phái hạ phẩm cũng chưa hẳn có được, ngươi cũng nên cẩn thận.
Gia Cát Minh lại bổ sung một câu:
- Nếu như không còn chuyện nào khác, Sở huynh đệ muốn đi đâu thì đi, ta còn muốn xử lý thi thể tên này.
- Cáo từ.
Sở Mộ hạ kiếm lễ, cất kỹ oản luân không gian, quay người rời đi.
- Kẻ này quả thực bất phàm, nhìn qua chỉ có mười bảy mười tám tuổi đã có tu vi gần thập đoạn trung kỳ. Quan trọng nhất là trình độ tinh thuần kiếm khí của hắn còn hơn rất nhiều Kiếm giả Kiếm Khí cảnh khác, lại nắm giữ sát chiêu cao giai, mặc dù chỉ ra tay một lần. Nhưng mà ta có thể cảm giác được thực lực chân chính của hắn đã chẳng kém bán bộ Hóa Khí cảnh.
Người mặc áo bào màu bạc nhìn qua bóng lưng Sở Mộ đang rời đi, âm thầm nói, trong mắt có quang mang kỳ lạ lưu chuyển:
- Nếu như hắn sinh lòng ác ý với ta, tuy rằng có thể giết chết hắn, nhưng mà chỉ sợ sẽ càng khiến ta bị thương nặng hơn, may mắn mà cảm giác của ta cũng không có phạm sai lầm. Ngày sau gặp lại, có lẽ sẽ là ở trong Đại Khôn kiếm phủ a.
Sau khi rời xa người mặc áo bào màu bạc, còn chưa đi xuống Bạch Phong sơn Sở Mộ đã dừng bước lại, cẩn thận kiểm tra những thứ trong oản luân không gian.
Linh thạch bên trong tổng cộng có một trăm năm mươi sáu khối, từ tận đáy lòng Sở Mộ cảm thấy mừng rỡ. Hiệu quả cường đại của linh thạch hắn đã sớm nhận thức qua, cho nên biết rõ đây là thứ tốt.
- Đây là..
Sở Mộ từ trong một trăm năm mươi sáu khối linh thạch lấy ra sáu khối khác với những khối còn lại, bắt đầu nhìn kỹ. Sáu khối linh thạch này lấy màu xám làm chủ đạo, nhưng mà điểm màu trắng lại rõ ràng hơn rất nhiều, còn hơn những linh thạch hạ phẩm khác. Cẩn thận cảm nhận, phát hiện ra linh khí chấn động bên trong sáu khối linh thạch này càng thêm hùng hậu, càng thêm tinh thuần.
- Chẳng lẽ là linh thạch trung phẩm.
Trong đầu Sở Mộ hiện lên một đạo linh quang, một trận cuồng hỉ tràn ngập trong lòng hắn. Linh thạch trung phẩm, bất luận là trình độ ẩn chứa linh khí tinh thuần hay là trình độ hùng hậu đều vượt qua linh thạch hạ phẩm. Dựa trên điển tịch ghi lại. Tỷ lệ hối đoái giữa hai loại linh thạch này chênh lệch những mười khối a.
Nếu như thực sự là linh thạch trung phẩm mà nói, vậy lợi nhuận của hắn quả thực rất lớn.
Tính cả ba khối linh thạch hạ phẩm của hắn, tổng cộng hắn có một trăm năm mươi chín khối, một lần nữa ném vào trong oản luân không gina. Ngẫm lại, hắn lại đem một thanh ngụy kiếm khí trên lưng ném vào trong oản luân không gina, cũng ném y phục bên trong ra, lại đem y phục của mình bỏ vào bên trong. Cũng đem toàn bộ những vật trong ngực hắn ném vào trong oản luân không gian.
Kể từ đó không cần mang theo một bao y phục, cảm giác lập tức nhẹ nhõm đi không ít.
Ngoài linh thạch trong oản luân không gian kia còn có bốn bản sách, Sở Mộ lấy ra xem xét, rõ ràng là một môn kiếm khí quyết nhập môn cùng với hai môn kiếm thuật và một môn kiếm kỹ.
kiếm khí quyết có tên là Ám Huyết kiếm khí quyết. Là một môn kiếm khí quyết Huyền cấp trung phẩm, so với thượng nguyên kiếm khí quyết Sở Mộ tu luyện còn cao cấp hơn rất nhiều.
Huyền cấp vốn là một đẳng cấp cao hơn Hoàng cấp rất lớn, nhất thời Sở Mộ động tâm không thôi. Vội vàng lật xem, nhìn qua một lúc, vẻ mặt hắn không tự chủ được mà biến đổi, trong mắt có hàn mang lập lòe, càng có một tia sát cơ lưu chuyển.
Ám huyết kiếm khí quyết này không thích hợp cho Kiếm giả tu luyện. Bởi vì khởi đầu của nó chính là tiên thiên kiếm khí, chỉ có đạt tới trình độ Hóa Khí cảnh mới có thể tu luyện nó. Nhưng mà bên trên có ghi chú rõ, quá trình tu luyện Ám huyết kiếm khí quyết này cần đồ sát sinh linh, dùng máu tươi phụ trợ tu luyện, mới có thể luyện thành. Hơn nữa hiệu quả tốt nhất là máu tươi của nhân loại.
Một khi tu luyện thành ám huyết kiếm khí, không chỉ so với tiên thiên kiếm khí quyết Huyền cấp trung phẩm bình thường càng thêm sắc bén, lạnh lẽo hơn mà hơn nữa còn càng thêm nham hiểm, quỷ dị. Một khi bị đánh trúng, máu trong cơ thể sẽ tự động bị ảnh hưởng, quá trình vận chuyển sinh ra biến hóa ác liệt, ảnh hưởng tới bản thân người trúng chiêu. Nghiêm trọng một ít là người này thậm chí có thể khiến cho máu tươi thối đi mà tử vong.
- Khó trách Gia Cát Minh nói Hắc Y nhân kia làm việc ác không từ, tay dính đầy máu tươi, chỉ cần nhìn qua ám huyết kiếm khí quyết này là có thể biết rõ hành vi bình thường của người này quả thực đáng chết.
Sở Mộ thầm nghĩ. Tuy rằng hắn cũng không trời sinh thương thường dân, cũng không thể nào thay trời hành đạo. Nhưng mà hắn vẫn vô cùng phản cảm vì truy cầu lực lượng mà giết hại người vô tội như vậy. Hắn vẫn cho rằng Kiếm giả luyện kiếm nên tuân theo bản tâm, không ngừng vươn lên, mà không phải dùng loại thủ đoạn tàn nhẫn, huyết tinh này truy cầu cường đại.
- Huyết Kiếm lâu, tổ chức như vậy quả thực nên diệt trừ.
Ngừng xúc động muốn hủy diệt Ám huyết kiếm khí quyết, Sở Mộ lần nữa thu nó vào trong oản luân không gian. Thứ này tuy rằng hắn sẽ không đi tu luyện, nhưng mà giữ lại cũng có thể nghiên cứu một hai. Nói không chừng về sau hắn có thể sẽ gặp phải người tu luyện Ám huyết kiếm khí quyết.
Ba cuốn sách khác, một là kiếm thuật cao giia, một là siêu giai kiếm thuật, một cuốn là kiếm kỹ cao giai. Kiếm thuật cao giia gọi là Ám huyết kiếm thuật, siêu giai kiếm thuật gọi là Huyết đồ kiếm thuật. Kiếm kỹ cao cấp gọi là Ám huyết kiếm bạo.
Cho dù trong lòng Sở Mộ động tâm không thôi, nhưng mà hai môn kiếm thuật và một môn kiếm kỹ này đều dùng Ám huyết kiếm khí quyết làm căn cơ mới có thể tu luyện. Nếu không mạnh mẽ cưỡng ép tu luyện mà nói sẽ chỉ khiến cho kiếm khí của bản thân hỗn loạn, kinh mạch bị thương.
- Đáng tiếc a.
Sau khi lật xem, Sở Mộ thầm nghĩ, đem ba cuốn sách ném vào trong oản luân không gian.
Cuối cùng là những bình sứ kia, tổng cộng có ba bình, theo thứ tự là màu xanh, màu trắng và màu đỏ, trên bình sứ có dán nhãn.
- Phục Kinh đan.... Khí hoàn đan... Xích Huyết đan...
Sở Mộ khẽ cau mày, cố gắng đọc chữ bên trên rồi suy nghẫm. Điển tịch trong Tàng thư các của Thanh Phong kiếm phái hắn đọc hơn phân nửa, trong đó cũng có miêu tả qua về một ít đan dược. đan dược Kiếm giả Kiếm Khí cảnh sử dụng được gọi chung là hoàn. Như là Tụ khí hoàn, luyện khí hoàn, phá khí hoàn... Toàn bộ đều được liệt vào đan dược hạ phẩm. Mà một khi tới cấp độ Hóa Khí cảnh, mới gọi chung là đan. Phẩm cấp cũng không giống nữa, ít nhất cũng là đan dược trung phẩm.
Thứ như đan dược này, nếu như chỉ là hoàn thì chỉ cần tinh thông dược lý, có đầy đủ linh dược là có thể chế tạo ra. Nhưng mà một khi tăng lên cấp độ đan, vậy phải là luyện dược sư nắm giữ thuật chế thuốc mới có thể luyện chế ra. Cho nên giá trị của đan còn hơn xa xa hoàn.
*****
Trong lúc suy nghĩ, miêu tả về ba loại đan dược cũng xuất hiện trong đầu Sở Mộ:
- Ba loại đna dược này dựa theo phẩm cấp, toàn bộ đều là trung phẩm. Phục Kinh đan này tác dụng chủ yếu là chữa kinh mạch bị thương. Mà Khí hoàn đan chủ yếu là khôi phục tiên thiên kiếm khí trong đan điền, về phần Xích huyết đan thì là bổ sung máu tươi trong người. Dường như Xích huyết quả là một trong những linh dược chủ yếu luyện chế Xích Huyết đan này.
Sở Mộ kiểm tra từng bình đan được, Phục kinh đan còn có sáu khỏa, Khí hoàn đan còn có bảy khỏa. Xích huyết đan có bốn khỏa. Hắn đổ một khỏa Phục kinh đan ra, tiếp theo lại đem số đan dược còn lại lần nữa thu vào trong oản luân không gian, lại đem oản luân không gian nhét vào trong ngực.
Nhìn hai bên một chút, trừ bản thân hắn ra cũng không còn có người nào khác. Bốn phía cũng không có dấu chân của nhân loại hoặc hung thú nào. Vì muốn bảo đảm, Sở Mộ vẫn tìm một chỗ tương đối vắng vẻ, phục dụng Phục Kinh đan.
Không hổ là đan dược trung phẩm, thích hợp cho Kiếm giả Hóa Khí cảnh sử dụng, vừa mới vào miệng đã hóa thành dược lực cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể, tiến vào trong kinh mạch. Nếu không phải kinh mạch của Sở Mộ so với Kiếm giả bình thường càng thêm cứng cỏi, hơn nữa dược lực của Phục kinh đan so với đan dược trung phẩm bình thường ôn hòa hơn, chỉ sợ Sở Mộ cũng khó có thể thừa nhận.
Chỗ bị thương trong kinh mạch vì vận chuyển kiếm khí qua mà vết thương chồng chất. Đó là tác hại của việc vận chuyển tiên thiên kiếm khí, chỉ là lúc này dưới dược lực của Phục kinh đan, bắt đầu nhanh chóng được chữa trị.
Mắt Sở Mộ có thể nhìn thấy rõ ràng vết thương kinh người trong kinh mạch đang dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khép lại, từng đợt cảm giác mát lạnh không ngừng truyền lại trong kinh mạch.
...
- Mau, mau nhanh, toàn bộ đuổi theo cho ta. Biểu hiện của dấu chân nhất định là đường chạy trốn của tiểu súc sinh kia.
Trên đỉnh Bạch Phong sơn có bóng người trùng trùng điệp điệp thoáng hiện, lại là một Kiếm giả đi vào trên đỉnh núi, tổng cộng có mười lăm người. Trong đó cầm đầu là một Kiếm giả thập đoạn hậu kỳ, còn có hai thập đoạn trung kỳ cùng bốn thập đoạn sơ kỳ. Còn lại tám người kia đều là cửu đoạn đỉnh phong.
- Tiểu súc sinh đáng chết này không chỉ có giết sáu bang chúng chúng ta, hơn nữa trên người còn có ba ngụy kiếm khí, vô luận thế nào tiểu đội chúng ta đều phải tìm được hắn trước, bắt sống hắn mang về bản bang, tiếp nhận hình phạt.
Kiếm giả thập đoạn hậu kỳ cầm đầu nghiêm túc quát, hai mắt tràn ngập sát khí.
- Đúng vậy. Một khi chúng ta bắt được hắn mang về bổn bang sẽ lập được nhiều công lao. Khi đó sẽ được khen thưởng a.
Một gã Kiếm giả thập đoạn trung kỳ bên cạnh người kia phụ họa nói.
Mà một gã Kiếm giả cửu đoạn đỉnh phong trong đó ngồi xổm xuống mặt đất, cẩn thận nhìn xuống mặt đất, đôi mắt sắc bén giống như diều hâu tìm kiếm chung quanh, không bỏ qua bất kỳ dấu vết nào. Đột nhiên Kiếm giả cửu đoạn đỉnh phong này đứng dậy, nhanh chóng chạy về phía bên phải. Những người khác thấy vậy vội vàng đuổi theo.
- Nhìn thấy rồi, tiểu súc sinh kia ở phía trước.
Một tiếng thấp giọng hô tràn ngập vui sướng vang lên. Mười lăm bang chúng Vương Xà bang nhao nhao vui mừng, tốc độ bỗng nhiên nhanh hơn, hóa thành từng đạo mũi tên bắn về phía Sở Mộ.
Sở Mộ vừa vặn thu công, phục dụng một khỏa Phục Kinh đan, kinh mạch bị thương của hắn đã được chữa trị khỏi hẳn, đã có thể lần nữa thi triển toàn bộ tu vi kiếm khí. Cách đó không xa truyền đế từng tiếng thấp giọng hô cùng với từng đạo thân ảnh phá không chạy tới làm cho lỗ tai Sở Mộ khẽ run lên, hai mắt mở ra, tinh mang lợi hại trong mắt xuyên thấu hư không về phía trước.
Tiếng sưu sưu sưu vang vọng, mười lăm Kiếm giả bang chúng Vương Xà bang nhanh chóng di chuyển, tạo thành một vòng vây, bao vây Sở Mộ vào giữa, miệng cười lạnh, ánh mắt lạnh lẽo đều nhìn vào trên người Sở Mộ, không có ý tốt.
- Tiểu tử, khôn hồn thì ngoan ngoãn bó tay chịu trói. Tránh cho phải chịu nỗi khổ da thịt.
Kiếm giả thập đoạn hậu kỳ cầm đầu nghiêm túc, cười lạnh nói. Vừa nói vừa rút kiếm, kiếm quang sắc bén, lạnh lẽo, trực chỉ Sở Mộ, từng đạo sát cơ lạnh lẽo tập trung vào trên người Sở Mộ.
- Chỉ bằng đám gà đất chó kiểng các ngươi sao?
Sở Mộ lạnh nhạt cười, kinh mạch bị thương đã được chữa khỏi hẳn, trong lòng hắn không còn lo lắng. Vừa mới nói xong, tay phải như thiểm điện cầm chặt chuôi kiếm, một kiếm được rút ra, kiếm quang như trăng tàn, cuối tháng, nháy mắt đã xuất kiếm. Sở Mộ lăng không bay vọt lên, thi triển sát chiêu. Hai mươi tư đạo sát cơ âm hàn bắn về phía trước.
- Lại vẫn dám động tay động chân sao?
Đám Kiếm giả Vương Xà bang biến sắc, nổi giận không thôi, vội vàng tránh né rồi xuất kiếm.
Tiếng phốc phốc vang vọng, không khí bị nghiền nát, dưới hai mươi tư đạo sát cơ lăng lệ, sắc bén vô cùng, có hai gã Kiếm giả không kịp né tránh lập tức bị đánh trúng, may mắn mà bọn chúng kịp thời thi triển kiếm khí thành giáp mới không có bị thương.
Mà đám người Kiếm giả thập đoạn thì nhao nhao kích phát ra kiếm quang sắc bén phun ra nuốt vào.
Kích phát kiếm qunag chính là năng lực của kiếm giả thập đoạn, thập đoạn sơ kỳ có thể kích phát ra nửa tấc kiếm qunag, thập đoạn trung kỳ có thể kích phát ra một tấc kiếm quang. Thập đoạn hậu kỳ có thể kích phát ra hai thốn kiếm quang. Thập đoạn đỉnh phong có thể kích phát ra ba thốn kiếm quang. Đương nhiên, cũng có một ít ngoại lệ, ví dụ như Tiêu Thiên phong, lúc cửu đoạn đã có thể kích phát ra nửa tấc kiếm quang, tấn thăng lên thập đoạn sơ kỳ đã có thể kích phát ra một tấc kiếm quang.
Uy lực của kiếm quang vô cùng đáng sợ, kiếm khí không thể thắng được, kiếm khí hộ giáp căn bản không có cách nào ngăn cản. Nhưng mà những Kiếm giả này so với Sở Mộ mà nói, thực sự kém quá nhiều.
Thi triển thân pháp Phong Trung du, Sở Mộ cơ hồ dán lên thanh kiếm mà đi, ngụy Thanh Phong kiếm lần nữa chém một kiếm ra, mang theo một vòi máu tươi phun lên trên trời cao.
- Giết chết hắn.
Trong lòng Kiếm giả thập đoạn trung kỳ kia giật mình, kinh hãi tràn ngập, vội vàng rống to một tiếng, tay thi triển sát chiêu, không chút lưu tình nào. Bởi vì đã có ba Kiếm giả cửu đoạn đỉnh phong chết dưới thân kiếm Sở Mộ, cổ họng bọn họ đều bị cắt.
những Kiếm giả thập đoạn khác cũng nhao nhao thi triển sát chiêu, thân thể Sở Mộ lại tựa như bị gió thổi ra xa xa, sát chiêu nhanh chóng thất bại, kiếm khí tung hoành bắn ra, đánh cho cổ cây bốn phía bị nghiền nát, gẫy đổ, ngay cả đất đá cũng không ngoại lệ, nhìn qua giống như phế tích vậy.
Dung hợp ba thành Phong chi ý cảnh, sát chiêu Thanh phong tuyệt sát của kiếm thuật trung giai được thi triển, một đạo kiếm quang màu xanh nhạt sắc bén dài chừng hơn một thước chém nát trời cao, trùng kích mạnh mẽ khiến cho sắc mặt đám bang chúng Vương Xà bang lần nữa biến sắc, hai mắt trợn ngược, chỉ cảm thấy trước mắt có một vòng màu xanh nhạt tràn ngập hai mắt.
← Ch. 0127 | Ch. 0129 → |