Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0146

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0146: Thời hạn nửa năm Top một trăm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Ngoài ra, Kiếm thế hoàn toàn tới nhập môn, tiến cảnh cũng vô cùng chậm chạp, không biết phải bao lâu mới có thể tăng lên tới tiểu thành. Nhưng mà Sở Mộ cũng không có nóng vội, cả Thanh Phong kiếm phái cũng chỉ có một mình Kiếm các trưởng lão lĩnh ngộ kiếm thế, hơn nữa phải vài chục năm mới lĩnh ngộ được tới tiểu thành mà thôi. Có thể thấy được lĩnh ngộ kiếm thế nếu so với ý cảnh còn khó khăn hơn gấp mấy chục lần.

- Đáng tiếc, bí pháp kiếm khí hộ thể không có tầng thứ ba, không có cách nào tiếp tục tu luyện.

Thầm nghĩ một tiếng, đứng đậy, Sở Mộ mang theo hai thanh ngụy kiếm khí rời khỏi lầu các, đi về phía hậu viện, chuẩn bị tu luyện kiếm thuật.

- Sư đệ, đệ tới vừa lúc. Đi.

Đám người La Ngọc Phong đang luyện kiếm ở hậu viện, vừa nhìn thấy Sở Mộ, La Ngọc Phong lập tức nói.

- Đi đâu?

Sở Mộ khó hiểu hỏi lại.

- Năm nay tranh đoạt top một trăm sẽ diễn ra, cơ hồ tất cả đệ tử kiếm viện phải đi tới đấu kiếm đài tập hợp.

La Ngọc Phong nói, một mặt đi tới tiền viện, những người khác cũng lục tục đi theo.

Trải qua nửa năm tu luyện, tu vi mọi người rõ ràng đều có tăng trưởng.

La Ngọc Phong thành công đột phá tới cấp bậc bán bộ Hóa khí, bởi vì thời gian hắn tấn thăng tới thập đoạn đỉnh phong đã gần một năm, tăng thêm có mấy khỏa Tăng khí hoàn cung ứng, đột phá là chuyện trong dự liệu.

Trịnh Tu Nhiên đột phá tới thập đoạn đỉnh phong, mà Chu Tiến thì đột phá tới thập đoạn hậu kỳ. Lý Dật và Vũ Văn Minh Hóa, Vương Đình Hạo cùng với Tạ Xuân Lôi, bốn người thành công đột phá tới thập đoạn trung kỳ. Trên phương diện kiếm thuật bọn họ rõ ràng đều có tienesbooj.

Lúc tới đấu kiếm đài, trên thính phòng đã sớm tụ tập rất nhiều đệ tử được bồi dưỡng, chỉ đơn giản nhìn qua cũng đã tính toán sơ qua khoảng chừng hơn ngàn người, phân biệt dựa theo kiếm phái khác nhau mà ngồi xuống, trận doanh rõ ràng. Phía trước bọn họ đều có biển hiệu, bên trên ghi rõ kiếm phái.

Tám người Sở Mộ đi tới phía sau tấm biển có ghi Thanh Phong kiếm phái ngồi xuống, một ít ánh mắt lập tức quét qua đám người Sở Mộ, cuối cùng tập trung vào trên người Sở Mộ.

Sở Hà, Sở Thiên, Sở Hồng, Lâm Lạc Thủy và Vương Lân, Quách Thừa Cơ... Ánh mắt có chút khác nhau.

- Sư đệ, đệ nhìn xem, người nọ chính là Từ Kiếm phong của Thượng Huyền kiếm phái, đó là Lý Hoài Ngọc của TỐ Tâm kiếm phái, còn nữa, kia là thế tử Chu Hồng Vũ.

La Ngọc Phong khẽ nói với Sở Mộ, ánh mắt ý bảo:

- Bọn họ chính là người được xưng là kiếm viện tứ kiệt với Sở Hà, đều có tu vi Hóa Khí cảnh, nghe nói còn lĩnh ngộ ý cảnh, thực lực vô cùng đáng sợ.

Bất kể là xuất phát từ tranh đoạt top một trăm hay là phương diện khác, tứ kiệt kiếm viện đều là tồn tại bọn họ phải biết rõ.

- Bốn người bọn họ tuyệt đối có thể tiến vào top một trăm, top bốn cũng bị bọn họ chiếm giữ.

- Nhưng mà chỉ cần có thể tiến vào top một trăm là có thể nhận được danh ngạch tu luyện trong Đại Khôn kiếm phủ, tới khi đó đột phá tới Hóa Khí cảnh là chuyện quá dễ dàng.

- Đại Khôn kiếm phủ sao?

Sở Mộ nao nao, đột nhiên nhớ tới lúc còn trên đường tới Ly Châu kiếm viện, lúc vượt qua Bạch Phong sơn hắn gặp một Kiếm giả tự xưng là Gia Cát Minh, hắn ta dường như là đệ tử Đại Khôn kiếm phủ.

Lúc này Vương Lân và Quách Thừa Cơ đi tới trước chỗ của Thanh Phong kiếm phái, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, không chút nào che dấu sát cơ trong mắt, làm cho mọi người như gặp đại địch.

- Sở Mộ, ta chờ ngày này đã lâu.

Vương Lân chậm rãi nói, ngữ khí lạnh lẽo như băng.

- Từ nay về sau ngươi không cần phải chờ nữa.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

- Hừ...

Vương Lân lạnh lùng cười, quay người nhanh chóng rời đi, trở lại trận doanh Thượng Huyền kiếm phái.

Đối thoại giữa bọn họ làm cho người khác không thể nào hiểu được, khiến cho mọi người nhìn nhau, trực giác bảo có chỗ không đúng.

Nhìn chằm chằm vào bóng lưng Vương Lân, trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ trầm tư, kiếm khí chấn động từ trên người Vương Lân đã tiết lộ, tu vi của hắn rõ ràng mạnh hơn Sở Mộ không ít. Nói rõ tu vi của Vương Lân ít nhất đã đạt tới thập đoạn đỉnh phong.

Hơn nữa Vương Lân lại là đệ tử kiếm phái thượng phẩm, kiếm khí quyết mà hắn tu luyện chưa hẳn sẽ kém hơn thượng nguyên kiếm khí quyết. Như vậy xem ra, nói không chừng kiếm khí quyết mà Vương Lân tu luyện ra cũng có thể cô đọng ra một đạo tiên thiên kiếm khí... Chỉ là không biết Vương Lân có tu luyện tới tầng kia hay không.

- Cuộc chiến top một trăm, để cho tất cả ân oán và phiền toái cùng gộp lại, triệt để giải quyết một lần đi.

Sở Mộ âm thầm nói, tâm tư đột nhiên trở nên thông suốt. Giống như chỉ cần đem loại ân ân oán oán này giải quyết sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Hắn liếc mắt nhìn về phía Lâm Lạc Thủy, mà Lâm Lạc Thủy cũng đúng lúc nhìn về phía hắn, trong mắt có vài phần tức giận và hung ác.

- Hắn là ai?

Từ Kiếm Phong nhìn qua Sở Mộ, lạnh nhạt mở miệng hỏi.

- Từ sư huynh, hắn là Sở Mộ, đệ tử Thanh Phong viện, năm nay mới tới kiếm viện bồi dưỡng, đầu tiên đã dùng tu vi thập đoạn trung kỳ đánh bại...

Một người bên cạnh vội vàng nói rõ tất cả tin tức hắn biết về Sở Mộ.

- Ồ? Xem ra quả thực có chút bổn sự.

Từ Kiếm Phong gật gật đầu, có chút lơ đễnh, trong mắt hắn, bổn sự của Sở Mộ cũng chỉ là không tệ lắm mà thôi. Nhưng mà vẫn chưa đạt tới tình trạng có thể khiến cho hắn coi trọng. Dù sao dùng tu vi thập đoạn trung kỳ đánh bại thập đoạn đỉnh phong, trong mắt Từ Kiếm Phong cũng không phải là không có khả năng. Chỉ là Kiếm Khí cảnh, nói trắng ra cũng chỉ là nhập môn của Kiếm giả mà thôi, chỉ có bước vào Hóa Khí cảnh mới có thể hiểu được thế giới của Kiếm giả rộng lớn tới cỡ nào.

Có thể nói, một khi bước vào Hóa Khí cảnh, chính là bước qua một cái hào rộng, như chênh lệch giữa trời và đất.

Hiện tại trong kiếm viện, người có thể khiến cho Từ Kiếm Phong coi trọng cũng chỉ có ba người mà thôi. Những người khác, toàn bộ đều koong được hắn đặt vào trong mắt.

Lúc này vài đạo thanh âm sắc bén xé gió truyền tới, chỉ thấy ở cửa vào đấu kiếm đài có năm đạo thân ảnh màu đen giống như mũi tên phi vào, nhoáng một cái, giống như ảo giác, đã rơi vào trên đấu kiếm đài.

Năm người này nhìn qua đều là năm lão giả tuổi chừng năm mươi mấy, đứng ở bốn phía đấu kiếm đài, một người đứng ở chính giữa, hai mắt thanh tịnh chậm rãi đảo qua, ánh mắt giống như thực chất làm cho người bị nhìn qua vẻ mặt nhao nhao biến đổi, có cảm giác bất an như bị nhìn thấu tất cả bí mật vậy.

Trong lúc ánh mắt người này đảo qua chung quanh, có hơi chút dừng lại trên mặt Sở Mộ, trên khuôn mặt già nua dường như còn hiện lên vui vẻ không thể nào phát hiện ra.

- Lão phu gọi là Lăng Thương Viêm, phó viện chủ Ly Châu kiếm viện, lần này tranh đoạt top một trăm kiếm viện vẫn như trước, do lão phu chủ trì.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)