Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0206

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0206: Kiếm bại Mạnh Siêu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Ha ha, Mạnh Siêu, ngươi cũng không thể như vậy a. Bất kể thế nào ngươi đều coi như là sư huynh, có lẽ nên nhường sư đệ một chút. Cho dù cuối cùng đánh bại đối phương, tối thiểu cũng cho hắn có chút thời gian chống đỡ nha.

Một thanh niên Kiếm giả trước đó nói chuyện phiếm với Mạnh Siêu lập tức cười nói, trên mặt mang theo vài phần châm chọc.

- Đúng vậy, một kiếm đánh bại học viên mới, chuyện này đối với hắn mà nói, quá tàn nhẫn.

MỘt người khác cũng góp lời.

- Này, này, không nên kiêu ngạo như vậy, chiến đấu bằng thực lực chứ không phải bằng mồm mép a.

Lương Hải Sơn nhướng mày, bất mãn phản bác:

- Huống chi ngươi thực sự có thể dùng một kiếm đánh bại hắn hay sao?

- Lương Hải Sơn, không phải ngươi coi trọng học viên mới này đó chứ? Ta nhớ học viên mới trước kia ngươi coi trọng cũng không có kết quả tốt a.

- Ta xem trọng hay không đều là chuyện của ta, ngươi quản làm gì?

Lương Hải Sơn tức giận nói.

- Không phải ta đang nhắc nhở ngươi sao? Không nên tùy tiện coi trọng học viên mới, như vậy mới không làm mất mặt ngươi.

Đối phương bĩu môi.

- Được rồi, song phương đều tới, hiện tại bắt đầu khiêu chiến đi.

Chấp sự Bách Sự đường thiếu kiên nhẫn chen miệng vào.

Sở Mộ đề thân nhảy lên đấu kiếm đài, đứng ở phía đối diện Mạnh Siêu, chừng hai mươi mét.

- Vị sư đệ này, ta có một đề nghị khác.

Trong mắt Mạnh Siêu hiện lên vẻ nghiền ngẫm, đột nhiên nói:

- Ta thấy ngươi vừa mới tiến vào nội phủ, cũng còn chưa có tu luyện kiếm khí quyết Huyền cấp bình thường, đoán chừng bản miễn phí kia ngươi cũng chướng mắt. Nhưng mà kiếm khí quyết trong Tàng Công lâu đều tốn không ít học phần để đổi. Nếu đã là sư huynh, vậy ta sẽ chiếu cố ngươi một chút. Chỉ cần ngươi có thể chống đỡ được mười kiếm dưới tay ta, ta sẽ đưa cho ngươi một ngàn học phần, sao nào? Đề nghị này không tệ chứ?

Mười mấy người dưới Đấu kiếm đài lập tức cười rộ lên, bọn họ đương nhiên rất rõ ràng, đây bất quá chỉ là một thủ đoạn của Mạnh Siêu mà thôi. Không khai chiến đã muốn dùng khí thế áp bách đối phương. làm cho đối phương rơi vào thế hạ phong, kể từ đó đánh bại đối phương càng thêm đơn giản hơn.

Mà một khi Sở Mộ đồng ý, trong lúc vô hình đã bị Mạnh Siêu ảnh hưởng, đối với chiến đấu vô cùng bất lợi.

- Một ngàn... Quá ít...

Ngữ khí của Sở Mộ có chút đứt quãng, trên mặt hiện lên nụ cười vui vẻ.

- Ồ? Quá ít sao? Sư đệ, quá tham lam cũng không phải là hiện tượng tốt nha.

Mạnh Siêu thản nhiên cười nói:

- Như vậy đi, chỉ cần ngươi chịu đựng được mười kiếm của ta, ta sẽ cho ngươi hai ngàn học phần, có nhiều lắm không? Ngươi phải biết rằng, cho dù trở thành đệ tử nội phủ, dưới tình huống bình thường, mỗi một tháng cũng chỉ có thể nhận được một ngàn học phần mà thôi.

- Ta cũng có đề nghị.

Sở Mộ đột nhiên nói.

- Sư đệ có cao kiến gì sao?

Mạnh Siêu ra vẻ ngạc nhiên, so với vẻ lạnh lùng trước đó dường như là hai người khác biệt.

- Muốn chơi thì chơi lớn một chút.

Sở Mộ bật cười lớn:

- Ta có hai vạn học phần, dùng thứ này làm tiền đặt cược. Ngươi thắng thì hai vạn học phần là của ngươi. Nếu như thua, ngươi phải giao cho ta hai vạn học phần, có dám hay không?

- Hai vạn học phần?

Đám người phía dưới trợn mắt há hốc mồm.

- Một học viên mới sao lại có thể có được hai vạn học phần cơ chứ?

- Có một loại tình huống, đó chính là học phần hắn kiếm được từ Tiên hiểm tam quan kia. Cũng đồng nghĩa với việc Sở Mộ này lúc vừa mới vào ngoại phủ, xông qua ba cửa ải kia tối thiểu cũng lọt vào top mười, không... Hẳn là trước bốn.

- Coi như là top một Thiên hiểm tam quan kia thì thế nào chứ? Đó cuối cùng chỉ là thành tích ở ngoại phủ, khác với nội phủ, nhiều nhất chỉ có thể nói không gian phát triển của người này sau này siêu việt người thường. Nhưng mà ngay cả kiếm khí quyết Huyền cấp cũng không tu luyện, thực lực chỉnh thể làm sao có thể vượt qua Mạnh Siêu, tu vi của hắn đã là Hóa Khí cảnh tiểu thành a.

- Nói cũng đúng. Thiên tài cũng cần thời gian phát triển.

Lương Hải Sơn càng thêm kinh ngạc, hắn không ngờ tùy tiện dẫn đường lại là một thiên tài.

- Mạnh Siêu đồng ý với hắn đi, học phần không đủ thì bên ta còn có một chút.

Hai người trước đó nói chuyện phiếm với Mạnh Siêu ồn ào nói.

- Bản thân mình có một vạn rưỡi học phần, nếu như lại gom góp lại thêm hai vạn thì có ba vạn rưỡi học phần. Ta đoán món kiếm khí quyết Huyền cấp trung phẩm kia cần bốn vạn học phần a.

Trong lúc Mạnh Siêu âm thầm do dự, nghe thấy lời nói phía dưới lập tức khẽ cắn môi quyết định, hắn trịnh trọng nói:

- Được, đánh cuộc thì đánh cuộc. Hai vạn học phần này sẽ là của ta.

- Chiến đấu bắt đầu.

Chấp sự Bách Sự đường kia thấy đối phương đã đàm phán xong, bắt đầu tuyên bố.

Một đạo kiếm khí màu đỏ được cô dọng, phóng ra nhiệt lực kinh người bắn thẳng về phía Sở Mộ.

Thân thể Sở Mộ nhoáng lên một cái, mười đạo ảo ảnh lắc lư thoáng hiện, tránh đi tiên thiên kiếm khí của Mạnh Siêu, đồng thời còn xuất hiện bên người Mạnh Siêu, rút kiếm ra tấn công.

- Không ngờ lại đem Huyễn Ảnh bộ tu luyện tới viên mãn...

Người quan sát phía dưới lập tức kinh ngạc không thôi.

Sở Mộ chém ra một kiếm về phía Mạnh Siêu, nhưng mà thân ảnh Mạnh Siêu dần dần nhạt đi, chân thân hắn xuất hiện ở sau lưng Sở Mộ, một kiếm chém ra, lập tức có hơn mười đạo hỏa lưu xẹt qua.

Giống như là mười sợi tơ trực tiếp kéo về phía Sở Mộ, hóa ra chỉ là tàn ảnh.

Bộ pháp của Mạnh Siêu cũng là cấp độ cao giai, cũng tu luyện tới viên mãn, cũng không kém hơn Sở Mộ. Hai người thi triển bộ pháp đối chiến, tốc độ cực nhanh khiến cho người ta hoa mắt.

Mạnh Siêu sử dụng kiếm khí hạ phẩm, mỗi một kiếm chém ra đều ẩn chứa hỏa hệ chấn động mạnh mẽ, làm cho không khí bốn phía ngày càng thêm nóng bỏng, khiến cho mọi người chung quanh bị ảnh hưởng, có cảm giác miệng lưỡi đắng khô.

Nhưng mà đối với Sở Mộ có kiếm thế tiểu thành mà nói, căn bản không có gì khác biệt.

Song kiếm va chạm, lực lượng của Mạnh Siêu còn hơn Sở Mộ, nhưng mà không có cách nào tạo thành áp chế. Lực lượng phát ra từ thân kiếm hắn lại bị Sở Mộ dùng phương thức kỳ lạ dẫn dắt, đánh cho xơ xác.

Đã qua mười kiếm còn không đánh bại được Sở Mộ, thậm chí ngay cả dấu hiệu sắp đánh bại Sở Mộ cũng không có, Mạnh Siêu nhíu mày.

- Vậy ta sẽ dùng kiếm thuật siêu giai để đối phó với ngươi, đây là vinh hạnh của ngươi.

Mạnh Siêu khẽ quát một tiếng, kiếm thuật biến đổi, quanh thân phảng phất như có hỏa diễm tuôn ra, hung mãnh, dữ dội, một kiếm đâm ra có xu thế hỏa diễm cháy bừng bừng, muốn thiêu đốt Sở Mộ thành tro bụi.

- Là Liệt Hỏa kiếm thuật, thoạt nhìn Mạnh Siêu đã tu luyện tới tiểu thành.

Ngươi phía dưới thấp giọng nghị luận.

- Uy lực kiếm thuật siêu giai mạnh mẽ, một học viên mới căn bản không có khả năng nắm giữ kiếm thuật siêu giai, Sở Mộ này thua rồi.

- Đáng thương a, hai vạn học phần a.

- Quá xúc động.

Lương Hải Sơn cũng lắc đầu nói.

*****

Sở Mộ giống như là người sống trong hỏa diễm đang cháy bừng bừng, nhiệt độ cao nóng bỏng kia không có cách nào làm ảnh hưởng tới hắn, nhưng mà uy lực của siêu giai kiếm thuật vẫn vô cùng đáng sợ.

Ngay từ đầu có chút gian nan né tránh Liệt Hỏa kiếm thuật của Mạnh Siêu, hắn dung nhập bốn thành Vân chi ý cảnh vào Huyễn ảnh bộ, lại kết hợp với Phong Trung du, thi triển tới cực hạn.

Vân Chi ý cảnh tuy rằng không có cách nào tăng phúc bộ pháp và tốc độ thân pháp, nhưng mà lại có thể làm cho thân pháp, bộ pháp hắn trở nên biến hóa thất thường, hai mắt Sở Mộ sáng rõ dị thường, nhì chằm chằm vào kiếm thuật của Mạnh Siêu.

Tuy rằng hắn có kiếm kỹ siêu giai Phong Chi tương, lại không có kiếm thuật siêu giai. Sở Mộ cũng rất muốn biết rốt cuộc kiếm thuật siêu giai cường đại tới cỡ nào, hơn kiếm thuật cao giai bao nhiêu.

Đáng tiếc Liệt Hỏa kiếm thuật của Mạnh Siêu chỉ có tiểu thành, sát chiêu còn chưa luyện thành, thi triển đi thi triển lại cũng chỉ hơn mười thức, sau lần đầu tiên Sở Mộ đã biết rõ nên đối phó với đối phương như thế nào.

- Điều này sao có thể?

Mọi người rất là khiếp sợ, học viên mới này không ngờ lại có thể chèo chống bất bại dưới siêu giai kiếm thuật của Mạnh Siêu.

- Ta cũng không tin không đánh bại được ngươi.

Mạnh Siêu nảy sinh ý nghĩ ác độc, vận dụng ba thành Hỏa Chi ý cảnh dung nhập vào trong Liệt Hỏa kiếm thuật. Thoáng chốc, giống như là đổ thêm dầu vào lửa vậy, hỏa diễm tăng vọt, uy lực đột nhiên gia tăng lên rất nhiều, coi như là chiêu thức cũng không kém hơn sát chiêu của kiếm thuật cao giai bình thường.

Ngẫm lại mà xem, uy lực mỗi một thức đều có thể so sánh với sát chiêu của kiếm thuật cao giai, lại liên tục không ngừng thi triển ra như vậy, uy lực vô cùng đáng sợ.

- Mạnh Siêu đã xuất hết toàn lực.

- Uy lực quả thực tăng lên rất nhiều, nhưng mà cảnh giới kiếm thuật quá thấp, đã sớm bị ta nhìn thấu hư thực.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Sau khi đột phá tới Hóa Khí cảnh, lực lượng linh hồn của hắn vô hình chung lại tăng lên không ít, cho dù không có cách nào chủ động phóng xuất lực lượng linh hồn ra, nhưng mà ngũ giác lại tăng gấp đôi, lại càng dễ nhìn thấu hư thực và nhược điểm trong kiếm thuật của đối phương.

Hiện tại Sở Mộ chỉ né tránh, cũng không có phản kích, bởi vì hắn đang tìm thời cơ một kích tất sát.

Thân thể Sở Mộ giống như bị hỏa diễm bừng bừng thôn phệ, trong mát mọi người chỉ thấy có hỏa diễm bừng bừng từ trong tay Mạnh Siêu tiêu sái bắn ra, ngay cả kiếm cũng không nhìn ra, giống như thứ Mạnh Siêu cầm trong tay không phải là kiếm, mà là hỏa diễm vậy.

- Thế công quá hung mãnh, coi như đổi lại ta tới đối mặt cũng vô cùng gian na.

Vẻ mặt Lương Hải Sơn ngưng trọng.

- Thực sự không biết tại sao lại sắp xếp khiêu chiến như vậy, rõ ràng kém quá lớn.

Chấp sự Bách Sự đường ở một bên thầm nghĩ, vô ý thức cho rằng Sở Mộ đã thua, thế công như vậy cho dù là một Hóa Khí cảnh tiểu thành tới cũng khó có thể kháng cự lại được Mạnh Siêu, huống chi là một học viên mới tới.

- Ngay lúc này.

Khóe mắt Sở Mộ hiện lên tinh mang, bốn thành Vân chi ý cảnh dung nhập vào trong Toái Vân kiếm bạo được đánh ra, một kiếm giống như tật phong, một đạo thanh âm vang vọng.

Thoáng chốc, hỏa diễm thiêu đốt ngập trời kia ngừng lại một lát, tiêu tán toàn bộ, giống như toàn bộ hỏa diễm đều là ảo ảnh. Một kiếm của Sở Mộ nhẹ nhàng đặt trên cổ Mạnh Siêu.

- Chuyện này.... Sao lại như vậy?

Cả đám người bên dưới trợn mắt há hốc mồm.

Mạnh Siêu cũng không tin được kết cục cuối cùng sẽ là như vậy. Hắn thậm chí còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hắn chỉ cảm thấy đối phương ra một kiếm rất nhanh, còn có ý cảnh chấn động đập vào mặt hắn, khi đó kiếm của hắn đã bị đẩy ra.

- Khiêu chiến, Sở Mộ thắng.

Chấp sự Bách Sự đường một lúc lâu sau mới kịp phản ứng, cao giọng tuyên bố.

Mạnh Siêu thua vô cùng không cam lòng, hắn cảm thấy mình thất bại không phải vì thực lực mà là vì vận khí.

Nhưng mà bất kể như thế nào thua chính là thua. Thực tế dưới sự chủ trì của người Bách Sự đường, một khi đã bị phán quyết thua, người ta không có khả năng đổi ý, nếu như hắn không nhận thua, thanh danh sẽ thối vô cùng.

- Đáng chết, nếu như một lần nữa cho ta cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không thắng được ta.

- Mạnh Siêu, ta phải nói trước, năm ngàn học phần ta chỉ cho ngươi mượn mà thôi. Ngươi phải nhanh chóng trả ta a.

Thanh niên Kiếm giả bên cạnh nói.

- Ngươi yên tâm, không thiếu của ngươi đâu.

Mạnh Siêu lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái rồi nói, tức giận hừ lạnh rồi quay người nhanh chóng rời đi.

- Thái độ gì thế này?

Thanh niên Kiếm giả kia tức giận bất bình:

- Nếu không phải ta hảo tâm cho ngươi mượn năm ngàn học phần thì làm sao hắn có đủ để mà đặt cược? Nhìn hắn bây giờ kìa, không những không cảm tạ ta, còn dùng thái độ này đối đãi với ta, con mẹ nó.

- Được rồi, đi thôi, ngươi cũng không phải không biết tính tình của hắn trước nay thế nào a.

Một người khác nói:

- Người càng khiến ta để ý hơn là học viên mới tên là Sở Mộ kia kìa. Cuối cùng hắn đánh bại Mạnh Siêu như thế nào, ta căn bản không có nhìn được rõ.

- Ta cũng không nhìn rõ a.

..

Chúc mừng ngươi, quá ngoài dự đoán của mọi người a.

Lương Hải Sơn cười ha hả, bộ dáng vô cùng vui vẻ, giống như người đánh bại Mạnh Siêu là hắn.

Sở Mộ cười cười, gật đầu, đánh bại Mạnh Siêu là chuyện trong dự liệu của hắn, chỉ là không ngờ cuối cùng chiến thắng lại nhanh như vậy.

Kỳ thực dùng thực lực Mạnh Siêu, nếu như coi trọng lời nói của Sở Mộ, Sở Mộ đánh bại hắn ta cũng không thể nào dễ dàng được như vậy. Chỉ có thể nói Mạnh Siêu này nay từ đầu đã có lòng khinh thị, mười kiếm sau đó không có đánh bại Sở Mộ, trong lòng hắn có chút tức giận, cũng không có nhanh chóng điều chỉnh lại mà cơ hồ thi triển toàn lực, quá mức vội vàng.

Từ lúc mới bắt đầu Mạnh Siêu đã muốn đánh bại Sở Mộ trên phương diện khí thế, Sở Mộ đưa ra tiền đặt cược rất lớn là phản kích của Sở Mộ, bất tri bất giác Mạnh Siêu cũng đã rơi xuống thế hạ phong.

Mà trái lại, một lần đột phá Hóa Khí cảnh không chỉ mang tới kiếm khí đột phá cho Sở Mộ, các phương diện khác đều có tăng trưởng nhảy vọt lên. Kể từ đó ưu thế của Sở Mộ phóng đại, cuối cùng đánh bại Mạnh Siêu cũng là điều đương nhiên.

- Đúng rồi, cuối cùng rốt cuộc ngươi làm thế nào đánh bại được Mạnh Siêu?

Lương Hải Sơn hiếu kỳ hỏi.

- Công kích nhược điểm.

Sở Mộ nói một cách đơn giản.

- Nhược điểm?

Lương Hải Sơn như có điều suy nghĩ.

Công kích vào nhược điểm đánh bại đối phương, chuyện này ai cũng biết, nhưng mà vấn đề là ở chỗ làm thế nào mới có thể tìm được nhược điểm. Đó cũng không phải là một chuyện đơn giản, cần nhãn lực rất mạnh. Nhãn lực này có thể là trời sinh, cũng có thể là khổ luyện từ hậu thiên mà thành.

Nhãn lực của Sở Mộ bắt nguồn từ thị kiếm của hắn, bởi vì đột phá tới Hóa Khí cảnh, thị kiếm cũng có tăng trưởng, khoảng cách cho tới viên mãn chỉ còn vẻn vẹn một tờ giấy mỏng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)