Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0279

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0279: Diệt Vương gia
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Vừa quay về phòng khách, Sở Mộ lập tức ngồi xuống nghỉ ngơi.

Các chấp sự Sở gia lập tức chạy về phía ba thi thể này, nhanh chóng nâng ba thi thể lên, đi hậu viện Sở gia. Tiếp theo, bọn họ chôn ba thi thể ở dưới đất của hậu viện.

Đám người Sở Đương Hùng nhanh chóng xoay người đi về phía phòng khách.

- Sở Mộ, ngươi không có bị thương chứ?

Sở Đương Hùng vẻ mặt thân thiết.

- Ta không sao. Chỉ là có chút mệt mỏi. Nghỉ ngơi một chút là được rồi.

Sở Mộ khẽ giọng nói, nhắm hai mắt lại.

- Vậy là tốt rồi.

Trong lúc nhất thời Sở Đương Hùng cũng không biết nên nói cái gì. Không phải hắn không muốn nói, mà bởi vì trong nháy mắt đó quá mức kinh hãi, khiến hắn còn không có hoàn toàn thoát ra được. Cho nên thoáng cái hắn không tìm được diều gì nên nói.

Nửa canh giờ trôi qua, tinh khí thần của Sở Mộ mặc dù không có khôi phục lại đỉnh phong, nhưng đã không cảm thấy toàn thân mệt mỏi bủn rủn nữa.

Đám người Sở Đương Hùng đều ngồi ở trong đại sảnh, nhìn Sở Mộ. Mỗi người cũng không dám mở miệng nói gì. Bọn họ dường như rất sợ quấy nhiễu đến sự nghỉ ngơi của Sở Mộ.

Hiện tại Sở Mộ mở hai mắt ra, bọn họ nhất thời bị kinh động.

- Sở Mộ, thế nào?

Sở Đương Hùng ân cần hỏi han. Bẻ mặt người khác cũng ân cần nhìn Sở Mộ, đồng thời còn mang theo vẻ kính nể.

- Mộ Nhi...

Sở Hành Vân cũng mở miệng. May là trong mắt của hắn ngoại trừ thân thiết ra, không còn gì khác. Bằng không Sở Mộ sẽ không dễ chịu.

- Con không sao.

Sở Mộ mỉm cười, đứng lên, nói:

- Nhân lúc hiện tại người Vương gia còn không biết ba người Vương Long đã chết. Ta muốn đi tới Vương gia, giết chết những nhân vật quan trọng trong Vương gia.

Đám người Sở Đương Hùng nhất thời cả kinh, lập tức đứng lên.

- Không sai. Phải Vương gia tiêu diệt. Bọn họ cùng Sở gia chúng ta đối địch đã lâu.

Trên mặt Sở Hành Không hiện lên một tia tàn nhẫn, quyết đoán nói.

- Được. Vậy bây giờ chúng ta triệu tập các huynh đệ, đánh tới Vương gia.

Sở Đương Hùng nói, không chút do dự. Vì thời điểm bây giờ không thể do dự được. Không diệt Vương gia, có lẽ sau này, loại chuyện như vậy sẽ lại phát sinh.

Hơn nữa Vương Long chết, Vương gia cùng Sở gia đã hoàn toàn trở thành sinh tử đối địch.

Vương gia cùng Sở gia, chỉ có thể có một bên tồn tại.

- Hai vị trưởng lão dẫn dắt một nhóm binh sĩ Sở gia. Chờ sau khi ta rời đi một khắc đồng hồ hãy xuất phát.

Sở Mộ nói xong, không giải thích gì nữa. Thoáng cái, thân hình hắn đã xuất hiện ở ngoài phòng khách, nhanh chóng lướt qua tiền viện đi ra khỏi phủ đệ của Sở gia.

- Theo ý của Sở Mộ mà làm.

Sở Đương Hùng nói.

Hắn biết, ngoại trừ Vương Long và hai sư huynh của hắn ra, bên trong Vương gia đã không có cao thủ nào khác, lấy thực lực Sở Mộ có thể trong chớp mắt giết chết ba cường địch kia, một Vương gia căn bản không phải lo lắng.

Sở Mộ bước rất nhanh, một đường đi tới Vương gia.

Làm người sinh ra và lớn lên ở Khai Dương Thành, tất nhiên biết phủ đệ của Vương gia Lâm gia ở đâu.

Không bao lâu, Sở Mộ đã đến bên ngoài phủ đệ của Vương gia.

Phủ đệ của Vương gia so với phủ đệ của Sở gia càng khí phái hơn vài phần. Ngoài đại môn màu đỏ, hai bên trái phải có một con sư tử đá uy vũ. Đồng thời đứng ở bên cạnh sư tử đá là hai hộ vệ gia tộc đeo kiếm. Cả hai đều là tu vi Kiếm Khí Cảnh thất đoạn.

Xem ra, Vương Long trở về khiến thực lực của Vương gia tăng lên không ít. Nhưng ở trong mắt Sở Mộ, điều đó lại không đáng kể tới.

- Đứng lại. Người không phận sự không được tùy ý tới gần phủ đệ của Vương gia.

Lúc này, hai tên hộ vệ của Vương gia quát lớn. Trong mắt bọn họ lộ ra tinh quang rất kinh người.

Bọn họ vốn chỉ là tu vi Kiếm Khí Cảnh lục đoạn. Bởi vì đại thiếu gia trở về, bọn họ cũng được ban cho đan dược. Trải qua một thời gian tu luyện, tu vi bọn họ đã thành công đột phá đến thất đoạn, thực lực tăng lên rõ ràng.

Hơn nữa, sau khi Lâm gia quy thuận, tâm tình bọn họ cũng phát sinh biến hóa. Bọn họ cho rằng Vương gia đã là bá chủ tại Khai Dương Thành, không có người nào có thể so sánh được. Dĩ nhiên bọn họ cũng cho rằng mình tài trí hơn người.

Sở Mộ từng bước tiến về phía trước. Hắn thậm chí không rút Trảm Phong Kiếm ra, chỉ tiện tay điểm ra hai ngón tay. Hai luồng kiếm khí Tiên Thiên bắn ra, trong nháy mắt xuyên thủng yết hầu của hai tên hộ vệ, trực tiếp giết chết.

Một chưởng đánh ra, ẩn chứa kiếm khí Tiên Thiên. Cửa lớn của phụ đệ Vương gia ầm ầm nổ vang, vỡ thành năm, bảy mảnh bắn vào bên trong, nhất thời đập trúng vào hai người, khiến cho bọn họ đầu rơi máu chảy.

- Vương Nhật Côn, đi ra.

Sở Mộ vừa quát.

- Ai dám gọi thẳng tên của gia chủ.

Trong đại sảnh lập tức có người phẫn nộ quát lớn. Thoáng cái một người lao tới, xuất hiện ở ngoài đại sảnh, ánh mắt đảo qua trên mặt Sở Mộ.

- Nửa bước Hóa Khí.

Sở Mộ liếc mắt liền nhìn ra tu vi của người này.

- Ngươi là ai, lại dám xông vào Vương gia ta, vẫn gọi thẳng tên của gia chủ.

Người này nhìn thấy cửa lớn bị đập nát thành năm, bảy mảnh, nhất thời tức giận không thôi. Hắn vừa nhìn Sở Mộ quát lớn, một tay biến thành trảo chộp tới.

Sở Mộ tiện tay điểm một ngón tay ra. Kiếm khí Tiên Thiên bắn ra. Kiếm giả nửa bước Hóa Khí kia căn bản không kịp né tránh, thậm chí ngay cả phản ứng cũng không kịp, đã lập tức bị một chỉ của Sở Mộ xuyên thủng yết hầu, máu chảy không ngừng ngã xuống đất bỏ mạng.

- Vương Nhật Côn, đi ra.

Sở Mộ lần thứ hai hét lớn ra. Âm thanh truyền khắp Vương gia. Nhất thời, tất cả đám người Vương gia đều bị kinh động.

- Là ai? Thật to gan lớn mật. Cũng dám gọi thẳng tên của gia chủ.

- Không muốn sống nữa có đúng hay không?

Tất cả các nơi đều truyền ra tiếng quát lớn. Mỗi người tức giận không thôi. Hình như bọn họ đã xem mình là bá chủ Khai Dương Thành.

Ngay sau đó, Sở Mộ liền nghe được từng tiếng gió vang lên. Lập tức có từng bóng người từ phía xa lao đến, xuất hiện ở trong tiền viện của Vương gia.

- Đó là... trưởng lão Vương Hạ. Không ngờ hắn đã chết!

Con cháu Vương gia vừa chạy tới, nhìn thấy thi thể ngã trên mặt đất, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, nhất thời kinh hãi.

- Trưởng lão Vương Hạ, là ai giết?

Có mấy lão già ở ngoài chạy tới, hai mắt bắn ra điện quang bốn phía. Tiếp theo, ánh mắt bọn họ đều tập trung ở trên người Sở Mộ.

- Ta giết. Vương Nhật Côn còn không ra.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói.

- Cái gì? Trưởng lão Vương Hạ là do ngươi giết? Ngươi lại còn dám gọi thẳng tên của gia chủ. Đi tìm chết cho ta.

Một lão già nửa bước Hóa Khí trực tiếp rút kiếm. Một kiếm cuồn cuộn nổi lên giống như gió cát đầy trời gào thét, dường như muốn giết chết Sở Mộ.

Sở Mộ nhìn cũng không nhìn. Chẳng qua là tu vi nửa bước Hóa Khí. Thi triển ra cũng chỉ là sát chiêu kiếm thuật trung giai mà thôi. Hắn chậm rãi giơ một ngón tay lên, nhẹ nhàng thoáng động giống như chạm vào mặt nước. Một đạo kiếm khí Tiên Thiên bắn ra, nhanh như tia chớp.

*****

Sát chiêu kiếm thuật trung giai trong nháy mắt bị phá. Trưởng lão tu vi nửa bước Hóa Khí này còn chưa kịp phản ứng, yết hầu đã bị kiếm khí Tiên Thiên xuyên thủng, theo quán tính ngã sấp về phía trước, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ mặt đất nơi thân ngã xuống.

- Ngươi rốt cuộc là ai? Không ngờ tới Vương gia ta hành hung!

Các trưởng lão Vương gia khác kinh hoàng không thôi, quát hỏi.

- Vương Long đại thiếu gia nhà ta là đệ tử nội môn của Ma La Kiếm Tông, cao thủ Hóa Khí Cảnh. Ta khuyên ngươi tốt nhất không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Một trưởng lão nửa bước Hóa Khí khác uy hiếp nói.

- Vương Long? Hắn đã chết.

Sở Mộ khẽ cười một tiếng, không để cho mọi người có thời gian kịp phản ứng, Trảm Phong Kiếm rút ra khỏi vỏ. Kiếm khí Tiên Thiên ngưng tụ, một kiếm cắt ngang ở trước người, dường như mở không khí ra vậy.

Tiếp theo, kiếm khí Tiên Thiên cường đại theo đường vòng cung chém giết lao về phía trước. Hơn mười người phía trước căn bản là không kịp phản ứng, đã trực tiếp bị kiếm khí Tiên Thiên chém qua lưng.

Kiếm khí Tiên Thiên phong quang, bọn họ căn bản cũng không phải là kiếm giả Hóa Khí Cảnh, không thể ngăn cản. Bọn họ chỉ cảm thấy lưng mình truyền tới cảm giác đau đớn bị xé rách. Tiếp theo cảm thấy trời đất quay cuồng. Nửa người trên cùng nửa người dưới rời nhau. Máu cùng nội tạng rơi đầy đất, khiến người khác nhìn thấy, biến sắc buồn nôn.

- Thủ đoạn thật hung tàn. Không ngờ tùy ý tàn sát binh sĩ Vương gia ta như vậy. Ngươi đáng chết!

Một đạo phong quang từ cách đó không xa bắn nhanh đến. Có chấn động kiếm khí Tiên Thiên. Đó là một trưởng lão Vương gia Hóa Khí nhập môn vội vàng tạo ra.

Trảm Phong Kiếm tiện tay, đẩy kiếm của đối phương ra, một kiếm xuyên thủng yết hầu đối phương, giết chết trong nháy mắt!

Thân hình chợt tránh, Sở Mộ vung Trảm Phong Kiếm lên, thoáng một cái đã lao qua. Trong tiền viện không thể để người nào đứng. Tất cả người Vương gia đều phải giết chết.

- Giết!

Một trưởng lão Hóa Khí nhập môn khác của Vương gia toàn lực xuất kiếm, nhưng không chịu nổi một kiếm của Sở Mộ, lại bị giết chết trong nháy mắt.

Giờ phút này, Sở Mộ dường như hóa thân thành Tu La, xuất kiếm không chút lưu tình.

Từ khi ở Thanh Phong Kiếm Phái bắt đầu cùng Vương Lỗi Vương Phong của Vương gia xung đột, hắn nhất định đã cùng Vương gia kết mối thù khó hòa giải.

Sau đó, ở bên trong Kiếm Viện Ly Châu, hai huynh đệ Vương Kỳ Vương Lân cũng chết ở dưới kiếm của hắn, cũng quyết định giữa hắn và Vương gia, tất yếu sẽ phải có một bên bị giết chết.

Lần này Sở Mộ quay về Sở gia, vốn cũng không bất kỳ ý định ra tay đối với Vương gia. Hắn chỉ muốn quay về Sở gia tìm hiểu bức tranh gió mà thôi.

Không nghĩ tới chính là, Vương Long của Vương gia trở về, lại muốn thu phục thậm chí tiêu diệt Sở gia. Sống hay chết ở nơi này chỉ là một ý niệm.

Giết giết giết!

Sở Mộ không chút lưu tình. Chỉ cần là người của Vương gia, hắn đều chém giết. Cho dù chỉ là một người tu vi rất thấp.

Bởi vì không giết chết, có lẽ sau này sẽ lại trở thành một sự uy hiếp.

Trên đại lục Cổ Kiếm, khắp nơi đều có khả năng nhận được kỳ ngộ. Ai cũng không thể bảo đảm, hôm nay hắn buông tha cho một vài người nhìn như phế vật, sau này bọn họ sẽ không thu nhận được kỳ ngộ trở nên lợi hại, tiến tới trả thù Sở gia.

Dù sao, Sở Mộ không có khả năng bất kỳ lúc nào đều ở bên trong Sở gia. Hắn cũng không dám bảo đảm, mình chính là thiên hạ vô địch. Nếu là phiền phức, sẽ phải bóp chết ở trong nôi.

- Sở Mộ, không ngờ là ngươi!

Đã đột phá đến Hóa Khí nhập môn, Vương Nhật Côn nhìn thấy Sở Mộ, nhất thời khóe mắt muốn nứt ra.

Nhưng vô dụng. Phẫn nộ cũng không thể khiến thực lực của hắn tăng mạnh hơn. Cho nên, hắn cũng bị Sở Mộ một kiếm giết chết.

- Xem ra Vương Long chắc hẳn mang về không ít thứ tốt.

Sở Mộ tiếp tục đi tới, trong lòng thầm nghĩ.

Cho đến tận bây giờ, bao gồm cả Vương Nhật Côn, ở bên trong Vương gia đã có bốn kiếm giả Hóa Khí nhập môn chết ở dưới kiếm của hắn.

Trước kia Vương gia tuy rằng cường đại hơn so với Sở gia, nhưng ngoại trừ lão gia chủ Vương gia ra, cũng chỉ có một kiếm giả Hóa Khí mà thôi. Đương nhiên lúc đó Sở gia chỉ có một kiếm giả Hóa Khí là Sở Đương Hùng.

Sở Mộ lau vết máu trên Trảm Phong Kiếm. Hắn không nhớ được, Vương gia đã có bao nhiêu người chết ở dưới kiếm của hắn.

Nhưng hắn nhớ, lão gia chủ Vương gia còn không có bị giết chết. Bởi vì cho đến tận bây giờ, hắn còn chưa từng đánh chết kiếm giả nào tu vi cao hơn so với Hóa Khí nhập môn.

- Súc sinh, súc sinh trời đánh. Ngươi đáng chết!

Lão gia chủ Vương gia xuất hiện, vừa nhìn thấy thi thể đầy đất, máu chảy thành sông, nhất thời bi thương cộng thêm phẫn nộ. Toàn thân hắn bị lửa giận vây quanh.

Trong lúc nổi giận, hai mắt lão gia chủ Vương gia đầy tơ máu, một kiếm mang theo kiếm khí Tiên Thiên màu lửa đỏ, giống như núi lửa bạo phát, dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn đánh thẳng tới. Hắn muốn Sở Mộ trong nháy mắt hóa thành tro tàn.

Sở Mộ nhìn ra được, lão gia chủ Vương gia này đánh ra một kiếm là một môn sát chiêu kiếm thuật siêu giai hệ hỏa. Nhìn uy lực, trình độ nắm giữ không cao lắm. Xem bộ dáng này, hẳn là gần đây mới tu luyện.

Đừng nói là kiếm thuật gần đây mới tu luyện, cho dù là đã tu luyện tới đại thành thậm chí viên mãn, cũng có không cách nào uy hiếp được Sở Mộ.

Giống như Sở Đương Hùng của Sở gia, lão gia chủ Vương gia căn bản cũng không có lĩnh ngộ ý cảnh gì.

Không có ý cảnh trợ giúp, uy lực kiếm thuật siêu giai căn bản cũng không quá mạnh mẽ. Cho nên một kiếm này nhìn như hung bạo mạnh mẽ thanh thế lớn, kì thực lực lượng tan rã. Ở trong mắt Sở Mộ, một kiếm này sơ hở trăm chỗ.

- Giết ngươi, lúc đó Vương gia diệt vong.

Quát khẽ một tiếng, Sở Mộ đâm ra một kiếm. Phong Chi Ý Cảnh chấn động. Tất cả lửa màu đỏ đều biến mất. Trên yết hầu lão gia chủ Vương gia xuất hiện thêm một lỗ thủng. Thậm chí trong nháy mắt có thể thấy cảnh sắc phía sau gáy. Tiếp theo, màu máu lan tràn..

Sau khi lão gia chủ Vương gia chết, người của Vương gia cũng chết gần hết. Cho dù còn có vài người, cơ bản đều là tôi tớ, thị nữ của Vương gia.

Những người này cơ bản đều không phải là thân truyền của Vương gia. Bọn họ hoặc là được mua về, hoặc là cô nhi. Đối với Vương gia, lòng trung thành của bọn họ không thật sự không mãnh liệt giống như người của Vương gia. Bởi vì trên người của bọn họ chảy không phải là huyết mạch của Vương gia.

Bởi vậy, những người này có thể giết hay không, đối với Sở Mộ không có ảnh hưởng gì.

- Kiếm khí hạ phẩm không tệ.

Sở Mộ dùng kiếm khều kiếm khí của lão gia chủ Vương gia đang nằm trên mặt đất. Hắn cầm trong tay nhìn mấy lần. Thanh kiếm khí hạ phẩm này cũng không thua kém so với Điểm Kim Kiếm của mình. Hắn chợt thu vào bên trong vòng tay không gian.

...

Một khắc đồng hồ trôi qua, hai vị trưởng lão Sở gia dẫn theo ba mươi con cháu Sở gia nắm giữ tu vi đã ngoài Kiếm Khí Cảnh thất đoạn, nhanh chóng chạy tới bên ngoài phủ đệ của Vương gia.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)